288:


Người đăng: Hoang Truong

"Thì ra đây là nó."

Berserker - Vlad Đệ Tam, kẻ đầu tiên tiếp cận Đại Chén Thánh bước đến gần,
liếc nhìn vầng mặt trời đen phía trên.

"Thật là kì quái. Một thứ ô uế như vậy lại có thể là Đại Chén Thánh. Ta cảm
giác được nó còn đen tối hơn cả ta nữa. Một thứ ô uế như vậy, bất kể điều ước
ngươi đưa ra là gì, kết quả cuối cùng sẽ chỉ là sự hủy diệt."

Vlad Đệ Tam trầm trồ, ngắm nhìn vào trong Đại Chén Thánh. Ông cảm nhận được
bên trong nó là một khối bùn lạ lùng, tràn đầy những điều tà ác.

"Vậy ư?"

Đứng chắn trước mặt Vlad Đệ Tam, chính là Ruler - Tần Thủy Hoàng Đế. Ông tay
cầm một thanh kiếm 2 lưỡi, đứng chắn trước mặt Vlad Đệ Tam, rõ ràng là để ngăn
cản không cho Vlad Đệ Tam tiếp cận Đại Chén Thánh.

"Dù sao thì điều ước ngươi đưa ra cũng sẽ chỉ đem tới sự hủy diệt mà thôi. Cho
nên không cần cố thuyết phục Trẫm đưa ngươi Đại Chén Thánh."

"Ngươi thì sao?"

Vlad Đệ Tam híp mắt, cặp đồng tử giống như loài rắn co rút lại nhìn Tần Thủy
Hoàng Đế:

"Ngươi không có điều ước nào sao?"

"Tại sao lại cần?"

Tần Thùy Hoàng Đế cười nhạt:

"Trẫm ở đây chẳng qua là một dạng dữ liệu, được sao chép từ Thời Đại và Thế
Giới mà Trẫm đạt được sự bất tử, truyền tải thẳng tới Anh Linh Tọa, được triệu
hồi tới đây để thực hiện vai trò Ruler. Trẫm chẳng quan tâm tới cái gọi là
Điều Ước."

"...."

"Xem ra chúng ta chẳng thể nào có tiếng nói chung."

Berserker - Vlad Đệ Tam ngước nhìn Đại Chén Thánh, hờ hững nói. Kế đó, hắn há
to miệng, quay về phía bóng đen đằng sau, gầm lớn:

"Bao vây lấy Ruler! Hôm nay bằng mọi giá ta phải đạt được Chén Thánh."

Lập tức, đằng sau lưng Berserker xuất hiện trên trăm bóng đen. Mỗi một bóng
đen đều là một con người, tuy nhiên lúc này khuôn mặt của họ bừng lên vẻ đói
ăn, hai hốc mắt hõm lại, thân thể gầy rộc.

"Vlad - ngươi.."

Tần Thủy Hoàng kinh ngạc, ông biết được rằng Vlad Đệ Tam sẽ nhân cơ hội ông bị
ảnh hưởng từ trận chiến với Caster sẽ đi mở rộng thế lực, tuy nhiên Ruler
không nghĩ rằng thế lực của gã sẽ mở rộng đến thế.

Nghĩ lại, có lẽ phần lớn là các pháp sư đến thành phố này với hy vọng trở
thành một Master của Cuộc Chiến.

Mặc dù Ruler có thể tạm thời nhận ra được các Anh Linh đang ở đâu, tuy nhiên
Khiển Sứ Linh của họ thì không thể. Nói cách khác, nếu Berserker - Vlad Đệ Tam
không chính mình đi săn mà để thuộc hạ đi săn mồi thì ông cũng không biết
được.

"RẦMMMM"

Đám ma cà rồng con đang chuẩn bị lao lên, đột nhiên một thanh kiếm lóe lên
chắn ngang đường lao của bọn hắn. Ngay sau đó, Vua Hiệp Sĩ lao tới, chặn ngang
đường đám ma cà rồng.

Nàng lạnh lùng liếc nhìn mấy con ma cà rồng, run rẩy khi nhìn thấy trong đó có
cả những đứa trẻ, những người phụ nữ. Vua Hiệp Sĩ hét lớn về phía Vlad Đệ Tam:

"Bọn họ chỉ là những người vô tôi. Làm sao ngươi có thể làm thế?"

"Làm gì?"

Vlad Đệ Tam nhún vai, giơ lên vài ngón tay để ra hiệu cho đám ma cà rồng lao
lên:

"Thế này chẳng là gì so với những gì mà thế giới này sẽ phải gánh chịu. Cái
tên của ta sẽ trở thành cơn ác mộng của nhân loại, chúng sẽ phải khúm núm
trước cái tên đáng nguyền rủa - Dracula, Vua Ma Cà Rồng."

"Ngươi..."

Saber dự định nói cái gì đó, tuy nhiên nàng thở dài. Nàng biết rằng mình sẽ
chẳng đời nào có thể thay đổi được ý kiến của Vlad Đệ Tam. Mặc dù hiện tại hắn
vẫn còn có thể giao lưu, tuy nhiên hắn lại là một Berserker chân chính.

Nói cách khác, không thể sử dụng lời nói được, mà phải sử dụng thanh kiếm.

Nói thật, nàng rất không muốn sử dụng cách này, bởi vì nàng vừa mới trải qua
một trận chiến với Iskandar, hiện tại mặc dù lượng ma lực của nàng đã cao hơn
một chút so với lúc cùng với Iskandar đánh nhau, tuy nhiên chắc chắn không đủ
để tung ra một đòn Excalibur.

Trừ khi Master của nàng sử dụng Lệnh Chú để giúp nàng khôi phục. Hiện tại
Master của nàng vẫn còn sót lại cả 3 Lệnh Chú, ông ta hoàn toàn có thể sử dụng
một Lệnh Chú để giúp nàng khôi phục lại toàn thịnh.

"Thôi thì hỡi ôi.."

Vlad Đệ Tam - Berserker cười lớn, đôi mắt đột nhiên tràn đầy cuồng loạn. Kĩ
năng Cuồng Hóa cấp EX được kích hoạt hoàn toàn, thêm nữa, hôm nay ông ta còn
trên cả hoàn hảo. Việc hấp thu một lượng khổng lồ ma lực từ các ma cà rồng
thuộc hạ khiến các chỉ số của ông tăng vọt, gần như toàn bộ đều chạm cấp A+.

"Nếu như các ngươi không muốn tránh ra nhường đường, thì ta không ngại thu
nhận các ngươi làm thuộc hạ đâu."

Berserker cười lớn, mặc dù ngôn từ trên cơ bản thì gần như giống với cách mà
Iskandar "chiêu mộ" nàng, tuy nhiên ý nghĩa hoàn toàn khác nhau.

"Nếu thế thì ta không ngại đâu."

Saber vung kiếm lên, Phong Vương Kết Giới lướt qua không trung giữa nàng và
đám ma cà rồng:

"Nếu muốn đạt được Chén Thánh, trước tiên hãy để thanh gươm của ta chém bay
đầu ngươi đã."

"Tạch tạch tạch tạch tạch"

Saber đang nói nửa chừng, thì chợt từ trong lùm cây, một tràng đạn lia tới.
Mặc dù có phần ngạc nhiên, tuy nhiên nàng vẫn kịp thời vung Phong Vương Kết
Giới lên thổi bay hết loạt đạn này.

Nàng nhanh chóng để ý thấy mặc dù chúng là những viên đạn trông qua thì rất
bình thường, nhưng toàn bộ đều có lượng ma lực có thể liệt vào phạm trù Bảo
Khí. Nói cách khác có một ai đó đã nâng cấp cho chúng.

"ARRRR - UHHHHHHHHH"

Đột nhiên, từ trong màn đêm đen kịt, một khối hắc ảnh bùng lên từ trong lùm
cây, kế đấy lao ra từ bên trong lùm cây là một bóng đen thùi lũi, nó gầm lớn
lên như con dã thú. Lập tức, một suy nghĩ thoáng qua trước mắt tất cả mọi Anh
Linh ở đây:

"Berserker Thật!"

Ngay sau đó, cái bóng đen hình bộ giáp đó đã lao tới, hất văng Vua Arthur
trước cả khi nàng kịp phản ứng, văng xa ra mấy chục mét. Bộ giáp trong lớp màn
hắc khí tiếp tục gầm lớn như một con thú trước khi cất bước về phía Vua Hiệp
Sĩ đang nằm trong rừng cây, để mặc hai Anh Linh đang sững sờ ở hai bên.

"......"

"Chà."

Vlad Đệ Tam nhún vai, tặc lưỡi:

"Ta đang đợi cô đến lấy đầu ta đây."

Vua Hiệp Sĩ ngay sau khi bị cái hắc ảnh kia chặn ngang đường, nàng lập tức
đứng lên, thanh Excalibur chĩa thẳng về phía địch thủ, tiếp tục chống đỡ vô số
đường đạn bắn thẳng về phía nàng.

Tất nhiên, cô không thể biết làm cách nào Berserker có được những khẩu súng
máy ấy.

Mỗi tay của người hiệp sĩ điên loạn đều cầm một khẩu súng hiện đại, rõ ràng có
khi vượt qua cả tiêu chuẩn quân đội thời nay.

Berserker dễ dàng điều khiển chúng như những phần mở rộng của cánh tay. Toàn
bộ cấu trúc cũng như nguồn đạn của khẩu súng đều bị bao phủ trong lượng ma lực
đầy thù hằn, và đã trở thành những trang bị quân dụng được ma thuật cường hóa,
thậm chí có thể gây hiểm họa cho cả Saber.

Theo sau tiếng rống, hướng về phía Saber, những khẩu súng máy rít lên đầy căm
phẫn. Những viên đạn, dù có nhanh ơn âm tốc cũng không thể bì được với kiếm
thuật của Saber, nhưng ở trường hợp cứ tầm hai mươi viên một giây, cô chỉ có
thể chống đỡ mà thôi.

Hơn nữa, do đã được nâng cấp thành Bảo Khí, sự chênh lệch giữa súng máy và
kiếm đang đẩy Saber vào một tình huống hoàn toàn bất lợi.

Đột nhiên, một luồng gió lốc thẳng tới nàng từ đằng sau, kế đó, một mũi tên
bắn theo một góc độ kỳ lạ, xuyên qua không gian, phá vỡ cả hai khẩu súng mà
Berserker đang cầm trên tay. Cả bốn Anh Linh - Ruler và Vlad Đệ Tam lúc này đã
chuẩn bị lao vào nhau - đều nhìn về hướng mũi tên bắn từ.

"... GRÀOOOOO"

"Chà, thứ đó quả thực giống một con dã thú."

Trần Ngọc Lâm bước tới, xoa cằm nhìn về phía Heracles phía sau hắn. Hiện tại
họ đang cách Saber lên tới 50 mét.

"Này, sao anh không bắn luôn Saber đi? Cô ta là địch đấy."

"....."

Heracles im lặng nhún vai. Trần Ngọc Lâm cũng hơi hiểu sơ sơ, có lẽ Heracles
cũng muốn có một trận chiến với Vua Hiệp Sĩ, dù sao nàng cũng là một trong
những Anh Linh hùng mạnh nhất trong trận chiến. Chỉ số của nàng không cao lắm,
nhưng Bảo Khí là một vấn đề khác.

Mặc dù với tình trạng thiếu thốn ma lực của nàng hiện tại, không rõ nàng có
dùng Bảo Khí được không.

"Cảm ơn."

Saber nói, ánh mắt không rời khỏi Berserker. Nàng hét về phía Berserker:

“Vì ngươi đã nhận ra ta là Vua của Anh quốc, Arturia Pendragon, và đã nhiều
lần thách thức ta, hãy nêu tên mình, cho xứng với danh dự của một hiệp sĩ!
Tiếp tục thách đấu trong khi vẫn che dấu danh tính chẳng khác nào ngươi đang
âm mưu chống lại ta!”

Ảo ảnh dùng để đánh lừa của Invisible Air có vẻ như không còn hiệu lực với
Berserker nữa. Rõ ràng là hắn ta rất quen thuộc với lưỡi kiếm được bao phủ bởi
gió này; hẳn là hắn phải biết Saber trước khi cô trở thành Anh Linh.

Tại nhà kho ở bến cảng, tên giáp đen này luôn cố gắng tấn công cô dù đang
trong trận chiến với một Anh Linh khác. Hiện tại cũng như vậy. Nếu hành động
của Berserker không phải do chủ nhân hắn ra lệnh, mà là do sự điên cuồng của
chính hắn, thì…

Càng cố gắng nhìn vào đám sương tối màu đang bao quanh bộ giáp, Saber càng
không thể phân biệt rõ các hoa văn, đường nét trên đó. Toàn thân Berserker
cũng được bao phủ bởi ma thuật gây nhiễu giống Invisible Air, khiến việc điều
tra danh tính của Anh Linh này trở nên bất khả thi. Nhưng vào lúc này, không
còn nghi ngờ gì nữa, Saber chắc chắn rằng người đang đứng trước mặt mình là
một hiệp sĩ trước đây từng quen biết cô.

"hah ha ha ha"

Từ trong bộ giáp, một tràng cười rùng rợn cất lên, kế đó, bộ giáp hắc khí bắt
đầu rút đi.

Một bộ giáp hoàn hảo, không yểu điệu, cũng không thô ráp, một sự phối hợp hài
hòa giữa vẻ nguy nga tráng lệ với sự thanh tú tuyệt vời.

Tay nghề bậc thầy cùng những nỗ lực cực điểm của người thợ rèn đã ban cho bộ
giáp một cấu trúc cân đối và một khí lực dữ dội. Trên đó, vô số những vết đâm
và chém ngang dọc lại vô tình trở thành những điểm nhấn đầy nghệ thuật, trở
thành bằng chứng cho những chiến công vang dội của người sở hữu. Đây rõ ràng
là một chiến giáp lý tưởng mà bất cứ hiệp sĩ nào nhìn vào cũng không khỏi cảm
thấy ganh tị.

"Không thể nào...anh là.."

Saber run rẩy, mắt nhìn người hiệp sĩ phía trước. Chợt, một tiếng rít rùng rợn
khác bắn về phía Berserker. Nàng vung lưỡi kiếm đánh bay mũi tên bắn ra từ
cung của Heracles..

"...."

"Archer Giả, xin hãy để tôi lại đây. Đây là cuộc chiến của riêng tôi."

Trong giọng nói của nàng toát lên sự nghiêm nghị vô cùng. Heracles nhún vai:

"Nếu cô muốn vậy.. Tùy cô."

Kế đó, anh giậm mạnh chân xuống cành cây, tiến về chỗ Ruler và Vlad Đệ Tam
đang chiến đấu.

Trần Ngọc Lâm nhìn theo Heracles tiến vào giữa cuộc chiến. Chợt, hắn nghiêng
người, tự thả mình xuống dưới từ cành cây, cười gằn nhìn sang bên trái.

Cành cây mà hắn vừa đứng, đột nhiên nở ra một bông hoa của những tia lửa, vụn
gỗ bắn ra. Thứ găm vào trong thân cây chẳng hơn gì một viên đạn.


Vĩnh Hằng Trấn Thủ Nhân - Chương #288