Người đăng: Hoang Truong
Cuộc chiến giữa hai Anh Linh hùng mạnh nhất sắp sửa diễn ra. Một là Heracles,
Anh Linh mang trong mình sức mạnh thần linh, thứ sức mạnh kinh khủng tới mức
có thể giúp cho anh một mình đọ lại cả 6 Anh Linh khác.
Kẻ thứ hai đang đứng cách mặt đất 40 mét, lơ lửng trong không khí là Vua Anh
Hùng Gilgamesh, danh hiệu Vua Anh Hùng không có nghĩa là anh vừa là vua, vừa
là Anh hùng, mà là anh là Vua của các Anh Hùng.
Từ rất lâu rồi, ở nơi mà ngày nay gọi là vùng Lưỡng Hà, có một vị vua đã trở
thành anh hùng của vùng đất đấy. Trong những ngày đầu của kỷ nguyền tồn tại
các vị thần, vào cái thời mà nhân loại vẫn còn sở hữu những quyền năng mạnh mẽ
hơn hẳn bây giờ, vị anh hùng đấy, người được sinh ra từ sự kết hợp giữa người
và thần, đã trở thành người cai trị thành đô Uruk.
Anh được biết đến như là một bạo chúa đã hủy hoại đất nước, đồng thời cũng là
một vị vua đứng trên đỉnh của lịch sử, người đã đưa vùng đất này đến với một
thời đại mới. Bất kể kết cục thế nào, không thể phủ nhận sự thật rằng dưới sự
cai trị của Gilgamesh, Uruk đã tồn tại và phát triển thành một đại cường quốc.
Theo truyền thuyết, kho báu của anh chứa mọi bảo vật của cả người lẫn thần, và
tương truyền rằng tất cả chúng đều là nguyên bản Bảo Khí, để rồi sau này được
các anh hùng sử dụng.
Vua Anh Hùng lúc này .. rất hài lòng.
Anh đã quá mệt mỏi vì bị mời đi mời lại, rất nhiều lần, chỉ để diễn trò đấu
khẩu. Lần đầu tiên gặp Rider Iskandar và Saber, anh đã chẳng được tung hết sức
chỉ bởi sự gây rối của con chó hoang đó.
Lần thứ hai, cuối cùng anh cũng nhìn thấy một đối thủ một đối thủ xứng tầm,
một đối thủ đáng để anh phải tung hết sức, thế mà lại bị Master của anh gây
rối, sử dụng Lệnh Chú và buộc anh phải trở về bên lão.
Lần thứ ba, thì thôi cũng chẳng cần nói nữa. Vua Anh Hùng mỗi lần nhớ lại việc
phải sử dụng Ea với tên ngu đần đó cũng cảm thấy đây là một sự phỉ báng.
Hiện tại...
"Chà."
Vua Anh Hùng nói, đôi mắt rực lửa đỏ nhìn về phía Heracles:
"Cuối cùng cũng được đến ngày hôm nay. Ta chẳng thể chờ nổi, mấy cuộc chiến,
dựa theo lời của Master ta, lúc trước quả là không thể vô vị hơn."
"Tuy nhiên, hi vọng rằng ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng cho cái kết của mình."
Heracles dậm mạnh cây cung xuống mặt đường, khiến cho nó lún xuống. Đồng thời
anh cũng ở vào vị thế sẵn sàng chiến đấu, cũng giống như Vua Anh Hùng, mặc dù
hiện tại anh đang tỏ ra thản nhiên nói chuyện, nhưng dù là tâm trí hay các thớ
cơ bắp toàn thân thì đều sẵn sàng để chiến đấu.
"Chà. Thật là ngông cuồng, kể cả khi đã chứng kiến Bảo Khí tối thượng của ta,
Enuma Elish."
GIlgamesh lạnh lẽo tra một chiếc chìa khóa bằng vàng vào trong hư vô, rút từ
bên trong đó ra Quai Ly Kiếm Ea.
Thanh kiếm cuộn xoáy như bão lốc, và một lượng Ma lực khổng lồ trào ra từ
những rãnh phân cắt giữa ba cột trụ.
"Tỉnh giấc đi, EA, mặc dù ta biết mi khó chịu sau màn hề ngày hôm qua.. sân
khấu phù hợp nhất với ngươi là đây.. Hãy tới đây, chiêm ngưỡng Enuma Elish."
Bầu trời gào thét, thanh kiếm hình trụ xoắn cuộn không khí trong khi xoay tròn
như một mũi khoan. Vòng gió xoáy đó càng lúc càng lớn hơn, và một vòi rồng nhỏ
thành hình. Hai vòi rồng đó hòa hợp với nhau tạo thành một sự hỗn độn lớn hơn
nữa trong không khí — tất cả bị cuốn vào và nén vô trong thanh kiếm.
Các lớp gió tiếp tục trở nên dày đặc hơn và phá vỡ các quy luật vật lý, chúng
nhanh chóng biến thành một thứ vũ khí chết người có thể cắt xuyên vạn vật, và
cuối cùng ngưng tụ thành một vết nứt trong không gian.
"ENUMA ELISH!!"
Tinh Tú Khai Tịch Phân Rẽ Đất Trời!!
Sóng chấn động trào tới từ trong lưỡi kiếm. Lúc này đây nó không giống như đây
là uy lực tạo nên từ một nhát kiếm, mà giống như là uy lực khi thanh kiếm cuốn
cả thế giới vào vực sâu của hư không, rồi đảo ngược ra ngoài, phóng thích qua
nhát chém của người cầm.
Nhiều Anh Linh còn chưa một lần được thấy EA.
Và phần lớn các Anh Linh được nhà vua công nhận là xứng đáng đối đầu với thanh
kiếm đều kinh sợ trước sức mạnh của nó, nhưng cho dù vậy, họ vẫn thách thức
nhà vua.
Những anh hùng được chứng kiến sức mạnh của Khai Tịch Kiếm sẽ cảm nhận được vô
số cảm xúc khác nhau.
Thoái lui, quyết tâm, kinh hoàng, sợ hãi, căm thù, hoặc có lẽ là hân hoan.
Tuy nhiên, Heracles lúc này đây lại vô cùng bình thản. Anh chẳng hề làm gì,
thậm chí còn không buồn giương cung lên bắn. Tuy nhiên, thay cho sự kinh
hoảng, trong đôi mắt anh chỉ có một sự buồn cười.
"............"
Cho đến tận khoảnh khắc Enuma Elish cày xới xung quanh anh, và rồi tan biến.
Gilgamesh nhíu mày nhìn về nơi trước kia từng là nơi dừng chân của Heracles,
nay đã trở thành một bãi đất hoang do uy lực của Enuma Elish, xoa cằm:
"Kì lạ!"
Anh cảm giác được cái chết của Heracles khác biệt với bình thường, tuy nhiên
anh không quá rõ ràng sự khác biệt đó. Dù sao trong mắt anh, đối đầu với Enuma
Elish, tất cả chỉ là hư vô, chẳng có một kẻ nào đủ mạnh mẽ để chống lại thứ vũ
khí đã từng phân rẽ đất trời, đối đầu với nó, tất cả chỉ là cát bụi.
Chỉ trừ có duy nhất một người... một người ắt hẳn khi nhìn thấy đòn đánh này
sẽ nở một nụ cười hoài niệm.
Chợt, đôi đồng tử đỏ rực của anh híp lại, kế đó, anh bật cười thành tiếng:
"Không tệ. Ta đã thấy quá nhiều những kẻ từ chối ngã xuống vì bị khổ hình,
nhưng trở về từ cõi chết?"
"Ta hiểu rồi, Bảo Khí của ngươi là một Bảo Khí tận dụng những chiến tích trong
quá khứ của ngươi được biến thành một truyền thuyết, một Bảo Khí thông qua
truyền thuyết được tái hiện. Chà, đó là một thứ chẳng thể nào có trong kho báu
của ta."
Gilgamesh cười lớn, nhìn vào Heracles, lúc này toàn thân anh ta bao phủ trong
những đường vân đỏ rực giống như các mạch máu, nhưng chúng tỏa ra nhiệt độ cao
khủng khiếp. Trong huyết mạch anh sục sôi lên ngọn lửa mang đậm thần tính, đúc
lại cơ thể cho Heracles.
Không sai, chính là God Hand, Bảo Khí mang lại khả năng phục sinh 11 lần.
Heracles hơi nghiêng người, kế đó, anh trong lúc cơ thể vẫn bốc khói, giương
cung lên trời bắn liền 11 phát. Từng mũi tên mang theo một thứ quyền uy thần
thánh, chiếc Đai Quân quấn quanh tay anh bổ sung năng lượng thần tính vào toàn
thân thể anh lẫn cây cung, khiến cho toàn bộ chỉ số của anh trong nháy mắt
tăng lên.
Mười một mũi tên bắn không theo bất kỳ một thế trận nào, Gilgamesh cười tươi,
từ bên trong Gate of Babylon rút ra một thứ vũ khí hình quả cầu. Thứ vũ khí
này phát ra từng luồng điện quang đỏ rực.
Đây là một loại Bảo Khí đặc biệt, có thể bắn ra những tia chớp để ngăn chặn
các đòn tấn công bất ngờ, đặc biệt là các loại vũ khí bắn xa. Tác dụng của nó
gần giống với kết giới chống-tên vốn bao quanh cơ thể của Cú Chulainn, tuy
nhiên lúc trước do Cú Chulainn đã tử vong cho nên kết giới không còn tác dụng.
Có điều, rõ ràng Heracles hoàn toàn không có ý định nhắm bắn Gilgamesh. Bản
năng các giác quan của một Anh Hùng Trường Phái Archer lập tức khiến cho anh
có thể tính toán hoàn chỉnh nhất các đường tên của mình, bàn chân anh dậm
mạnh.
Kế đấy, anh bật người lên, nhảy bật vào tòa nhà gần đó, rồi lại bật lên một cú
nữa, đôi chân anh đạp lên mũi tên đầu tiên. Và ngay sau đó anh lại nhảy lên
tới mũi thứ hai.. thứ ba.
Gilgamesh thú vị nhìn cách mà Heracles sử dụng để áp sát mình. Bằng vào thị
lực của một Anh Linh anh lập tức nhận ra các mũi tên mà Heracles sử dụng không
phải là các mũi tên bình thường mà là các mũi tên đã được cường hóa. Sức mạnh
và độ cứng của chúng tương đương bảo khí cấp C.
Cho nên nó mới có thể đỡ được một cú đạp của Heracles. Bằng không nếu chỉ là
một mũi tên bình thường hẳn đã gãy vụn rồi.
Đột nhiên, Gilgamesh để ý đến một sợi lông bằng đồng tung bay trong gió. Kế
đấy, anh chợt nhận ra xung quanh anh lấp lánh những hạt bụi bằng vàng.
Hàng trăm mũi tên bay xung quanh anh. Không đúng, chúng không phải những mũi
tên - những mũi tên biến dạng khi chúng lao xuống, dần dần trở thành những con
chim với cánh và mỏ làm bằng kim loại.
Thoát khỏi trạng thái linh thể, bầy chim lên tới hàng trăm con rít gào xung
quanh Gilgamesh. Thiết bị mà Vua Anh Hùng vừa lôi ra khỏi kho báu của mình
ngăn chặn hoàn toàn những cái lông vũ bằng đồng bắn về phía anh.
Sau khi nhận ra cách thức đó không được, chúng bắt đầu tản đi, nhưng không
phải để chạy trốn mà quay trở lại, phóng vào tràn ngập sát ý.
"Thần thú?"
Gilgamesh tỏ vẻ không thoải mái, thứ nhất, anh không thích thần thú, đặc biệt
là lũ do đám thần ngự trên thiên đàng tạo ra. Thứ hai, Heracles sử dụng trò
này rõ ràng là để khiêu khích anh.
"Mặc dù cũng không tệ...nhưng.."
"Chết hết đi."
Gilgamesh lạnh lùng búng tay, thiết bị hình cầu sét đằng sau anh phun ra một
chùm sét, thứ lập tức đốt cháy toàn bộ những con chim đồng xung quanh anh.
Cùng lúc này "RẦM!!" một tiếng...
Gilgamesh đã tưởng Iskandar gã Vua Chinh Phạt đó tới, tuy nhiên anh nhanh
chóng nhận ra mình lầm. Che khuất bởi đám chim, Heracles phóng lên trời, tay
anh đã không còn cầm theo cây cung nữa, mà cầm theo một thứ giống với cây
chùy, với một luồng sấm sét bao phủ quanh nó.
Không đúng, không phải là sấm chớp bao quanh cây chùy, mà là cây chùy này được
làm từ sấm chớp.
"Hah!"
Vua Anh Hùng cười lớn một tiếng, nếu như là các Anh Linh khác ở đây hẳn sẽ
thốt lên cái gì đó như "Thật nhiều Bảo Khí", tuy nhiên đây lại là Vua Anh
Hùng, người đã sở hữu mọi Bảo Khí của nhân loại. Anh lập tức nhận ra..
Cây chùy này mang theo trong mình một thứ sức mạnh thần tính kì quái, mặc dù
không phải của vị thần mà anh biết, nhưng anh cũng có thể nhận ra thứ sức mạnh
thần tính đang chảy trong cây chùy này tương đồng với thứ sức mạnh thần tính
đang chảy trong huyết mạch Heracles.
Rất rõ ràng, chúng đều đến từ cùng một vị thần.
"Enuma"
Gilgamesh cười, một nụ cười tràn ngập sát ý, vung lên Ea thẳng về phía
Gilgamesh:
"Elish!"