Mua Bán:


Người đăng: Hoang Truong

Trần Ngọc Lâm thề là hắn đã cố hết sức để nín lại câu hỏi "Cá có đi vệ sinh
nữa à?" lúc nhận phòng và phát hiện có WC, nhưng vẫn thất bại để rồi bị cả
nhóm nhìn cho như thằng ất ơ và tay tiếp tân thì bắt đầu nhìn hắn bằng ánh mắt
nhìn một con dòi.

Dù sao thì một lúc sau, Trần Ngọc Lâm nằm ịch ra trên cái giường, cảm giác
thật thoải mái. Giường giống như giường dành cho vua chúa thời xưa, toàn bộ
được dát vàng, nệm là nệm nước, hơn nữa có đặc tính tự động điều chỉnh cường
độ và nhiệt độ sao cho hắn cảm thấy thoải mái nhất. Sàn nhà cũng như tường
được dát bởi đá đen, loại đá đen này cứng rắn vượt xa kim cương, chịu được
công kích của Tứ Phẩm tu sĩ.

Hơn nữa, không khó nhận ra toàn bộ thành phố đều dùng loại đá đen này để làm
đường, làm gạch.

"Mọi người, Hải Tộc Thinh Hội sẽ diễn ra ở Hải Tộc Phường Thị, trong vòng 7
ngày. 8 ngày sau chúng ta sẽ tập họp ở đây, ai không về kịp tự thuê tàu ngầm
đi về. Về phần hai đứa..."

Khải Trang thông báo trước khi chính nàng chui vào trong phòng, đồng thời chỉ
vào Trần Ngọc Lâm và Âu Bảo Uyên, hai con ma mới:

"Nhớ kĩ mấy điều: Đừng có đi theo người lạ, đừng có chui vào trong hẻm tối,
đừng có ăn cái gì người lạ cho..."

Trần Ngọc Lâm cùng Âu Bảo Uyên:

- ..............

Làm như tụi này là trẻ con 3 tuổi không bằng á?

Khải Trang đặc biệt quay sang hắn:

"Và đừng có bất cứ khi gặp 1 đầu Hải Tộc nào cũng hỏi "Ngài có đi vệ sinh
không?" đấy."

Được rồi, cái này hợp lý.

Tuy rằng bọn hắn đã đủ lớn, nhưng mà vẫn cẩn thận là hơn, chốn này rồng rắn
phức tạp, tuy rằng Hải Tộc trấn thủ sẽ không để xảy ra tình trạng như bắt cóc
trẻ em, nhưng mấy việc như là làm giả đồ, giả đụng đòi tiền bồi thường hàng
hóa, tráo đồ mua được là chuyện xảy ra như thường.

Cần cẩn thận là đám gian thương chứ không phải người khác. Dù sao xét theo
tuổi tu luyện giả, bọn hắn là trẻ em miệng còn hôi sữa không sai.

Trần Ngọc Lâm nghỉ ngơi một chút, rồi cùng với Âu Bảo Uyên đang đợi ngoài
phòng khách cùng với - xin lỗi nhân loại, xin lỗi Chúa Trời, xin lỗi Phật Tổ
vì nói những lời này - Bé Súp đáng yêu cùng với Bé Hắc dễ thương.

Trần Ngọc Lâm chỉ ước gì hai Bé đó được vứt xừ lại trên đảo cho rồi. Một Bé
Súp đã quá đủ, nay lại thêm một Bé Hắc trông như con sâu phiên bản siêu cấp
đáng sợ.

Âu Bảo Uyên lần này mặc một bộ áo dài tay rằn ri quân đội, áo cộc tay trắng,
váy đen ngắn, tất đen, trông cũng có thể gọi là xinh đẹp nếu đằng sau nàng
không gào rú 2 con quái vật dị hình dị dạng dị thể dị đủ thứ.

Đã ai nói 3 người là quá đủ cho 1 đám đông chưa?

Trần Ngọc Lâm cùng Âu Bảo Uyên (đang dắt 2 con zời kia) đi xuống bắt xe taxi.
Do Trần Ngọc Lâm không nói được Thần Ngữ, cho nên Âu Bảo Uyên bắt chuyện hộ.
Không có cách, từ đây tới Hải Tộc Phường Thị trên hai trăm cây số, nếu chạy
không thì cũng mất 2 tiếng để tới nơi. Mà nghĩ lại ai không dưng rảnh rỗi chạy
đi làm gì?

Nếu đi xe thì chỉ mất 15 phút thôi.

Một chuyến taxi này bay mất 7 cái Nhất Phẩm Tinh Thạch, nhưng mà cũng đáng. Dù
sao trong xe cũng có thể gọi là tiện nghi đầy đủ.

Trần Ngọc Lâm xuống xe, trả tiền, kế đó bước vào trong Hải Tộc Phường Thị.

Hải Tộc Phường Thị về cơ bản phân ra làm ba khu riêng biệt.

Đầu tiên là khu đấu giá hội, chuyên môn bán những vật phẩm chất lượng cực cao,
nghe đâu nói hình như thi thoảng còn xuất hiện bảo vật cấp độ Tôn giả, nhưng
thường thấy nhất là bảo vật dành cho Luyện Hư - Độ Kiếp kì tu sĩ. Thi thoảng
cũng có bảo vật cho Ma Pháp hệ cùng với Đại Tự Nhiên hệ.

Đại Tự Nhiên hệ là 1 hệ tu luyện thông qua câu dẫn môi trường, sử dụng tự
nhiên chi lực để chiến đấu. Cảnh giới của họ phân chia theo diện tích họ điều
khiển được, nghe nói người mạnh nhất hiện tại có thể câu dẫn sức mạnh cả một
đại lục. Xét ra toàn bộ vũ trụ thì hình như là 1 hệ mặt trời.

Chưa có 1 ai tu luyện Đại Tự Nhiên hệ đạt tới bước của Thánh Nhân, Thiên Tôn
còn chưa có ai. Nhưng có những người nói Đại Tự Nhiên hệ khi tu luyện tới bước
của Thánh Nhân sẽ có thể điều khống cả vũ trụ này. Đương nhiên chỉ là lời đồn,
mà như người ta thường nói: Lời đồn thì như....

Kế đó là khu Phường Thị, khu này không rộng lớn lắm, nhưng được phân bố hết
sức cụ thể. Các mặt hàng trong này phần lớn đều được liệt kê trong một tờ
catalog được phát ngoài khu chợ(catalog này giống cái máy tính bảng, nhưng giá
rẻ hơn nhiều, dùng 1 lần, mỏng như tờ giấy), thông thường phần lớn đều là hàng
chính chủ, đảm bảo chất lượng. Những quầy bán hàng ở trong khu chợ này phần
nhiều đều đảm bảo uy tín, bởi vì cho dù chỉ 1 lần bán hàng giả, hàng kém chất
lượng cũng sẽ bị đá ra khỏi khu này, đồng nghĩa mất rất nhiều quyền lợi.

Ngay sát cạnh khu Phường Thị là khu Tự Do. Tên như ý nghĩa, ở đây bất kỳ cái
gì đều có thể tìm thấy, từ những mặt hàng bình thường như Tinh Hạch, Linh Thủy
cho đến những món hiếm có khó tìm như Thiên Thổ, Tức Thổ, thậm chí nếu để ý kĩ
một chút sẽ đào ra được những tàng bảo vật. Đương nhiên nếu chú ý và biết cách
cũng không hiếm những món bị liệt vào loại cấm mua bán được bày bán trong này.

Quan trọng là phải có 'mật khẩu', Trần Ngọc Lâm không có cái đó, cũng không
hứng thú.

1 điểm thú vị là ai cũng có thể bày bán ở trong này, buôn bán tự do, chỉ cần
nộp lại 3% tiền lời làm phí địa điểm. Ít nhất bề nổi thì là như vậy, trong đó
khẳng định còn vài khu chuyên dùng để giao dịch ngầm nữa, nhưng rất ít người
biết.

Trần Ngọc Lâm cùng Âu Bảo Uyên chạy vô trong khu Phường Thị, trước tiên hiện
tại kiểm kê một chút tiền tài của hắn cái đã.

Hiện tại tiền của hắn trong túi chỉ vẻn vẹn còn lại trên một trăm ba mươi Tứ
Phẩm Linh Thạch cùng với 40 Ngũ Phẩm Linh Thạch, đây là toàn bộ tiền lúc này
của hắn, chủ yếu là do sau khi tới Vĩnh Hằng đảo, làm một cái nhiệm vụ đi săn
Ma Tu được nhận tiền công cộng thêm tiền do Liên Minh Tu Luyện giả gửi, đồng
thời hắn cũng bán qua 1 số chiến lợi phẩm thu được nữa, vài món vũ khí, vài bộ
chiến giáp..v.v.

Ngoài ra đặc biệt còn có 1 lá bùa chú mà vị Ma Tu Tứ Phẩm Trung Kỳ dùng để dự
tính đồng quy vu tận với bọn hắn, Ngũ Phẩm Phù Lục Hủ Ma Phù, bán đi cũng cho
thu hoạch chừng 100 Ngũ Phẩm Linh Thạch.

Nguyên bản hắn còn có mấy viên Nhất Phẩm Tinh Hạch, toàn bộ đều bị Hệ Thống
nuốt trọn để tiến hóa cho Arch Ville rồi. Cũng may tiến hóa cho Hắc Linh không
cần tới Tinh Hạch, bằng không chắc hắn móm quá.

Điểm Vận Mệnh cũng có 700 điểm, trừ đi 500 điểm để mua ADN của Mystique nữa,
hắn có vị chi cả thảy thêm 200 Ngũ Phẩm Linh Thạch. 100 điểm Vận Mệnh có thể
quy đổi ra được 100 Ngũ Phẩm Linh Thạch.

Tổng tài sản hiện tại là ước chừng 330 Ngũ Phẩm Linh Thạch và 130 Tứ Phẩm Linh
Thạch. Âu Bảo Uyên cũng có một số, nhưng Trần Ngọc Lâm đoán chừng nàng sẽ dành
ra mua một đống bí tịch ma pháp kỹ các loại mà thôi. Nàng có thể nói là một
cái tu luyện cuồng nhân rồi.

Trần Ngọc Lâm lướt qua vài ba cửa hàng ở tầng Một. Khu Phường Thị này có cả
thảy 3 tầng, tầng đầu tiên dành cho dưới Kim Đan tu sĩ. Tầng thứ 2 dành cho
Kim Đan cho tới Độ Kiếp Kì. Tầng thứ 3 dành riêng cho Tôn giả đồ vật.

Tầng thứ 3 là ít nhất, nhìn sơ qua catalog chỉ có vài ba món, nhưng không món
nào là tính tiền bằng Tinh Hạch hay Linh thạch mà chủ yếu là dùng vật đổi đồ
vật.

Trần Ngọc Lâm trước hết cứ ở khu thứ 2 cái đã. Hiện tại hắn cần Dị Nguyên Tố.

Đặc biệt là Kim Loại, yêu cầu tối thiểu là 10kg, hơn nữa phải là loại tốt.

Cho nên trước tiên là loại nguyên tố quan trọng nhất, kim loại. Hắn có tra ra
được trong catalog có một cửa hàng rất to bán đủ thứ kim loại, hơn nữa vừa vặn
nó ở ngay tầng một.

Kim Liên Sơn cửa hàng, tiếp tân quán này là một đầu Long tộc, Rồng phương Tây.
Rồng phương Tây sau khi hóa thành hình người giống hệt con người ngoại trừ
việc hai con mắt của họ là hai đường kẻ dựng đứng, đôi cánh thì trong hầu hết
trường hợp sẽ hóa thành một cái áo choàng da khoác bên ngoài.

"Chào mừng, con người và... robot à? Người châu Á? Ta đoán vậy?"

Đầu rồng chủ sạp bắt đầu phun tiếng Anh, kế đó chuyển lại qua Thần Ngữ:

"Ta chẳng mấy khi tới châu Á chơi, lũ Long bên đó thủ đất quá nghiêm, chẳng có
chút không khí tự do nào. Nhưng mà nói đi anh bạn trẻ, muốn mua hay muốn bán
nào?"

Trần Ngọc Lâm khá hứng thú sau khi thấy một đám cá trê thì đột nhiên thấy một
con rồng, nói:

"Ở đây có bán Adamant không?"

Adamant, một loại kim loại xuất phát từ Hy Lạp và kì quái thay, chỉ có thể tìm
thấy tại lãnh thổ Hy Lạp và La Mã. Xuất phát từ cái tên được người Hy Lạp cổ
gọi là "adamas", nghĩa là "không thể bị phá hủy", về cơ bản là rất cứng rắn.
Đây là một loại kim loại với độ cứng vượt xa Mythrill và sáng bóng cùng lấp
lánh giống hệt như kim cương.

Đương nhiên chẳng có gì là không thể bị phá hủy, đây cũng chỉ là một cách nói.

"Đương nhiên là có. Chúng ta vừa mới nhập hàng mà. Đợi ta một tí."

Kế đó, đầu rồng này bày ra một loại kim loại hình khối chữ nhật, trông giống
vàng thỏi, nhưng nó lại lấp lánh như thủy tinh, bên trong có thể thấy có vô số
đốm sáng.

Nhìn qua trông như một khối kim cương, rất khó tưởng đây lại là một khối kim
loại.

Đầu rồng nói, giơ thỏi Adamant lên:

"Đây là một khối 5 kg. Chúng ta có thể bán tối thiểu là 5kg một thỏi, 75 Ngũ
Phẩm Linh Thạch 1 thỏi. Mua quá 2 tấn giảm giá còn 90%. Từ 5 tấn trở lên còn
75%."

Trần Ngọc Lâm im lặng, móc ra 150 khối Ngũ Phẩm Linh Thạch mua 2 thỏi. Dù sao
hắn cũng chỉ cần 10 cân.

Nhân lấy 10 cân Adamant, Trần Ngọc Lâm chìm vào giao diện Hệ Thống, sát nhập
10 cân vào ô Tiến Hóa. Kế đó chỉ còn cần kiếm lấy 7 loại nguyên tố nữa là vừa
vặn đủ điều kiện tiến hóa.

Trần Ngọc Lâm cùng Âu Bảo Uyên nhìn catalog, kế đó lại nhìn qua tấm bản đồ.
Chợt điện thoại hắn reo lên một tiếng.

Hắn nhấc điện thoại lên, nhìn lại thì ra là một tin nhắn từ 'Tạo Thi Vương',
một đại tiền bối nguyên hình là một đầu thi vương do hồi trước hắn được Minh
Khê Thiên Âm giới thiệu trong nhóm chat Vĩnh Hằng đảo, vị này trước hắn có
liên hệ qua để bán Độc Mạc Dị Viêm Hoa:

Tạo Thi Vương: - Lâm tiểu hữu, ta nghe nói ngươi có một bó độc thảo, loại dị
biến?

Thằng Bờm Có Cái Quạt Mo: - Đúng rồi tiền bối. Hơn nữa ta có 3 bông mà không
chỉ một bông.

Sau khi mở khóa Dược Viên, hắn có lấy một đoạn thân của Độc Mạc Dị Viêm Hoa
trồng vào bên trong Dược Viên, hiện tại chỉ còn lại nửa đoạn thân cây. Nửa
đoạn thân còn lại hắn tách ra chia đều vào 7 loại môi trường, 4 loại chết rũ,
3 loại còn lại phát triển một cách mạnh mẽ.

Trong đó 2 loại có triển vọng, còn một loại hắn tưới cái nước súp thừa ra của
Bé Súp thì hiện tại đã có thể bắn laze, thi thoảng hắn đi qua lại nghe bông
hoa cười hềnh hệch thì hắn thấy không có hi vọng gì, khi nào đi qua chùa chiền
thì mang vào nhờ người trừ tà vậy. Hi vọng nó không tiến hóa thành Valak.

Tạo Thi Vương: - Tốt, ta đang ở Khu Tự Do.. để ta bắn cho ngươi địa chỉ GPS,
có nói chắc ngươi cũng không tìm ra đâu. Chiều nay hẵng tới, đang bận tí việc.

Trần Ngọc Lâm bắn một cái nhãn dán hình ngón tay like, tỏ ý "OK". Kế đó nhìn
đồng hồ, 11h, cũng không biết là sáng hay tối, nhưng cũng không khác nhau,
thôi chạy đi la cà quán xá vậy.

Mấy loại nguyên tố còn lại có thể để sau hẵng đổi, nếu có thể đổi được hỏa,
hoặc hàn băng chất lượng cao thì tốt. Dù sao mấy loại này Hệ Thống cũng không
yêu cầu số lượng như thế nào mà chỉ cần có là được rồi.

Tức là 1 gam cũng được, mà 1 cân cũng tốt. Nếu thế, hắn có thể mặc cả lấy cả 5
loại nguyên tố chất lượng cao, mỗi loại chỉ cần lấy một số cực ít là được.


Vĩnh Hằng Trấn Thủ Nhân - Chương #103