Chương 2: Nước chảy tí tách. (Hạ)



Bố Lỗ cúi người ôm lấy Mạn Toa, nàng không dám giãy dụa chút nào, để mặc hắn ôm đến giữa sông, đặt nàng xuống một tảng đá trồi lên cạnh đó. Đoạn gã ngồi bệt xuống lòng sông, hai tay chống đất ngắm nhìn thân thể của nàng.



Theo ý thức Mạn Toa cố gắng che đậy những bộ vị tư mật trên cơ thể, chợt thấy khóe miệng Bố Lỗ cười lạnh lùng, nàng bỗng cảm thấy những động tác này thật dư thừa, phi thực tế. Vì vậy hai tay lại buông thõng xuống, giả vờ đang đùa nghịch với nước.



- Mạn Toa, ta biết nữ Tinh Linh các nàng đều rất xinh đẹp, nhưng vẻ đẹp của các nàng thì không giống nhau. Nàng có khuôn mặt trái xoan, cằm nhọn rất mê người. Cái mũi cao cao nhỏ nhắn, dường như nữ Tinh Linh nào cũng sở hữu. Nghe nói trong nhân loại có thể có đàn bà xấu xí, nhưng Tinh Linh tộc lại rất khó tìm được một người không xinh đẹp. Coi kìa, miệng của nàng cong vểnh lên thế kia, chả khác gì cặp mông căng mọng của nàng cả, thật đẹp.



- Đàn bà Tinh Linh các nàng đều có làn da trắng nõn nà. Tương phản với mái tóc màu hoàng kim của nàng, tạo nên cảm giác rực rỡ đan xe. Nhìn cặp ngực co dãn của nàng kìa, tuy không to lắm nhưng có mùi thanh xuân của thiếu nữ.



Cơ thể cũng không phải đẫy đà, ấy mà vòng eo của nàng sao lại thon nhỏ mịn nàng thế chứ! Từ eo đi xuống khu tam giác thần bí kia, oa, chỗ đó của nàng lông thật là đen. Chứng tỏ mu của nàng rất cao, rất múp. Ta rất thắc mắc, tại sao tóc của nàng màu vàng, mà lông mao bên dưới lại đen thế nhỉ?



- Ta......ta làm sao biết được?



Giọng nói của Mạn Toa hơi thẹn thùng, nàng không tưởng tượng được Bố Lỗ lại tỉ mỉ đánh giá thân thể của mình ngay trước mặt mình. Thông qua những mô tả của hắn, nàng càng hiểu rõ hơn, thì ra thân thể của mình mê người đến vậy. Nàng đột nhiên nhớ tới Mã Đa, cái tên khờ kia có khi nào bình luận tới thân thể của nàng bao giờ đâu...



- Sông này nước trong vắt như gương, có thể phản chiếu hình ảnh của nàng...



Bố Lố nhận xét.



Mạn Toa không khỏi cúi đầu nhìn mặt nước phản chiếu gương mặt mình, nàng bỗng cảm thấy bản thân đang bị dắt mũi. Từ lúc nào hắn ta trở nên ôn nhu dịu dàng như thế? Chả lẽ...ta gặp ảo giác ư...



Tất cả tộc nhân Tinh Linh tộc đều ghê tởm hắn, bài xích hắn, tại sao nàng có thể sinh ra hảo cảm với một tên bán Tinh Linh bẩn thỉu tà ác được? Nàng muốn mình như những Tinh Linh khác, khinh bỉ hắn, nguyền rủa hắn, bởi những chuyện hắn đang làm với nàng thật đáng bị nguyền rủa. Ở một đất nước tôn thờ tình yêu tự do như Tinh Linh tộc, không thể chứa chấp những nhân loại đầy xảo quyệt, mưu mô, hung bạo...



Chỉ là tộc nhân Tinh Linh không ai không xảo quyệt, không ai không có mưu mô sao?



Nàng bắt đầu hoài nghi vấn đề này, vì nàng và Mã Đa cũng có một âm mưu rất to lớn, không may bị Bố Lỗ phát hiện, nàng đành cắn răng chịu đựng sự dày vò.



- Nãy giờ nước bao lấy âm hộ của nàng, chảy vào sâu bên trong tiểu huyệt của nàng, hẳn là tạp vật trên người Mã Đa đã phai nhạt phần nào. Đến thời điểm ta giúp nàng thực hiện bước thanh tẩy cuối cùng....



Bố Lỗ cười vô cùng dâm đãng.



Nàng thấy hắn từ từ đứng dậy, dương vật từ trong lòng sông vươn ra đầy kiêu hãnh, trên đó còn lấp lóe ánh nước nhàn nhạt. Nàng luống cuống, nàng sợ hãi, nàng hiểu chuyện gì sắp sửa xảy ra với bản thân mình. Trong lòng nàng bài xích hắn chẳng qua vì nàng yêu Mã Đa mà thôi.......



Nàng không thể chịu được một người đàn ông khác xâm nhập thân thể của nàng, song thân thể của nàng bị hắn bế lên, nàng không dám kêu cứu, vì vậy nàng bắt đầu giãy giụa, phản kháng; hắn liền thô bạo ném nàng xuống bờ sông, đầu của nàng tựa vào bờ sông, nửa thân dưới vẫn ngâm trong nước. Thân thể khổng lồ, tràn đầy nam tính đè lên người của nàng, nàng dùng hai tay cố gắng đẩy ngực hắn ra, đồng thời bắt đầu lảm nhảm:



- Đừng mà... Ngươi đừng cho vào... Ta sau này không dám gọi ngươi là tạp chủng nữa, cũng sẽ không cùng Mã Đa tới nhà gỗ của ngươi, ta xin thề đó là lần đầu tiên và là lần cuối cùng ta đến nhà gỗ...



- Ngươi đừng như vậy mà... Ta thật không thể tiếp nhận ngươi...



- Không có vấn đề gì, dù sao toàn bộ linh tộc không ai nguyện ý tiếp nhận ta. Ta chính là một tên tạp chủng, tạp chủng a, trong mắt của các ngươi, ta là một tạp chủng do mẹ ta bị hãm hiếp mà sinh ra, cuộc đời này thì không thiếu gì những tên thích cưỡng hiếp.



- Ta nhẫn nhịn đã 19 năm rồi, hôm nay may mắn tìm được một lối thoát, làm sao có thể buông tha cơ hội ngàn năm một thuở này? Mạn Toa, ta phải đút vào chỗ nào đây?



Mạn Toa kẹp chặt hai chân, đánh đấm loạn xạ lên người của hắn, còn lâu nàng mới tin tưởng hắn thật sự là lần đầu tiên, hắn lúc này mặc dù rất muốn tiến vào thân thể của nàng, cũng rất khó tìm được vị trí chính xác, nàng thực hy vọng hắn vĩnh viễn tìm không được mật huyệt của mình...



Đáng tiếc, nàng rất nhanh nhận ra hy vọng nhỏ bé này rất không thực tế.



Hắn tách ra cặp đùi khít khao của nàng, hai ngón tay bắt đầu thăm dò âm hộ đã ươn ướt, nàng cảm thấy đầu ngón tay của hắn đang từ từ chui vào mật đạo. Khi nằm trong nước động tác này vô cùng dễ dàng, hai mép thịt không ngừng co thắt cũng không đủ ngăn cản sự xâm lấn từ bên ngoài, nửa người trên của nàng bắt đầu co dật, xúc động muốn rên rỉ...



- Cuối cùng ta cũng tìm được mật động rồi! Mạn Toa, tận tình hưởng thụ mùi vị tạp chủng đi, ta biết ta có chút quá đáng, nếu như nàng không thích ta cũng không có biện pháp, tuy nhiên dù có phải xé rách nàng, ta cũng muốn tiến vào thân thể của nàng. Ta nín nhịn 19 năm... Không có bất kỳ một nữ Tinh Linh nào nguyện ý liếc ta một cái... Mẹ ta đã nói, muốn nữ Tinh Linh tiếp nạp ta, nhất định phải phá bỏ lớp vỏ cao quý và thuần khiết của bọn họ...


Vĩnh Hằng Hoa Viên - Chương #26