Người đăng: Kukharty
Trong thân thể của Sở Dương, lục phủ ngũ tạng ngoại trừ vị trí trái tim ra
hoàn toàn hóa thành kim sắc. Ở chỗ trung niên và bạch y nử tữ đứng, lại biến
thành một thế giới kim sắc.
Nàng chỉ cái kia kim thế giới, trung niên nhân nhất chấn động. Hắn kinh ngạc
nhìn nơi này dần hóa thành màu vàng, trầm giọng nói:
Mà những người đi ra hoàng kim thế giới, lại càng tồn tại một cái kim thế giới
bên trong thân thể, so với Thánh thể, Đế thể này nọ, cũng không hề kém cạnh.
Thậm chí còn có phần mạnh mẽ hơn.
Trung niên cau mày, ánh mắt hiện lên vẻ sợ hãi. Trầm muộn thở dài, hắn nghi
hoặc nhìn bạch y nữ tữ, mơ hồ hỏi:
Bất Diệt Sinh Linh? Để hình dung một đám người này, chỉ có thể làm ra mấy chữ.
Bất tử.
Bất diệt.
Trên thế giới này thật sự có người có thể bất tử bất diệt? Trường tồn cùng thế
gian, chính là bất tử. Mà không thuộc cõi trần, chính là bất diệt.
Bạch y nữ tữ nhoẻn miệng cười, trong con ngươi lộ ra ánh sáng phi thường chói
lọi, nhàn nhạt đáp:
Trung niên lúc này đã không có vẻ hung hăng, một mực chăm chú quan sát lấy kim
thế giới, mà thế giới này, như nhận ra hắn đang nhìn, vậy mà mơ hồ phát ra
tiếng cười ngạo ngễ, như thể, một tôn Quân Chủ đứng ở Bỉ Ngạn mà nhìn xuống
địa ngục cửu u. Trung niên thân mang ma khí trùng thiên, tựa như địa ngục mà
kim thế giới, tự ở một bờ tiên giới kiêu ngạo nhìn xuống,
Trong mắt trung niên, lần đầu tiên sinh ra cảm giác kiêng kỵ. Mà cả kể lúc đối
diện bạch y nữ tữ, bất quá cũng không có hiện ra.
Hắn ngưng mắt nhìn bạch y nữ tữ, có chút chờ mong nàng nói ra chút gì, có thể
giải đáp nghi hoặc trong lòng hắn.
Hắn rõ ràng đã từng là một tồn tại kinh khủng, sống qua trăm vạn năm, sớm đã
đối với những tu sĩ nhân tộc sinh ra khinh thường nồng đậm. Ngoại trừ chủ nhân
của hắn, cả thiên địa này có thể khiến cho hắn nhìn bằng một con mắt, sợ rằng
rất ít. Chí ít cũng phải đạt tới Luân Hồi, Niết Bàn mấy cảnh giởi kia.
Bị thu phục làm kiếm trong tay tu sĩ nhân tộc, làm cho hắn vô cùng không phục.
Nhân tộc này rõ ràng là có bạch y nữ tữ trợ giúp, mới phá giải được sát trận
mà nó bày ra. Ngay tại lúc hắn muốn đoạt xá thân thể này, lần nữa bị bạch y nữ
tử ra tay ngăn cản. Lúc đó hắn còn khinh thường nàng vì một tên tu sĩ nhân tộc
hèn mọn lựa chọn đối đầu hắn. Bất quá lúc này hắn đã nghĩ khác, suy nghĩ của
nàng, tựa hồ rất đúng đắn.
Bởi vì thân phận thật sự của người này, có thể quá khủng bố.
Ánh mắt bạch y nữ tử hiện ra một tia xảo quyệt, nhìn chằm chằm trung niên nói
ra:
Trung niên ngạc nhiên nhìn bạch y nữ tử, nhíu mày một cái hỏi:
Nữ tử không phản bác, gật đầu nói:
Trung niên nghe vậy ánh mắt liền cau lại, như là trầm tư suy nghĩ. Hắn chăm
chú nhìn bạch y nữ tử, ngạc nhiên hỏi:
Ngươi thật sự cam tâm đi theo hắn sao? Có thể hắn vốn không phải là Bất
Diệt Sinh Linh cái gì cả mà đơn thuần chỉ là một tên may mắn, tình cờ có được
kim thế giới, mê hoặc ta và ngươi.
Tự mình tìm tòi, không phải sẽ rõ đáp án hay sao?
Nử tữ cười lạnh, đơn giản nói ra một câu.
Từ mình tìm tòi sao? Trung niên nhất thời chấn động. Hắn lâm vào suy nghĩ.
Nếu như người này đích thật làBất Diệt Sinh Linh đi ra từ trong Hoàng kim thế
giới, vậy theo hắn làm hộ vệ cũng không phải lựa chọn tồi. Phải biết rằng chủ
nhân của hắn năm xưa bất quá so sánh với Bất Diệt Sinh Linh, sợ rằng cũng thua
kém mấy phần. Hơn nữa nếu như người này chỉ là giả dạng, thì với thực lực của
hắn chỉ cần tùy tiện động một cái là có thể lấy mạng người này. Bạch y nử tữ
kia, tựa hồ cũng có ý định giống hắn, đến lúc đó nàng nhất định không ra tay
ngăn cản đâu.
Nghĩ nghĩ, hắn sâu đậm nhìn bạch y nử tữ, âm trầm cười:
Bạch y nử tữ gật đầu.
Nàng nói xong, liền tiêu tán ở trong kim thế giới, một đạo bạch quang hình hài
tiểu long xinh đẹp bay ra ngoài, tựu chính là biến mất ở trong ngực Sở Dương,
cùng theo đó một tiếng rồng ngâm vang lên ẩn hiện mấy tia vui mừng. Không rõ
là nàng vì cái gì mà vui vẻ đến như vậy.
Ở vị trí trái tim của Sở Dương, Quỷ kiếp quả giống như phát hiện ra cái gì,
rục rịch một cái phát ra huyết quang nồng đậm, bất quá khi nhìn ra được một
đạo bạch quang xuất hiện, liền chậm rãi thu liễm, triệt để yên tĩnh.
....
Thiên địa rộng lớn, một con tứ giai yêu thú cao đến trăm trượng, tựa như cổ
thụ dựng đứng giữa bầu trời. Thình lình con yêu thú này, chính là Thủy Ngục
Minh Xà. Trong mắt nó, mang theo nồng đậm sát khí nhìn Sở Dương thần trí mơ hồ
đứng trước mắt, mở ra miệng máu lạnh lùng nói:
Thủy Ngục Minh Xà gầm lên một tiếng, huyết mang trong mắt đại thịnh, vù một
cái đã phóng tới vị trí của Sở Dương, muốn ăn tươi hắn.
Mà Sở Dương lại như người say mất trí, hoàn toàn không hay biết Thủy Ngục Minh
Xà nói cái gì cả. Chỉ là lúc nó sắp đến gần, hắn mới hoàn hồn lại, ánh mắt
chấn kinh nhìn một cái miệng rắn khủng bố xuất hiện, Huyền Thiết Kiếm chỉ vừa
nâng lên, đã bị một cỗ máu xanh xộc vào mũi, đầu óc nhất thì tê dại.
“Haha”
Thủy Ngục Minh Xà chứng kiến trạng thái này của Sở Dương thì vui vẻ vô cùng,
miệng rắn lại càng mở lớn, muốn một cái nuốt sống Sở Dương.
Phá Linh sơn mạch. Cách U Minh Quỷ Hồ không xa có một đám tu sĩ mặc áo bào màu
đỏ xuất hiện. Đám người này hầu hết đều chỉ mới thành niên, tuổi tác ước chừng
16-17 tuổi. Trên gương mặt ai nấy đều xuất hiện vẻ non nớt, trong ánh mắt hiện
ra vẻ chờ mong vô cùng.
Bọn họ thân phận chính là Nội tông đệ tử Thánh Kiếm môn, tuổi còn trẻ tất cả
đã là Thông Mạch kỳ đỉnh phong, là một đám tuyệt thế thiên tài.
Đi đầu đội hình thình lình là một lão già mặc áo bào đỏ rực. Diện mạo lão già
bất quá lại rất tầm thường, đầu mi dài tới má, một đầu tóc bạc kéo tới vai che
khuất hai lỗ tai. Mà ánh mắt lão mơ hồ có tia sáng màu đỏ, chính là dấu hiệu
của tu luyện công pháp đỉnh cấp Thánh Kiếm Tông - Thánh Hỏa Kiếm Quyết. Hơn
nữa cảnh giới e rằng đã viên mãn, đạt đến Lô Hỏa Thuần Thanh siêu cấp trình
độ.
Lúc này là lão dẫn theo một đám đệ tử đắc ý của mình, tiến nhập Phá Linh sơn
mạch giới thiêu tình cảnh nơi này một chút. Dù sao đám đệ tử thiên tài này tuy
thiên phú rất cao nhưng lại chưa bao giờ đi ra ngoài, đối với tu luyện rất
thiếu sót. Lão thân là sư phụ, tự nhiên có trách nhiệm nâng cao thực lực cho
bọn hắn.
Ở Thánh Kiếm Tông, lão nhân này danh khí không nhỏ, được gọi là Thiết Hỏa
trưởng lão, chính là Nội môn trưởng lão của Thánh Kiếm Tông, cùng với bảy vị
trưởng lão khác đồng dạng có quyền lực ngập trời.
“Uy, bên kia dường như có động tĩnh!”
Lão già lúc này chợt nghi hoặc lầm bầm, ánh mắt già nua dõi về phương xa, một
điểm đen xuất hiện trong mắt lão.
“Không lẽ nào là yêu thú tứ giai xuất thế”
Lấy nhãn lực của lão, đã nhận ra là có yêu thú đang phát uy. Thân là Nội môn
trưởng lão của Thánh Kiếm tông, từ yêu thứ tứ giai trở lên, lão có trách nhiệm
phải tiêu trừ. Bất quá đó chỉ là yêu thú tứ giai sơ cấp trở xuống thôi, chính
là ngang ngửa với thực lực Thoát Phàm cảnh nhị tinh của lão, còn nếu là trung
cấp thì e rằng phải mời một đám Nội tông trưởng lão đến xử lý.
Nếu như là tứ giai đỉnh phong, vậy thì khổ cực Tông chủ và Đại Trưởng lão đến
rồi.
[mn đọc cmt ý kiến dùm mình, thank]