Người đăng: Kukharty
Lấy tốc độ phi hành của mình, Sở Dương sau vài hơi thở đã phóng xuống mặt hồ
âm ưu. Trong lúc này hắn cũng thật thận trọng tiếp xúc với đạo lực lượng mạnh
mẽ của cảnh giới Thoát Phàm cảnh. Sở Dương cảm nhận được bên trong cơ thể có
hùng hồn nguyên khí vận chuyển, một cổ cảm xúc lạ lẫm nháy mắt bao trùm lấy
hắn. Dù sao hắn chỉ mới là một tu luyện giả Luyện Huyết kỳ, đột nhiên có được
sức mạnh khủng bố của cường giả Thoát Phàm cảnh, thì tất nhiên là có cảm xúc
khó tả.
Cũng không biết Quỷ lão lại có thể dùng biện pháp gì mà lại khiến cho cỗ lực
lượng này nguyện khí để một tu sĩ Luyện Huyết kỳ như hắn điều khiển. Nhớ tới
lời nói lúc lần đầu củaQuỷ lão, trong thiên địa cường giả đỉnh cấp thậm chí đã
từng đứng dưới chân của lão mà nịnh nọt, nghĩ tới đây, Sở Dương âm thầm líu
lưỡi Đồng thời đối với việc mình có thể gặp mặt Quỷ lão mà cảm thấy may mắn.
“Sư phụ yên tâm, ta nhất định không khiến cho người thất vọng đâu”
“Cỗ lực lượng này, ta nhất định hảo mà sử dụng lấy.”
Sở Dương âm thầm phát thệ. Một lần nữa, tình cảm đối với Quỷ lão càng sâu đậm.
Cả đời chỉ cần có được một ân sư hết lòng vì đệ tử như Quỷ lão thì có gì phải
hối hận.
Cho dù phía trước có là nguy hiểm khó mà đoán được nhưng Sở Dương trong lòng
tin tưởng, thậm chí là có lòng tin nhất định đoạt lấy được đại cơ duyên này.
Cũng không biết, đại cơ duyên này là cái gì đây?
Dị bảo? Hi vọng sẽ không làm cho ta phải thất vọng!
Thoát Phàm, đạt tới cảnh giới này nguyên khí đã hóa thành quang sắc, có được
nguyên khí hùng hồn không cách nào tưởng tượng được. Cho nên vì thế mà trong
thiên địa, người ta mới gọi cường giả đột phá Thoát Phàm cảnh là tiến nhập
tiểu thần cảnh giới.
Bước thêm một bước, lập tức hóa thần, thành tựu là Sinh Tử Cảnh.
Sở Dương dùng tốc độ khủng khiếp tiến vào lòng hồ. Hắn thả ra thần hồn, trong
chớp mắt đã bao phủ phạm vi một dặm của hồ nước này.
Hồ nước này rất to lớn, có rộng đến mấy dặm, mà chỗ Sở Dương đang ở chính là
giữa lòng hồ.
Ngước mắt nhìn xuống, mi mắt của Sở Dương không nhịn được nháy một cái. Cái hồ
nước này độ sâu chí ít phải đạt tới 500 trượng, lấy độ sâu như vậy, người bình
thường lặn xuống lập tức bạo thể mà chết. Mà tu sĩ Linh Động kỳ trở xuống,
cũng khó có thể chịu được áp lực ở độ sâu như vậy. Cũng may Sở Dương hôm nay
đã mang lấy lực lượng Thoát Phàm cảnh, đối với áp lực này tuyệt nhiên là không
sợ.
Hơn nữa ở kiếp trước, hắn còn là một tên Lữ Hành giả, rất nhiều lần đặt chân
tới những địa danh khủng bố. Nhiều lần thành quen, cũng đã tạo cho hắn một quả
tim sắt đá, cho dù là đối mặt sinh tử hiểm nguy cũng khó mà làm cho hắn lộ ra
một điểm sợ hãi.
Lần nữa đem thần hồn tỏa ra, lần này là phạm vi độ sâu 500 trượng phía dưới.
Lấy thần hồn của Sở Dương, 500 trượng chỉ trong nháy mắt đã tiếp cận. Hắn mi
mắt không động, mơ hồ nhìn thấy cảnh tượng bên dưới đáy hồ.
“Vậy mà lại yên tĩnh đến như vậy?”
Sở Dương cau mày suy nghĩ. Một chỗ rộng lớn như hồ nước này vậy mà lại không
có yêu thú trấn giữ ,nếu như vậy thì chỉ có hai khả năng xảy ra. Thứ nhất, do
hồ nước này hoàn toàn không thích hợp sinh sống, cho nên tựu mới không có tồn
tại yêu thú. Mà thứ hai, chính là bởi vì nơi này có tồn tại yêu thú quá mức
mạnh mẽ, yêu thú tầm thường đã sớm bị nó ăn hết cho nên hồ nước này mới yên
tĩnh đến như vậy.
Hắn thu hồi thần hồn, chớp mắt một cái liền hướng đáy hồ phóng đi. Trong hai
trường hợp, hắn hi vọng cái đầu tiên hơn a!
Bất quá ngay trong lúc Sở Dương vừa động thân, ở trên mặt hồ một đạo lưu quang
phóng đến. Người này đưa mắt nhìn mặt hồ yên tĩnh, mày liễu khẽ cau, khẽ lầm
bầm:
Người này nói xong, rồi liền không nhanh không chậm phóng xuống lòng hồ. Trước
lúc đó, nàng còn khẽ cau mày, tựa như không mà nghi hoặc thầm nghĩ.
“Lúc nảy cùng với người kia đứng một chỗ, trong lúc hắn dùng một cước kia tấn
công Phong Minh điểu, ta vậy mà nhìn thấy một nửa gương mặt trắng nõn a. Hi
vọng là ta nhìn lầm.
Tử Ưu trong lòng có chút dị động, một người trẻ tuổi như vậy nếu như sở hữu
lực lượng Thoát Phàm cảnh thì cũng có chút quá mức khủng bố rồi. Đặc biệt là
tại mảnh thiên địa nhỏ bé này.