Người đăng: tuanvodich
Màn đêm dưới ánh mắt khẩn trương của không ít người cuối cùng cũng đã tới.
Bóng tối bao trùm lên vạn vật.
Giữa chốn núi rừng mênh mông, ẩn hiện một đóa hoa lửa. Khu rừng rậm tràn ngập
sương mù, dù dù có ngọn lửa chiếu rọi nhưng vẫn chỉ hạn chế trong một phạm vi
rất nhỏ.
Cả bãi đất vô cùng an tĩnh, chỉ có tiếng ngọn lửa bập bùng phát ra tiếng nổ
lách tách.
Xung quanh đống lửa lớn, các loại chông nhọn bày đầy rẫy. Phía bên trong là
mấy chục người đang ngồi xếp bằng, nhưng không phải tĩnh tâm tu luyện hay lĩnh
ngộ gì cả, mà đang lắng nghe một thiếu nữ đang đứng nói chuyện, dường như là
dặn dò gì đó.
Ai nấy cũng tay nắm chặt vũ khí, ánh mắt lộ ra vẻ khẩn trương lẫn hung tàn.
Quả thực mấy ngày nay bị truy sát, đám nam tử hán đã sớm vô cùng phẫn nộ. Đêm
nay một trận chiến kết thúc tất cả, là thành hay bại để ông trời phán xét đi.
Ở chính giữa, ngay bên cạnh đống lửa, là mấy người bị thương và trẻ nhỏ, trong
đó có cả Việt.
Lúc này đây hắn là người duy nhất vẫn giữ được bình tĩnh. Phải biết rằng hắn
thậm chí còn từng bị Ngũ cấp linh thú truy sát, Ngũ cấp, đó là tồn tại thế
nào? So với lúc đó, tình trạng hiện tại căn bản không thể gọi là nguy hiểm.
Hắn nhìn thiếu nữ xinh đẹp Trầm Ngư đang không ngừng diễn giải, vẽ vẽ gì đó
trên mặt đất, hiển nhiên là đang bày trận thế và dặn dò đoàn người, ngay cả
gia chủ Đỗ Phong cũng chăm chú lắng nghe. Xem ra có qua được đêm nay hay
không, những người Đỗ gia này hoàn toàn đặt hết hy vọng vào nàng.
Sương mù nồng đậm bao trùm khắp khu rừng, đột nhiên truyền tới một mùi nồng
nặc cực kỳ quen thuộc với Việt, không chỉ trong nửa tháng ở Loạn Yêu sơn mạch
này, mà ngay cả khi còn ở Địa cầu.
Đó chính là mùi vị tanh tưởi nồng nặc của máu.
Việt tay nhẹ nhàng xoa đầu tên nhóc con xinh xắn, mắt xoay chuyển nhìn bốn
phía, chỉ thấy từ trong lớp sương mù dày đặc, những đôi mắt đỏ như máu đầy dữ
tợn từ từ xuất hiện.
Keng keng!
Nhìn đám Yêu thú quả nhiên đã kéo tới, mọi người trong đoàn sắc mặt băng lãnh,
chầm chậm đứng lên, đao thương kiếm kích đủ loại binh khí chậm rãi giương ra.
Yêu thú kéo tới xung quanh theo thời gian càng ngày càng nhiều, chỉ trong vòng
mười phút đã tập trung hàng chục con, trong đó có vài con Nhị cấp, hơn nữa xem
bộ dạng này thì còn có xu hướng tăng lên.
Nhìn Yêu thú nhiều đến vậy, trong mắt Việt cũng thoáng hiện qua vẻ ngạc nhiên.
Tại sao được gọi là Loạn Yêu sơn mạch? Đó là bởi yêu thú ở sơn mạch này vô
cùng cứng đầu, rất điên cuồng liều mạng, dù là Ngũ cấp Lam Nhạc Tê, cũng rất
khó hiệu triệu được đám yêu thú trong phạm vi rộng.
Bên cạnh Việt, tiểu tử xinh xắn Đỗ Sát nhìn đám Yêu thú hung tàn, khuôn mặt bé
nhỏ cũng có chút trắng nhợt, bàn tay xinh xắn nắm chặt lấy vạt áo của vị đại
ca.
Ầm ầm!
Không lâu sau khi dám Yêu thú này xuất hiện, đột nhiên mặt đất rung chuyển,
tiếp đó, một cỗ khí tức vô cùng hung hãn xuất hiện trong sương mù.
Cảm nhận thấy hai cỗ khí tức hung hãn này, sắc mặt đám người của Đỗ gia đều
tái nhợt, thậm chí ngay cả ánh mắt Đỗ Phong cũng có chút âm trầm.
Việt nghe thấy vậy thì không khỏi sáng tỏ, hóa ra là Hắc Lân Sư, thảo nào có
lực hiệu triệu đến vậy. Hắc Lân Sư nghe nói có 1 tia huyết mạch thượng cổ, dù
chỉ một tia rất mỏng manh nhưng cũng rất cao quý rồi. Đây thuộc về uy áp huyết
mạch, đối với yêu thú thì so với uy áp thực lực còn mạnh hơn.
Chỉ là đầu Hắc Lân Sư này lại chỉ là Tam cấp, xem ra còn chưa thực sự trưởng
thành. Nếu là một đầu Hắc Lân Sư trưởng thành, thực lực có thể lên tới ngũ,
lục cấp, những người Đỗ gia này căn bản không thể sống sót đến bây giờ. Tuy
vậy tình cảnh cũng không mấy lạc quan, bởi nhờ 1 tia huyết mạch thượng cổ mà
đầu Hắc Lân Sư này đã rất thông minh, biết sai đám lâu la liên tục bào mòn thể
lực đoàn người này, đến tận hôm nay mới ra tay.
Thân ảnh khổng lồ ngày càng hiện rõ trong sương mù, cuối cùng biến thành một
con yêu thú to lớn hung tợn xuất hiện trước ánh lửa.
Nhìn đôi mắt hung tợn đỏ lừ, trong lòng tất cả mọi người của Đỗ gia đều chấn
động, Trầm Ngư ở phía trước thân hình cũng khẽ run lên.
Phiền phức lớn nhất, cuối cùng cũng đã tới.
Ánh mắt Việt liếc nhìn con yêu thú khí tức hung tàn, bộ dạng hung hãn, toàn
thân được bao trùm bởi một lớp vảy đen sáng bóng, tản mác ra một ít khí tức cổ
lão. Hắn ngón tay cũng nhẹ nhàng xoa đùi, con yêu thú này đúng là có chút hung
hãn.
Nhìn đám Yêu thú đang bao vậy chặt bãi đất trống lại, lại nhìn con yêu thú
khổng lồ mà hung hãn kia, sắc mặt Đỗ Phong vô cùng ngưng trọng, thấp giọng
quát:
Ta đi ngăn Hắc Lân Sư, các ngươi nhanh chóng giải quyết đám Yêu thú còn
lại!
Gia chủ!
Nghe thấy Đỗ Phong muốn một mình ngăn chặn đầu Tam cấp lin thú, sắc mặt của
những người trong đoàn đều đại biến, vội nói.
Đỗ Phong giơ tay lên quát, sau đó đột nhiên quay đầu lại, nhìn vào hướng trung
tâm nói to:
Nghe thấy lời hắn, không ít người của Đỗ gia đều sững lại một chút. Một ngày
giao tiếp đối với gã thiếu niên này, bọn họ cũng coi như có chút quen thuộc,
nhưng tiểu tử này không hề có điểm nào mạnh mẽ, Đỗ Phong đem nhiệm vụ này giao
cho hắn có chút liều lĩnh.
Đối với những ánh mắt hoài nghĩ, Việt cũng không để ý, bàn tay vỗ nhẹ đầu tên
nhóc con, cười nói.
GRÀOOOOOOOO!
Tiếng cười của Việt vừa dứt, con Hắc Lân Sư dữ tợn liền rống lên một tiếng.
Tiếng rống này vô cùng chói tai, khiến người nghe đau tai nhức óc.
Tiếng gầm của Hắc Lân Sư hiển nhiên là tín hiệu xung phong, bởi vậy khi tiếng
gầm vừa dứt, ánh mắt đỏ ngầu của đám yêu thú càng nồng đậm hơn, lập tức bốn
chân tiến lên, cả mặt đất rung chuyển, đám Yêu thú như nước lũ hướng về phía
doanh địa.
Thanh thế cũng khá kinh!
Đám Yêu thú va mạnh vào bẫy chông bên ngoài doanh địa, không ít bị đâm chết,
nhưng do số lượng Yêu thú quá nhiều, thi thể nhanh chóng lấp lên, những lớp
phòng ngự đơn giản kia nhanh chóng mất tác dụng, đám Yêu thú phía sau nhanh
chóng xông tới.
Cuộc chiến bắt đầu!
Mùi tanh đập vào mặt, tất cả mọi người của Đỗ gia đều hiểu rằng, tiếp đó sẽ là
thời khắc ác liệt nhất trong đêm nay.
Vù vù!
Đám người của Đỗ gia phối hợp vô cùng ăn ý, rất nhanh ba người một tổ hình
thành một trận hình nhỏ, đao kiếm sắc bén trong tay trực tiếp đem từng con Yêu
thú lao tới chém cho tan tành.
Đúng mười trận hình nhỏ đã hình thành, ở xung quanh bọn họ máu tươi bắn ra,
xác thú chất đầy. Màu máu đỏ sẫm trong phút chốc thấm hồng mặt đất, mùi máu
tươi và tiếng kêu thảm thiết khuếch tán ra trong cả khu rừng.
Nhưng không phải tất cả mọi người đều ra tay, ngoài mười trận hình đang chém
giết ở vòng ngoài, vẫn còn mười tiểu tổ khác đang đứng ở vòng trong nhìn cảnh
chém giết, ánh mắt tràn ngập hung tàn.
Một lúc sau, một tiếng hét thanh thúy vang lên, hơn chục trận hình đang chiến
đấu ở vòng ngoài lập tức thu tay, lùi về phía sau. Đám yêu thú còn chưa kịp
hiểu chuyện gì xảy ra thì lại có 10 tổ hợp 3 người lao ra giao chiến với
chúng. Chỉ khác là những người này khí thế ngút trời, khí lực dồi dào.
Máu lại đổ xuống.
Tình thế cứ tiếp diễn, được một lúc, khi những người đang chém giết có dấu
hiệu thấm mệt, 10 tổ hợp ban đầu đã nghỉ ngơi tạm đủ thì lại một tiếng hét
thanh thúy vang lên.
Việt nhìn thiếu nữ Trầm Ngư đang đứng trong đội ngũ vòng trong, đôi mắt trí
tuệ của nàng không ngừng quan sát tình thế vô cùng tinh tế, hắn không khỏi
thầm khen ngợi.
Không chỉ là vấn đề chiến thuật cực kỳ hợp lý, có thể hạn chế được việc đám
yêu thú dùng số lượng đè chết. Mà còn là năng lực quan sát tinh tế và nhạy bén
thời cơ của nàng. Những lúc nàng ra hiệu đổi ca không chỉ là lúc đám người
giao chiến đã thấm mệt, mà còn phải đúng vào lúc vừa có một đám yêu thú bị
chém giết, không thể thừa cơ tiến sâu vào.
Tình thế này cứ tiếp diễn, sớm muộn đám yêu thú lâu la cũng bị giết hết, như
vậy có thể quay sang giúp đỡ Đỗ Phong đang cầm chân Hắc Lân Sư, lúc đó thậm
chí có thể thừa cơ giết ngược đầu Tam cấp linh thú này. Thân thể, linh phách
của Tam cấp linh thú có 1 tia huyết mạch thượng cổ, lợi ích thu được quá lớn.
Quá ghê, quả nhiên là một cô gái có đại trí tuệ!