Người đăng: tuanvodich
Trên bầu trời đêm đen nhánh, một vầng trăng sáng nằm cô độc bên trên, ánh
trăng nhàn nhạt trong trẻo nhưng lạnh lùng, soi sáng mặt đất.
Trong khu rừng rậm nhỏ, một đống lửa nhàn nhạt bốc lên, mang đến những tia
sáng ấm áp trong đêm tối vốn chẳng hề yên tĩnh, bởi ở nơi sâu xa, truyền đến
tiếng mãnh thú rít gào rung động cả non sông, cây cối rung lên, lá bay tán
loạn.
Ngồi bên cạnh đống lửa, Việt nhàn hạ dựa vào cây cổ thụ, hỏa côn trong tay,
nhàm chán đùa giỡn đống lửa.
Hôm nay đã là ngày thứ 6 hắn tới thế giới này, thỉnh thoảng cũng thấy nhớ nếp
sống hiện đại nơi Địa cầu, nhớ đến một vài người bạn chốn giang hồ.
Lười nhác bỏ một cây củi vào, làm cho đống lủa lần nửa trở nên sáng ngời, Việt
nhìn về sơn mạch như tàn tích còn lại lại từ thuở khai thiên.
Loạn Yêu sơn mạch, được coi là ranh giới giữa Bắc Hoang và Trung Vực. Nơi đó
nghe đồn tồn tại những mãnh thú hồng hoang, những chủng loài còn sót lại từ
Thái cổ. Tiếng kêu đáng sợ của muôn loài rống lên trong bóng tối, khiến mặt
đất như muốn nứt toác ra.
Việt dự định đi xuyên qua nơi đó, mặc dù có tàn bạo, nhưng không tránh được.
Tu luyện, cũng cần tài nguyên vật liệu. Một kẻ tứ cố vô thân như hắn đào đâu
ra bây giờ, chỉ còn cách săn bắt hung thú đem bán.
Bất quá trước khi tiến vào Loạn Yêu sơn mạch, hắn cần tăng cao năng lực phòng
vệ cái đã.
Lấy từ trong ngực áo ra một khối ngọc giản, Việt lật lên lật xuống trên tay.
Đây là một dạng vật chất đặc biệt ở thế giới này, không phải bởi quá quý hiếm
mà bởi nó có khả lưu giữ thông tin.
Hăn đưa lên trán. Vừa chạm vào lớp vỏ mát lạnh của khối ngọc, lập tức một
luồng thông tin ùa vào đầu hắn.
“Hạ phẩm Linh thuật công kích Song Cực Ấn”
Trong miếng ngọc giản ẩn chứa một loại linh quyết.
Linh quyết, có thể hiểu đơn giản, là những phương thức rèn luyện và sử dụng
linh lực. Linh quyết bao gồm nhiều loại, linh quyết loại sử dụng linh lực còn
được gọi là linh thuật. Linh quyết lại được chia làm hạ phẩm, trung phẩm,
thượng phẩm.
Phệ Đà Kinh, phần Khai hải thiên, có thể chính là một loại Linh quyết, chuyên
rèn luyện, cô đọng linh lực khi ở Đệ nhất Bí thiên.
Hắn không khỏi nhớ lại các tiểu thuyết kiếm hiệp ở Địa cầu, có thể nói Phệ Đà
Kinh hơi giống với một dạng nội công tâm pháp, còn linh thuật chính là các
loại võ công.
Linh thuật công kích Song Cực Ấn này, là món quà thiếu nữ xinh đẹp Hồng Nhan
tặng cho hắn. Cũng đúng thôi, dù sao hắn cũng ra tay cứu người.
Nhưng hắn cũng phải thành thật mà nói, tiểu nha đầu làm người không tệ, nếu
nàng có không báo đáp thì hắn cũng thấy bình thường. Ở đời bởi lấy oán báo ơn
là chuyện thường tình, hắn gặp quá nhiều rồi.
Mấy ngày qua hắn chưa có cơ hội tu luyện bộ hạ phẩm linh thuật này, bởi hắn
còn phải nghiên cứu một thứ khác, Vạn Thú lục, tổng hợp các yêu thú ở cấp độ
thấp, và Vạn Thảo Đồ, tổng hợp các loại linh thảo tài nguyên thường gặp.
Đêm nay đã đến trước Loạn Yêu sơn mạch, cần phải gấp rút trang bị cho mình một
chút vốn giắt lưng, đó mới là thượng thượng chi sách.
Lần đầu tiên tu luyện linh thuật, Việt không dám sơ sẩy chút nào, đọc đi đọc
lại phương pháp tu luyện trong đầu, hồi lâu sau mới bắt đầu động thủ.
Hắn ngồi xếp bằng, hai tay hợp lại, ngón tay kết hợp đan thành một cái ấn kỳ
lạ, hai tay tạo ra một hình đối xứng ngược chiều. Linh lực trong suốt từ từ cơ
thể tuôn ra, quanh quẩn trong lòng bàn tay.
Linh lực giống như những con rắn nhỏ trong suốt, khi kết ấn của Việt biến ảo,
cũng không ngừng vặn vẹo chuyển động trong lòng bàn tay, mơ hồ hình thành một
quang ấn hai màu đen trắng.
"Cách"
Quang ấn còn chưa thành hình, đã có tiếng vỡ nhỏ truyền ra, linh lực vỡ nát,
dĩ nhiên ngưng kết quang ấn không hề dễ dàng.
Lần đầu tiên ra tay thất bại, Việt cũng không để ý. Tập trung tinh thần lại,
hắn lần thứ hai bắt đầu.
"Cách"
Thất bại.
"Cách"
Lại thất bại.
Thời gian thấm thoắt trôi qua, Việt không biết mệt mỏi vẫn tiếp tục tu luyện.
Hai tay lúc đầu kết ấn còn lóng ngóng, dần dần trở nên thành thạo hơn, tốc độ
ngưng tụ linh lực cũng càng lúc càng nhanh hơn.
Mười ngón tay như cá bơi lội trong nước, cong tay biến ảo. Linh lực vặn vẹo
trong lòng bàn tay, hắc bạch ấn kia đã trở nên rõ ràng hơn nhiều, còn mơ hồ
phát ra dao động.
Việt gắt gao nhìn hắc ấn sắp hình thành, tâm thần cũng căng thẳng vô cùng, từ
khi bắt đầu đến giờ đã thất bại rất nhiều mà chưa một lần thành công.
Những ngón tay lại biến đổi, một tia linh lực trong suốt chui vào hắc ấn.
"Oong!"
Đại ấn đột ngột run lên, phát ra những tiếng như kim khí rung động, sau đó bắt
đầu thu nhỏ lại, hóa thành hắc bạch ấn rõ ràng, nhẹ nhàng khắc vào lòng bàn
tay Việt.
Ngay khi hắc bạch ấn hợp nhất, cả thân thể hắn chợt căng cứng. Đây là dấu hiệu
báo trước nguy hiểm, được rèn luyện qua năm tháng. Bước kế tiếp có khả năng là
rất nguy hiểm.
"Oong!"
Việt rất nhanh chóng cảm thấy một dao động cự kỳ cuồng bạo bùng nổ từ lòng bàn
tay, theo kinh mạch điên cuồng tiến vào cơ thể.
Xem cái hình thái này, như muốn phá hủy tất cả kinh mạch nó đi qua.
ẦM!!!
Một tiếng sấm nổ vang lên, Huyết Hải sôi trào, từng đợt huyết lãng điên cuồng
tiến vào cơ thể, lao tới đoàn linh lực của Song Cực ấn đang phản phệ kinh
mạch. Song Cực ấn phản phệ đã cuồng, nhưng huyết lãng còn cuồng bạo hơn, hoàn
bóp nát lực lượng chống đối.
Khi nhận được linh thuật từ tay Hồng Nhan, Việt đã nhận được cảnh báo, hạ phẩm
linh thuật, nhưng nếu viên mãn thì công kích có thể so được với trung phẩm.
Chỉ có điều loại linh thuật này quá mức cuồng bạo, đã có nhiều người bị phản
phệ mà đứt hết kinh mạch.
Thế nhưng hắn không ngại, bởi hắn biết Linh hải của mình cuồng bạo đến mức
nào, nếu không có bát tự kim quang thì lúc mở ra hắn đã bạo thể mà chết rồi.
Còn có lực lượng cuồng bạo nào có thể phản phệ lại Linh hải của hắn hay sao?
Lực lượng chống đối, phải bị hủy diệt!
Phản phệ vừa bị đập tan, Việt hai tay tách ra, song ấn hiện lên, một bên hắc
ấn, một bên bạch ấn, sau đó chập lại.
Lực phản phệ lại sinh ra, chèn ép kinh mạch, nhưng không thoát khỏi kết cục bị
đập tan. Kinh mạch như bị xé nát, toàn thân đau đớn vô cùng, nhưng không làm
khó được một kẻ như hắn.
"Rầm rầm."
Cứ như vậy trùng kích liên tục, Việt cũng không hề lơi lỏng, mồ hôi trán túa
ra. Song ấn liên tục hợp nhất, động tác tạo ấn của hắn càng lúc càng thanh
thoát linh hoạt.
Không biết có phải hắn ảo giác hay không mà hai tay hắn như hai con cá vô cùng
linh hoạt, đang khuấy đảo đại dương, tạo nên những trận Đại phong quyển. Nơi
hắn đang đứng là trung tâm của xoáy nước, vô cùng tĩnh lặng, nhưng xung quanh
thì bão vũ cuồng phong.
Một tiếng quát vang lên, Việt đứng bật dậy, bất ngờ công kích vào cây đại thụ
phía sau lưng.
Thịch thịch!
Một thanh âm trầm muộn vang lên, tại chỗ quyền ấn công kích, trên cây đại thụ,
vài đạo vết nứt tạo thành một lỗ nhỏ, nhưng rất nhanh lan rộng ra, tạo thành
hình một vòng xoáy.
Trong nháy mắt, cả cây cổ thụ trở nên lung lay muốn đổ sập.
Việt rất nhanh lùi lại vài bước, nhìn vết nứt đang lan rộng như một xoáy nước
trên thân cây đại thụ.
Hắn như nhìn thấy hình ảnh trong xoáy nước, một đôi cá đan đuôi vào nhau, giữa
chúng liên kết bằng một sợi xích bạc. Song ngư đang vui vẻ tự tại, đợi những
đợt sóng không ngừng cuốn chúng trôi dạt đến một nơi nào đó.
Hay có thể nói rằng, chính sự vui vẻ tự tại của chúng lại tạo thành xoáy nước
vô thượng đang không ngừng mở rộng giữa lòng đại dương, tạo nên cơ bão với sức
mạnh khủng khiếp.
Hư ảnh biến mất, Việt như từ trong mộng tỉnh lại, cảm giác vừa rồi thật thần
kỳ. Hắn cảm giác được hạt Bồ đề tử trong lòng đang nguội dần, rõ ràng nó vừa
phát uy, đưa hắn tiến vào trạng thái minh ngộ.
Thế nhưng, vừa rồi hoàn toàn là tự động, hay nói đúng hơn, Song Cực Ấn này
chứa đựng sự phức tạp đủ để kích thích hạt Bồ đề của Phật Tổ.
Việt hơi có điều suy nghĩ, ấn này dường như có chút quen mắt.
Hai tay kết ấn, hắc bạch đan xen, Song Cực ấn lại hiện ra. Việt nhìn ấn thành,
không còn hư vô như vết nứt trên thân cây đại thụ, minh văn hiện ra rõ ràng,
song ngư một đen một trắng đan đuôi vào nhau, giữa chúng liên kết bởi một sợi
xích không màu. Mặc cho đại dương cuồng bạo, chúng vẫn tiêu diêu tự tại.
Hắn hơi ngẩn ra, lúc nãy chỉ thấy ngờ ngợ, nhưng đến bây giờ hắn có thể khẳng
định, ấn này rất giống biểu tượng của một trong mười hai cung hoàng đạo, chòm
sao cuối cùng. ..
. . .Song Ngư.