Cổ Mộ


Người đăng: tuanvodich

Lạc Long Quân đi xuống biển sâu; Thánh Gióng cưỡi ngựa từ núi Sóc lên trời;
Chử Đồng Tử theo cuồng phong vô tận biến mất; Đức Sơn Tinh quy ẩn Tản Viên. .
.

Không có phi thăng khi mở đầu, không có tử vong để trọng sinh, cũng không có
phế vật yếu kém, gã thanh niên Việt Nam cứ bình thường theo con đường của các
bậc cổ nhân bước lên tinh không vô tận, tiến về một thế giới hỗn loạn đầy đặc
sắc, theo đuổi những truyền kỳ bất hủ cùng năm tháng.

Khai sáng thần thoại, một chữ "Tôn" hiệu lệnh Hồng Hoang!

Kinh thế cổ kim, "Hoàng" Thái Cổ vạn tộc cộng tôn!

Quét ngang Thượng Cổ, đăng "Đế" vị thiên hạ triều bái.

Cận Cổ, thiên địa suy tàn, ai phá vỡ quy tấc?

Đại thế hoàng kim, ai nổi ai chìm?

Mặc vạn đạo tranh tiên, ta đăng vị Chúa tể!

. . . ..

Thiên Địa Huyền Hoàng, Vũ Trụ Hồng Hoang. Bốn phương trên dưới đều là chữ Vũ,
vụ trụ mênh mông, tinh không vô ngần.

Vũ trụ bắt nguồn từ đâu, giới hạn ở nơi nào, không ai biết. Nhiều nhà khoa học
suy đoán, trong hàng tỉ tinh cầu tồn tại, Địa cầu là sinh mệnh tinh thần duy
nhất. Nhân loại hoàn toàn cô độc trong tinh không già cỗi.

Nhưng suy đoán, cuối cùng cũng chỉ là suy đoán. Sự tò mò, khát khao tìm hiểu
vạn vật, khát vọng về nơi ở mới, cảm giác cô độc... tất cả thúc đẩy nhân loại
lao vào việc tìm kiếm sự sống ở ngoài kia.

Nửa thế kỳ đi qua, rất nhiều tàu thăm dò đã được phóng lên tinh không, mới
nhất có lẽ là tàu thăm dò ‘Những chân trời mới’, được phóng lên vào năm 2006.

Nhiệm vụ của tàu ‘Những chân trời mới’ là thăm dò sao Diêm vương, được mệnh
danh là hành tinh thứ 9 của Thái Dương hệ, và nếu có thể, tiến vào vành đai
Kha Y, khám phá lá chắn bảo vệ Thái Dương hệ này.

Nhiều năm qua đi, ‘Những chân trời mới’ vẫn cô độc trong cuộc vũ trụ lữ hành,
lúc này nó đã lọt vào phạm vi thăm dò Diêm Vương tinh.

Từng hình ảnh được ghi lại và tín hiệu liên tục được gửi về Trạm không gian
quốc tế.

Chỉ là giờ phút này, con tàu ‘Những chân trời mới’ đã có phát hiện kinh người.
Ở một góc cô quạnh của Diêm Vương tinh, một tòa kiến trúc khổng lồ lặng lẽ nằm
đó, tĩnh mịch mà lạnh lẽo.

Sau khi các nhân viên của Trạm không gian quốc tế nhận được tín hiệu, họ rất
nhanh diễn dịch ra, và thấy một hình ảnh không thể tưởng tượng được.

Một tòa kiến trúc cổ xưa hoang tàn, đại bộ phận đã bị sụp đổ, có lẽ do sự bào
mòn của năm tháng. Nơi đại môn xiêu vẹo, nằm lăn lóc là một tấm biển đồng rỉ
xét loang lổ, mặt trên có khắc bốn chữ cổ.

Trong số các nhà vũ trụ học, có một người kinh hãi hơn cả, đó là một nhà khoa
học gốc châu Á.

Ông kinh ngạc, thậm chí thấy sợ hãi, trái tim không ngừng co rút, bởi ông nhận
ra phong cách kiến trúc quen thuộc kia, và bốn chữ cổ kia, tuy rất khó đọc,
nhưng với một người thích nghiên cứu cổ văn, thì rất nhanh nhận ra, một cái
tên không thể quen thuộc hơn với bất kỳ một người Á Đông nào.

‘Những chân trời mới’ sau khi truyền được nhóm số liệu về Diêm Vương tinh, lại
vội vã bay qua mảng không gian đen tối, càng hướng sâu thêm vào vành đai Kha Y
đầy u ám. ..

. . . ..

Tinh không mênh mông vô tận ngoài kia, thực sự tồn tại những sinh mệnh vẫn
được gọi là người ngoài hành tinh?

Không ai trả lời được.

Gã thanh niên buông cuốn sách xuống, nhấp một ngụm đen đá, thưởng thức vị đắng
của thứ đồ uống đen óng đó, rồi tiếp tục nghiên cứu cuốn Hồng Bàng Bí thiên.

"Thời thượng cổ, Địa cầu từng có người từ thiên ngoại phủ xuống thật ư?"

Hắn trầm ngâm, những phân tích trong đó cũng không phải là không hợp lý. Kim
Tự Tháp, siêu phẩm kiến trúc cổ đại ở Ai Cập, việc xây dựng như nào với trình
độ kỹ thuật cổ đại? Và các nhà du hành từng chụp được kiến trúc tương tự trên
Huỳnh Hoặc.

Liên quan với thượng cổ thời kì, cũng không có tường những ghi chap chính xác
tường tận, đối với người thời nay mà nói đó là một đoạn cổ sử tràn ngập mơ hồ,
khiến người ta phải suy nghĩ rất nhiều.

Gió mát khẽ thổi, vài chiếc lá cây cổ thụ khẽ đung đưa, va chạm vào nhau phát
ra âm hưởng “rì rào”, không khí trong lành từ ngoài cửa sổ trước mặt thổi tới.

Hắn rất thích tìm hiểu về những bí tân mà nhân loại chưa thể giải đáp, văn
minh thượng cổ, văn minh thiên ngoại, thậm chí là mối liên quan giữa hai nền
văn minh này?

Cổ nhân thậm chí từng tiếp xúc với vực ngoại chi nhân, những sinh mệnh mà khoa
học hiện đại vẫn không ngừng theo đuổi, khao khát được gặp một lần trong nỗi
cô độc của Địa cầu?

Đừng nói là hắn, cho dù một người mơ mộng nhất cũng không dám tin tưởng. Chỉ
là, nhất nhiều sách cổ phương Đông đều nhắc tới một thời kỳ được gọi là thượng
cổ, thời mà khoa học đã chứng minh nhân loại khi đó còn quần cư bộ lạc ăn lông
ở lỗ?

Lẽ nào thực sự tồn tại một đoạn cổ sử mà con người không biết đến? Sau thời
khắc suy tư ngắn ngủi, hắn lại tiếp tục đọc sách.

Bất tri bất giác, mặt trời đỏ rực dần dần hạ xuống phía tây, ánh nắng chiều
trải rộng, khiến Hồ Tây biến thành một màu đỏ tuyệt đẹp.

Gã thanh niên buông sách, thưởng thức cảnh đẹp xa xa ngoài cửa sổ. Nơi ở của
hắn là một căn biệt thự sang trọng nằm trong khu đô thị West Lake City, có thể
bao quát toàn bộ khung cảnh lãng mạn của Hồ Tây.

Tiếng chuông điện thoại vang lên, hắn ngồi dậy.

Đã đến giờ đi làm việc.

. . . ..

Màn đên buông xuống, những áng mây hồng hiện ra ở cuối con đường, đô thị buổi
tối vẫn bừng lên sức sống vô tận, những toà nhà lớn cao chọc trời san sát nối
tiếp nhau, như muốn chọc thủng trời.

Nhưng nếu như từ vũ trụ nhìn xuống phía dưới, tất cả những thứ này đều bé nhỏ
bé không đáng kể, có chăng cũng chỉ đáng một tấc vuông.

Chỉ là các nhân viên trên Trạm không gian quốc tế lúc này không có chút tâm
trạng mà nhìn ngắm địa cầu hay bất kỳ một hành tinh nào khác.

Nhìn lên màng hình quan sát, các nhà vũ trụ học đứng im không nhúc nhích như
những bức tượng gỗ, bọn họ đang khiếp sợ tới tột đỉnh!

Đã một năm trôi qua kể từ cái ngày họ nhận được tín hiệu về tòa kiến trúc cổ
đổ nát trên Diêm Vương tinh, chỉ là tin tức này cũng không công bố ra ngoài.

Hai tinh cầu cách nhau quá xa xôi, ngay cả khi có phát hiện trọng đại, thu
được một hình ảnh chấn động, thì nhân loại bây giờ cũng bất lực. Họ đưa việc
này vào hồ sơ mật, tạm thời đặt dấu phẩy cho sự kết thúc, nhưng mà có đôi khi
sự việc lại không xảy ra bình thường như mọi người dự liệu. Hôm nay tín hiệu
từ con tàu 'Những chân trời mới' lại được truyền về.

Sau khi chứng kiến kỳ tích trên Diêm vương tinh, các nhà vũ trụ học tin rằng,
dù có lập tức chứng kiến người ngoài hành tinh, họ cũng không quá bất ngờ hay
kinh hãi. Chỉ là, thứ họ được chứng kiến, so với thiên ngoại sinh mệnh còn
khiến nhân loại khiếp sợ hơn.

Từ xưa, Thần, luôn là một sinh mệnh siêu nhiên đầy bí ẩn. Chỉ là ngày nay,
khoa học đã hoàn toàn phủ định sự tồn tại của 'Thần'.

Thiên ngoại sinh mệnh có thể tồn tại đâu đó ngoài kia, chứ 'Thần' thì không hề
tồn tại. Nếu như tín ngưỡng này vẫn có người kế tục, thì cũng chỉ là trong tâm
linh hư nhược của con người tìm kiếm một sự ký thác mà thôi.

Thế nhưng lúc này đây, quan niệm và niềm tin của những nhà vũ trụ học đang bị
đả kích kịch liệt, tâm linh họ run rẩy, bởi trên màn hình quan sát, họ đã thấy
một cảnh tượng không thể tưởng tượng.

Bên trong băng lãnh cùng hắc ám của tinh không, một tòa kiến trúc khổng lồ
không nhúc nhích, phảng phất như đã đứng đó từ xa xưa, tạo ra cảm giác thê
lương vô cùng tận.

Một tòa lăng mộ, lãnh lẽo mà cô độc.

Lăng mộ của bạo chúa Tần Thủy? Kim Tự Tháp nơi chôn cất Pharaoh? Không, tòa
lăng mộ còn cổ xưa hơn rất rất nhiều, hình dáng hoang sơ tràn ngập cổ kính,
mặt trên là một đồ án cô xưa tràn ngập sự tang thương của năm tháng, cũng
không biết đã trôi nổi trong vũ trụ bao nhiêu kỷ nguyên rồi.

Chỉ lạnh lẽo đứng đó, nhưng lại tỏa ra một cỗ uy thế mà chỉ nhìn thôi cũng
khiến các nhân viên Trạm Không gian có xúc động muốn bái lậy.

Một tòa cổ mộ tồn tại không biết bao nhiêu kỷ, hờ hững di chuyển trong tinh
không, trong đó chôn cất ai? Lẽ nào chính là 'Thần'?

Các nhà vũ trụ học không hẹn mà có cùng suy nghĩ.

Nhưng mà ngày nay, còn mấy ai tin vào sự tồn tại của 'Thần'?

Mấy nhà du hành vũ trụ bên trong Trạm không gian quốc tế, tư tưởng chịu đả
kích rất mãnh liệt, cảnh tượng nhìn thấy trước mắt làm cho bọn họ có cảm giác
không thể tưởng tượng!

Tòa cổ mộ vẫn đứng đó, lạnh lẽo mà đơn độc, nhưng chỉ nhìn qua màn hình vẫn có
thể cảm giác được lực lượng và uy thế đáng sợ của nó.

Sau khi thất thần với hình ảnh không thể tưởng tượng, mấy Tinh anh du hành vũ
trụ liền phát tín hiệu liên lạc.


  • Vũ trụ gọi Địa Cầu...


Việt Chúa Tể - Chương #1