Người đăng: minhtan638865@
Cái gì? Các ngươi biết tham lam quá sẽ nuốt không trôi, không khéo lại
giống mấy người đó đấy! Thủ lĩnh Ấn Độ nheo mắt lại quay sang nhìn mấy cái xác
bọn hắn vừa xử lý, chắc chắn bọn này 8 phần là người Hoa Hạ, hắn vốn cũng
không thích bọn người Hoa Hạ luôn cậy đông lấy thịt đè người này.
Các ngươi định đe dọa chúng ta sao? Đừng quên đây là đất của ai! Tên Hoa Hạ
lại giở trò, vừa nói hắn vừa giơ cánh tay có máy thông tin lên ý bảo là lúc
nào hắn cũng có thể gọi đồng minh đến.
Đây là đất của Việt Nam các ngươi định làm sao? Người Ấn Độ bình tĩnh không
hề tức giận hay sợ hãi gì.
Việt Nam? Hahahahaha…..! 5 người cùng đồng thanh cười lớn, bọn chúng cười
như chưa bao h được cười.
4 người Ấn Độ vẫn rất bình tĩnh nhìn 5 người đang cười nhạo mình.
Việt Nam là cái con mẹ gì!! Có giỏi thì gọi cả họ nhà bọn nó ra đây! Người
cao lớn đang cười bỗng nghiêm mặt lại chửi, trong tâm trí hắn thì người Việt
Nam cũng chỉ là giống nòi bị xua đuổi bởi Hoa Hạ phát triển mà thành, từ thời
xưa bọn chúng đã không coi người Việt Nam ngang hàng với Hoa Hạ mà chỉ là tầng
lớp dưới thôi.
Vậy các ngươi muốn đánh phải không? Người Ấn Độ phát ra đấu khí, hắn tin
bọn này cũng không dám gọi tiếp viện, như vậy sẽ phải chia đều thành quả.
2 bên ngay lập tức phát đấu khí, bên Ấn Độ tuy có 4 người nhưng đấu khí rõ
ràng không hề thua kém bên Hoa Hạ chút nào, nếu chiến đấu chắc chắn 2 bên sẽ
bị tổn thất nặng.
Lúc này chỉ có những tay bắn tỉa mới có thể thay đổi hoàn toàn cục diện của 2
bên, bọn họ cũng không vội đánh nhau, cuộc đấu của những tay súng đã bắt đầu.
Chíu chíu….!!!! Bùm bùm…..!! Âm thanh 2 khẩu súng vang lên ồn ào trong đêm,
những khu nhà cao tầng chính là chiến trường không ngừng bị sứt mẻ, thỉnh
thoảng còn có tòa nhà bị sập xuống.
Các tòa nhà xung quanh 9 người không ngừng bị đổ sập xuống nhưng 2 bên vẫn
đứng yên gườm nhau, tất cả chỉ đợi cuộc đấu súng có kết quả.
Sau 10 phút tiếng súng cuối cùng cũng dừng lại, khí trên người 2 bên cũng tăng
lên, có thể là cả 2 đã chuẩn bị tấn công hoặc là chuẩn bị chạy trốn, nếu không
có tay súng hỗ trợ kết quả chắc chắn là thua.
Chíu chíu…..!!!! Một tràng đạn bắn tới chỗ đám người Hoa Hạ, đám người Ấn Độ
cũng ngay lập tức phát động tấn công phối hợp.
Chết tiệt! Chạy! Tên thủ lĩnh Hoa Hạ rất nhanh quay đầu chạy mất dép.
Hừ! Đúng là lủi còn nhanh hơn chuột nữa! Người Ấn Độ cũng chỉ kịp đánh bị
thương một người thì đã thấy đám Hoa Hạ chạy mất hình rồi.
Các ngươi nhanh chóng vác con mamut này đi thôi, ta ngĩ bọn chúng sẽ rất
nhanh gọi đồng bọn đến đó!
Tuân lệnh!! 4 người ngay lập tức bê xác con mamut chạy về phía rừng núi, dù
sao đây cũng gần đất của Hoa Hạ, đánh chó cũng phải ngó mặt chủ, trên đất của
người khác cũng không nên hổ báo quá.
Lúc này Đằng Sơn vẫn không biết những chuyện xảy ra phía sau đối với những
việc như vậy thì không đáng để quan tâm.
40km – 30km – 25km……
Tốc độ càn quét của Đằng Sơn càng ngày càng chậm lại, lần lâu nhất là 15 phút
để giết 1 con Hồng Lang Vương đấu đế cấp 2( sói màu đỏ), tốc độ của nó cực
nhanh móng vuốt sắc bén công kick toàn chỗ hiểm yếu, nếu không phải Đằng Sơn
có vòng tròn khí chỉ cần nó đi vào là lập tức bị lộ hành tung, chứ Đằng Sơn
cũng chỉ nhìn thấy cái bóng mờ ảo di chuyển thôi.
Đã thế sức sống của nó thì khỏi bàn, trúng 2 thương, 1 vào bụng 1 vào cổ xuyên
ra cả đằng sau vậy mà vẫn chạy được đến 10km mới hết máu mà chết.
Quái vật mạnh mẽ đến như vậy hèn gì 800 năm qua loài người cũng không thể sinh
sống tự do trên mặt đất!! Đằng Sơn lắc đầu, quái vật đã đạt đến đẳng cấp đấu
đế muốn giết chúng thật sự quá khó.
Muốn loài người chân chính đặt chân lên mặt đất có 2 cách, 1 là cần phải có
một lượng lớn đấu đế để dọn dẹp một vùng rộng lớn, sau đó sẽ xây dựng các khu
bảo vệ cho người bình thường, cách thứ 2 là loài người phải tiến hóa, chân
chính tiến hóa thêm một bước, làm cho tất cả loài người mạnh mẽ hơn, với khả
năng sinh nở khủng khiếp loài người hoàn toàn có thể đối kháng được với bọn
quái vật này.
Tâm Nhi chính là một tồn tại có thể làm quái vật biến mất hoàn toàn nhưng cô
bé không phải loài người, không thể đem tương lai toàn bộ nhân loại đặt vào
tay một cô bé như vậy.
Đằng Sơn biết trên vũ trụ bao la kia có những tồn tại khủng bố hơn bọn quái
vật trên trái đất này nhiều, sớm muộn có một ngày họ sẽ tìm đến trái đất, nếu
loài người không tiến hóa tương lai chỉ có thể làm nô lệ mà thôi.
Cái này cũng rất thực tế, chính loài người đang sống dưới lòng đất mà vẫn luôn
đi nghiên cứu Sao Hỏa, mục đích chính là thêm 1 chỗ đặt chân cho con người.
Tiếp tục một đường đánh giết, bây giờ Đằng Sơn chỉ còn cách bờ biển 10km nhưng
hắn dường như phải dừng lại, chỗ này không phải là chỗ có thể tự do đi lại.
Đằng Sơn chửi thề một câu, hắn đang chiến đấu với 14 con quái vật mình đầy vảy
cá lại có 4 cái chân trong như mái chèo, miệng thì là một cái mỏ vịt khổng lồ,
tốc độ bọn này không nhanh nhưng da lại trơn như bôi mỡ đánh toàn trượt, cây
Hắc Sát Thương sắc nhọn chọc vào cùng lắm là để lại một vệt máu nho nhỏ không
thể xuyên vào bên trong được.
Bọn này thực lực đều là đấu đế cấp 1, đúng kiểu lấy số lượng đè chất lượng.
Chúng chuyên kiếm ăn theo bầy đàn, gặp địch thủ cùng nhau tấn công nên phối
hợp rất tốt, 8 con cùng một lúc xông vào 8 hướng, 2 con nhảy lên tấn công phía
trên còn những con còn lại bao vây chặt chẽ không cho đối thủ chạy thoát.
Nói chung là Đằng Sơn không còn đường để chạy chỉ có cách nghạnh kháng với
chúng, lực công kick Đằng Sơn tuy mạnh nhưng cũng chỉ đẩy bật bọn chúng ra làm
chúng bong vảy chảy máu nhưng vẫn không làm cho chúng chết được.
Bọn này lúc tấn công lại đem 2 chi trước lên che mặt dùng thân thể với 2 chi
sau tấn công, trông tư thế rất sành điệu giống như là xấu hổ vậy, tuy nhiên
điều này làm Đằng Sơn không thể chọc vào đầu bọn chúng được.
Vút! Cây thương xoay một vòng đẩy dạt hết 8 con quái vật ra tạo một khoảng
cách an toàn.
Đằng Sơn ngay lập tức quay ngược đầu thương lại, cán ở trên mà mũi lại ở dưới.
Vù vù! Cả cây thương bắt đầu quay tròn, không khí bên ngoài bị cuốn vào thương
thành con vụ khổng lồ, khí phát ra xung quanh làm mấy con quái vật e dè, bản
năng sinh tồn của chúng rất mạnh, bất cứ thứ gì gây nguy hiểm đến tính mạng
đều có thể cảm nhận được.
Bạch bạch…..! Nhân lúc khí của Đằng Sơn vẫn chưa tụ tập xong bọn chúng lại
quay đầu bỏ chạy, 4 cái chân vịt to bè quạt đất cực mạnh làm cơ thể chúng lao
đi như tên bắn.
Bùm………!!!!!! Một tiếng nổ lớn vang lên, tất cả công trình trong bán kính 200m
xung quanh đều bị đánh bay đi hết khói bụi bốc lên mù mịt.
Khói bụi tan đi, khung cảnh bên trong dần hiện ra.
1 Phát đập trúng vào giữa đàn, không một con nào chạy thoát, lực đập không
trực tiếp tấn công bên ngoài mà lại lan tỏa vào bên trong, cho dù vảy có dày
hơn nữa thì cũng vô dụng.
14 con quái vật nằm yên dưới đất, máu mũi máu miệng chảy ra tanh tưởi, không
ngờ lại còn nôn ra mấy quả tim cùng nội tạng đã nát bấy nữa.
Vù….!! Đằng Sơn lại tiếp tục di chuyển, lần này Đằng Sơn không dám đi bừa nữa
mà lại thận trọng đi từng bước tránh để lại lọt vào vòng vây của mấy con quái
vật.
Ầm ầm….Ầm.!
Mặt đất dưới chân Đằng Sơn tự nhiên rung chuyển, mấy cục đá cứ nhảy lên nhảy
xuống dữ dội theo tiếng bước chân, xem ra con quái vật thủ lĩnh ở đây đã phát
hiện ra Đằng Sơn.
Vút!!!!
Rầm!!!
Một cái vòi bạch tuộc khổng lồ vô thanh vô thức nhanh như gió đập xuống chỗ
Đằng Sơn đang đứng.
Phốc!!! Phốc!!!! Đằng Sơn nhanh chóng nhảy qua tránh sang 1 bên, với tốc độ
thế này thì không thể làm gì được hắn.
Vút…! Bỗng nhiên trước mặt lại có thêm 1 cái vòi nữa quạt ngang sang không để
hắn chạy thoát.
Vù! Đằng Sơn lại bay lên trên để tránh, cái vòi lại một lần nữa quật vào không
khí.
Đang bay lên bỗng nhiên có thêm 2 cái vòi một trước 1 sau bổ xuống làm Đằng
Sơn suýt nữa trúng đòn, cây thương trong tay cũng chọc vào cái vòi nhưng nó
quá khổng lồ mấy vết thương nhỏ không thể gây ra chút tổn thương nào đáng kể.
Rầm Rầm…….!
Tổng cộng có 8 cái vòi liên tục thay phiên nhau công kick cực nhanh, tất cả
tạo thành một cái lưới khổn lồ bao vây cả trên trời lẫn dưới đất không cho
Đằng Sơn có cơ hội chạy thoát.
Các kiến trúc cao tầng lần lượt đổ xuống, xác quái vật bị đập nát bấy, trong
phạm vi công kick của 8 cái vòi không còn một cái gì còn nguyên vẹn cả, phút
chốc cả 1 vùng đã thành bình địa.
Tránh mãi rồi cũng phải có sơ hở, không những thế 8 cái vòi cùng một thể nên
phối hợp cực kỳ nhịp nhàng, sớm muộn Đằng Sơn cũng bị đánh trúng.
Bốp….! 1 cái vòi đập trúng vào Đằng Sơn may mà hắn rất nhanh đưa thân thương
lên đỡ, thân hình Đằng Sơn bắn xuống đất như một viên đạn.
Vèo!!!
Bịch!!! Bịch!!! Bịch!!!!
Đằng Sơn rơi xuống một cái gì đó thật mềm mại như chăn bông vậy, không có tý
đau đớn nào, đã thế còn nẩy lên nẩy xuống mấy cái.
Thế nhưng còn chưa kịp hưởng thụ sự mềm mại của cái chăn bông thì nó bỗng cong
lên hất Đằng Sơn bay về phía 1 cái vòi đang đánh tới, sự phối hợp cực kỳ nhịp
nhàng ăn ý.
Bốp…! Một cái vòi đánh thẳng vào người Đăng Sơn, hắn bất đắc dĩ chịu một đòn
này, thân hình thuận theo lực đánh nhanh chóng bay về phía sau thoát khỏi vòng
vây của những xúc tu, phia trước là 8 cái vòi đuổi sát nút, liên hoàn đập liên
tục tung ra làm khói bụi mù mịt.
Đánh một đường từ phía trong ra đến sát bờ biển, dưới đường bay của Đằng Sơn
và mấy cái xúc tu, không có một con quái vật nào có thể chạy thoát được, không
ít lần Đằng Sơn cố tình đi qua chỗ quái vật đứng làm cái vòi đập chết tươi,
điều này làm con bạch tuộc càng điên lên không ngờ một nhân loại nhỏ bé giám
dắt mũi nó đi giết đồng bọn.
Bùm bùm bùm…..! Lần này liên hoàn đập đã trở thành máy tuốt lúa, tốc độ càng
lúc càng nhanh các cú đập như búa tạ giã xuống không biết mệt mỏi.
Đằng Sơn sao có thể để nó đập như đập đất được, thân hình vừa bay vừa bắt đầu
xoay tròn, lần này khí tạo thành một viên đạn rít lên trong gió nge lạnh cả
sống lưng, cả người lẫn khí đều bắt đầu xoay kết hợp với nhau, mũi thương xé
gió mà bay càng lúc càng nhanh dần bỏ lại con bạch tuộc phía sau.
Bất ngờ viên đạn quay ngược lại bắn về phía máy tuốt lúa do mấy xúc tu tạo
thành, vận tốc lúc này lớn gấp mấy lần vận tốc âm thanh, viên đạn đi qua một
lúc rồi mới nge thấy tiếng nổ.
Con Bạch tuộc rất nhanh cảm nhận được sức ép từ viên đạn kia, 8 cái vòi lập
tức quấn lại với nhau tạo thành một bức tường thịt, cái mồm khổng lồ đầy răng
nhọn của nó cũng há ra, 1 đoàn chất lỏng đen như mực bắn về phía Đằng Sơn.
Xèo xèo….! Luồng chất lỏng đi đến đâu thì mặt đất cùng công trình ở đó bị chảy
ra, tuy nhiên khi tiếp xúc với bề mặt khí chỉ tạo ra tiếng xèo xèo như thịt mỡ
cháy làm mỏng đi 1 ít khí bao quanh nhưng vẫn không ngăn được viên đạn lao
tới.
Xụt…! Viên đạn cùng miếng đệm thịt khổng lồ va chạm với nhau.
1 lỗ máu đúng bằng kick thước viên đạn được hình thành, ngay lập tức bị khoét
càng lúc càng sâu, con Bạch tuộc đau đớn kêu lên Ô Ô, cái miệng đầy răng của
nó mở ra hết cỡ mùi hôi thối theo đó tuôn ra.