Đánh Chết Hắn Đê


Người đăng: minhtan638865@


  • Cho các ngươi 1h để chọn rồi ra kia đăng ký! Vị đấu đế nói xong liền cúp
    đít đi thẳng.


  • Vũ Anh ngươi chọn gì vậy? Lăng Phi Yến bay ngay ra chỗ Sư cọ để hỏi.


  • Ta…ta đi về ngủ! Sư cọ thấy sát thần vội vàng chạy đi mất, 1h cơ mà chạy đi
    rồi chạy lại ai cấm đâu tốt nhất là tránh xa cô nàng này ra, hắn sợ bị ngứa
    lắm rồi.


  • Ngươi thì ngủ cái gì, lại đây cho ta! Lăng Phi Yến sao có thể để hắn chạy
    được chứ, cánh tay đưa ra véo chặt lỗ tai hắn, cứ cầm như thế mà vặn, tên sư
    cọ này chính là dụng cụ thí nghiệm hiếm có của cô nàng.


Ai ui….! Sư cọ kêu như bò bị trọc tiết đành phải ngoan ngoãn đi theo Lăng Phi
Yến.

Haha! 4 mắt và Đằng Sơn cùng cười nhìn Sư cọ bị kéo đi không dám phản kháng.


  • Tân Quân à ngươi cười gì đó có gì thú vị kể ta nge với! 1 giọng nói dễ
    thương vang ra phía sau 2 người.


  • Ta đi đây lão đại! 4 mắt không cần quay đầu lại ngay lập tức chạy đi luôn,
    hắn vốn cảm thấy phía sau lành lạnh rồi, đúng là đàn bà lắm chuyện.


  • Đứng lại ngươi có chạy được mãi không? Lâm Na phía sau hét lên rồi đuổi
    theo 4 mắt.


Vậy là bên người Đằng Sơn chẳng còn ai chỉ đành ra 1 bên mà đăng ký 1 mình
thôi.

Xung quanh người Đằng Sơn toàn là đàn anh đàn chị có thể nói nhiều người đáng
tuổi chú bác, 3 người Đằng Sơn chính là nhỏ tuổi nhất ở đây, đó chính là thiên
tài nên ai cũng nhìn Đằng Sơn với ánh mắt kính nể, người thời đại này tôn sung
sức mạnh mà, tuy nhiên vẫn có ngoại lệ.


  • Ê thằng nhóc đi đứng kiểu gì thế! Một tên khoảng 27 – 28 tuổi khuyên tai
    khuyên mũi đầy mặt cố tình chạy qua đụng vào Đằng Sơn.


  • Có việc gì à? Đằng Sơn giương mắt lên hỏi, bộ dáng cậu bé 13 tuổi tuy cũng
    cao lớn nhưng trông vẫn thật sự vô hại.


  • Ngươi bị dow à, đụng vào ta rồi còn định đi sao?


  • Vậy ngươi cần gì? Đằng Sơn giả bộ ngây thơ hỏi.


  • Ngươi xem vai ta đây này, sưng lên một cục rồi! Hắn chỉ chỉ vào bắp tay to
    lớn.


  • Vết sưng màu đỏ à! Sao ta chưa bao h thấy nhỉ?


  • Đúng vết máu thâm xì đây này! Hắn cố gắng gồng tay để mấy mạch máu trồi
    lên, phải công nhận đôi tay của tên này cực to, không khác gì Lý Đức cả, từ
    trên xuống dưới tỷ lệ rất đẹp nếu là người bình thường chắc bị dọa chạy mất
    dép rồi, tên này muốn gây sự với Đằng Sơn vì hắn biết đấu giả cấp 9 cũng có
    mạnh có yếu, hắn không tin 1 thằng nhóc mới 13 tuổi mà đã là đấu giả cấp 9
    đỉnh phong.


Việc 2 người ồn ào làm mọi người xung quanh chú ý, hiện h xung quanh đã có
không ít người hiếu kỳ xem, trong đó có mấy tên là đồng bọn tên đầy khuyên tai
này luôn mồm ủng hộ hắn.


  • Đánh chết hắn đê!


  • Cho tên tiểu tử này biết thế nào là lễ độ đi!


  • Đập cho nó một trận cho biết thế nào là kính trên nhường dưới!


…….

Mấy tên này có cả những người ở đây đã 20 năm mà chưa đạt đên đấu thánh nên
càng ủng hộ tên đầy khuyên tai dạy dỗ Đằng Sơn.


  • Vậy ngươi muốn gì?


  • Ta bị đau ngươi cũng phải chịu cái gì chứ! Tên này hất hàm vênh mặt, nắm
    tay hắn bắt đầu giơ lên bẻ bẻ kêu răng rắc, xem ra hắn chuẩn bị tấn công.


  • Muốn đánh nhau à, ngươi chưa đủ tuổi đòi cái khác đi! Đằng Sơn phẩy tay
    nhàn nhạt nói.


Câu nói này đã làm tên khuyên tai cũng đồng bọn tức giận điên người, 1 thằng
nhóc con mới 13 tuổi mà dám bảo đàn anh chưa đủ tuổi để đánh nhau với nó, điều
sỉ nhục này làm sao mà có ai chịu được chứ.


  • Mẹ mày chứ! Tên khuyên tai ngay lập tức chửi một câu, nắm đấm của hắn bắt
    đầu tấn công Đằng Sơn.

Vù…! Một đấm tung ra với tất cả sức mạnh của hắn, cùng là đấu giả cấp 9 cho dù
bị đánh thì cũng không chết được, chính vì vậy hắn đã dồn hết sức mạnh cho cú
đấm này, không tấn công thì thôi một khi tấn công là đánh hết mình.

Đằng Sơn cũng dơ nắm đấm con con của mình ra trực tiếp đối kháng với cú đấm
chậm như rùa đang đi đến, trong mắt mọi người đứng nhìn thì khác hắn, họ chỉ
thấy 1 nắm đấm to đúng lao đi như gió còn 1 nắm đấm kia lại chậm chạp không có
chút sức mạnh nào, kết quả thì ai nhìn cũng lắc đầu.

Mấy đồng bọn của tên khuyên tai cười phớ lớ bọn hắn biết tên khuyên tai tuy
cũng là đấu giả cấp 9 nhưng là đỉnh phong còn 1 tên nhóc 13 tuổi vừa lên chắc
chắn chỉ là đấu giả cấp 9 sơ cấp mà thôi, cả bọn đang mong chờ cảnh Đằng Sơn
bị đập một trận to đầu cho hết huyênh hoang.

Bùm…! Một tiếng va chạm nhỏ vang lên.

2 nắm đấm chạm nhau, 2 người cùng đứng yên tại chỗ mọi người xung quanh đều
cho rằng 2 tên này thực lực chắc ngang ngửa nhau, tuy vậy cũng làm cho mọi
người sửng sốt, một người chuẩn bị sẵn sàng tấn công sẽ hơn hẳn một người bị
bất ngờ tấn công, điều này cho thấy thực lực Đằng Sơn còn mạnh hơn tên đeo
khuyên tai kia.

Nhưng lực lượng của Đằng Sơn lúc này mới bộc phát.

Rắc…!

Rắc Rắc…!

Tiếng vỡ xương dòn tan vang lên, 2 cánh tay vẫn giơ nguyên đó.

Phựt phựt…..! Xoẹt……….!

Sau đó là tiếng áo rách, rồi từ cánh tay cổ tay rồi bàn tay ngón tay tên đeo
khuyên tai xương cốt, gân, mạch máu bắt đầu vỡ ra máu, xương lòi ra xung quanh
làm rách hết cánh tay áo, nhưng chỉ đến đầu vai là dừng lại.

Á Á……..!

Tiếng kêu của một người con gái nào đó vang lên trước, sau đó tất cả những
người đứng xem mới tỉnh giấc trước màn biểu diễn này, kì lạ là máu và xương
lòi ra nhưng lại không có cái nào bắn vào những người xung quanh, tất cả vẫn
đều ở lại trên cánh tay của tên kia.


  • Ngươi…. Ngươi đã làm gì ta vậy, sao ta không có cảm thấy đau? Tên khuyên
    tai hoảng sợ nhìn cánh tay nát bấy của mình mà nói, hắn cảm tưởng đây không
    phải là cánh tay của mình vậy một chút cảm giác cũng không có.

Khi 2 nắm đấm chạm nhau khí của Đằng Sơn đã đi vào cơ thể tên này cắt đứt các
dây thần kinh cảm giác nối cánh tay với cơ thể mà không có ai biết, số xương
và gân tuy trông lồi hết ra nhưng tất cả gãy đều rất gọn nên cũng sẽ rất dễ
cứu chữa, lần này coi như dùng 1 cánh tay để dạy cho tên này biết lễ độ đi.


  • Cứu, cấp cứu…! Tên này ôm cánh tay đang lòng thòng vô lực chạy như điên đến
    phòng hồi sức, đầu không dám ngoảnh lại nhìn Đằng Sơn một cái.

Mấy tên còn lại khiếp sợ nhìn Đằng Sơn vội vàng tránh ra xa.

Xung quanh chỉ còn lại ánh mắt ngưỡng mộ nhìn chằm chằm Đằng Sơn, nhiều ánh
mắt hiếu kì nhìn từ trên xuống dưới rồi từ trái sang phải như muốn lột sạch
quần áo của hắn ra xem cấu tạo cơ thể vậy.

Đằng Sơn xem mấy người như không khí chỉ lẳng lặng bước đến nơi đăng ký chiến
đấu sinh tử.


  • Hắn là ai vậy, lợi hại quá!!


  • Nge nói là cháu Đằng đế đó! Chắc chắn gien của hắn vượt trội hơn chúng ta
    nhiều nên mới có sức mạnh đáng sợ như vậy!


  • Hắc chỉ là 1 thằng may mắn sinh ra trong người đã có dòng máu đấu đế mà
    thôi! Nếu ta mà được như thế chắc chắn còn lợi hại hơn hắn nhiều!


  • Đừng có đứng đây chém gió, ta ngĩ nên làm quen với hắn thì hơn, mới có 13
    tuổi mà đã có thực lực như vậy về sau không biết sẽ phát triển đến thế nào
    nữa!


…………

Rất nhiều người muốn chạy đến làm quen với Đằng Sơn nhưng không hiểu sao cứ
chạy đến gần là lại dạt sang 1 bên, khoảng cách 2m quanh người Đằng Sơn đều
không một ai có thể vượt qua.

Cuối cùng Đằng Sơn một đường đi đến máy tính đăng ký, mà không có ai có thể
chạy đến ngăn cản được, mọi người không thể nhìn thấy được quanh người Đằng
Sơn trong bán kính 2m luôn có một luồng khí vô hình chuyển động vòng tròn, bất
cứ ai đi vào đó đều bị cuốn đi lệch sang một bên.

Píp…. Píp! Xác nhận Đằng Thanh Sơn – 13 tuổi – đấu giả cấp 9 hợp cách – xin
mời lựa chọn phương pháp huấn luyện!

Tích! Tích….!

Xác nhận! Sinh tử chiến! Số 296!

Làm xong Đằng Sơn đi ra ngoài ngồi xuống một mình, dường như quanh đây chỉ còn
mỗi hắn đang tồn tại vậy không một ai chào hỏi cũng không một ai để ý, nhưng
Đằng Sơn đã quen rồi, từ ngày gặp được Tâm Nhi hắn đã biết số phận mình khác
xa những con người ở đây.

Ngay cả 2 người Sư cọ và 4 mắt có thể đi theo Đằng Sơn hay không được thì cũng
phải đợi thời gian trả lời, đẳng cấp của bọn họ khác hẳn nhau, không phải cứ
cố gắng phấn đấu là có thể san bằng khoảng cách được.

1h qua đi tất cả mọi người đã đăng ký xong, những người có chí hướng cao hoặc
không sợ chết đều chọn sinh tử chiến, còn mấy người muốn từ từ tiến lên chọn
huấn luyện bình thường.

Đa số những người ở đây lâu năm đều chọn cái bình thường, họ không muốn chỉ
trong 1 trận đấu mà ném đi mạng sống của mình.


  • Uhm! Hơn một nửa số học viên mới chọn Sinh tử chiến rất tốt! Tên đấu đế
    phía trên mỉm cười có vẻ hài lòng.


  • Những người chọn Sinh tử chiến nếu tấn giai được đều sẽ là những chiến sĩ
    hạng nhất, Chúc các ngươi thành công, bây giờ có thể bắt đầu!Những ai sinh tử
    chiến thì đi theo ta! Còn những người nào chọn rèn luyện ở lại!


Đám người phía dưới lục đục đi theo tên đấu đế.


  • Phì! Đến ngay cả tên cũng không nói, ngạo mạn vậy thì chỉ huy được ai! Sư
    cọ bất bình nhổ bãi nước bọt, trên người hắn đầy mẩn ngứa, cái tay gãi không
    ngừng bộ dạng y hệt con khỉ đột, chiêu thôi miên của Lăng Phi Yến càng lúc
    càng lợi hại khiến cho sức đề kháng của Sư cọ cũng phải phát triển theo nên
    chỗ mẩn ngứa ngày càng nhiều.


  • Ngươi cứ đánh được hắn rồi nói! 4 mắt đả kick thẳng thừng sư cọ.


  • Đợi 10 năm nữa ta sẽ đánh cho mẹ hắn cũng không nhận được ra! Sư cọ không
    phục, hắn mới có 13 tuổi mà.


  • Haha 2 người cố gắng lên ta không đợi được lâu đâu! Đằng Sơn cổ vũ.


  • Lão đại yên tâm đi, chúng ta sẽ cố gắng hết mình! 4 mắt và Sư cọ cùng nói.


Đoàn người bước vào nơi sinh tử chiến, nơi đây gần như là một phòng thí nghiệm
khổng lồ có rất nhiều cái lồng kính lớn phía trong mỗi lồng kính là một con
quái vật vẫn đang còn sống.

Ở đay có đủ loại quái vật từ họ nhà mèo, chuột, rắn, Khủng long…… trông giống
như công viên kỷ Jura, phía trong bọn quái vật nhìn thấy người đi vào con nào
con nấy đều gào thét rồi cào cào lớp kính nhưng không con nào thành công, đến
tiếng động cũng không lọt ra ngoài được.

Kỳ lạ hơn số ống thí nghiệm đúng bằng số người tham gia sinh tử chiến, xem ra
máy tính ở đây tốt hơn nhiều máy tính dưới lòng đất nhanh như vậy đã sắp xếp
xong hết.


  • Ta là lồng 2012, Lão đại, 4 mắt lồng số bao nhiêu? Sư cọ nhìn thấy mỗi lồng
    đều đánh số thứ tự nên biêt mỗi lồng dành riêng cho một người.


  • Lồng lồng… ngươi coi bọn ta là thú vật à, đây không gọi là lồng mà gọi là
    vòng thí nghiệm, ta là vòng số 296! Đằng Sơn nói rồi nhìn cái vòng của mình,
    không ngờ lại là một con Kim Long đấu thánh cấp 1, căn bản đấu giả cấp 9 vào
    đấy là chịu chết, không biết máy tính sắp xếp kiểu gì mà tất cả đều là quái
    vật đấu giả cấp 9 riêng cái vòng đó lại như vậy.


  • Xem ra có người không vừa lòng với ta rồi! Đằng Sơn ngĩ thầm, con Kim Long
    trông bề ngoài không thể nhận ra cấp độ nào nhưng với khí nó phát ra Đằng Sơn
    có thể nhận biết rõ ràng đẳng cấp của nó, nên đây chắc chắn là âm mưu giết
    người, bất giác hắn quay lại nhìn tên đấu đế kia.


  • Được rồi, các vòng tròn sẽ mở ra 1 cánh cửa đủ để các ngươi đi vào, đến khi
    trong vòng chỉ còn 1 sinh vật sống sót thì cánh cửa sẽ mở ra lần nữa, nge rõ
    chưa? Tên đấu đế vẫn tươi cười như không, chỉ là ánh mắt của hắn thỉnh thoảng
    vẫn đảo qua người Đằng Sơn.


RÕ……..! Tất cả đồng thanh hô lên.


  • Tốt đi về chỗ của các ngươi đi! Tên đấu đế này nói xong thì chỉ đứng nhìn,
    tuy nhiên ánh mắt sắc bén của hắn thủy chung vẫn chú ý tới Đằng Sơn sát ý lóe
    lên rồi lại mất đi rất nhanh.

Mỗi người đều đến vòng của mình rồi bước vào trong, bọn quái vật cũng chỉ chờ
có thế ào ạt xông lên tấn công, bọn này bị nhốt lâu ngày thú tính càng bột
phát mãnh liệt hớn, rất nhanh tất cả đã đi vào trạng thái chiến đấu.

Cách âm rất tốt, người và quái vật trong lồng dù đau đớn gào thét nát óc cũng
không hề lan ra ngoài một tiếng cũng không thể quay người chạy trốn, đây thật
sự là một màn chém giết nguyên thủy.

Trong mỗi vòng, đa số đều là con người bị chà đạp đấu giả cấp 9 nhân loại vốn
không phải đối thủ của quái vật đấu giả cấp 9, chân tay cơ thể đều bị thương,
thậm chí nhiều người đã mất hoàn toàn bộ phận nào đó của cơ thể, nhưng chính
trong hoàn cảnh khốc liệt như vậy đã làm một bộ phận phát huy hết tiềm năng.

Rất nhiều người trong lúc sinh tử đã bộc phát sức mạnh tiềm tàng của mình, mà
cũng phải nói là nhờ trong những cái vòng đấy có rất nhiều khí, sẵn sàng cũng
cấp đủ để các đấu giả tấn cấp.


Vị Thần Đất Việt - Chương #41