Chuẩn Dự Bị Quân


Người đăng: minhtan638865@

Đợi 2 người hưởng thụ một lúc Đằng Sơn mới nói:


  • Hưởng thụ đủ chưa, chuẩn bị đi thôi, các ngươi phải cẩn thận ta đưa các
    ngươi đến nơi có quái vật sức mạnh tương đương các ngươi, đó là trận chiến
    sinh tử thật sự, đến cấp bậc của này thì bọn chúng cực kỳ nguy hiểm không dễ
    dàng giết được đâu, phải chú ý vào ta sẽ không giúp đâu đấy!

4 mắt và Sư cọ cũng ngừng lại nhãn thần chăm chú, 2 người biết muốn nâng cao
năng lực chiến đấu cần phải rèn luyện sinh tử đó là một việc tất yếu, đây là
con đường mà mọi cường giả phải đi qua.


  • Đi thôi!

Khí quanh người Đằng Sơn mở rộng bao trùm lấy 2 người, tất cả ở trong vòng
tròn khí đó rồi mới bay đi.

3 người bay đi như ngôi sao băng dưới bầu trời đêm, phía dưới có không ít quái
vật ngẩng đầu lên gào thét giống như muốn ăn thịt 3 người vậy, không những thế
trên đường bay còn gặp vài con chim tấn công, dù vô tình hay là cố ý tất cả
con nào lọt vào đường bay đều bị chia làm 2.

Một ngọn núi lớn cách căn cứ mặt đất 120km bên cạnh còn có một con sông nhỏ,
không ít quái vật đang tập trung uống nước ở đây.


  • Vù…..!!! Đến đây thôi! Đằng Sơn nhìn thấy phía trước có một chỗ thích hợp.

Bịch!

3 bóng đen hạ xuống đỉnh núi cao ngất nơi không có một con quái vật nào cả.


  • Các ngươi thích quần đấu hay đơn đấu? Đằng Sơn hỏi.


  • Ta muốn quần đấu! Sư cọ nói, hắn vốn kém về thân pháp nên rất muốn rèn
    luyện thân pháp của mình, quần đấu là phương pháp nhanh nhất để luyện tập thân
    pháp.


  • Ta muốn đơn đấu! Sức mạnh của 4 mắt không lớn bằn Sư cọ nên việc đơn đấu sẽ
    kick thích tiềm năng sức mạnh của cơ thể, đồng thời có thể nghiên cứu thực
    chiến về các yếu điểm của quái vật luôn.


  • Được! Đợi ta một chút!


Đấu khí Đằng Sơn tỏa ra xung quanh, cả một nửa ngọn núi sụp xuống thành một
nơi cực kỳ bằng phẳng, trên đó còn có 2 lôi đài 1 lớn 1 nhỏ.


  • Sư cọ lôi đài nhỏ, 4 mắt lôi đài lớn, lên đi!

Sư cọ và 4 mắt không ngần ngại nhảy lên lôi đài.

Đấu khí của Đằng Sơn lại một lần nữa phóng ra, lần này đấu khí mỏng như sương
lan dần xuống dần đàn quái vật đang ở dưới dòng sông, khí nhanh chóng bao vây
lấy toàn bộ bọn chúng, thông qua cảm nhận Đằng Sơn có thể chọn lọc bọn quái
vật bên dưới theo cấp độ rõ ràng, một lúc sau khí co rút về kéo chúng lên trên
ngọn núi trông như bọn chúng đang chạy đi.

Đồng bọn ngay bên cạnh cũng không hề để ý, tưởng bọn này muốn ra chỗ khác kiếm
ăn, còn bọn bị kéo đi đến miệng cũng không mở được làm sao có thể kêu lên
được.

Bên Sư cọ 1 mình đấu 10 con quái vật, trông chúng không to lớn nhưng có vẻ rất
nhanh nhẹn còn bên 4 mắt là 1 con Mãnh Long chính hiệu đấu thánh cấp 3 to hơn
4 mắt cả chục lần.

Lấy khí bao bọc cẩn thận 2 lôi đài không để một âm thanh hay ai có thể thoát
ra lúc này Đằng Sơn mới để mấy con quái vật hoạt động tự do.

Trong lôi đài trận chiến sinh tử giữa người và quái vật đã bắt đầu.

Bên Sư cọ 10 con mãnh thú họ nhà mèo đều là cửu cấp đấu giả nhanh chóng tấn
công hắn, tốc độ, móng vuốt, hàm răng bén nhọn làm cho Sư cọ chảy máu dòng
dòng tránh né cực kỳ chật vật trên người đã có không dưới 6 7 vết thương.

Bọ quái vật họ mèo luôn là những quái vật chuyên về tốc độ, sức mạnh của chúng
có thể không lớn nhưng tốc độ thì ít có loài nào vượt qua được, chỉ riêng mấy
con mèo đấu giả cấp 9 này tốc độ đã lên tới 2km/s rồi.

Bên 4 mắt còn khổ hơn, tuy thân pháp 4 mắt rất nhanh nhưng con Mãnh Long quá
to gần như chiếm hết lôi đài, tùy tiện hất 1 phát là trúng 4 mắt làm cho hắn
luôn phải nghạnh kháng, may mà hắn còn có tuyệt chiêu phù thân hỗ trợ nên cũng
ít bị thương hơn.

Đằng Sơn nhìn 2 người chật vật như vậy cũng không có ý định cứu trong lòng
thầm ngĩ đến khi nào gần chết rồi cứu cũng không muộn, chỉ cần không mất cái
chân cái tay nào là được.

Sư cọ sau khi ăn vài đòn dần dần hắn cũng thích nghi với sự công kick cực
nhanh của mấy con quái vật, đồng thời cũng cắn trả lại được mấy đòn.

Sau khoảng nửa giờ, mỗi lần công kick của quái vật Sư cọ đã tránh được với
khoảng cách 30cm, xem như là thân pháp sơ cấp khoảng cách tránh đòn vẫn còn
hơi xa dễ bị đối phương phía sau lợi dụng để công kick.

Thân pháp cũng chia thành cao thấp rõ ràng.

Thân pháp sơ cấp khoảng cách tránh đòn là 10cm đến 90cm.

Thân pháp trung cấp khoảng cách tránh đòn là 1cm đến 9cm.

Thân pháp cao cấp khoảng cách tránh đòn là 1mm đến 9mm.

Mỗi lần ra đòn là có sự ma sát với không khí, nếu đổi thủ ra đòn cực nhanh
trong phạm vị nhỏ quanh bộ phận tấn công đó sẽ hình thành gió có lực sát
thương cao, vì vậy ngoài tránh đòn còn phải thuận theo chiều gió mà di chuyển
để không bị thương mới được coi là thân pháp.

Cú đấm nào của Sư cọ tung ra đều trúng đích nhưng do tránh đòn ở khoảng cách
quá xa nên mỗi lần công kick đều không phát được hết lực nên chỉ gây ra mấy
vết thương bình thường cho bọn quái thú, không những thế do tránh đòn quá
nhiều thể lực của Sư cọ bắt đầu có dấu hiệu không chịu nổi.

Thể lực càng lúc càng xuống, Sư cọ thở hồng hộc mỗi lần tránh đòn, hắn biết
nếu không thay đổi tình thế thì sẽ chết chắc.

Thấy Sư cọ tốc độ càng lúc càng chậm chạp mấy con quái vật lại cố tình tăng
thêm nhịp độ tấn công, đúng là chó cắn áo rách, số lượng vết thương trên người
Sư cọ càng lúc càng dày đặc hơn.

Ya! Hắn cuối cùng đã không chịu được sự dồn nén này, tính cách của hắn vốn
không thích hợp để học thân pháp tránh đòn, thế mạnh của hắn chính là dùng
cứng đối cứng.

Sư cọ hét lên 1 tiếng sau khi tránh được một đòn đằng trước liền xoay người ôm
lấy con báo đang định cắn lén đằng sau.

Chả có thân pháp thân phiếc gì nữa luyện đủ rồi!!!! Sư cọ gầm lên, 2 tay liên
tục đánh vào đầu con báo đến nát bét não tương bắn đầy mặt, một tên đấu thánh
cấp 1 với thân thể cường hãn với 1 con mèo không chuyên về sức mạnh thật quá
chênh lệch.

Ngao…!!! Mấy con thú kia thấy Sư cọ hung dữ quá cũng run run không dám tiến
lên, bản năng của chúng cảm thấy tên nhân loại kia nguy hiểm không nên động
vào, có mấy con còn quay đầu định chạy nhưng lại đập vào màn khí vô hình của
Đằng Sơn nên không thể thoát được.

Đấm nát đầu con báo, Sư cọ mặt mũi đầy máu dần dần tiến lại mấy con thú kia,
bọn thú sợ hãi chạy nhao nhao trên lôi đài chỉ tiếc lôi đài đã bị Đằng Sơn
phong bế không thể thoát ra đươc, một màn người đuổi giết thú dã man diễn ra.

Đằng Sơn ở bên cạnh xem cũng phải lắc đầu, để tên dã man này luyện tập thân
pháp đúng là nước đổ lá khoai.

Sư cọ thì tốt rồi cho dù tránh không được vẫn có thể cường công, còn 4 mắt thì
vẫn đang chịu khổ, vẫn thân pháp cực nhanh vẫn công kick cùng một chỗ liên tục
không ngừng nhưng con quái vật thịt béo da dày vẫn cứ đứng trơ trơ không đổ,
cái này là thuộc chênh lệch về đẳng cấp.

Bốp….!

Lại một cú đá vào khớp gối con Mãnh Long, ngay sau đó cái 4 mắt liền bị cái
đuôi Mãnh Long đánh bay ra xa, con quái vật này tuy sức mạnh khủng khiếp nhưng
tốc độ cũng không thấp hơn 4 mắt chút nào.


  • Mẹ nó!

4 mắt tức giận chửi một câu, đấu thánh cấp 1 không ngờ chỉ muốn đục vỡ phòng
tuyến của quái vật đấu thánh cấp 4 mà mất 1h rồi chưa được gì, đến ngay cả cái
vảy của Mãnh Long cũng không chịu rơi ra nữa.

Chưa lần nào mà một sát thủ như 4 mắt phải trực tiếp đối đầu lâu như vậy, điều
này cũng làm mỗi cú đấm của hắn dường như yếu đi,độ chuẩn xác thấp hơn, chính
hắn cũng nhận ra được điều đó.

Nhược điểm của 4 mắt chính là thể lực, thân pháp cực nhanh nhưng thể lực lại
không chịu được thân pháp quá nhanh đó.

Chát! Cái đuôi khổng lồ của Mãnh Long lại vung ra.

Lần này cái đuôi của Mãnh Long thật sự đã quật trúng tay 4 mắt, cánh tay
truyền đến cảm giác đau đớn thấu xương nhưng may mà vẫn chưa gãy khúc nào.

Mồ hôi lạnh chảy ra ướt thẫm quần áo, hơi thở mệt nhọc 4 mắt dường như đã đến
giới hạn của cơ thể.

Gào ooooooo……!

Mãnh Long cũng nhận thấy được sự suy yếu của 4 mắt, dù sao trí tuệ của nó cũng
đã không thua gì đứa trẻ 10 tuổi, cái chân khổng lồ của Mãnh Long giơ lên định
dẫm chết con người bé nhỏ ty tiện trêu đùa nó từ nãy tới giờ.

Rầm! Bàn chân nó nặng nề dậm xuống.

4 mắt lăn qua tránh sang một bên tránh khói bàn chân khổng lồ, hai chân lại
lập tức bật lên dùng đầu húc vào khớp gối con Mãnh Long, chiêu này gọi là liều
ăn nhiều, xương đầu bao h cũng cực cứng.

Rắc…..!

Âm thanh nứt xương vang lên gọn gang, không biết là đầu 4 mắt hay khớp gối con
Mãnh Long phát ra nữa.

Rầm….!!!! Lần công kick này đã có hiệu quả, con Mãnh Long bị thương ở chân làm
nó đau đớn loạng choạng ngã rầm một cái xuống lôi đài, thân hình to lớn ngã
xuống làm lôi đài đã chật nay lại càng không có chỗ để nhúc nhích.

Máu trên đầu 4 mắt cũng đã chảy xuống có vẻ hắn cũng không còn giữ được sự
tỉnh táo nữa, cả 2 đều bị thương.

Nhưng con Mãnh Long gần như không thể đứng lên được nữa, mỗi lần cố gắng đứng
dậy là cả thân thể của nó lại đổ ầm xuống.

Hahaha….!

4 mắt lạnh lùng lần này cũng phải cười lên sung sướng, lần đầu tiên hắn đã
dùng toàn bộ sức mạnh trên cơ thể để hạ gục một mục tiêu, không đợi con Mãnh
Long đứng lên thêm một lần nữa, 4 mắt nhảy lên trên cổ nó đây là góc chết của
Mãnh Long, không có một bộ phận nào trên cơ thể nó có thể với tới đây, cộng
thêm nó đang ở tư thế nằm cử động không thuận lợi nên không kịp phản ứng.

Yaaaaa!!!! Mấy cái móng tay 4 mắt tự nhiên dài ra sắc nhọn như dao, cái này
cũng là do Đằng Sơn dạy hắn, dùng khí để phát triển móng tay tùy ý đó chính là
con dao vô hình xuất kì bất ý.

Xoẹt….! Đôi bàn tay như 2 con dao chọc xuyên qua lớp vảy giáp, móng tay của 4
mắt cũng vì vậy mà bật hết ra, nhưng cũng đã thành công xuyên thủng lớp phòng
ngự bên ngoài của Mãnh Long.

Lại một màn liên hoàn đấm bốc vào chỗ gáy bị thủng của con Mãnh Long, tuy rằng
móng tay gãy hết nhưng nắm đấm vẫn cứng như thường, mặc kệ nó lồng lộn thế nào
thì cũng không thể nằm ngửa mà đè chết 4 mắt được.

Cơ thể Mãnh Long quá to lớn, trung tâm dây thần kinh ở dưới cổ nó làm 4 mắt
đấm đến rách hết cả tay mới chọc vào được, trong quá trình đấy con Mãnh Long
cũng điên cuồng gào thét nghiêng ngả muốn hất 4 mắt xuống nhưng không thành
công.

Xem ra cục diện bên này cũng đã định rồi.

Đằng Sơn nhìn 2 vị huynh đệ này sau trận chiến chắc chắn có những tiến bộ nhất
định, xem ra luyện tập thế này rất đúng cách, nên cho đi nhiều nhiều là tốt
nhất.

Cuối cùng sau 3h đồng hồ, 2 chiến trường cũng đã kết thúc, 4 mắt và Sư cọ
không bị mất cái chân cái tay nào nhưng cả người đầy máu đến sức lực đứng dậy
cũng không có chỉ nằm đấy thở phì phò.

Lần này Đằng Sơn không túm cổ bọn họ kéo về nữa mà dùng khí bao quanh vừa trị
liệu vừa mang về, khí có tác dụng thúc đẩy tế bào sinh sôi, nếu đủ mạnh thì
cũng có thể làm cho con người mọc lại chân tay một cách dễ dàng.

2 người nằm trong vòng tròn khí cảm thấy như thân thể đang được gột rửa, tất
cả vết thương nhanh chóng cầm máu rồi đóng vẩy lên da non, không những thế đấu
khí còn tuôn ào ạt vào những tế bào đang khô kiệt, cảm giác thoải mái giống
như đang tắm suối nước nóng làm 2 người lim dim như muốn ngủ.

Đằng Sơn độn thổ 1 đường về căn cứ, vẫn không ai biết chuyện gì xảy ra hôm
nay.

Sáng sớm.

Oa Oa Oa Oa……..!

Tiếng còi triệu tập ở đây to hơn dưới lòng đất nhiều.

Rầm rầm…!

Hàng loạt cánh cửa đồng thời bị mở ra, tiếng đập cửa dùng để át tiếng the thé
kia thật sự rất hữu hiệu, các tân binh mở cửa ra rất nhiệt tình.

Một lúc sau tất cả cửu cấp đấu giả đều tập hợp tại sân dưới cái nắng chói
chang của mặt trời, đây là buổi tập đầu tiên của họ dưới ánh mặt trời rực rỡ
tuy rất đẹp nhưng cũng rất đáng sợ.

Nóng!!!!

Nóng đến đáng sợ!!! 70 độ C! Nếu là con người bình thường thì không biết đã
chết hết từ bao h rồi.

Nóng cũng làm con người ta trở nên nóng nảy hơn, chỉ cần một chút xích mích
nhỏ là có thể lao vào choảng nhau rồi!

Trên đài cao còn có một người còn sáng hơn cả mặt trời, đấy là một đấu đế đích
thực, một người cao cao tại thượng đối với những tân binh, một người phẩy tay
là có thể qét hết đám tân binh này.

Người mạnh nhất!

Người có thể đem lại cuộc sống tươi đẹp cho loài người!

Người được mọi người kính ngưỡng!

Đó chính là đấu đế, ngay trước mắt bọn họ, mục tiêu phấn đấu cả đời của những
tân binh này, chỉ cần đạt được họ sẽ có tiền, gái đẹp…. Hưởng thụ cuộc sống
thoải mái phong lưu khoái hoạt mà chỉ cần cống hiến một thứ duy nhất – sức
mạnh của bản thân.

Tỷ lệ chết của đấu đế cũng rất thấp do họ có thể bay, trừ khi vài quái thú cấp
bậc đấu đế có thể bay vây công thì mới có thể chết, nhưng quái thú tính tình
hung hăng mỗi con chiếm một địa bàn riêng con nào chịu cùng nhau đi tấn công,
trừ phi có quái thú mạnh hơn cả cấp bậc đấu đế đứng ra chỉ huy.

Vì thế đấu đế gần như là những tồn tại vĩnh viễn, chỉ chết vì già nhưng trong
lịch sử 800 năm của thời kì Phục Sinh vẫn chưa có đấu đế nào chết vì già, họ
chỉ công bố ra bên ngoài tuổi thọ như vậy thôi, ai biết họ có bao nhiêu cách
giữ lại mạng sống chứ.

Theo nguyên lý tế bào chính là nguồn của sự sống, chỉ cần tế bào không ngừng
sinh sôi thì con người cũng không thể chết, khí lại có tác dụng thúc đẩy tế
bào tiến hóa vì vậy chết là một điều khá mờ mịt đối với đấu đế.

Tên đấu đế ở trên lảm nhảm một hồi rồi cũng đi mất, thế nhưng đối với những
người ở dưới thì thật đúng là những lời vàng ngọc, đối với họ được gặp mặt một
đấu đế đã là quá hạnh phúc rồi.

Phụ trách huấn luyện bây h là một đấu thánh cấp 9 tuy không bằng được đấu đế
nhưng cũng khá máu mặt rồi.

Bài tập đầu tiên của Chuẩn dự bị quân vẫn giống như hồi mới được tuyển đó là
vắt kiệt sức lực.

Lần này không chỉ đơn giản là bê vác chạy chỗ linh tinh, đây là đột phá về
chất, là biến đổi căn bản của tế bào, không thể vận động bình thường là được
mà phải vận động đến từng tế bào trong cơ thể mới có thể vượt cấp dễ dàng hơn
được.

Để kick thích tế bào cần một hoạt động đặc biệt.

Đó chính là ăn đòn, giống như lúc Sư cọ đánh 4 mắt để Đằng Sơn dẫn dắt khí cho
4 mắt tiến vào đấu giả vậy, cách thứ 2 chính là trong sinh tử cơ thể tự động
mở hết tiềm năng rồi tiến cấp.

Chuẩn dự bị quân được chọn 1 trong 2 cách, cách đầu không hề nguy hiểm nhưng
lại rất mất thời gian, ở đây không có ai có khả năng điều khiển khí một cách
thần sầu như Đằng Sơn, mà cũng chỉ tống hết vào nhà khí chất lượng cao hơn mà
thôi.

Cách thứ 2 chính là nhanh nhất và cũng là nguy hiểm nhất.


Vị Thần Đất Việt - Chương #40