Mất Trí Nhớ


Người đăng: stbboyly

Sau chấn động đêm hôm qua nên mọi người ở Thanh Bình thôn cũng giật mình và lo
sợ, nhưng người dân ở Thanh Bình thôn hầu hết mọi người cũng chỉ là người dân
bình thường, không có tu vi (nói cách khác la không thể tu luyện) nên họ cũng
không quan tâm.

Lúc này ở Nông làng (làng nông) mọi người đã đi làm từ canh năm (tầm 4h sáng).
Lúc này ở một nhà bình thường như bao nhà khác, có một vị lão thúc tuổi tầm
60-70 đơn độc, ở một mình, cũng như mọi hôm, lão vác dao đi qua Dã làng, bây
giờ trời đã sáng hẳn (tầm 6h) lão đi đến nơi mọi ngày lão thường qua đốn củi.
Lúc này có một số thanh niên Dã làng chuẩn bị đi săn bắt thì thấy lão thúc này
liền chào một câu, họ không xa lạ gì về lão thúc này cả, bởi vì ngày nào lão
cũng qua Dã làng cùng thanh niên dã làng vào Sơn Mạch Dã Sơn.

- Chào Phùng thúc.

Một trong số thanh niên Dã làng cung kính chào.

- Lại đi săn hả? Vậy ta theo kiếm củi về bán được không ?

Nghe thấy có người chào mình, thì lão cũng không xa lạ gì về đám thanh niên
này, lão hỏi dò một câu rồi cũng không khách khí xin theo cùng.

- Tất nhiên là được ạ.

Một trong sáu tên vui vẻ đáp lại.

Nghe thấy vậy, lão cũng không nói nhiều nữa cùng đám thanh niên này tiến vào
Dã Sơn Sơn Mạch.

Lúc này, nhóm thánh niên và lão thúc đi được khoảng 2-3 dặm thì gặp một người
thương tích đầy mình, y phục rách rưới gần hết, máu me nhuốm đỏ cả y phục,
thương thể cực kì nghiêm trọng, vẫn còn hơi thở nhưng rất yếu, mặt mày trắng
bệch, nhìn thấy cảnh tưởng như vậy cả đám thanh niên và Phùng lão vội chạy
lại, không ai bảo ai liền bế thanh niên này một mạch chạy về Dã làng.

Lúc đưa đến đại phu kịp thời chữa trị thì mọi người cũng ở ngoài thở hồng hộc
(hổn hển)

nói với nhau (bàn tán) về chàng thanh niên bí ẩn này.

- Mọi người nói xem tại sao tên này đêm khuya khoắt lại mò vào rừng để ra
nông nỗi này?

La Anh Tuấn (trẻ tuổi nhất-18t) quay sang hỏi 5 người và lão thúc.

- Anh Tuấn, ngươi không động não một chút xem. Tên này chắc tò mò cái hiện
tượng kì dị đêm qua.

Hoàng Vũ quay sang mắng và giải thích cho La Anh Tuấn. (Hoàng Vũ-21t)

- Đúng vậy, chắc têm tiểu tử này ham vui tò mò nên đêm hôm đi vào Dã Sơn nên
bây giờ mới ra nông nỗi này.

Hoang Phong cho là phải, nói tiếp.(Hoàng Phong-19t)

- Haizz, tên tiểu tử này may mắn đấy, đêm hôm gặp phải dã thú mà may mắn trốn
thoát, cũng coi như là phúc ba đời để lại rồi.

Phong Anh thở dài và thêm vào nói.(Phong anh-20t)

- Đúng là tuổi trẻ hiếu kỳ.

La Hoang bây giờ cũng chỉ than thở cho vị thanh niên kia mà thôi (gọi tên đó
là thiếu niên có vẻ đúng hơn nhỉ? bí mật tên đó ta viết chỉ tầm 16t mà thôi).(
La Hoàng 21t)

Từ nãy đến giờ Lục Kim Bách (20.T) chỉ nghe và gật đầu nhưng chỉ thấy biểu cảm
kì lạ của Phùng thúc nên Lục Kim Bách quay lại hỏi Phùng thúc.

- Phùng thúc, theo thúc thấy thế nào?

Nghe vậy mọi người đều dồn mắt về Phùng lão thúc này, bởi vì ai cũng biết
phùng thúc là người từng trải, hiểu chuyện thêm nữa Phùng thúc còn là tu luyện
giả, người người ngưỡng mộ, người người ao ước, cho nên đám thanh niên này
luôn luôn kính trọng phùng lão này. Tuy tu vi của Phùng thúc không cao nhưng
mọi người ở Thanh Bình thôn khoảng 1000 người thì may ra có 1 người có thể tu
luyện.( Phùng thúc 60-70t tu vi Trung Sơ Kì cấp 4 đỉnh phong).


Vị Thần Bí Ẩn - Chương #2