Vĩ Nhân. Ma Thần. Sự Bắt Đầu


Người đăng: vutiendat20091998@

Bảy năm sau kể từ ngày xảy ra vụ đột nhập của Del, tên trộm khét tiếng mà bất
kỳ Viện bảo tàng nào cũng phải thận trọng, vào Viện bảo tàng Quốc gia Israel
năm 1998. Mặc dù mọi báo cáo về vụ đột nhập này chẳng mất mác thứ gì ngoài
việc hai bảo vệ đang thi hành nhiệm vụ gác đêm bị chuốc thuốc mê và một nhân
viên bảo vệ mới bị đánh ngất xỉu ở ngoài Viện bảo tàng mãi cho đến sáng người
dân mới phát hiện anh ta với hiện trạng toàn thân không có một mảnh vải. Vẫn
không hề có tung tích gì của tên trộm tên Del kể từ ngày đó, không hề có bất
cứ vụ trộm nào của Del, và...

Ngoài ra, thế giới đã xảy ra một chuyện.

Phép Thuật lại một lần nữa xuất hiện một cách công khai trên cả thế giới. Chỉ
bảy năm sau vụ đột nhập kia, cả thế giới hứng chịu sự tàn phá nặng nề của một
vị pháp sư có sức mạnh kinh khủng mang tên “Chúa Quỷ Melford”.

Cuộc tàn phá diễn ra trên toàn thế giới, ngoài ra còn có sự góp mặt của chín
nhân vật khác. Không biết có phải những nhân vật này mạnh hơn “Chúa Quỷ
Melford” hay không. Nhưng chúng biểu hiện sự thù địch với Nhân Loại vô cùng
mạnh mẽ, chín con quỷ tương đương với chín vị trí mà trong lịch sử của Israel
đã từng kể là 9 trong 72 vị trí mà những vị Ma Thần của Solomon đã hóa thân
thành [Cánh Cổng] canh giữ nơi khởi đầu cho [Quy Luật].

Dần dần, thế giới đã biết đến thế lực với hàng ngàn đạo quân của quỷ dữ cùng
sức mạnh Phép Thuật khổng lồ.

Quân sự của các quốc gia kể cả Đế Quốc Mỹ có sức mạnh khoa học lớn vô cùng
cũng không thể chống đỡ được, tất cả đều thành lập một tổ chức thậm chí còn có
quyền lực hơn cả quân đội của quốc gia ấy đảm nhận việc bảo vệ nhân dân khỏi
sự tấn công của những quân đoàn quỷ kia.

Tổ chức này mang tên “Reincarnation”, tức là “Luân Hồi”. Một tổ chức trong
thời thế này còn có tiếng nói hơn bất kỳ tổ chức quân đội nào. Và hơn thế nữa,
“Reincarnation” đã có rất nhiều chi nhánh trên toàn thế giới.

Mỗi một chi nhánh còn có nhiệm vụ bảo vệ các [Thánh Tích], nơi mà những Ma
Thần đã hóa thân thành [Cánh Cổng].

Chín vị tùy tùng của Chúa Quỷ Melford mang tên của chín vị Ma Thần cấp Vương
đã từng theo bước chân của vua Solomon. Baal, Paimon, Beleth, Purson,
Asmodeus, Vine, Zagan, Amdusias, Belial.

Mỗi một Ma Thần đều được Chúa Quỷ Melford giải phóng từ [Cánh Cổng] tại mười
vị trí khác nhau. Baal ở Nga, Paimon ở Nhật Bản, Beleth ở Ấn Độ, Purson ở
Trung Quốc, Asmodues ở Mỹ, Vine ở Việt Nam, Zagan ở Anh Quốc, Amdusias ở Pháp
và Belial ở Đức.

Về tổ chức “Reincarnation”, như đã nói, họ sẽ bảo vệ quần chúng của quốc gia
mình. Nhưng không thể sử dụng quân đội được, đến công nghệ cao của Mỹ còn
không cầm cự được dưới sự tấn công bất ngờ của quân đoàn quỷ thì sao có thể sử
dụng những thứ đạn dược, thuốc nổ để chống lại chúng.

“Reincarnation” tập hợp những pháp sư có mặt trên quốc gia đó, và những “Luân
Hồi Giả”. Luân Hồi Giả ở đây không phải giống những truyện tiểu thuyết của
Trung Quốc, là cao nhân, thánh nhân cái thế luân hồi, mà những Luân Hồi Giả
kia chính là những nhân vật nổi tiếng, những Vĩ Nhân.

Cuộc chiến giữa Nhân Loại và thế lực của Quỷ Vương Melford diễn ra gay gắt
trong vào những năm tháng sắp tới đây, và khởi đầu cho nó là trận chiến vào
năm 2005.

-Ngày 1 tháng 1 năm 2006-

Tokyo, Nhật Bản.

Thời tiết khá là mát, vì vẫn còn dư âm của mùa đông. Mọi người bắt đầu đón năm
mới bằng hoạt động đi chùa, đền để cầu xin sự chúc phúc của Thần Linh.

Tại đền Yasukuni, mọi người đang háo hức đến cầu nguyện như những việc hàng
năm họ vẫn thường làm. Họ thường đến đây cầu nguyện cho sự an lành, sức khỏe.

Bầu trời rất trong lành cho một sự khởi đầu thuận lợi của năm mới.

Kuroto Kanade, một cậu nhóc vừa lên 6 tuổi, cậu cũng đến tham gia cầu nguyện
với những vị thần để được sự chúc phúc. Đi với cậu là một cô bé khác nữa, cô
bé này hơn Kuroto một tuổi, cô tên Mayuri Aoki.

Kuroto và Mayuri là bạn của nhau đã được 2 năm rồi. Vì cả hai đều là hàng xóm
của nhau nên rất thường xuyên qua nhà nhau chơi.

Mỗi lần đến nhà của Mayuri, Kuroto lại sợ bố của cô bạn mình, vì bố cô là chủ
của một võ đường kendo và tính cách của ông khá nghiêm khắc nên mỗi khi nhìn
thấy vẻ mặt của ông thì Kuroto lại phát hoảng.

Mayuri là một cô gái với dáng hình nhỏ nhắn vẫn chưa phát triển rất đúng với
lứa tuổi, mái tóc đen của cô bé cột lên thành một chiếc đuôi ngựa. Cô đang mặc
bộ kimono màu màu rất hợp với mình.

Kuroto có màu tóc đen, ngắn và đôi mắt nâu thuần Nhật. Mayuri cũng có một đôi
mắt nâu như cậu vậy.

Lần này đến đền Yasukuni chỉ có hai người vì gia đình của Mayuri đến thăm họ
hàng, còn của Kuroto thì đang bận bịu một vài việc vặt nên sẽ đi sau.

Ting----

Lộc cộc-----

Cả hai người cùng nhau thảy tiền xu vào thùng gỗ đặt tại trước lối đi của đền,
tiếng đồng xu va chạm bên trong thùng vang lên.

Bộp bộp----

Kuroto và Mayuri đồng loạt vỗ tay và bắt đầu thành khẩn cầu nguyện.

Tuy chỉ còn nhỏ và không hề có người lớn đi cùng, cả hai vẫn rất biết cách
xoay sở. Mayuri bởi vì không có người em nào, nên cô rất muốn có một người em
để mình có thể chăm sóc và quan tâm đến đứa em của mình.

Khi có Kuroto bên cạnh, cô liền xem cậu như một người em của mình và luôn lo
lắng cho cậu. Nói sao nhỉ, mong muốn nho nhỏ chưa trưởng thành của một cô gái.
Và vì thế, cô đã thay đổi mình trở nên chững chạc hơn, ra dáng người lớn hơn
để có thể làm Kuroto tin tưởng mình hơn.

“Kuro-chan, em vừa ước điều gì thế?” Mayuri tò mò sau khi cả hai đã cầu nguyện
xong và nhường chỗ cho những người xếp hàng đợi ở phía sau.

“Hừm….mong được như Mayu-nee” Kuroto suy nghĩ một chút và đáp.

“Ể?! Giống Mayuri à…” Vì bất ngờ, Mayuri thốt lên trong vô thức, sau đó cười
nhẹ lên, cứ như người chị được em mình khen nên cô rất thích.

“Mayu-nee cầu mong điều gì?” Kuroto bắt chước hỏi lại Mayuri.

“Chi muốn trở nên mạnh hơn để bảo vệ Kuro-chan” Mayuri không ngần ngại nói ra
và cô tự hào ưỡn ngực nhỏ chưa phát triển của mình lên. Có vẻ như cô vẫn rất
cố gắng trong việc rèn luyện kendo rất chăm chỉ để thực hiện mong muốn này.

Đáp lại Mayuri, Kuroto tỏ ra vô cùng hâm mộ cô, đôi mắt lấp lánh ngưỡng mộ
hiện rõ lên.

“Mình về rồi thôi. Chắc Hanoko-san đang lo lắm”

Mayuri nắm lấy tay của Kuroto rất tự nhiên và kéo câu đi, cô nghĩ mẹ của
Kuroto sẽ lo lắng nếu cậu đi quá lâu, dù sao cũng chỉ 6 tuổi mà không đi cùng
gia đình thì đúng là khá nguy hiểm.

“O…Ừm…” Kuroto chỉ kịp ú ớ vài ba từ liền bị Mayuri kéo đi.

Nhưng----

Cả không gian đột nhiên trì trệ, mọi thứ dần dần trở nên ngưng trọng.

“Ể?!” Tuy nhiên, không hiểu vì lý do gì mà Mayuri lẫn Kuroto lại có được ý
thức để quan sát được mọi thứ, cả hai không thẹn mà thốt lên vì sự kỳ lạ hiện
lên trước mắt mình.

Cộc cộc-----

Tiếng bước chân phát ra và Kuroto và Mayuri nghe nó rất rõ. Cả không gian yên
ắng đến đáng sợ chỉ còn mỗi mỗi tiếng bước chân ấy.

“Ch…chuyện gì vậy, Mayu-nee?...” Kuroto nắm lấy phần tay áo của bộ kimono của
Mayuri, cậu run run giọng hỏi.

“Ch….chị sẽ bảo vệ Kuro-chan…” Mayuri cũng rất sợ, nhưng cô vẫn không ngừng tự
lại bình tĩnh để có thể nói ra được câu đó.

“Hí…” Chỉ sau khi Mayuri thốt ra lời lẽ dũng cảm ấy. Kuroto và cả chính Mayuri
đã cứng đơ người lại khi thấy được một thân ảnh dần dần xuất hiện trong không
gian. Phải. Là trong không gian. Thân ảnh của người dần dần hiện ra.

Cảm nhận được uy thế của người này, cơ thể Kuroto run rẩy liên hồi nhưng không
hiểu tại sao cậu lại còn có thể đứng được. Cậu nhìn lấy đôi chân nhỏ nhắn của
Mayuri, đôi chân này chắc chắn sau này sẽ rất đẹp, và hiện giờ nó đang run lên
không kém gì cậu cả.

“Paimon có vẻ như đã hóa thân tại đây nhỉ. Hừm….sao mình cứ cảm nhận khí tức
của Ngài nhỉ?”

Người vừa xuất hiện là một người đàn ông, dáng người không hề cao to để làm
cho những đứa con nít sợ hãi. Ngược lại, ông còn rất bảnh trai, mái tóc đỏ
cùng với con mắt lại đen ngòm cả giác mạc tròng trắng cũng không hề có, chỉ
thấy được đồng tử màu đỏ máu thôi.

Giọng nói của người đàn ông này khàn khàn khiến cho hình tượng lần đầu của ông
sẽ rất xấu.

Nhưng điều Mayuri và Kuroto cảm thấy sợ ở người đàn ông này không phải vẻ
ngoài ấy. Luồng khói đen dày đặc đang bao trùm lấy người đàn ông này chính là
nguyên nhân.

Cảm giác áp bách không thể diễn tả bằng lời, cảm giác sợ hãi tột cùng đang
toát ra từ làn khói đen này.

“…Oiya~ chả trách ta cảm giác có gì đó không đúng. Thì ra lại có người không
chịu khống chế của Kết Giới của ta…”

Cuối cùng điều Mayuri không muốn nhất đã đến. Người đàn ông kia đã để ý đến
hai người. Mayuri vô thức nắm lấy tay của Kuroto thật chặt để áp chế nổi sợ
của mình. Đồng thời cô cũng lui về sau một bước.

“Này, tính đi đâu thế? Hai nhóc nghĩ có thể thoát khỏi Kết Giới của ta?”

Người đàn ông cười khinh bỉ nhìn Mayuri, ông ta biết thừa cô muốn chạy rồi nên
đưa ra lời cảnh cáo.

“…” Mayuri không thể nói được câu nào nữa. Cô mím môi, mồ hôi chảy xuống từ
trên đôi má tái nhợt đi vì sự áp bách từ người đàn ông kia ảnh hưởng đến cô.

“Đến đây…có vẻ như hai người các ngươi có gì đó không bình thường-----“

“L-Làm ơn tha cho Kuro-chan”

Khi người đàn ông ấy đang nói, Mayuri lớn giọng ngắt lời của ông ta. Tạm trạng
của Kuroto rối bời không thể bắt kịp với tình huống.

Kuroto khả ngây thơ, chỉ lên 6 tuổi, sống rất đúng với tuổi thật. Nhưng khi
cậu nhìn thấy bóng lưng Mayuri dang tay ra để che chở cho cậu. Cậu chợt nhận
ra, cậu thật sự muốn giống với người chị gái này, được mạnh mẽ hơn, để có
thể…bảo vệ người chị này và cả đứa em gái đang ở nhà nữa.

“Quả thật rất can đảm. Nhưng ta cần cả hai người các ngươi đến đây chứ không
phải một mình ngươi, cô bé ạ”

Người đàn ông cười. Sau đó, từ hư không phía sau ông đột nhiên hóa ra những
xúc tua màu trắng, chúng nhanh chóng bắn thẳng về phía hai người.

“Kya!!!!” Xúc tua quấn lấy Mayuri và nhanh chóng kéo cô về phía người đàn ông,
Mayuri hét lên đầy sợ hãi. Kuroto cũng đồng dạng bị xúc tua khác bắt lấy.

Mayuri vươn tay ra như không muốn tách khỏi Kuroto. Bản thân sợ hãi nhưng cô
không thể để Kuroto ở một mình, Kuroto là em trai cô mà.

Crắc---------

Đúng lúc này, một tiếng nứt vỡ vang lên trong không gian. Hành động của người
đàn ông dừng lại ngay lập tức, ông ta nhìn lên không trung.

Tại một điểm nào đó, xuất hiện một vết nứt. Sau đó-

Crắc crắc-------------

Những vết nứt bắt đầu lan rộng ra, có một vài mảnh vỡ của “bầu trời” rơi
xuống, lỗ ra một vùng trời khác so với bầu trời đang dần nứt vỡ kia.

“Ai lại có thể phá được Kết Giới của ta nhi?”

Người đàn ông nhíu mày và lẩm bẩm. Ông mặc cho Kết Giới của mình tiếp tục bị
hóa giải.

Xoảng-------

Kết Giới của người đàn ông cuối cùng cũng bị phá hủy. Hiện ra không phía bên
ngoài là mọi người đang hoảng hốt vì những xúc tua người đàn ông đang bắt lấy
Mayuri và Kuroto.

Hơn nữa, nhìn về phía cửa đền, cả một đội quân được trang bị súng ống và những
người không có thứ gì trong tay nhưng lại có luồng hào quang màu đỏ, xanh,…rất
nhiều màu đang hướng sự thù địch và cảnh giác của mình về phía người đàn ông.

Tuy nhiên, những người này không làm người đàn ông quá chú ý. Người mà ông chú
ý lại là người đã phá được Kết Giới của ông.

Trong khi đó, những người được trang bị vũ trang đang di tản những thường dân
đang hoảng sợ kia ra khỏi khu vực đền Yasukuni.

“Là ngươi đã phá vỡ Kết Giới của ta phải không, pháp sư của nhân loại? Ồ
không! Ngươi cho ta cảm giác rất quen thuộc, cảm giác chết chóc của Địa Ngục…”
Người đàn ông hướng mắt về một người phụ nữ.

Người phụ nữ này có mái tóc màu tím nhưng lại có chút pha lẫn với màu đen
khiến cho làn tóc của cô trông phần nào đó tối tăm. Đôi mắt đỏ nhẹ vô hình cho
người ta cảm nhận được cơ độc cùng với sát khí khủng bố.

Dáng người của cô quả thật trời sinh mê hoặc lòng người, bộ ngực đầy đặn, bờ
mông nở nang. Mọi thứ đó ẩn sau chiếc áo choàng đen cô khoác trên vai mình.

Vẻ đẹp trên mặt cô đã được một lớp vải màu đen che đi. Nhưng chỉ cần nhìn thấy
được vẻ ngoài này, liền có thể chắc chắn cô là một người xinh đẹp tuyệt trần.

“…” Dù nghe được người đàn ông ấy dò hỏi, nhưng người phụ nữ vẫn không hề nao
núng và cô cũng không hề đáp lại. Cứ như rằng cô đã trải qua hàng ngàn trận
chiến với những người có sức mạnh kinh khủng như người đàn ông này rồi.

Những người có trang bị vũ trang đã hoàn tất việc di tản người dân, chỉ còn
hai đứa bé đang bị người đàn ông bắt giữ.

Người đàn ông không hề có hành động gì nữa kể lúc người phụ nữ kia nhìn ông
chằm chằm và không biết cô đang nghĩ ngời điều gì.

Rồi một người mặc quân phục trang bị áo chống đạn và mũ quân đội bước ra từ
trong hàng ngũ của đội quân đã di tản người dân. Ông ta bước về phía sau người
phụ nữ quyến rũ đó, ông giơ tay lên đầu và chào cô như chào cấp trên của mình,
ông nói.

“Scathach-dono. Chúng tôi đã hoàn thành phần di tản rồi. Mong cô hãy giúp đỡ
chúng tôi đẩy lùi con quái vật đằng kia”

“Được rồi. Các người lui xuống đi…” Scathach nói với giọng khá nhỏ nhưng vẫn
để người đàn ông mặc quân phục nghe được, sau đó ông ta quay lại và đi về phía
đội ngũ.

Cô nói xong và nhìn im lặng nhìn về phía người đàn ông, trong miệng cô tự lẩm
bẩm.

“Ma Thần của Kỷ Nguyên Phép Thuật à….”

Scathach, người được coi là “Nữ Hoàng Chiến Binh”, cô không chỉ là một người
có sức chiến đấu siêu quần, mà cô còn là bậc thầy trong sử dụng Ma Thuật Rune.
Cô là người giữ cửa dẫn đến Vùng Đất Bóng Đêm trong Thần Thoại Celtic.

Sau khi trao cho người học trò thân yêu của mình -Cú Chulainn, ngọn thương
mang sức mạnh của quỷ, Gáe Bolg- thì cô đã quay trở lại với Vùng Đất Bóng Đêm.
Lịch sử về cô vẫn còn là sự bí ẩn, không ai biết cô chết hay còn sống cả.

Nhưng vì sự tấn công đầu tiên của Chúa Quỷ Melford ở Nga và giải phóng Baal,
Nhật Bản cũng gấp rút chuẩn bị cho những gì tiếp theo.

May mắn rằng những pháp sư tại Nhật Bản đã thành công mở ra cánh cửa dẫn đến
Vùng Đất Bóng Tối, mời Scathach vẫn còn sống đến hỗ trợ ngăn cản Chúa Quỷ
Melford.

Pháp sư được chia làm 4 cấp độ.

Ma Thuật, là dạng sử dụng Phép Thuật nhờ vào chú ngữ, ma lực và trượng, những
thứ này tác động trực tiếp vào [Quy Luật] của thế giới. Ví như, việc sử dụng
Ma Thuật hệ mộc trong một vùng đất sa mạc, nó sẽ không có tác dụng trừ khi bạn
lấy thịt làm đất và máu làm nước để có thể giúp Ma Thuật hệ mộc được duy trì.
Và Ma Thuật có thể dựa vào Khoa Học để lý giải.

Ma Thuật Rune, hay còn gọi là Ma Thuật Khắc: dạng Phép Thuật sử dụng cổ ngữ,
hình thành nên những Ma Pháp Trận, hoặc những Quyển Trục Ma Pháp. Đây là dạng
Phép Thuật tác động trực tiếp vào [Quy Luật] mà không cần đến ma lực của người
dùng.

Ma Pháp, loại Phép Thuật này sử dụng chính ma lực của người dùng và cần phải
có những vật có Thần Tính để thi triển. Tuy nhiên, nếu như ma lực người thi
phép không đủ, tất nhiên sẽ kéo theo tinh, khí, thần của người giảm sút, có
khi trả giá bằng cả mạng sống của mình.

Cuối cùng là Ma Thuật Tối Thượng, đây là dạng Phép Thuật cực kỳ hao tốn tài
nguyên và đòi hỏi sự chuẩn bị rất cao, nếu bạn không muốn dùng xong chết ngay
thì phải sử dụng đến cả đống thứ mang trong mình ma lực dự trữ khổng lồ. Đến
được cấp bậc này, Ma Thuật Tối Thượng cũng không thể dùng khoa học, logic để
lý giải nữa, nó vẫn tuân theo [Quy Luật] nhưng theo một mức độ nhất định.

----------

Quay lại với hiện tại.

Scathach là người khởi đầu trước, cô đưa tay lên ngang tầm mắt của mình và bắt
đầu viết lên những cổ ngữ vào trong không khí.

Người đàn ông phía đối diện thật chất là Baal, một trong mười vị Ma Thần cấp
Vương của Solomon. Hiện tại, ông đến đây để giải phóng cho một Ma Thần khác,
Paimon.

Scathach không phải hiển nhiên có thể biết được người đàn ông trước mắt là một
Ma Thần, bởi Kết Giới của Baal ngang tầm sức mạnh của những vị Á Thần hay Thần
Linh mà mình đã từng giao đấu. Hơn nữa, Baal phát ra khí tức từ Địa Ngục khiến
cô cảm thấy không thể không nghĩ đến lịch sử cổ xưa của Solomon, vị vua sáng
tạo ra phép màu.

“Hỡi những tinh túy từ hỏa thần, truy sát! Flamu Prusue”

Những dòng chữ trong không khí như được đốt nóng lên, sau đó chúng bốc cháy và
từng chữ, từng chữ một bắn về phía về phía Baal.

Các pháp sư không có vũ trang đi theo đội quân vũ trang cũng khó tin vì Ma
Thuật Rune mà họ thường được thấy và sử dụng chỉ là các Ma Pháp Trận mà thôi,
nhưng lúc này Scathach lại sử dụng loại Ma Thuật Rune khác xa so với thứ mà họ
biết.

“Hô hô…không ngờ nhân loại có thể phát triển Ma Thuật Rune đến mức này. Quả
thật đúng Ngài đã nói, Nhân Loại cần nhận lấy thử thách của Ngài”

Baal nhìn thấy cách thi triển Ma Thuật Rune của Scathach liền thấy thú vị, ông
nhớ đến di ngôn của Solomon. Ông cũng chỉ hiểu được một phần nghĩa của câu nói
ấy mà thôi. Ý nghĩa trọng yếu nhất thì ông chưa thể nghĩ ra, mặc dù có được sự
thông thái vô tận.

Trận đấu không vì thế mà dừng lại, những ngọn lửa bắn tứ phía nhưng đến cuối
cùng vẫn lấy mục tiêu là Baal làm đích đến cuối cùng. Baal nhanh nhẹn lách
người né tránh.

Ầm ầm-------

Hàng loạt những tiếng nổ vang lên khi những ngọn lửa va chạm với mặt đất nơi
mà Baal đã từng di chuyển đến.

Baal là có 3 hóa thân. Một trong số đó là mèo. Sự nhanh nhẹn của mèo là bản
năng để tránh né những chướng ngại tưởng chừng không thể, nhưng khi Baal hóa
thân thành mèo, năng lực ấy còn khủng khiếp hơn.

Không hề có một ngọn lửa nào chạm đến Baal được cả, thậm chí những xúc tua
trắng đang giữ Mayuri và Kuroto cũng không hề bị những ngọn lửa phá nát, mặc
dù Scathach đã cố tình cho một số ngọn lửa bắn vào những xúc tua ấy.

Tốc độ của Baal rất nhanh, nhưng có vẻ như vẫn trong khả năng quan sát của
Scathach. Đôi mắt của cô đột nhiên đỏ lên nhưng vì đôi mắt cô vốn đã đỏ nên
chả ai nhận ra được.

(Không tiên đoán được…)

Scathach thì thầm với bản thân. Cô sở hữu cặp mắt Thiên Lý Nhãn, thứ có thể
nhìn thấu được tương lai của trận đấu hay một người nào đó. Đây cũng là thứ
cho cô thấy được cảnh tượng cuối cùng của người học trò đáng yêu Cú Chulainn
của cô qua đời.

Baal vốn đã tách ra khỏi dòng chảy của Thời Gian cùng với những Ma Thần khác,
vì thế khả năng tiên đoán không thể nào có tác dụng được. Cùng lắm Scathach có
thể dự đoán được những đợt tấn công với thời gian khá gần mà thôi.

“Cô cảnh sát phép thuật, làm ơn cứu Kuro-chan với!!!!”

Mayuri lớn tiếng để thu hút sự chú ý của Scathach.

“Cô…cảnh sát? Phép thuật?” Scathach làm một bộ mặt kỳ quái dù không ai có thể
thấy được nó sau lớp vải che trên mặt cô.

(Ma~…chuyện gì thì cứ xử lý chuyện này trước đã…)

Dù không hiểu cảnh sát là thế nào, nhưng cô sẽ nhanh chóng giải quyết hiện
trạng lần này.

Scathach một lần nữa viết lên không khí những dòng cỗ ngữ.

“Hỡi băng lãnh của địa ngục, hóa băng! Icy Prusue.

Hỡi những tinh túy từ hỏa thần, truy sát! Flamu Prusue”

Những dòng chữ hóa thành những ngọn lửa và mảnh băng. Chúng bắn về phía Baal.

Tuy nhiên khi gần đến nơi, lửa và băng va chạm với nhau. Chúng bắt đầu tạo ra
làn sương vì sự bốc hơi khi băng gặp sự giảm nhiệt đột ngột và chuyển hóa
thành sương.

Làn sương mau chóng được hình thành bởi những ngọn lửa và mảnh băng khác lần
lượt hóa thành sương khi va chạm.

Chẳng mấy chốc một khu vực đã hóa thành một màn sương dày đặc.

Scathach di chuyển, tốc độ của cô rất nhanh. Cô đi xuyên qua màn sương ấy và
tiến thẳng về phía Baal đã bị màn sương bao trùm một cách lặng lẽ.

Mệnh danh là “Nữ Hoàng Chiến Binh”, nhưng Scathach có sự nhanh nhẹn và âm thầm
của một thích khách.

Baal trong làn sương mù kia cũng tiến hành che dấu sự hiện diện của mình đi.
Khả năng của ông chính là tàng hình. Nội khả năng này cũng đã khiến ông đáng
sợ rồi, chưa kể đến sức mạnh của quỷ gấp trăm, ngàn lần con người.

Hơn nữa, với đôi mắt của ếch có thể nhìn rõ ràng trong màn sương này.

Vụt-------

Như một cơn gió đi ngang qua, Scathach liên tục di chuyển bên trong màn sương
và không hề để lại dấu vết.

Trên tay Scathach phát sáng trong lúc di chuyển, một thanh thương màu đỏ máu
bỗng nhiên xuất hiện. Scathach xoay thương một cách điêu luyện.

Mục tiêu cô hướng đến là Mayuri.

Vụt------

Một âm thanh khác lạ lùng xuất hiện. Ngay khi Scathach có ý định chém đứt xúc
tua vô hình đang giữ lấy Mayuri thì một chiếc xúc tua khác bất chợt từ trong
hư không tấn công Scathách với tốc độ khá nhanh.

Nhưng vì Thiên Lý Nhãn nên Scathach không hề khó khăn né tránh, cô lách người
ngửa xuống. Xúc tua đi ngang mặt cô, và cô không bỏ lỡ cơ hội chém đứt xúc tua
ấy.

Xúc tua bị chém đứt rơi xuống đất và tan biến. Đó không phải điều Scathach
quan tâm, vì nó chẳng quan trọng.

Scathach xoay người lại từ động tác lách người vừa rồi và tiếp tục chạy về
phía Mayuri.

Đôi mắt Scathach linh động đảo tới đảo lui tìm kiếm sự hiện diện của Baal.

(Ở đó!)

Scathach rốt cuộc xác định được vị trí của Baal, cô nhanh tay viết lên không
trung những ký tự cổ ngữ, chúng nhanh chóng hóa thành một đoán sấm chớp bắn
thẳng lên không trung.

Phía bên ngoài làn sương, cả đội quan đang lo lắng. Không rõ chuyện gì đang
xảy ra. Tuy chưa tới 30s kể từ khi Scathach biến mất, nhưng tình hình bên
trong rất căng thẳng. Thử hỏi xem nếu Scathach thất bại trong việc chống lại
Baal thì họ sẽ ra sao?

Đúng lúc này, một đoàn sấm chớp thoát ra từ làn sương mù và bay thẳng lên
không trung.

Đoàn sấm chớp ấy hòa lẫn vào không trung, tưởng chừng như không có gì xảy
nhưng tiếp sau đó, cả một đoàn sấm sét cực kỳ lớn giáng thẳng xuống làn sương
mù.

ẦMMMmmmm……----------

Làn sương mù bị uy lực của sấm chớp đánh tan đi. Mọi người phía bên ngoài được
một pha hú hồn. Những người lính hay pháp sư đều hoảng hồn cả.

Khung cảnh trận chiến rốt cuộc đã hiện rõ khi sấm chớp giáng xuống Baal. Tuy
nhiên, Baal đã tạo thành một lớp lá chắn có cấu tạo từ ma lực thuần khiết,
khiến cho sấm chớp chỉ có thể dừng lại trước mặt ông ta.

Scathach tận dụng cơ hội này. Cô vọt thẳng đến xúc tua giữ Mayuri và chém đứt
nó ngọt như chém hoa quả vậy.

Mayuri rơi xuống, cô thét nhẹ một tiếng và Scathach đã đón lấy cô.

“Cô…cô cảnh sát. Kuro-chan! Còn Kuro-chan!!” Mayuri hối hả nói.

“Mọi chuyện phải từ từ…” Scathach chỉ nói như vậy, nhưng Mayuri cảm nhận được
từ trong lời nói ấy rất đáng tin tưởng. Nên cô chỉ im lặng nằm yên trong lòng
người vừa cứu mình.

Mayuri cảm nhận được cả cơ thể Scathach khi cô ôm cô vào lòng. Ẩn sau lớp áo
choàng kia, một cơ thể hoàn mỹ, một cơ thể của mỹ nhân hoàn hảo. Và nó còn rất
ấm áp nữa.

“Tch….” Baal chặc lưỡi, xem ra ông đã khinh thường Nhân Loại rồi. Một ý nghĩ
chạy lướt qua đầu ông.

Scathach đưa Mayuri cách xa khỏi Baal ấy và chuẩn bị một chiến thuật mới để
cứu Kuroto khỏi Baal.

Nhưng,-------

“Hừ, xem ra Paimon phải đợi một chút rồi. Có lẽ Ngài sẽ hài lòng khi ta mang
tên nhóc này về” Baal thì thầm nhưng Scathach có thể nghe được, cô nhíu mày.

“Định bỏ đi à? Không dễ thế đâu” Cô phóng tới với tốc độ như vũ bão.

“Bỏ…bỏ trốn?! Kuro-chan…” Mayuri bối rối, nước mắt ứa ra trên mắt cô.

Phía bên hàng ngũ quân đội. Có một cuộc điện thoại gọi đến cho người đàn ông
đã nói chuyện với Scathach lúc nãy.

“Cái gì?! Cả đạo binh quỷ dữ đang tấn công thành phố!...Còn không mau gửi viện
quân đến!!”

Người đàn ông này là Doryuu Tanaka, một quân sĩ cấp quân hàm là Trung Úy. Ông
đã được chính phủ cử đến hỗ trợ “Reincarnation” vừa mới được thành lập cách
đây 1 tháng.

Phía đầu kia của cuộc gọi là từ căn cứ quân sự thông báo.

Binh đoàn quỷ kia 1 trong 66 binh đoàn của Baal lãnh đạo. Có vẻ như Baal đến
đây không hề có ý đơn giản là giải phóng Paimon.

“Haha…bù qua xớt lại. Nhân Loại vẫn chưa thể nhận lấy phúc đức của Ngài rồi”
Baal phá lên cười.

“Bé con, đứng đây đợi. Ta sẽ đưa em của bé về thôi” Scathach liếc mắt nhìn
Mayuri đang lo lắng. Mayuri nghe vậy liền hai tay chấp lại và đặt trước ngực,
cô gật đầu.

“Các ngươi thử ngăn cản ta xem nào, Nhân Loại…” Baal hắng giọng rời nói, ông
đưa một cái liếc nhìn khinh thường về phía Mayuri. Mayuri lùi lại trong vô
thức vì sợ ánh mắt của Baal.

Scathach đứng ra trước mắt Mayuri, làm một lá chắn chặn lại ánh mắt của Baal.

Baal không quan tâm nữa. Hiện giờ mục tiêu của ông sẽ phải hoãn lại, nhưng hơn
thế, ông sẽ mang tên nhóc mình vừa bắt được này quay về với Ngài.

Không chần chừ nữa, thân ảnh của Baal bắt đầu tan biến, cả xúc tua đang giữ
lấy Kuroto cũng tương tự.

(Không tốt, nếu chúng có được thằng bé…)

Scathach chuẩn bị phóng tới và ngăn Baal tiếp tục biến mất.

“Đừng mà!!!!!” Mayuri đột nhiên hét lên. Không chỉ vậy, cô bỗng dưng phát ra
một luồng khí tức kỳ lạ phát ra từ người cô. Một lực lượng ma lực bộc phát từ
Mayuri khiến Scathach ngưng lại vì khí tức lạ thường từ Mayuri.

Một luồng hào quang màu vàng kim bao phủ lấy Mayuri. Cô đột nhiên phóng thẳng
về phía Baal, tốc độ có khi ngang ngửa Scathach lúc bình thường.

Baal híp hai mắt lại nhìn Mayuri. Ông cảm nhận khí tức của Ngài bên trong
Mayuri, nhưng chỉ là Phép Thuật của Ngài mà thôi. Ngoài ra, ông còn cảm nhận
được một sức mạnh nào đó bên trong Mayuri.

“Cái gì thế này? Nguồn ma lực lớn ấy từ đâu mà ra?!” Scathach phải giật mình,
nhưng chỉ trong chốc lát. Cô nhanh chóng bắt kịp với tốc độ của Mayuri.

-----------

“…” Scathach liếc nhìn Mayuri, cô đã đuổi kịp Mayuri nhưng cô không hỏi vì
sao. Cô cảm giác rằng Mayuri lúc này không giống với cô gái mà lúc nãy mình đã
cứu.

“Tôi đã nghe qua lời cầu cứu của cô bé này…”

Mayuri mở lời. Scathach liếc mắt sang Mayuri một lần nữa rồi cô đáp.

“Vậy sao. Có thể hỏi người bên trong cô bé là ai chứ?”

Scathach có thể thấy được, bên trong Mayuri có một linh hồn khác nữa. Cô là
người canh giữ Vùng Đất Bóng Tối, tiếp xúc với cái chết và linh hồn đã chuyện
không quá xa lạ nữa.

“Ou~ trước khi muốn tại hạ xưng tên thì các hạ cũng nên xưng danh chứ? À
khoan…hình như tôi biết tên cô rồi…Thôi vậy, tôi là Shinmen Musashi-no-Kami
Fujiwara no Harunobubu...Ái!!!”

Mayuri cười và sau đó cô giới thiệu nhưng vì tên của cô dài và cô đọc nhanh
nên đã trẹo lưỡi. Sau đó cô lại xin lỗi.

“…. Aha xin lỗi nhé, lại lần nữa nào! Kiếm khách Shinmen Musashi, rất hân hạnh
được ra mắt cô, Nữ Hoàng Chiến Binh, Scathach-dono!”

“Hân hạnh làm quen, Miyamoto Musashi…” Scathach đáp lại, và tiếp đến, cả hai
nhanh chóng thẳng tiến về phía Baal”

Cả hai tách ra. Trước khi tách, cả hai gật đầu với nhau, ra hiệu cho nhau. Cứ
như đã hiểu rõ nhau và chiến đấu nhiều năm với nhau, như hai người chiến hữu
đã sát với nhau qua nhiều cuộc chiến vậy.

Scathach hướng về Baal, Musashi trong cơ thể Mayuri hướng về Kuroto.

Trận chiến diễn ra kịch liệt giữa Scathach, Musashi với Baal. Cả hai bên không
hề có thương tích gì, nhưng Baal đã thất bại mang Kuroto đi với mình. Baal đã
trở về mà không có thứ gì mang về, không có Paimon và Kuroto cũng không.

“…cuối cùng cũng xong…” Mayuri thốt lên một câu rồi ma lực của cô cạn kiệt,
hào quang màu vàng kim tan biến và Mayuri ngã xuống bất tỉnh.

Scathach nhanh tay đỡ lấy cơ thể Mayuri. Cô nhìn Mayuri và cười nhẹ một cái.

“Quả thật rất can đảm….”

Cô thì thầm.

“Scathach-dono…..” Trung Úy Doryuu vừa chạy đến vừa gọi tên Scathach.

“…” Scathach quay lại nhìn Doryuu đến trước mặt mình.

“Cảm ơn sự giúp sức của cô” Doryuu một lần nữa chào cô như một cấp trên của
mình. Thế hiện sự cảm kích của ông đối với Scathach.

“Không cần. Mặt khác, néu anh cảm ơn tôi thì hãy chăm sóc hai đứa bé này thật
kỹ, đừng để chúng rơi vào tay bọn Ma Thần. Chúng có lẽ là tương lai của Nhân
Loại đấy…”

Scathach trao Kuroto và Mayuri lại cho Doryuu, sau đó cô biến mất.

Không gian lại yên tĩnh đến đáng sợ. Doryuu nhìn lại bãi chiến trường của
Scathach và Baal.

“…Khốn thật! Không lẽ Khoa Học không làm gì được bọn quỷ dữ sao…” Doryuu tức
tối thốt ra những lời này và sau đó ông quay về với đội ngũ quân đội của mình.
Một lát sau cả đội ngũ hành quân rút về căn cứ quân sự.

Bãi chiến trường cũng được Doryuu gọi cho đội sửa chữa đến đền Yasukuni.

Bọn họ rồi sẽ hứng chịu điều gì nữa đây?

-----------

Tại tòa tháp nằm trên Mặt Trăng. Tòa tháp này không phải bình thường, nó nằm
trên Mặt Trăng đấy.

Một luồng sáng đi từ một nơi trên Đia Cầu và tiến vào tòa tháp ấy.

Bên trong tàng trên cùng của tòa tháp rất đơn sơ. Tuy nhiên, dù tòa tháp này
không hề to như vẻ bè ngoài, nhưng bên trong của nó là một không gian vô cùng
rộng.

Nền đất được bao phủ bởi làn khói trắng. Khiến cho toàn bộ không gian nơi đây
trở nên lạnh lẻo, u ám. Thêm vào đó, đây là bên ngoài không gian. Vì thế lạnh
lẻo điều không thể tránh khỏi.

Luồng ánh sáng bay thẳng vào không gian này. Khi luồng ánh sáng ấy tan đi,
thân hình của Baal hiện ra. Ông ta đang quỳ xuống trước mặt một người đang
ngồi trên một chiếc ngai vàng được thiết kế khá kỳ dị, xung quanh bao bọc bởi
rễ cây khô, trông quỷ dị vô cùng.

“Thần đã trở về, thưa Bệ Hạ”

Baal kính cẩn cúi đầu và nói.

“Ồ! Baal à…Hừm….Paimon vẫn chưa được giải phóng nhỉ? Có vẻ như lần ngươi thất
bại rồi, Baal ạ”

Giọng nói không hề khàn mà rất mạch lạc, rõ ràng, lại còn rất bình tĩnh, không
quá nhanh cũng không quá chậm. Không hề giống rằng người đang tức giận khi cấp
dưới của mình thất bại trong nhiệm vụ mà mình đã được giao.

“Vâng. Mọi thứ là lỗi của thần. Thần đã khinh suất…” Baal chân thành hối lỗi.

“Bỏ qua chuyện đó đi. Dù gì thời gian vẫn còn dài. Hơn nữa, người trở về không
phải chỉ vì thất bại ấy thôi đau nhỉ?”

Giọng vẫn rất bình thản, người này chống cằm lên tay vịn của ngai vàng và
trông chờ vào câu trả lời của Baal.

“Thật ra thần đã bắt gặp được khí tức của Bệ Hạ trong người của Nhân Loại….”

Baal đáp.

“Vậy à…được rồi. Ngươi cứ lui xe đi”

Người này bình tĩnh đưa ra lời nói của mình sau một lúc suy nghĩ.

“Vâng. Thần xin phép lui ra” Baal gật đầu, sau đó hóa thành một luồng quang
mang và biến mất.

Để lại không gian này, người đàn ông kia ngồi suy tư trên ngai vàng.

“…Solomon, rốt cuộc ngươi đang tính làm trò gì nhỉ? À không…phải nói là đồ giả
mạo mới đúng nhỉ. Nhân Loại…liệu các ngươi có đủ khả năng như tên giả mạo ấy
đã tin tưởng hay không? Ta đang mong chờ đấy…Uhahahahahahaha……”

Người đàn ông này cứ tự lậm bẩm một mình và cười một cách điên cuồng.

-----


Vĩ Nhân Luân Hồi Ký - Chương #2