Mượn Đầu Dùng Một Lát


Người đăng: TN_Sky

Phía trên cao, Tứ Đại Tôn Giả đang cùng lúc nhíu mày nhìn về phương
hướng dưới đấu trường, nơi mà một đạo thân ảnh đang trở nên cực kì
nổi bật.

Bốn người đến từ Tứ Phương Các cùng với thiếu nữ ngay lúc Lôi Tôn
Giả hô bắt đầu đã ngay lập tức thả ra Cửu tinh Đấu Hoàng khí tức
làm cho không có ai dám đến khiêu khích. Chỉ có Tiêu Vũ hiện tại Tứ
tinh Đấu Hoàng lọt vào tầm công kích của nhiều người, không muốn
bại lộ quá nhiều nên Tiêu Vũ chỉ dùng Tenseigan một cái thiên phú.

Nhin chung quanh mấy đạo bất thiện ánh mắt, Tiêu Vũ bất đắc dĩ lắc
lắc đầu. Tenseigan yêu dị chậm rãi xoay tròn, nhẹ giọng nói :


  • Tenseigan Baku

Roẹt Roẹt Roẹt Roẹt Roẹt Roẹt Roẹt

Ngay lập tức xung quanh thân thể Tiêu Vũ xuất hiện bảy thanh hỏa diễm
trường kiếm, bất kì kẻ nào dám bén mảng lại gần cậu phạm phi 10
mét đều bị chém bay. Thoáng chốc làm phạm vi 20 mét xung quanh Tiêu
Vũ không hề có một ai, sự việc này tất nhiên đã ngay tức khắc hấp
dẫn lấy rất nhiều ánh mắt của khán giả cũng như các thí sinh
khác. Thiếu nữ tóc đen nhìn về phía Tiêu Vũ cũng nhiều hơn một tia
nghi hoặc.


  • Như thế này tốt hơn nhiều, đỡ phải tốn sức ra tay với mấy kẻ
    yếu

Tiêu Vũ nhìn bảy thanh hỏa kiếm xung quanh cơ thể cười cười. Với bảy
thanh hỏa kiếm này thì ít nhất phải Cửu tinh Đấu Hoàng mới có thể
lại gần cậu, đỡ phải mắc công ra tay với mấy tên khác.

Tại lúc Tiêu Vũ đang suy tư thì không khí trong đấu trường đang căng thẳng
cực độ đã xuất hiện biến cố. Cuối cùng cũng có một người nhịn không
được xuất thủ đã phá vỡ tình huống trên sân, người này rút vũ khí trong tay
nhanh như chớp đánh về phía người bên cạnh cách đó không xa, bất quả hiện giờ
ai cũng vô cùng cẩn thận nên người kia vừa động liền bị phát hiện. Người bị
công kích dưới sự kinh sợ bỗng bộc phát ra đấu khí kinh người, nắm chặc vũ khí
hướng người đánh lén kia phản kích.

Hai người giao thủ, trên quảng trường kia bầu không khí căng thẳng chỉ nháy
mắt tuyên cáo tan vỡ, từng luồng ánh sáng sắc màu không đồng nhất từ Đấu khí
mạnh mẻ nhất thời tuôn trào ra, sau đó toàn bộ quảng trường, liền hoàn toàn
lâm vào trong hỗn loạn.

Hơn năm mươi luồng đấu khí cấp bậc Đấu Hoàng, cơ hồ triệt để tràn ngập mỗi
khắp ngõ ngách quảng trường, mạnh mẻ năng lượng uy áp tràn ngập tại trên quảng
trường, làm cho không ít người có loại một loại cảm giác bị đè nén.

Trên quảng trường, đấu khí hỗn loạn ở bốn phía đang không ngừng lan tràn ra,
mà tại thời khắc, cơ hồ bên người tất cả mọi người đều là đối thủ, đều cũng là
địch nhân. Bởi vậy mỗi một người đều có như chim sợ cành cong, chỉ cần ai đi
vào phạm vi cách mình vài trượng thì tâm thần phát động đấu khí tràn ra hướng
người vừa đến công kích mãnh liệt.

Mà dưới loại tràng diện hỗn loạn này, thường xuyên có tình trạng vài người
liên kết với nhau cùng đánh một người rơi xuống đài, mà giờ khắc này cũng chỉ
tính là người nọ không gặp may thôi, bị vài tên đồng cấp vây công, cơ hội ở
lại gần như không có nên liền ảo não thối lui ra ngoài quảng trường.

Hỗn loạn là một loại chất xúc tác, nhìn thấy giữa sân kia đang lâm vào đại hỗn
chiến làm cho da đầu người ta tê dại. Trên khán đài quanh quảng trường, lại là
bạo xuất tiếng hoan hô gào thét kinh thiên động địa, không ít người bởi vì
loại bầu không khí này mà trở nên đỏ mặt tía tai, xem bộ dáng kia hận không
thể chính mình đang ở giữa sân đánh một trận cho thống khoái.

Nghe thấy những tiếng gầm rú đinh tai nhức óc, Tiêu Vũ cũng không biết phải
làm sao. Vận chuyển đấu khí liền bao trùm 2 lỗ tai đem những tạp âm kia
hoàn toàn ngăn cách, ánh mắt gắt gao nhìn tràng diện hỗn loạn giữa sân.

Giờ phút này, giữa sân đã triệt để hỗn loạn, đấu khí giao nhau cùng với thanh
âm đao kiếm đụng nhau chát chúa không ngừng vang lên, dưới trường hợp hỗn loại
như thế thì không thể nắm chắc điều gì, trước đó có một số người thực lực
không yếu, nhưng bây giờ lại liên tục có người hộc máu mà ngậm ngùi rời trường
đấu, giữa sân quá mức hỗn loạn, đề phòng được phía trước lại phòng không được
mặt sau, bốn phương tám hướng khắp nơi đều là địch nhân, một cái sơ sẩy trúng
phải ám chiêu sẽ là một kích trí mạng, cái loại đại hội này, đao kiếm không có
mắt, bị thương tổn chính là chuyện thường tình, nếu mà ở dưới bị công kích trí
mạng hô to một tiếng nhận thua, dựa theo quy củ, tự nhiên cũng sẽ không lại có
người đối với ngươi ra tay hạ sát thủ.

Đứng nhìn trận hỗn loạn tại giữa sân, Tiêu Vũ âm thầm lắc đầu. Hỗn
chiến đúng là có thể nhanh chóng giảm đi nhân số tuy nhiên cũng sẽ
xuất hiện tình trạng thiên tài chân chính bị quần công mà thua.

Ví như một tên Thất tinh Đấu Hoàng có tư cách lọt vào vòng kế mà
lại bị mấy tên Ngũ, Lục tinh Đấu Hoàng vây công thì chỉ có thể cắn
răng mà xuống đài thôi. Tuy nhiên thì đây cũng là cách phát hiện
thiên tài, chung quy phụ thuộc vào khả năng của thí sinh thôi.

Năm người được Tiêu Vũ đánh giá cao vẫn luôn giữ khí thế ở trạng thái
Đấu Hoàng đỉnh phong, sắc mặt lạnh như băng quét qua bốn phía đám người trên
chiến trường hỗn loạn kia, bất kỳ ai đó dám đặt chân vào phạm vi nhóm bọn họ
đang đứng thì phải nhận lấy công kích cực kỳ mãnh liệt, thực lực năm người bọn
họ cơ bản hiện ở nơi này là người nổi trội nhất, tuy nói giữa sân có mấy người
đồng thời biểu hiện ra cũng không kém, nhưng bọn hắn rõ ràng lại không dám đến
tùy ý đụng chạm năm người này.

Trong sân hỗn loạn kia như trước liên tục có người bị loại ra, nhưng toàn bộ
quảng trường liền giống như biến thành một cái sàng lúa, không ngừng có người
từ giữa sân mà bị bắn ra, mà số người có thể lưu lại ở trong đó thì lại càng
trở nên thưa thớt hơn.

Mà theo nhân số giảm bớt đi, trên quảng trường hỗn loạn cũng đần trở nên yên
tĩnh một chút, đặc biệt là đương trường khi số người chỉ còn lại 11, thì cảnh
hỗn loạn bổng nhiên dừng lại, nhất thời trực tiếp xuất hiện một loại dị thường
im lặng, mười một người riêng rẽ phân tán các nơi ở giữa sân, đang thở phì phò
thở dốc đứng đối diện lẫn nhau và cảnh giác lẫn nhau.

Nhìn tràng diện đã không sai biệt lắm, Tiêu Vũ mỉm cười bước về
phía trước. Hành động của cậu ngay lập tức thu được toàn bộ khán
giả chú ý, dù sao Tiêu Vũ cũng là dị tượng của Tứ Phương Các đại
hội năm nay. Tứ tinh Đấu Hoàng 1 mình đứng 1 góc mà không có bất kì
ai đến gần.

Không nhìn lấy ánh mắt của mọi người, nụ cười trên môi Tiêu Vũ vẫn
không hề biến mất. Bảy thanh hỏa kiếm từ khi nào đã biến thành ba
thanh, bàn tay trắng không tỳ vết của Tiêu Vũ phất lên. Nhất thời ba
thanh hỏa kiếm phân biệt lao về 3 tên Thất tinh Đấu Hoàng trên đấu
trường.

Hành động của Tiêu Vũ làm tất cả mọi người đều bất ngờ, không ai
có thể ngờ tới cậu lại tấn công lúc này. Một tên Tứ tinh Đấu
Hoàng cùng lúc công kích 3 tên Thất tinh Đấu Hoàng, tất cả đều cho
là Tiêu Vũ ngu ngốc.

Chỉ có 3 người kia thấy hỏa kiếm lao về phía bản thân thì bỗng
chốc cả người đều căng cứng. Cả 3 người ngay lập tức dùng toàn bộ
đấu khí còn lại tung ra tuyệt chiêu mạnh nhất nhầm cản trở hỏa
kiếm. Bất quá, hữu dụng sao ?

Ầm Ầm Ầm

Ba âm thanh đinh tai nhứt óc vang lên, trong ánh mắt ngây ngốc của mọi
người chỉ thấy ba tên Thất tinh Đấu Hoàng như diều đứt dây một dạng.
Bay thẳng ra khỏi đấu trường lộn vài vòng trên không trung rồi mới
rơi xuống đất, bất tỉnh nhân sự.

Hầu như tất cả ánh mắt đều cùng lúc nhìn về phía Tiêu Vũ, chỉ
thấy cậu đang dùng tay nghịch nghịch mái tóc bạch kim của mình.
Ngẩn đầu mỉm cười, đối với Lôi Tôn Giả nói :


  • Đủ người rồi, tuyên bố kết thúc vòng loại đi. Ta cũng hết kiên
    nhẫn rồi.


  • Tiểu tử, ngươi rất cuồng vọng. Ta cực kì tò mò ngươi có bản sự
    gì mà lại để ngươi tự tin như vậy.


Lôi Tôn Giả đối với Tiêu Vũ thái độ cũng không tức giận, cúi đầu
mỉm cười nhìn Tiẻu Vũ hỏi. Ba vị Tôn Giả còn lại cũng rất hiếu
kì, nhìn về phía Tiêu Vũ chờ cậu trả lời. Nghe Lôi Tôn Giả câu hỏi,
Tiêu Vũ bỗng bật cười, cậu cười rất lớn. Rồi trong thần sắc kinh
hãi của mọi người, cậu đáp lại :


  • Ta cũng không có bản sự gì to tác, tuy nhiên giết mấy tên Cửu
    Chuyển Đấu Tôn cũng chẳng có gì khó.


  • Ồ


Lôi Tôn Giả ồ một tiếng, ngay sau đó cơ thể hắn bỗng tỏa ra kinh
khủng uy áp, mà mục tiêu của hắn là Tiêu Vũ dưới kia. Tiêu Vũ cũng
không thua kém, dùng tay lột xuống mặt nạ da, bản thân uy áp cũng
bùng nổ thậm chí đè ép uy áp của Lôi Tôn Giả một cách bá đạo
khiến hắn biến sắc.

Quan sát thiếu nữ nãy giờ Tiêu Vũ cũng cảm thấy không có gì đặc
biệt lắm nên cậu mới xé rách da mặt ngay lúc này. Thân thể chậm
rãi lơ lửng lên không trung đối mặt với Lôi Tôn Giả, cúi đầu làm một
nghi lễ của quý tộc rồi lãm đạm nói :


  • Xin được giới thiệu lại. Tiêu Vũ, 17 tuổi, Thất tinh Đấu Tông. Mục
    đích tới đây...

Hơi ngừng lại nhìn ánh mắt kinh hãi của Tứ Đại Tôn Giả, Tiêu Vũ
tiếp tục nói :


  • ...là để mượn đầu của Lôi Tôn Giả ngươi dùng một lát.

Nhai trc 2c =") máy sạc 7h xài 2h hết pin vl quớ =="


Vị Diện Xuyên Việt Giả - Chương #61