Già Nam Chiêu Sinh


Người đăng: TN_Sky

Sau khi tắm rửa sạch sẽ và thay một bộ y phục mới, Tiêu Vũ mở cửa phòng và đi
tới chỗ hẹn của mình và 2 gia hoả kia. Trên đường đi thì hôm nay không biết có
việc gì mà mọi người đổ xô nhau đi làm Tiêu Vũ bị kẹt đường, gần 15 phút sau
cậu mới thoát ra được rồi chạy tới chỗ hẹn.

Đến nơi thì thấy Tiêu Viêm cùng Huân Nhi đang đứng ngó đông ngó tây, thấy Tiêu
Vũ đến thì 2 gia hoả lập tức kêu lên. Tiêu Vũ nghe thấy vậy thì chạy đến, đến
nơi thì Tiêu Vũ quay sang hỏi :


  • Có chuyện gì mà hôm nay náo nhiệt quá vậy?


  • Tiêu Vũ biểu ca không biết sao? Hôm nay là Già Nam học viện hằng năm chiêu
    sinh, yêu cầu phải dưới 18 tuổi và đạt được cửu đoạn đấu khí.


Nghe vậy thì Tiêu Vũ hơi bất ngờ, nghĩ :


  • Không phải là Già Nam học viện còn mấy năm nữa mới tới đây chiêu sinh sao,
    hay là do nguyên tác chỉ kể về Tiêu Viêm nên không nói rõ việc này, nếu không
    thì làm sao Tiêu Ngọc cô nàng kia có thể nhập học trước Tiêu Viêm và Huân Nhi
    chứ.

Đúng lúc này thì Tiêu Vũ nghe Huân Nhi reo lên :


  • Oa! Tiêu Vũ biểu ca, trên vai ngươi có con gì vậy, đáng yêu quá. Tiểu bảo
    bối, qua đây tỷ tỷ ôm ngươi.

Nghe Huân Nhi nói thì Tiêu Viêm cũng nhìn lên, nãy giờ cậu chỉ lo nhìn dòng
người nên không chú ý trên vai Tiêu Vũ, lúc nhìn thấy thì cậu sững người,
khuôn mặt đầy vẻ không thể tin được, Tiêu Vũ thấy vậy nêm quay qua gật đầu với
cậu một cái rồi quay sang cười nói với Huân Nhi :


  • Nó không phải động vật, nó là Tinh Linh, Tên nó là Bellossom.


  • Tinh Linh? Bellossom?


Nghe thấy từ ngữ lạ lẫm Huân Nhi hết sức khó hiểu, nhưng sau đó ngay lập tức
bị sự đáng yêu của Bellossom thu hút, dụ dỗ nói :


  • Tiểu Tinh Linh ngoan, qua đây với tỷ tỷ, tỷ cho ngươi ăn ngon

Thấy Huân Nhi lạ lẫm muốn bắt lấy mình, Bellossom ngay lập tức sỡ hãi kêu một
tiếng, ông chặt lấy đầu của Tiêu Vũ, Tiêu Vũ thấy vậy thì nói với Huân Nhi :


  • Ngươi đừng làm nó sợ, nó rất nhút nhát

Rồi quay sang nói với Bellossom :


  • Không cần sợ, nàng là bằng hữu của ta, ngươi sang cho nàng ôm một lát đi

Nghe Tiêu Vũ nói vậy thì Bellossom cũng thôi sợ hãi, từ từ nhích ra rồi nhìn
Huân Nhi một lát làm nha đầu kia mừng rỡ đưa tay ra, Bellossom nhìn lại Tiêu
Vũ một lát, cậu cho nó một ánh mắt yên tâm, thấy vậy nó liền nhảy sang tay của
Huân Nhi làm nha đầu mừng rỡ reo lên, ôm Bellossom chạy đi chơi, cũng mặc kệ
cuộc hẹn đi dạo với Tiêu Vũ và Tiêu Viêm.

Thấy Huân Nhi đi rồi thì Tiêu Viêm ngay lập tức quay sang hỏi Tiêu Vũ :


  • Ngươi cũng là người xuyên qua ?

Tiêu Vũ nghe hắn hỏi cũng không dấu diếm, gật đầu nói :


  • Đúng vậy! Ta cũng là người xuyên qua, ta cũng giống ngươi vậy, đều là người
    được chọn.

Tiêu Viêm nghe vậy thì thở dài, nói :


  • Ta cứ ngỡ mình là người duy nhất xuyên qua chứ, ai ngờ còn 1 người, lại là
    người thân nữa


  • Hắc hắc! Cũng phải công nhận là xảo à.


Nói vậy chứ trong lòng Tiêu Vũ nghĩ :


  • Ca biết ngươi là người xuyên qua từ lâu rồi, tiểu tử ngươi sau này làm hại
    bao nhiêu cô nàng ta cũng biết. Hừ hừ! Nếu ta đã xuyên qua tuyệt đối sẽ không
    để ngươi làm hại các nàng.

Ngồi trò chuyện với Tiêu Viêm một lúc thì Huân Nhi ôm Bellossom trở lại, nha
đầu đã sớm vui đến quên trời đất. Thấy Tiêu Vũ thì Bellossom ngay lập tức nhảy
lên vai cậu làm nũng, Huân Nhi thấy vậy vừa hâm mộ vừa ghen tị, gia hoả kia
ngoài cho nàng ôm ra thì không làm gì khác cả, kêu cũng cũng không phản ứng.
Ánh mắt nàng nhìn qua Tiêu Vũ làm cậu run lên, thầm mắng :
- Nha đầu mi nhìn ta như thế làm gì, ngươi muốn ôm nó đi chơi thì ta cũng
giúp rồi, còn nhìn như ta thiếu nợ mi ấy.

Thấy ánh mắt Huân Nhi càng lúc càng gần làm Tiêu Vũ nổi hết da gà, liền quay
sang nói với Tiêu Viêm :


  • Thời gian cũng không sai biệt lắm, ta về phòng đây

Rồi không chờ Tiêu Viêm trả lời, cậu liền chạy vọt đi mất. Huân Nhi thấy vậy,
bất mãn nói :


  • Làm cái gì chạy nhanh như vậy à, ta cũng đâu có muốn ăn thịt hắn

Tiêu Viêm nghe nàng nói cũng chỉ có thể cười khổ, nghĩ :


  • Lúc nãy ánh mắt của ngươi như vậy thì đừng nói là hắn, ta cũng muốn bỏ chạy
    đây

Suy nghĩ 1 chút, ngày hôm nay Tiêu Vũ mang đến cho hắn tin tức quá rung động,
hắn cần thời gian để bình tĩnh lại. Quay sang nói với Huân Nhi :


  • Đi về tu luyện thôi, gần đây nha đầu mi hơi lười biếng rồi đó

Nghe Tiêu Viêm nói thế thì Huân Nhi cũng gật gật đầu, nhưng ngay sau đó lại
phản bác :


  • Ta và Tiêu Viêm ca ca ngươi cũng chỉ mới 5 tuổi, 5 tuổi thôi biết không,
    chúng ta vẫn còn là trẻ con, việc chúng ta cần làm là vui chơi thoải mái thôi.

Nghe nàng nói vậy thì Tiêu Viêm thầm nghĩ :


  • Ngươi cũng biết mình là trẻ con à, ta thấy ngươi giống tiểu yêu nữ thì hơn,
    suốt ngày chỉ biết chơi đùa.


  • Rồi rồi thì chúng ta là trẻ con, trẻ con thì không nên đi ban đêm, về thôi


Cuối cùng đành bất đắc dĩ kéo nàng đi về, cũng hiểu tại sao mà Tiêu Vũ thường
xuyên bị nàng chọc tức rồi. Những chuyện này thì Tiêu Vũ không biết, bây giờ
hắn đang ngồi bên cửa sổ suy nghĩ :


  • Còn 3 tháng nữa thì tới lễ mừng năm mới, trong thời gian này cố gắng tu
    luyện tới Đấu giả, sau đó đi tới mảnh rừng nhỏ phía sau Ô Thản Thành săn bắt
    yêu thú cần thiết lấy tinh huyết vậy.

Nghĩ xong thì Tiêu Vũ ngay lập tức gọi ra 2 phân thân rồi ngồi xếp bằng tu
luyện, một đêm cứ vậy trôi qua.


Vị Diện Xuyên Việt Giả - Chương #6