Báo Danh Tứ Phương Các Đại Hội


Người đăng: TN_Sky

Sở dĩ Tiêu Vũ gấp rút rời khỏi Thiên Mục Sơn Mạch là do Tứ Phương
Các đại hội đã sắp diễn ra. Tất nhiên là Tiêu Vũ không phải đi đến
đó tham gia để nổi danh, mục tiêu của cậu lần này là Lôi Tôn Giả.

Vì số 7,8,9 nhiệm vụ nguyên nhân mà bây giờ Tiêu Vũ cực kì bận rộn,
trên đường đi Bán Thánh linh hồn cứ cách 1 đoạn là thả ra bao trùm
lấy một diện tích lớn để tìm Thất giai cùng với Bát giai yêu thú.
Dù sao thì hiện tại đã hơn 4-5 tháng kể từ khi nhận nhiệm vụ, thời
gian còn khá dài tuy nhiên Tiêu Vũ không phải loại người thích kéo
dài thời gian. Làm xong nhiệm vụ càng nhanh thì cậu càng có thời
gian để thực hiện bản thân kế hoạch.

Phong Lôi Các - Đông, cái tên này ở Trung Châu cũng có phân lượng không nhỏ.
Thân là Tổng bộ Phong Lôi Các, nơi này cường giả nhiều như mây, phòng thủ tầng
tầng vô cùng kiên cố. Phong Lôi Các thành lập rất nhiều năm, đã trải qua không
ít thăng trầm mưa gió, nhưng thủy chung Đông Các vẫn đứng sừng sững. Đồng thời
cái danh tiếng kia, trong dĩ vãng dưới sự tranh đấu của các thế lực, dần dần
hiển lộ toàn bộ tài năng, cho nên hiện giờ mới có được địa vị như ngày hôm
nay.

Tứ phương Các đại hội, danh xưng như nghĩa. Tự nhiên là đại hội của Tứ Phương
Các tại Trung Châu. Có điều tuy nói nhân vật chính tham dự đại hội là Tứ
Phương Các, nhưng mỗi một lần diễn ra Tứ Phương Các đại hội cũng là một sự
kiện trọng đại Trung Châu. Mặc dù không cách nào đánh đồng cùng Đan hội của
Đan Tháp, nhưng ít nhất cũng là một trong những sự kiện trọng đại.

Đại hội Tứ phương Các tổ chức không phải dành cho thế hệ cường giả thành danh
đã lâu, mà là dành cho những cường giả trẻ tuổi mới nổi lên gần đây. Có thể
đại biểu cho những người trẻ tuổi của Tứ phương Các xuất chiến, tự nhiên đều
những kẻ ưu tú nhất một phương. Và đó cũng là nền móng, là căn bản mà mỗi một
cái thế lực đều khao khát mong có được. Vì vậy đối với việc bồi dưỡng lớp
người trẻ tuổi, Tứ Phương Các đều cực kỳ coi trọng.

Mà một khi bọn họ đã coi trọng bồi dưỡng như vậy, những người trẻ tuổi này
không ai không phải hạng kinh tài tuyệt diễm. Tiêu Vũ ở Thiên Sơn Huyết
Đàm đã sơ ngộ qua Vạn Kiếm Các cùng Hoàng Tuyền Các đỉnh cấp thiên
tài này, nếu thật sự đem ra so sánh đều không kém thiên tài của
Viễn Cổ Thất Tộc là bao.

Đương nhiên, Trung Châu ngọa hổ tàng long, đột nhiên mọc đâu ra một con hắc mã
mà ai cũng không biết thì không có gì là lạ. Mỗi một lần Tứ Phương Các đại hội
đều đã hấp dẫn tới phần đông những thanh niên cao tài không kém của các thế
lực khác. Mặc dù đại hội này nhân vật chính đều xuất thân từ Tứ Phương Các,
nhưng cũng không hề cự tuyệt người bên ngoài vào dự thi. Bất quá để đề cao
chất lượng, việc sàn lọc trước khi thi đấu chính thức diễn ra là điều không
thể tránh khỏi, hơn nữa nghe nói còn rất là khắc nghiệt, đã thật sự đem một ít
hạng tôm tép đào thải đi. Dù sao một ít người tuổi trẻ của Tứ phương Các tham
gia thi đấu đều có thực lực thật sự cao, thậm chí ngay cả thế hệ cường giả đi
trước đôi khi cũng khó có thể đạt tới trình độ như vậy.

Địa điểm tổ chức đại hội Tứ Phương Các cũng là do người thắng lần trước của
phương nào mà lựa chọn làm nơi tổ chức tiếp theo. Đại hội đời trước, người
thắng là Phong Lôi Các, bởi vậy địa điểm lần này đã được chỉ định là tại Phong
Lôi Đông Các.

Phong Lôi Các - Đông tọa lạc tại Bắc vực, nằm sâu trong dãy Phong Lôi. Địa
hình nơi đây có chút kỳ lạ, cũng có thể là do nằm ở trên cao, cho nên sấm sét
liên tục nổ vang, thời tiết thay đổi thất thường. Đừng nhìn mặt trời đang chói
chang soi tỏ, nói không chừng ngay sau đó đã là mây mù phủ kín, mưa giăng chớp
giật.

Toàn bộ dãy Phong Lôi đều là phạm vi thế lực của Đông Các. Nơi này cũng giống
như một hậu hoa viên nhà bọn họ vậy, không có một thế lực nào cả gan nhòm ngó
đến đây.

Trong khoảng thời gian này tại Phong Lôi Sơn tự nhiên là náo nhiệt dị thường.
Vô số người từ bốn phương tám hướng kéo tới, men theo sơn đạo ngoằn nghèo mà
nhắm Lôi Sơn hội tụ. Bởi vì ở trên đỉnh Lôi Sơn, chính là sừng sững một tòa
tổng bộ của Phong Lôi Các - Đông Các.

Lúc này bên ngoài dãy Phong Lôi, trên bầu trời một đạo trắng tinh thân ảnh
đang lao đến rồi dừng lại trên một đỉnh núi gần đó. Cúi đầu nhìn
dòng người đông nghẹt kia, Tiêu Vũ khóe miệng phát lên một nụ cười.
Tiêu Vũ phải thừa nhận là cậu hơi xem thường danh tiếng của Tứ
Phương Các rồi, bất quá Tứ Phương Các có danh tiếng đến đâu cũng
vậy, trừ khi có được Đấu Thánh tọa trấn nếu không đừng hòng mà
ngăn được Tiêu Vũ.

Đối với thế giới này tu luyện giả quan niệm, Tiêu Vũ phun nước bọt
khinh bỉ. Người nào cũng cho rằng thực lực đến từ cảnh giới, cảnh
giới cao thì thực lực cũng cao. Ví như Đấu Tông gặp Đấu Tôn chỉ có
chết vậy, dù đúng một phần tuy nhiên Tiêu Vũ trực tiếp không để vào
mắt.

Đấu Tông gặp Đấu Tôn chỉ có chết ? Đùa, một tên Cửu tinh Đấu Tôn
đối mặt với Tiêu Vũ Thất tinh Đấu Tông hiện nay xem hắn sống được
bao lâu. Thậm chí nếu Nhất Tinh Đấu Thánh sơ kì nếu đánh với Tiêu
Vũ tại ban đêm thì cậu liều mạng chưa biết được tên nào chết đâu.
Cảnh giới cao không có nghĩ thực lực cao và ngược lại, đây mới là
quan niệm của Tiêu Vũ.


  • Thật nồng đậm Phong Lôi song hệ đấu khí.

Cảm nhận từ Phong Lôi Sơn nồng nặc đấu khí, Tiêu Vũ hơi cảm thán.
Phong Lôi Sơn nhìn còn lớn hơn Thiên Mục Sơn không biết bao nhiêu lần. Đồi núi
trùng trùng điệp điệp, tiếng sấm kinh người không ngớt vang vọng. Mặc dù đứng
thật xa cũng có thể cảm giác được, lực lượng của Phong Lôi ẩn chứa trong dãy
núi này. Chừng đó đã đủ khiến cho Tiêu Vũ cũng động dung.

Nhìn phía dưới đông nghẹt dòng người, Tiêu Vũ lấy ra từ Trữ vật
giới chỉ một cái hắc bào cùng mũ che mặt rồi tìm một chỗ nhảy
xuống gia nhập vào dòng người. Dòng người chen chúc đông nghịt với đủ
loại âm thanh huyên náo ồn ào, khiến cho Tiêu Vũ tai như có cảm giác ù đi. Có
điều đối với việc này cậu cũng chỉ có thể cười khổ mà chịu đựng thôi.


  • Con mẹ nó, sao đông người vậy? Đông Các có thể chứa được nhiều người như
    vậy hay sao?


  • Hôm nay là ngày đại hội bắt đầu, người dĩ nhiên rất nhiều rồi. Ta nghe nói
    người của Tứ phương Các cũng đã đến a.


  • Đời trước chiến thắng là Phong Lôi Các, không biết lần này sẽ là ai đây?


  • Khó nói a, Vạn Kiếm Các, Hoàng Tuyền Các cùng Tinh Vẫn Các đều
    có đệ tử đạt đến Cửu tinh Đấu Hoàng, mấy người đó đều không phải là
    hạng vô dụng. Nghe nói đám người bọn họ trước đó không lâu đã tiến nhập Thiên
    Sơn Huyết Đàm tại Thiên Mục Sơn. Như vậy thực lực tất yếu sẽ tinh tiến, hắc
    hắc, không biết trong bọn họ có ai mượn được lực lượng của Huyết Đàm mà đột
    phá qua Đấu Hoàng tiến tới Đấu Tông hay không?


  • Vạn Kiếm Các, Hoàng Tuyền Các đều có Cửu tinh Đấu Hoàng đỉnh
    phong thực lực, nếu bên nào đột phá thì kết cục cơ bản đã định
    sẵn.


  • Chưa biết được. Trung Châu ngọa hổ tàng long không biết bao nhiêu. Không
    phải mỗi một lần đại hội Tứ phương Các đều có một ít hắc mã xuất hiện sao? Lần
    này không biết sẽ là kẻ nào đây ?


  • Hắc mã sao? Ta nghĩ phải thuộc về kẻ gần đây gây huyên náo ồn ào không ít
    tại Bắc Vực, Tiêu Vũ. Nghe nói hắn tại Thiên Sơn Huyết Đàm dùng một
    kiếm chém giết 3 vị thiên tài Cửu tinh Đấu Hoàng của Phong Lôi Các,
    việc này đã khiến Lôi Tôn Giả giận dữ treo thưởng đầu của hắn rồi.


  • Chưa hết đâu, còn có tin đồn là hắn có thể là người đã lật
    Phong Lôi Các - Bắc Các nữa đấy. Dù không phải cũng có liên quan với
    nhau.


  • Đúng đó, nhất định là vậy rồi.


...

Một đường đầy rẫy những âm thanh huyên náo ồn ào nhưng Tiêu Vũ rốt cục cũng
thuận lợi lên đến đỉnh núi. Tại sơn đạo đã bắt đầu xuất hiện các đệ tử Phong
Lôi Các giữ gìn trật tự. Ngoại trừ một ít khách nhân đặc biệt đến từ bên
ngoài, người bình thường không cho phép phi hành tại đây. Bất đắc dĩ Tiêu
Vũ phải tháo ra mũ che mặt rồi hối đoái một tấm mặt nạ bằng da
từ hệ thống, hiện tại cậu vẫn chưa muốn bại lộ thân phận.

Sau khi vào núi, Tiêu Vũ tách ra khỏi đoàn người, sau đó chuyển hướng đi vào
rừng rậm, bởi như thế thì có thể nhanh hơn. Trong rừng cậu phóng đi như gió,
dựa theo tin tức lúc nãy nghe được thì hôm nay hẳn là lúc bắt đầu đại hội Tứ
phương Các rồi. Hơn nữa Tiêu Vũ nghe nói người của Tứ Phương Các đều
đã đến, Lôi Tôn Giả hẳn là cũng đến rồi.

Dãy Phong Lôi diện tích cực kỳ rộng lớn, dù là lấy trình độ của Tiêu Vũ hiện
giờ cũng hao tốn hơn nửa giờ mới có thể đi đến trung tâm của nó. Nơi đó đứng
sừng sững một ngọn núi hừng vĩ đầy hiểm trở, Lôi sơn. Lôi sơn cực cao, từ chân
núi phóng mắt nhìn cũng không thấy đỉnh, tại lưng núi đã bị bao phủ bởi tầng
mây. Loại mây mù này nhìn hơi khác với các loại mây khác, vì bên trong mơ hồ
thoáng hiện ra ánh lôi quang. Từ xa nhìn lại, ngọn sơn phong dưới vô số đám
mây tụ lại thành biển bao trùm, cực kỳ đồ sộ nguy nga.

Trong lòng thầm tán dương đối với ngọn sơn phong nguy nga này một phen, Tiêu
Vũ nhanh chóng bước đến chân núi. Đứng từ nhìn lên, cậu thầm nghĩ trên
đỉnh Lôi Sơn này hẳn là Phong Lôi Các - Đông, chắc chắn phòng ngự nơi này tự
nhiên dị thường sâm nghiêm. Hơn nữa có lẽ là bởi vì đại hội sắp tới gần nên
lớp phòng ngự kia lại càng cẩn thận hơn rất nhiều. Trên bầu trời đôi lúc thấp
thoáng những bóng người trên lưng đôi cánh đấu khí chấn động, đem trọn Lôi
sơn, đều là bao phủ vào trong tầm nhìn tuần tra.

Vì không muốn làm kinh động tới cường giả Phong Lôi Các, Tiêu Vũ tự nhiên
không thể ngang nhiên bay vào. Tuy từ chân núi lên tới đỉnh không hề ngắn,
nhưng với chừng ấy kiên nhẫn Tiêu Vũ vẫn là có.

Lại một lần nhập vào một đội ngũ không ngừng đi tới, rốt cục cũng đến điểm
ngừng lại, bởi hiện tại phía trước đã xuất có hai cái thạch đình dựng bên sơn
đạo, một cái là để cho các thân sĩ lên xem đại hội, còn một cái là cung cấp
chỗ dừng chân cho một ít cường giả trẻ tuổi tham gia thi đấu.

Tại hai cái thạch đình phía trước, đã có gần trăm người mặc trang phục của đệ
tử Phong Lôi Các đứng gác. Thần sắc lạnh lùng, trên người mơ hồ tỏa chút uy
áp, nhưng thật ra không người dám lúc này quấy rối. Mặt khác, trong trăm người
này có hai lão già, một nam nữ. Thấy cái này ông lão, Tiêu Vũ hơi cau
mày, ông lão này chính là Hỏa trưởng lão đã hộ tống 3 tên thiên
tài bị Tiêu Vũ giết kia. Nhíu mày thầm nghĩ :


  • Hai người này thực lực không đến nỗi nào, không biết cái mặt nạ thay đổi
    dung mạo này có thể thông qua kiểm tra của bọn họ hay không?


  • Không nghĩ tới người dự thi lần này lại phải qua sự sàng lọc của hai vị
    trưởng lão Hỏa, Mộc Đông Các. Hai vị này tại Phong Lôi Các địa vị cũng không
    thấp. Phong Lôi Các chọn lựa xưa nay rất nghiêm khắc, giờ trông thấy quả thật
    là danh bất hư truyền. May mà ta chỉ đến xem náo nhiệt, không cần thông qua
    bọn họ xét duyệt.


Khi Tiêu Vũ còn đang nhíu mày, phía trước đoàn người có mấy kẻ cúi đầu nói
chuyện với nhau vang lên.


  • Quy củ của Phong Lôi Các ta, mọi người chắc cũng đã biết! Nếu muốn tham gia
    đại hội, đầu tiên là cần phải đạt tới tu vị Đấu Hoàng, đệ nhị tuổi phải tại ba
    mươi trở xuống, đệ tam, chống đỡ được lão phu ngũ hiệp! Nếu có thể qua được ba
    điều kiện này, mới có được tham gia tư cách. Đương nhiên, nếu chỉ đến xem cổ
    động náo nhiệt, thì cứ theo sơn đạo phía bên trái đi lên đỉnh núi là được.

Khi đoàn người còn bàn luận xôn xao, Hỏa trưởng lão áo đỏ đã thản nhiên mở
miệng. Lão vừa nói xong, nhất thời khiến cho không ít kẻ xôn xao. Chỉ riêng
thõa mãn một trong ba điều kiện đều đã rất khó rồi, huống chi tới ba loại,
thật đúng là khắc nghiệt a.

Phải đạt được những điều kiện khắc nghiệt như vậy mới có thể tham gia, nên
phần lớn những người ở đây đều lựa chọn sơn đạo phía bên trái mà đi. Tiêu Vũ
lần này là muốn ở khoảng cách gần để xem xét Lôi Tôn Giả nên cậu
quyết định đi sang bên phải.

Trong khi đại bộ phận đều đi bên trái, thì ở đây cũng có một ít người trẻ tuổi
tự cho là thực lực không kém muốn xông lên theo đường bên phải, không ngoại lệ
đều bị Hỏa trưởng lão phất tay áo quạt đẩy bắn ra ngoài. Đám người này mặc dù
miễn cưỡng đạt đến chuẩn Đấu Hoàng theo yêu cầu, nhưng rõ ràng đã dựa vào đan
dược hoặc là thiên địa kỳ bảo cường chống đỡ đi lên, sức chiến đấu so với Đấu
Hoàng chân chính thì thua xa.

Đến lượt của Tiêu Vũ, chỉ thấy cậu đặt tay vào trắc thí cốt linh
bia đá, bia đá sáng lên rồi hiện ra con số 17. Xong xuôi cậu liền đối
với tên Hỏa trưởng lão phóng thích đấu khí. Trong ánh mắt ngây ngốc
của đám người, nói :


  • Xích Vũ, 17 tuổi, Tứ tinh Đấu Hoàng, tán tu .


Vị Diện Xuyên Việt Giả - Chương #58