Người đăng: TN_Sky
Lời Kim Thạch vừa dứt, bầu không khí trên bình đài liền trở nên căng thẳng. Ở
chung quanh thang đá, vô số con chuột mập kim sắc hai mắt lóe lên những tia
sáng kì dị, từng đạo ánh mắt chăm chú lối vào thang đá, lông mao màu kim sắc
cả người dựng lên như lông nhím vậy.
Nhìn đại quân Phệ Kim Thử nghiêm chỉnh chờ đợi, trong nhất thời không ai dám
tùy ý xông vào. Số lượng kim thử đông như vậy không ai biết đến tột cùng là
bao nhiêu con, hơn nữa Phệ Kim thử còn đánh Âm ba công, đại bộ phận ở đây cực
kì rõ ràng ải này rất khó để vượt qua. Năm đó trận đoạt chiến tại Thiên Sơn
huyết đàm, những con súc sinh này đã làm cho không ít cường giả ăn quả khổ.
Nhìn mọi người im lặng, Kim Thạch cũng không thúc giục, thản nhiên nói. Nghe
thấy lời này không ít người biến sắc. Một lát sau có hai đạo thân ảnh rốt cục
cũng không nhịn được từ đám đông đi ra liếc nhìn nhau một cái rồi ôm quyền
trầm giọng nói với Kim Thạch:
Kim Cốc gật gật đầu. Hóa Cốt môn cách Thiên Mục sơn mạch cũng không xa, lại
cũng có chút danh tiếng. Đương nhiên nếu so với các thế lực như Phong Lôi
Các thì còn kém nhiều, mà hai người này thực lực cũng chừng Tứ Tinh đến Lục
Tinh Đấu Hoàng, phóng mắt nhìn ra nơi khác cũng có thể coi là thiên tài nhưng
so với số đông ở đây thì cũng chỉ trung bình mà thôi.
Hai người này sau khi hành lễ với Kim Thạch xong thì một cỗ đấu khí
hùng hồn màu trắng từ trong hai người toát ra rồi bao phủ cả hai
người. Đấu khí vừa hiện, hai người liền mạnh mẽ đạp một cái lên đất, rồi
thân hình như thiểm điện trực tiếp hướng thang đá bay tới. Xem bộ dạng hai
người thì tựa hồ muốn mạnh mẽ xông qua ải Thử Triều âm ba trận này.
Tốc độ hai người xác thật cũng nhanh, vẻn vẹn trong chớp mắt đã lao ra khoảng
gần trăm mét. Chỉ trong chốc lát, lông mao của đám Phệ Kim Thử xung quanh
thang đá dựng đứng lên cùng với hàm răng sắc nhọn dài đã mở ra!
Thanh âm bén nhọn tựa hồ xuyên thủng linh hồn mang theo một luồng dao động kì
dị giống như ma âm vậy đột nhiên xuất hiện rồi ùn ùn lan ra bốn phía. Âm ba
vừa mới phát ra, hai đạo thân ảnh đột nhiên cứng đờ, sắc mặt nhanh chóng trở
nên trắng bệch. Nhưng rồi cũng không lập tức rút lui mà cố gắng chịu đựng, đấu
khí trong cơ thể rung chuyển, mũi chân điểm một cái lên thang đá rồi bạo
xuất.
Phốc!
Lao vào âm ba trận được khoảng mười thước, thân ảnh hai người đột nhiên cứng
ngắc, phun ra hai ngụm tiên huyết. Thân thể như dính phải đòn nghiêm trọng,
ngã nhoài ra. Cuối cùng dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, hai người nằm
trên bình đài rồi tiếp tục thổ ra máu. Thấy thế trên bình đài không ít người
tiếc hận mà thở dài một tiếng, âm ba trận chết tiệt này thật khó xơi.
Kim Thạch lắc đầu chậm rãi nói. Hai người Hóa Cốt môn nghe vậy chỉ đành lắc
đầu, cố giãy người đứng dậy, rồi không cam lòng tránh sang một bên. Bọn họ giờ
chỉ có thể hi vọng số người vượt qua âm ba trận này không vượt quá 8 người,
nếu vậy có lẽ bọn họ vẫn còn cơ hội.
Ánh mắt Kim Thạch đảo qua giữa sân, hỏi lại một lần nữa. Thanh âm vừa dứt
trên bình đài liền rơi vào trầm mặc. Tuy thời gian cấp bách nhưng bọn họ đều
không dám sơ suất. Đốn củi cần mài đao, có lẽ quan sát một chút âm ba trận thì
cơ hội qua trận sẽ lớn hơn một chút.
Khi bầu không khí đang trầm mặc, lại có thêm bốn người nữa đi ra, xem bộ dạng
thì dường như là muốn liên thủ xông vào.Nhìn bốn người cùng lên, Tiêu
Vũ không khỏi bĩu môi một cái, trong ánh mắt có một tia trào phúng, dựa vào
nhiều người để xông qua Thử triều âm ba trận là vô dụng.
Quả nhiên như sở liệu của Tiêu Vũ, bốn người xông lên thang đá đã không được
bao lâu, ngay cả nữa đoạn của hai người trước còn chưa đạt được liền bị âm ba
quái dị chấn thẳng linh hồn làm ngã nhoài ra, cuối cùng chật vật nằm ở trên
bình đài, hơi thở yếu ớt rõ ràng là bị thương không nhẹ
Kim Thạch hơi giương mắt liếc nhìn mọi người dưới sân, dương dương tự đắc nói.
Tiêu Vũ đứng ở phía sau bình đài nhìn đám người tiến lên vượt ải, nhưng cuối
cùng đều thất bại quay về. Tuy nhiên trong mắt chẳng có chút lo ngại
nào, độ khó của ải này luôn nằm trong dự đoán của Tiêu Vũ.
Tiếp đó một số người vượt ải cũng có một số ít biết Âm ba đấu kỹ, nhưng
bọn hắn thi triểm âm ba lại không thành công làm âm thanh phát ra. Nếu có
thành công làm âm thanh phát ra thì khi hai cỗ âm ba va chạm thì liền bị âm
ba của thử triều âm ba trận chấn bay hộc máu. Nhưng mà những người này
mặc dù thất bại, nhưng bọn hắn đều là những người đi được xa nhất. Nếu
không phải Âm ba đấu kỹ của bọn họ căn bản không chống đỡ được nhiều Phệ
Kim Thử cùng phát động Âm ba công thì chỉ sợ đều thuận lợi thông qua
rồi.
Khiêu chiến liên tục như vậy, thực lực của người xuất thủ cũng ngày
càng mạnh, mà theo đó thì thời gian kiên trì qua ải cũng dần lâu
hơn. Thấy như vậy thì làm cho không ít người phấn chấn tinh thần lên.
Bất kể thế nào, tuy người khiêu chiến không phải bọn hắn nhưng cuối cùng cũng
có thêm không ít hi vọng.
Lại một người nữa thất bại mà ra, tuy nhiên lần này Tiêu Vũ đã hết sự
kiên nhẫn rồi, liền bước về ra hướng về bậc thang đá mà đi. Tiêu Vũ
vừa động thì tất cả mọi người đều đem ánh mắt chuyển lên thân cậu,
chẳng thể trách ai vì Tiêu Vũ dung mạo quá nổi bật rồi. Cứ là nữ
nhân khi nhìn thấy cậu thì tuyệt đối không dời mắt đi được, nam nhân
thì đều nhìn cậu bằng đôi mắt đầy ghen tị.
Bước đến trước bậc thang đá, Tiêu Vũ hơi nghiêng đầu nói với Kim
Thành :
Thấy Tiêu Vũ lại dám nói chuyện như kiểu nói chuyện với cùng cấp
bậc cường giả thì tất cả mọi người đều âm thầm lắc đầu, trong mắt
bọn hắn thì Tiêu Vũ chắc chắn định sẵn là vô duyên với Thiên Sơn
Huyết Đàm lần này rồi.
Chỉ có duy nhất Kim Thành là nhìn về phía Tiêu Vũ, đối với Kim
Thành hắn đã trải qua bao trận chém giết cũng như sống bấy lâu nay
thì con mắt nhìn người của hắn chưa bao giờ sai. Lần đầu tiên đối
mặt với Tiêu Vũ thì trong lòng Kim Thành chỉ hiện ra một từ duy
nhất.
Mạnh
Mạnh đến mức làm người ta sợ hãi, đây chính là Kim Thành đối với
Tiêu Vũ đánh giá. Kim Thành hắn giết bao nhiêu người rồi cũng chẳng
nhớ tuy nhiên đừng nhìn hắn bây giờ già yếu mà coi thường, chỉ riêng
nếu hắn phóng thích ra Sát khí đủ để dọa chạy mấy tên Cửu Tinh
Đấu Hoàng. Tuy nhiên khi ánh mắt hắn tiếp xúc với ánh mắt Tiêu Vũ
thì không ai để ý rằng hai chân hắn đã run rẫy.
Trong ánh mắt đó Kim Thành chỉ thấy vô tận huyết hải, ở trên huyết
hải đó là vô vàn thi thể, nhân loại cũng có mà yêu thú cũng có.
Từ thấp kém Đấu giả đến cùng với Kim Thành hắn đẳng cấp Đấu Tông
cường giả cũng có mấy chục cỗ thi thể. Đấu Hoàng càng là đếm
không hết, lít nha lít nhít hầu như chiếm hơn một nửa huyết hải.
Trung tâm của huyết hải có một toà làm từ xương cốt vương tọa sừng
sững, ngồi trên đó là Tiêu Vũ với đôi mắt đỏ thẫm có những hoa văn
màu đen kì quái nhìn hắn mỉm cười.
Tất cả những gì Kim Thành nhìn thấy thực chất đều là Tiêu Vũ từ
lúc trở thành Đấu giả giết chết địch nhân lẫn yêu thú. Enternal
Mangekyou Sharingan của Tiêu Vũ đã hấp thụ những kí ức đó và tạo ra
một thế giới linh hồn của riêng Tiêu Vũ, một thế giới ngập tràn
Sát khí. Thanh Xà Tôn Giả đã từng bị Tiêu Vũ hành hạ ở đây khi cậu
vẫn chỉ là Đấu Hoàng, tại thế giới này Tiêu Vũ là Thần.
Mọi sinh vật một khi bị kéo vào đây điều chỉ có thế nhận lấy Tiêu
Vũ ý niệm, trừ khi linh hồn lực cao hơn cậu thì mới có thể thoát
ra nếu không chỉ phải dựa vào một số đặc thù biện pháp. Tên Thanh
Xà Tôn Giả kia chính là dùng đặc thù biện pháp để chạy trốn tuy
nhiên cái giá hắn bỏ ra cũng rất lớn, nếu không đến bây giờ vẫn
không còn bế quan chữa thương rồi.
Không quan tâm ánh mắt của Kim Thành nhìn về phía bản thân. Tiêu Vũ
bước đến trước bậc thang đá và rồi trong ánh mắt ngây ngốc của đám
người, Tiêu Vũ động.
Ầm
Dưới chân hơi phát lực, thân ảnh Tiêu Vũ rất nhanh hóa thành một đạo
tàn ảnh lao vụt vào phạm vi công kích của Âm ba trận. Tuy nhiên khiến
mọi người sợ hãi là chỉ thấy tàn ảnh của Tiêu Vũ đối với hư không
dùng 3 lần giẫm chân thì ngay sau đó thân ảnh của cậu đã xuất hiện
trên Đỉnh Thiên Mục rồi.
Tĩnh
Nhất thời tất cả mọi người đều có một biểu hiện trên khuôn mặt đó
là mắt chữ a miệng chữ o. Vốn đám người Kim Thành cùng Vạn Kiếm
Các với Hoàng Tuyền Các đều tò mò rằng Tiêu Vũ sẽ dùng cách nào
sấm quan còn đám người không biết đến cậu thì đang chờ xem Tiêu Vũ
có thể chống cự bao lâu tuy nhiên Tiêu Vũ đã thực hiện một pha sấm
quan khiến toàn bộ Thiên Sơn Đài đều câm lặng.
3 giây
Thậm chí không đến 3 giây nhưng mà Tiêu Vũ đã sấm quan thành công
rồi, tất cả Phệ Kim Thử đang muốn phát ra Âm ba công để cản trở cậu
bây giờ thì miệng đã mở to tuy nhiên lại không hề phát ra tý âm thanh
nào. Bọn nó cũng bị Tiêu Vũ một màn vừa rồi dọa cho ngốc.
Bên cạnh thang đá, Kim Thạch sững sờ chỉ trong chốc lát, rốt cuộc cũng phục
hồi tinh thần lại. Nhìn mấy cái Phệ Kim Thử vẫn đang ngây ngốc bên kia,
không khỏi cười khổ một tiếng. Hắn không nghĩ đến tốc độ Tiêu Vũ lại
nhanh đến vậy, Kim Thành hắn muốn phóng từ đây lê đỉnh ít nhất cũng
phải là 10 giây hơn nữa đây là khi hắn dốc toàn lực cùng với không
có Âm ba công cản trở. Bất đắc dĩ mà thở dài một tiếng, Kim Thạch chỉ có
thể khoát tay áo, nói:
Đứng trên đỉnh Thiên Mục Sơn, Tiêu Vũ nhàm chán nhìn về phía dưới
vẫn đang cố gắng đám người. Sau khi Tiêu Vũ thành công sấm quan thì
Vạn Kiếm Các cùng Hoàng Tuyền Các nhân mã đều bắt đầu sấm quan và
chỉ có duy nhất một nữ tử của Vạn Kiếm Các sấm quan thất bại.
Tiếp tục chờ thêm nửa canh giờ thì trên đỉnh Thiên Mục Sơn cuối cùng
cũng đủ 8 cái danh ngạch vào Thiên Sơn Huyết Đàm. Kim Thành thân thể
lóe lên một cái thì hơn 10 giây sau đã xuất hiện trên đỉnh Thiên Mục
Sơn, quay sang nói với 8 người :
Rồi phóng đi, 8 người cũng nhanh chóng vận khởi đấu khí để đuổi
theo. Liên tục chạy hơn 15 phút thì đoàn người đã thấy được điểm
cuối cùng cũng là nơi cất giữ phần thưởng lần Thiên Sơn Huyết Đàm
tranh đoạt này.
Trên đỉnh Thiên Mục Sơn, quái thạch dựng đứng san sát nhau. Tại đây ngẩng đầu
vừa vặn có thể thấy trên bầu trời cơn sóng năng lượng dao động cực kỳ nồng
đậm, uy áp mà cổ năng lượng kia trong lúc mơ hồ khuếch tán ra, làm cho trong
lòng người khác không tự chủ được hiện ra chút ít hàn ý.
Cơn sóng năng lượng năm màu giống như đang cuộn sóng, mỗi một luồng sáng
không ngừng khuếch tán ra tứ phía, khung cảnh như vậy là cực kỳ đồ sộ. Dưới
cơn sóng năng lượng trên bầu trời, đám người Tiêu Vũ xuyên qua giữa đám quái
thạch, sau một hồi lâu như vậy mới dần dần dừng lại. Chậm rãi đi lên một chỗ
sườn núi cao, một màn hiện ra trước mắt, nhất thời làm cho đám người Tiêu Vũ
khẽ hít một hơi khí lạnh.
Trước mặt đám người Tiêu Vũ, là một miệng núi lửa cực kỳ rộng lớn, những
sương khói nóng cháy liên tiếp hiện ra hỏa độc không ngừng bị phun ra. Ở
trung tâm của miệng núi lửa, có một cái ao lớn nhỏ ước chừng ước chừng mấy
trượng, giờ phút này trong ao cực kỳ rất ít ỏi, chỉ có thể trong lúc mơ hồ
thấy một chút lửa đỏ, giống như một loại nham thạch nóng chảy vậy.
Kim Thành đối với mọi người giải thích. Nghe vậy, trong lòng mọi người
không khỏi nhảy dựng lên, ánh mắt nhìn phía cái ao kia cũng trở nên nóng lên
rất nhiều, nếu là có thể ở nơi này ngâm mình, đây chính là giảm đi không biết
bao nhiêu năm khổ tu a.
Kim Thạch trầm giọng nói. Nghe được lời này, sắc mặt không ít người đều là hơi
có chút biến hóa, không nghĩ tới này trong Thiên Sơn Huyết Đàm lại còn có
chuyện nguy hiểm như vậy.
Bất quá Tiêu Vũ thì lại mỉm cười, sở hữu Tenseigan cho phép Tiêu Vũ
chưởng khống thất đại Nguyên tố Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ Phong Lôi nên
Hỏa độc ở đây không hề có tý gây hại đến cậu. Tiêu Vũ hoàn toàn
có thể an tâm mà xuống nơi sâu nhất của Huyết Đàm, nơi mà Phệ Kim
Thử tộc đến hiện tại vẫn chưa phát hiện.
Nay mình bận chở Gấu đi chơi nên đăng chương khá trễ. 2 ngày tới cũng
có thể sẽ như vậy nên mong các bạn thông cảm giùm mình .