Người đăng: TN_Sky
Mây xám bao trùm quanh ngọn núi lúc này giống như một con mãnh thú viễn cổ
giật mình bừng tỉnh xoay chuyển mãnh liệt. Sâu trong núi vô số những âm thanh
ầm ầm vang dội, rồi từ đó năng lượng cuồn cuộn tuôn trào, kìn kịt che phủ cả
đất trời.
Vù Vù
Ẩn chứa trong mây mù xám xịt, năng lượng tựa như biển sâu vô tận nổi sóng ngất
trời. Cảnh tượng đó khiến không ít người phải há hốc mồm than thở. Thiên nhiên
quả nhiên không chuyện kỳ lạ nào mà không có.
Năng lượng như thủy triều cuộn dâng, rồi cùng lúc thoát ra khỏi mây mù, lan
tỏa khắp không trung khiến một ít người còn đang lơ lửng trên bầu rời phải
nhanh chóng hạ xuống. Nếu không may bị làn sóng năng lượng khủng khiếp này
cuốn theo thì dù có là Đấu Tông cũng phải để lớp da mình lại.
Cơn sóng năng lượng tỏa ra năm màu khác nhau, dưới ánh mặt trời lấp lánh như
một dòng sông ngũ sắc tung hoành quét ngang tinh không, huyễn lệ vô bì. Nhưng
ẩn sâu trong vẻ đẹp sáng ngời đó là nguy hiểm trí mạng.
Sóng năng lượng năm màu không ngừng lan tỏa, dồn dập, dồn dập. Đợt sau nối
liền đợt trước khuếch đại mà đi. Giờ phút này không ít người chợt có cảm giác,
năng lượng đang bao phủ xung quanh đỉnh Thiên Mục càng lúc càng cuồng bạo,
biến cả dãy Thiên Mục thành một cái cực lớn Tụ khí trận, hút lấy toàn
bộ năng lượng trong thiên địa tụ về.
Nhìn cảnh tượng đồ sộ như vậy, Tiêu Vũ cũng kinh ngạc vô cùng. Bằng Bán
Thánh linh hồn Tiêu Vũ có thể nhận thấy rõ ràng những đợt sóng năng lượng
năm màu đó kinh người đến mức nào.
Nhịn không được cảm thán một câu, Tiêu Vũ đứng dậy nhìn chằm chằm vào
Thiên Mục Sơn. Lúc này năng lượng trong núi đã đạt tới một trình độ cực kỳ
kinh khủng. Nếu như lập tức tu luyện, dù không được bao lâu cũng có thể nhận
được những hiệu quả hết sức khả quan. Thảo nào biết rõ chỉ có mười người được
đi vào Thiên Sơn Huyết Đàm, thì vô số người khác vẫn bị thu hút về đây. Bởi
thật ra có không ít kẻ muốn lợi dụng lúc này mà tu luyện.
Dời mắt khỏi dãy Thiên Mục, Tiêu Vũ nhìn về phía đường cửa lên đỉnh Thiên
Mục, lúc này biển người khổng lồ đã bắt đầu chuyển động. Ăn cỗ đi trước lội
nước đi sau nên dù sao đây cũng là Thiên Sơn Huyết Đàm. Kẻ đầu tiên cũng sẽ
là kẻ chiếm được nhiều lợi ích hơn cả, ai ai cũng muốn mình là người may mắn
nhất.
Nhìn biển người sôi trào phía dưới, Tiêu Vũ khẽ mỉm cười, Tenseigan lại
chậm rãi xoay tròn. Tranh đoạt tại Thiên Sơn Huyết Đàm bây giờ đã phải
nói là náo nhiệt hơn cậu nghĩ nhiều, trận tranh đấu này thật sự quá
đặc sắc rồi. Tiêu Vũ cũng muốn thử xem, anh hùng thiếu niên ở Bắc Vực Trung
Châu này lợi hại như thế nào.
Ầm!
Khi Tiêu Vũ còn đang hào hứng suy nghĩ, trận trận âm thanh thét gào, dẫm
đạp hỗn loạn đột ngột vang lên. Quay sang nhìn mới thấy biển người dày đặc kia
đã hóa thành một dòng chảy điên cuồng ào lên trên núi.
Lúc này 3 tên thiên tài của Phong Lôi Các đã bắt đầu động, Phong hệ
đấu khí điên cuồng vận chuyển rồi cả ba cùng lúc phóng lên. Tốc độ
rất nhanh thậm chí ngay tức khắc đã trở thành những người nhanh
nhất.
Mũi giày đạp vào hư không, đạo đạo ánh sáng bạc lóe lên, 3 tên thiên tài
nhìn cửa vào càng lúc càng gần, khóe môi đều cong lên nụ cười kiêu ngạo.
Thân hình cả 3 lúc này giống như 3 cơn gió lao thẳng về phía cửa
xuất phát.
Vút!
Trong khi bọn hắn gần tiến đến nơi thì một âm thanh xé gió chợt vang lên,
một bóng người như truy tinh cản nguyệt cấp tốc lướt đến, ngay tại lúc bọn
hắn ngây người thì người đó đã lao vụt qua trên đầu cả ba. Thân ảnh xuất
hiện đột ngột này làm cho ba tên này kinh hãi. Nhìn nhau gật đầu, lập tức
cả ba tên vươn về phía cái bóng đó, hấp lực từ trong tay cuồn cuộn tuôn trào.
Hừ!
Đối với sự ngăn cản của ba tên này, Tiêu Vũ hừ lạnh một tiếng, phất tay ra
sau, một cỗ kình phong hùng hậu liền phóng ngược lại. Bốn luồng kình lực giao
nhau giữa không trung, ầm ầm nổ vang. Và trong ánh mắt kinh hãi của mọi
người, chỉ thấy ba tên thiên tài của Phong Lôi Các đều bị đánh bay về
nơi bọn hắn xuất phát. Còn Tiêu Vũ thì phóng thẳng vào cửa núi.
Ta ngất, hắn, hắn là ai thế? Vậy mà dám đánh bay cả ba thiên tài của
Phong Lôi Các rồi chiếm luôn vị trí đầu.
Ha ha! Lão tử nói rồi, nhiều người như vậy, rốt cuộc sẽ xuất hiện ngựa ô!
Không nghĩ là nhanh như vậy thôi?
Còn về 3 tên Phong Lôi Các thiên tài thì oán độc nhìn về phía cửa
núi, lần này va chạm dù không bị thương gì tuy nhiên mặt mũi coi như
mất hết.
Trong núi, sương mù dày đặc, ẩn ẩn năng lượng cuồng bạo, làm cho tầm mắt bị
hạn chế tối đa. Trong bầu không khí tĩnh lặng đáng sợ đó, một thân ảnh xuyên
ra rừng cây rồi phiêu đãng hạ xuống, lộ ra một khuôn mặt trẻ tuổi, ngoài
Tiêu Vũ ra thì còn ai vào đây
Vừa đáp xuống đất, Tiêu Vũ đưa mắt liếc về phía sau khẽ cười nhẹ. Sau đó cậu
quan sát chung quanh, lông mày nhíu chặt. Năng lượng trong sương mù quá dày
đặc, Thiên Mục Sơn lại rộng lớn bạt ngàn, muốn đến đỉnh Thiên Mục mà tìm Huyết
Đàm cũng không phải là chuyện dễ dàng. Bản đồ mua được từ lão giả kia
không biết có sử dụng được hay không, dù sao cũng phải xác nhận
được vị trí bản thân thì địa đồ mới có tác dụng.
Không muốn ở lại nơi này lâu, thân ảnh Tiêu Vũ lóe lên rồi biến mất
trong khu rừng tràn ngập sương mù. Sau khi Tiêu Vũ rời đi một lát thì
những người khác cũng vào, tiếng bàn luận xôn xao truyền ra trong chốc
lát, mọi người cũng tự phân tán ra. Hoặc mà một người, hoặc là kết thành đội
sau đó đi vào trong sơn mạch.
Bởi vì quanh sơn mạch có sương mù năng lượng dày đặc, ngay cả có bản đồ trong
tay cũng không có hiệu quả lớn. Một số người cũng chỉ có thể dựa vào vận khí,
chậm rãi tìm kiếm thử xem mình có được vận khí tốt hay không.
Theo mọi người tản ra, bên trong dãy núi im lặng cũng dần dần trở nên náo
nhiệt. Lần này không biết có bao nhiêu người tràn vào sơn mạch Thiên Nhật,
cũng khiến cho sơn mạch bình thường nổi danh vì nhiều ma thú này trở nên tràn
ngập sức sống. Đương nhiên, dưới sức sống này còn ẩn chứa nguy cơ khó có thể
che dấu.
Nhưng cái gọi là nguy cơ thì luôn tồn tại cùng với thu hoạch. Trong sơn mạch
Thiên Nhật có nhiều ma thú, hơn nữa năng lượng lại nồng đậm dị thường thành
ra có không ít thiên tài địa bảo quý hiếm. Nếu đủ may mắn là có thể tìm thấy,
mặc dù không vào được danh sách mười người của Thiên Sơn huyết đàm thì cũng
coi như kiếm được một số lớn.
Nói tóm lại, mặc dù sơn mạch Thiên Nhật nguy hiểm nhưng cũng có thể tính là
một tòa bảo sơn. Chỉ cần có đủ vận khí và thực lực thì kiếm lớn trở về cũng
không phải là việc khó.
Trong rừng rậm dày đặc sương mù, thân ảnh Tiêu Vũ thoáng hiện ra, ánh mắt đảo
qua bốn phía, khẽ nhíu mày. Trong sương mù dày đặc này có cả năng lượng trộn
lẫn vào, căn bản không xua được, cực kỳ trở ngại tầm mắt. Người ở bên trong
không như ruồi bọ không đầu, không ngừng di chuyển loạn lên.
Tiêu Vũ trầm ngâm một hồi rồi thân hình đột nhiên nhảy lên, xuất hiện trên
nhánh cây của một gốc đại thụ. Ánh mắt nhìn khẽ nhìn lướt qua, sau đó giống
như linh hầu vọt lên. Một lát sau đã lên đến ngọn cây.
Đứng ở trên ngọn cây, Tiêu Vũ đảo mắt nhìn quanh, hiện ra chút ngạc nhiên.
Phía trên này, sương mù gần như càng thêm nồng đậm, tầm mắt căn bản không nhìn
tới được địa phương ở ngoài mười thước.
Ngẩng đầu tiếp tục nhìn lên trên, Tiêu Vũ nhíu mày lại. Bởi vì ở phía
trên, cơn sóng năng lượng năm màu có thể không ngừng khuếch tán ra. Một luồng
năng lượng uy áp không thể chống đỡ được tràn ngập xuất ra, làm cho người khác
có cảm giác kinh sợ.
Quan sát chung quanh một lát, Tiêu Vũ đột nhiên khoanh chân ngồi xuống, lực
lượng linh hồn cảm giác từ vị trí mi tâm tràn ra. Tuy nói Tiêu Vũ cũng không
biết vị trí xác thực của Thiên Sơn huyết đàm kia nhưng ở trung tâm của sơn
mạch, muốn ngưng tụ ra loại nước kỳ dị trong huyết đàm đương nhiên là cần phải
có năng lượng tinh thuần khổng lồ dị thường mới có thể làm được.
Nói cách khác, Thiên Sơn huyết đàm sẽ là nơi có năng lượng hùng hồn nhất trong
tòa sơn mạch. Mà Bán Thánh linh hồn của Tiêu Vũ hoàn toàn có thể nắm
bắt được dòng chảy năng lượng. Chỉ cần tập trung địa phương có năng lượng
nồng đậm nhất, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất đến đó là được.
Theo lực lượng linh hồn cảm giác nhanh chóng tràn ra, dấu vết năng lượng dao
động trong vòng mấy ngàn mét xung quanh đều rõ ràng hiện rõ trong đầu
của Tiêu Vũ. Mà phương hướng chuyển động của năng lượng cũng dần dần bị Tiêu
Vũ nắm trong tay.
Ước chừng 15 phút sau, đôi mắt nhắm chặt của Tiêu Vũ đột nhiên mở ra, ánh
mắt thoáng chuyển nhìn về phía bầu trời ở phương Bắc. Dưới sự tra quét của
Bán Thánh linh hồn, năng lượng của sơn mạch này hướng về Phương Bắc hội
tụ đều rõ ràng trong đầu Tiêu Vũ.
Tìm được vị trí thì thân hình Tiêu Vũ vọt một cái, trực tiếp từ trên đỉnh
cây lướt xuống, cuối cùng nhẹ nhàng hạ xuống mặt đất. Đem một người vừa vặn đi
ngang qua nơi này sợ đến mức vội vàng lui về phía sau, vũ khí trong tay cũng
vội rút ra.
Đối với cái tên gan bé hơn thỏ này, Tiêu Vũ đều lười nhìn. Mũi chân điểm
trên mặt đất, thân hình liền hóa thành bóng đen nhanh như chớp vọt vào trong
sương mù dày đặc. Sau đó nhanh chóng xuyên qua rừng rậm, toàn lực chạy đến nơi
năng lượng hội tụ mà Bán Thánh linh hồn cảm giác được.
Dọc đường đi, Tiêu Vũ cũng phát hiện không ít ma thú nhưng cậu cũng không
để ý, thân hình nhanh chóng xuyên qua. Mà nhờ vào Bán Thánh linh hồn dò
xét, Tiêu Vũ có thể thấy trước được trong sương mù dày đặc có ma thú che dấu
hay không. Bởi vậy một đường di đến giảm đi ma thú trở ngại. Tốc độ tiến tới
Huyết Đàm không hề giảm.
Sau khi lấy tốc độ nhanh chóng chạy gần 30 phút thì tốc độ của Tiêu Vũ rốt
cuộc cũng dần trở nên chậm chạp hơn một ít. Theo dần dần đi vào chỗ sâu bên
trong sơn mạch thì thực lực của ma thú che dấu trong sương mù cũng càng ngày
càng mạnh. Nếu cứ tiếp tục không kiêng sợ gì tiến đến như thế, tất nhiên sẽ
hấp dẫn mấy đầu ma thú tới.
Tuy nói Tiêu Vũ không ngán mấy con yêu thú này tuy nhiên nếu bởi vậy mà
chậm trễ tốc độ cũng chả đáng. Mũi chân điểm lên thân cây, thân hình Tiêu
Vũ lúc ẩn lúc hiện .Tenseigan cũng biến mất thay vào đó là Enternal
Mangekyou Sharingan lâu rồi cậu không dùng đến.
Sharingan có khả năng nhìn thấy dòng chảy năng lượng khá tốt, dù
không bằng Byakugan tuy nhiên cùng với Bán Thánh linh hồn của Tiêu Vũ
là quá đủ.
Do trên đường đi không hề ngừng nghỉ nên ngay khi trời sắp tối Tiêu Vũ
đã đến bên rìa ngoài của khu vực trung tâm Thiên Mục Sơn Mạch. Và nơi
đây là vật cản cuối cùng ở khu vực bên ngoài sơn mạch đối với tất
cả mọi người, trừ Tiêu Vũ. Bởi vì vật cản này là Mê trận.