Người đăng: TN_Sky
Tại nơi tận cùng của núi đồi bạt ngàn, có một thân ảnh chậm rãi bước ra từ khu
rừng u ám rậm rạp. Khi bóng người này vừa xuất hiện, một mùi máu tanh bỗng
nhàn nhạt lan tràn khắp không gian, nhất thời, trong phạm vi mười dặm vuông,
phàm là Yêu thú ngửi thấy mùi máu tươi ấy, đều chấn động kinh hoảng, vội vàng
cụp đuôi chạy thật xa. Mặc kệ là Ngũ giai hay là Lục giai đều bỏ chạy
thục mạng.
Suốt hơn một tháng này là khoảng thời gian Tiêu Vũ bực bội nhất.
Sau khi Phong Lôi Các đối với cậu phát lệnh truy nã thì hôm nào Tiêu
Vũ cũng bị người chặn lại, làm Tiêu Vũ im lặng là Phong Lôi Các đã
từng thông báo cậu chém giết Bát Tinh Đấu Tông Phí Thiên tuy nhiên
trong hơn một tháng vừa qua số lượng Đấu Vương lẫn Đấu Linh đi tìm
cậu còn nhiều hơn số lượng Đấu Hoàng.
Cứ bị cản là Tiêu Vũ lại thả ra bản thân khí tức, mấy tên cản cậu
ngay lập tức bỏ chạy ngay. Tuy nhiên cũng có vài lần gặp mấy đám
ngốc, bị Tiêu Vũ thả ra khí tức dọa sợ tuy nhiên không những không
chạy mà còn kêu thêm người đến. Gặp tình trạng đó thì Đấu Vương và
Đấu Hoàng đều bị cậu giết, dưới Đấu Vương thì Tiêu Vũ chả thèm
quan tâm.
Ngoài ra thì Tiêu Vũ cực kì có xúc động muốn chửi thề là hơn một
tháng đi thì một con Bát giai yêu thú hay Đấu Tôn cấp bậc cường giả
cũng không gặp lấy một cái. Chỉ có năm ba con Thất giai cùng một tên
Nhị Tinh Đấu Tông bất quá đều xuống Địa Phủ du lịch hết rồi. Đẳng
cấp của Tiêu Vũ cũng may mắn tăng lên lv73.
Đứng trên đỉnh của dãy núi, nhìn đường lớn xa tít dưới chân, thấp thoáng lui
tới vài bóng người, âm thanh nói cười xôn xao của thế tục văng vẳng truyền
lại, khiến Tiêu Vũ có chút thất thần. Tu luyện vốn cầu cô độc và khô khan,
muốn trở thành cường giả bễ nghễ ngạo thị thiên hạ, thì nỗ lực và sự cô đơn
trong đó, người bình thường chẳng thể nào hiểu được.
Từ Trữ vật giới chỉ lấy ra một tấm bản đồ, Tiêu Vũ nhìn chung
quanh một chút để xác định vị trí bản thân. Thấy cách Huyết Đàm
không còn xa thì Tiêu Vũ mỉm cười, cậu rất mong chờ Huyết Đàm này
sẽ mang đến cỡ nào tác dụng cho bản thân. Dù sao thì tu vi Tiêu Vũ
là Đấu Tông còn cơ thể lại là Đấu Tôn nên cậu cũng không quá hy
vọng Huyết Đàm sẽ mang đến cho cậu tác dụng quá nhiều.
Đỉnh Thiên Mục, tại Bắc Vực Trung Châu cũng vô cùng nổi tiếng, nguyên nhân chủ
yếu là vì cứ ba năm sẽ có một lần Thiên Mục Huyết Đàm xuất hiện. Cái Huyết
Đàm này vô cùng thần dị, đối với những tu luyện giả, nhất là những người trẻ
tuổi có lực hấp dẫn cực lớn. Bởi Huyết Đàm có công hiệu thoát thai hoán cốt,
trợ giúp đột phá bình cảnh vô cùng diệu kỳ, mà càng trẻ tuổi thì càng có hiệu
quả.
Đương nhiên, đối với những thế lực lớn có ý định tài bồi cho đám thanh niên ưu
tú của môn phái mình cũng sẽ cực kỳ quan tâm tới Thiên Sơn Huyết Đàm. Bởi ở
Trung Châu, Đấu Hoàng và Đấu Tông đối xử cách biệt vô cùng, Đấu Hoàng dĩ nhiên
cũng được xưng là cường giả, thế nhưng phải đạt tới Đấu Tông mới được hưởng
những đãi ngộ thực sự của cường giả.
Một gia tộc, nếu lấy Đấu Hoàng là hạch tâm, là lực lượng nòng cốt, thì Đấu
Tông là kẻ đứng đầu lực lượng ấy. Chỉ cần trong gia tộc có một Đấu Tông, như
vậy danh tiếng và sức ảnh hưởng sẽ vượt xa một gia tộc có mười Đấu Hoàng nhưng
không có Đấu Tông. Đó chính là sức hút của Đấu Tông. Chính vì thế nên khi
Phong Lôi Các - Bắc Các sở hữu tám vị Đấu Tông đều chết vào tay
Tiêu Vũ mới khiến Lôi Tôn Giả giận giữ như vậy.
Đương nhiên, nếu gia tộc nào có Đấu Tôn, dù nhân vật này không tham gia quản
lý sự vụ thông thường, thì gia tộc đó cũng sẽ trở thành một thế lực lớn, bá
chủ một phương. Kể cả Tứ Phương Các đối với loại gia tộc đó, cũng phải khách
khí đối đãi. Dù sao thì Đấu Tôn giai tầng này, ở Trung Châu thật sự là cường
giả đứng đầu.
Tại đế quốc Gia Mã hay Hắc Giác Vực thì chỉ cần là Đấu Hoàng hoặc hơn nữa là
Đấu Tông thì đủ để xưng hùng xưng bá. Nhưng nếu đặt vào Trung Châu thì chỉ là
thế lực nhị lưu không hơn không kém. Đó là chênh lệch về trình độ phát
triển của Trung Châu so với Bắc Vực.
Về phần Đấu Thánh thì đây đã là cường giả của những thế lực truyền thuyết.
Một tượng đài sừng sững, có thể thản nhiên mặc tình mà nhìn thế gian tranh đấu
sống chết. Với những người như vậy, tranh đấu chỉ là xem như phù vân, là trò
chơi của thế tục. Bởi chỉ cần một cường giả Nhất Tinh Đấu Thánh phất tay
một cái thì 10 tên Cửu Chuyển Đấu Tôn Đỉnh Phong ( Bán Thánh) cũng
chỉ có nước chết, tất nhiên không tính trường hợp Cửu Chuyển Đấu
Tôn Đỉnh Phong là thiên tài bởi vì thậm chí sẽ có trường hợp thiên
tài Cửu Chuyển Đấu Tôn Đỉnh Phong đó phản sát Nhất Tinh Đấu Thánh.
Lại nói Cửu Tinh Đấu Hoàng tuy chỉ cách Đấu Tông một Tinh, nhưng một Tinh
này, cũng đã khiến biết bao đời thiên tài vĩnh viễn ngậm hờn cho đến chết. Mà
chính vì thế, Thiên Sơn Huyết Đàm với năng lực trợ giúp đột phá bình cảnh vô
cùng thần kỳ, đã khiến cho vô số tinh anh cường giả, thậm chí cả đại thế lực
như Phong Lôi Các liều mạng ùn ùn kéo tới, hi vọng chiếm được một trong mười
chỗ.
Thiên Sơn Huyết Đàm trân quí là vậy, theo lý mà nói, phải có một thế lực cường
đại nào đó chiếm giữ, nhưng đến nay, chưa từng có phương nào độc hữu được nó.
Dù là Nhị Tông Tam Cốc Tứ Phương Các cũng hữu tâm mà vô lực. Huyết Đàm ảnh
hưởng quá lớn, độc chiếm nhất định sẽ trở thành cái gai trong mắt mọi người.
Cho nên dưới cặp mắt trừng trừng như sói đói của vô số thế lực trong thiên hạ,
Thiên Sơn Huyết Đàm vẫn vĩnh viễn vô chủ.
Tuy vậy, nếu nói Huyết Đàm không có chủ nhân là không phải. Ma thú cư ngụ xưa
giờ trên dãy núi này chứ đâu. Thế nhưng nhân loại tham lam là vậy, làm sao có
thể bỏ qua. Sức hấp dẫn của Huyết Đàm đủ tạo ra một trận Nhân - Yêu đại
chiến.
Tiêu Vũ phi hành gần một canh giờ thì một dãy núi khổng lồ ẩn sâu trong
mây mù rốt cuộc hiện ra trước mắt. Thiên Mục Sơn, là dãy núi đồ sộ nguy nga
nhất mà Tiêu Viêm từng chứng kiến, Ma Thú Sơn của đế quốc Gia Mã cũng không
thể so sánh.
Mây mù mờ mịt quanh năm bao phủ đại bộ phận núi rừng khiến khó mà quan sát
được bên trong có những gì. Hơn nữa dường như trong lớp mây mù đang vần vũ ấy,
có ẩn chứa một cỗ năng lượng cực kỳ khủng khiếp. Dù là Tiêu Vũ, cũng không
cảm thấy lạnh gáy. Thảo nào mà không một ai bay trên không mà vào, bầu
trời nơi đây là cấm địa.
Đứng trên cao nhìn toàn cảnh đường vào núi nghìn nghịt người là người khiến da
đầu Tiêu Vũ cũng tê dại. Dù cậu đã biết sức hút của Huyết Đàm là rất lớn,
nhưng tận mục sở thị đã khiến Tiêu Vũ rung động không thôi. Trong biển người
này, ai sẽ là một trong mười nhân tuyển được quyền tiến nhập Huyết Đàm đây ?
Ngọn Yêu Mục quanh năm mây mù vây phủ, Ma Thú hung mãnh đàn đàn. Bởi vậy điểm
lên núi an toàn chỉ có ba nơi, nơi Tiêu Viêm đang đứng là một chỗ như thế bất
quá đã bị biển người đen kịt bu quanh. Đúng lúc này có một tiếng Hạc
kêu vang lên thu hút rất nhiều sự chú ý của mọi người.
Chỉ thấy phía xa xa, một con to lớn trắng như tuyết Linh Hạc đang bay
đến, trên lưng của nó ẩn ẩn có mấy bóng người đang đứng. Nhìn thấy
Linh Hạc này rất nhiều người ngay lập tức bàn tán :
Linh Hạc màu trắng này chắc hẳn là Phong Lôi Các một vị trưởng
lão tọa kỵ rồi, hẳn là nó đang hộ tống thiên tài tham gia lần tranh
đoạt Huyết Đàm này của Phong Lôi Các.
Xem ra lần này Huyết Đàm 10 vị trí lại thiếu mất một hai chỗ
rồi.
Hắc hắc, chưa chắc là vậy! Trung Châu tàng long ngọa hổ, thiên tài ẩn dấu
đâu đâu cũng có. Muốn đạt một chỗ trong mười người, đâu phải chỉ dựa vào bối
cảnh chứ?
Thiên Mục Sơn cũng thật quỉ dị, người có thực lực quá cao nếu tiến nhập vào
sẽ dẫn động năng lượng triều tịch! Lúc đó tự mình làm khổ mình thôi.
Vậy mới nói, vào núi này chỉ có thể dựa vào thực lực bản thân mới là chân
chính. Còn ba loại người dựa vào cường giả trông nom, chỉ là thứ vô dụng.
À...
Ồ...
Nghe xung quanh vô số tiếng đàm luận rì rầm, Tiêu Vũ hơi kinh ngạc. Nói như
vậy Thiên Mục Sơn còn có hạn chế tu vi sao ? Bất quá kinh ngạc thì kinh
ngạc, Tiêu Vũ không có gì lo lắng cả. Tu vi của cậu là Tam Tinh Đấu
Tông, hoàn toàn đủ để đi vào, cùng lắm là vào đó không sử dụng
chiêu thức có lực sát thương quá cao thôi.
Một lúc sau thì Linh Hạc cũng bay đến và đáp xuống, xuất hiện trong
ánh mắt của mọi người là 3 tên thanh niên thiên tài cùng một tên
trưởng lão của Phong Lôi Các. Quả như Tiêu Viêm từng nghĩ, 3 tên thiên
tài kia tên nào cũng lỗ mũi hướng lên trời mà nhìn mọi người,
giống như được bọn hắn nhìn lấy là cỡ nào vinh quang vậy.
Mọi người hiển nhiên cũng rất tức giận, ai cũng muốn đi lên giáo
huấn 3 tên này tuy nhiên nhìn tên Tứ Tinh Đấu Tông cùng cái tên Phong
Lôi Các nên chẳng ai dám làm gì, chỉ có thể đỏ mặt tía tai trừng
mắt bọn hắn. Ba tên kia hiển nhiên cũng biết điều này nên càng ra vẻ
hung hăng, tuy nhiên tên trưởng lão ho khan một cái làm bọn hắn giật
mình. Vội vàng thu bớt lại hung hăn tuy nhiên vẫn kiêu ngạo nhìn mọi
người, tên trưởng lão cũng không làm gì thêm.
Tiêu Vũ thu mắt lại, lẩm bẩm. Cậu nhìn qua đường lên núi, nơi đen nghịt
người và người có điều bây giờ vẫn rất ít người dám đi vào Thiên Mục Sơn. Ma
thú trên đó vô số, thực lực lại vô cùng khủng bố, giờ mà đi vào chẳng khác nào
mỡ dâng miệng mèo. Cho nên lúc này ai nấy đều chờ đợi lúc năng lượng triều
tịch. Chỉ có khi đó Yêu thú bị áp chế, mới có thể an toàn tiến vào.
Tiêu Vũ thở dài, không quan sát nữa mà bắt đầu nhắm mắt lại dưỡng thần.
Bên chỗ Linh Hạc thì ba tên Phong Lôi Các thiên tài đang bàn tán với
nhau, một tên trong đó quay sang hỏi tên trưởng lão :
Hỏa lão, ngài nói xem lần này 3 Các kia có phái ra người đến
không ?
Hoàng Tuyền Các cùng Vạn Kiếm Các chắn hẳn là sẽ có, còn Tinh
Vẫn Các khả năng sẽ không.
Gọi là Hoả lão cái kia trưởng lão suy nghĩ một chút rồi nói. Ba
tên thiên tài nghe thế nhanh chónhg hỏi lại :
Vì sao Hoả lão ngài nói vậy ?
Há ! Cái này là vì Hoàng Tuyền Các cùng với Vạn Kiếm Các đều
có đệ tử đạt đến Cửu Tinh Đấu Hoàng, dù không phải đỉnh phong nhưng
nhất định là sẽ phái đến để rèn luyện. Còn Tinh Vẫn Các Hạch Tâm
đệ tử hay Tinh anh đệ tử đều chỉ là Bát Tinh Đấu Hoàng, phái đến
thì khả năng vẫn lạc rất cao, chỉ lỗ mà không lời nên bọn hắn khả
năng sẽ không đến,
Ồ ! Ra là vậy, Hỏa lão anh minh.
Tên Hỏa trưởng lão cười khà khà rồi giải thích cho ba tên thiên tài
làm bọn hắn khen ngợi liên tục, Hỏa trưởng lão hư vinh được khen như
vậy cũng khoái chí.
Thời gian tiếp theo là sự chờ đợi. Rốt cuộc, sau ba ngày năng lượng trong
thiên địa đã bắt đầu sôi trào dữ dội. Năng lượng trong thiên địa vừa thoáng
thay đổi, Tiêu Vũ đang xếp bằng tu luyện chợt mở bừng mắt ra, một chút dị
dạng chợt lóe lên trong đó.