Người đăng: TN_Sky
Một chữ này vừa ra nhất thời toàn bộ tầng 2 khách điếm có mặt
nhân đều ngây ngốc. Bọn hắn đều cho rằng Tiêu Vũ khi nghe tên Phí
Thiên nhất định sẽ sợ hãi, nào ngờ Tiêu Vũ vẫn mạnh miệng bảo Phí
Thiên cút. Rất nhiều người đã bắt đầu âm thầm cầu nguyện cho Tiêu
Vũ đừng chết quá thảm.
Khuôn mặt của Phí Thiên đã lạnh xuống, vốn hắn muốn cho Tiêu Vũ một
lựa chọn là thuần phục Phong Lôi Các bởi vì Tiêu Vũ có thể giết
chết 3 tên trưởng lão khi chính diện giao phong cũng chứng tỏ thưc
lực cậu mạnh hơn 3 người kia, đủ giá trị để Phong Lôi Các tha cho
Tiêu Vũ 1 mạng. Tuy nhiên nếu Tiêu Vũ đã không biết trời cao đất rộng
thì Phí Thiên hắn đành tự tay xử lý Tiêu Vũ thôi.
Ánh mắt Phí Thiên nhìn về Tiêu Vũ như nhìn một người sắp chết,
lạnh lùng nói :
Trên tay Phí Thiên ngưng tụ ra một thanh lôi điện trường kiếm bổ thẳng
xuống đầu Tiêu Vũ. Lôi điện trường kiếm chém đến đâu thì không khí
xung quanh đều ngay lập tức vang lên những tiếng nổ bộp bộp, mắt
thấy lôi điện trường kiếm ngay lập tức sẽ bổ đôi Tiêu Vũ thì bất
ngờ xảy ra. Trong ánh mắt trừng lớn không thể tin tưởng của Phí
Thiên cũng như những người có mặt tại đây, Tiêu Vũ nhẹ nhàng duỗi 2
ngón tay ra kẹp chặt lấy lôi điện trường kiếm mặc cho Phí Thiên cở
nào dồn sức cũng không chém xuống hay rút ra được.
Một đòn của Phí Thiên rất mạnh thậm chí có thể chém đôi một tên
Tam Tinh Đấu Tông ở khoảng cách gần. Tuy nhiên thì lần này mục tiêu
chém của hắn chọn sai rồi, cơ thể hiện nay của Tiêu Vũ không hề kém
bất kì Bát giai yêu thú nào cả thậm chí còn mạnh hơn nhiều. Một
đòn đó của Phí Thiên nếu chém vào người Tiêu Vũ mà cậu không dùng
Giáp Hoa Cương đón đỡ thì Trích Tiên Y bên dưới lớp hắc bào cũng đủ
để cản lại 1 kiếm này mà không chút hư hại.
Trong lúc Phí Thiên vẫn còn đang kinh ngạc vì Tiêu Vũ dùng 2 ngón tay
kẹp lấy lôi điện trường kiếm thì lúc này Tiêu Vũ động.
Thìch thịch
Phí Thiên chỉ cảm thấy một giống như một thanh búa đập thẳng vào
ngực vậy. Một cú lên chân của Tiêu Vũ khiến Phí Thiên bị đá bay lên
không trung vài chục mét xoay tròn mấy vòng thì mới ổn định được cơ
thể tuy nhiên ngay lập tức Phí Thiên phun ra một ngụm máu. Cúi đầu
sợ hãi nhìn về phía dưới khách điếm nhưng thân ảnh Tiêu Vũ nào có
ở đó, cảm giác bản thân sống lưng lạnh toát. Phí Thiên theo bản năng
ngẩn đầu lên thì thấy trên đầu hắn không xa, Tiêu Vũ cầm một thanh
băng kiếm đang ở tư thế chuẩn bị chém xuống.
Cả người như rơi vào hầm băng, Phí Thiên ngay lập tức muốn quay đầu
bỏ chạy tuy nhiên lúc này một âm thanh phía sau hắn vang lên và
truyền khắp Hóa Cốt Thành :
Chiêu thức này là đấu kỹ duy nhất của Tiêu Vũ cho đến hiện tại,
trước đây Tiêu Vũ đa phần đều dùng thiên phú để chiến đấu tuy nhiên
hiện tại Tiêu Vũ muốn ẩn dấu hết sức có thể các thiên phú bản
thân. Dù sao thì nơi cậu đang ở là Trung Châu, là địa bàn của mấy
tên Đấu Thánh chứ không phải Bắc Vực cằn cõi mà Đấu Tôn cũng chẳng
kiếm ra tên thứ 2.
Đoạn Sơn Hà là Địa giai trung cấp đấu kỹ tuy nhiên kể từ khi Tiêu Vũ
có thể hoàn toàn bộc phát ra uy lực mạnh nhất của nó thì dần dần
uy lực của Đoạn Sơn Hà càng được Tiêu Vũ khai phá. Với tu vi hiện
tại của Tiêu Vũ thi triển ra Đoạn Sơn Hà hoàn toàn không kém Địa
giai đỉnh cấp đấu kỹ, một chém này đi xuống không có chút nào cản
trở.
Ầm
Phí Thiên dù sao cũng coi như một danh cường giả nhất phương, vào
những giây phút đứng trên ranh giới của cái chết thì đã kịp thời
dùng Phong Lôi Các nổi danh thân pháp đấu kỹ Tam Thiên Lôi Động kịp
thời tránh thoát.
Lúc này khuôn mặt của Phí Thiên đã trắng bệch, vừa rồi nếu chậm
thêm một phần mười của một giây nữa thì hắn đã xong rồi. Quay đầu
lại nhìn phía sau ngay lập tức cơ thể Phí Thiên run lên bần bật.
Giống như từng làm ở Ma Viêm Thành, một vết kiếm từ chân Tiêu Vũ
kéo dài đến tận hai phần ba Hóa Cốt Thành, vết kiếm sâu không thấy
đáy này gần như chém đôi Hóa Cốt Thành làm hai.
Nên nhớ Hóa Cốt Thành gần như to gấp 3 lần Ma Viêm Thành, hơn nữa độ
cứng của không gian tại Trung Châu so với Bắc Vực vững chắc gấp mấy
lần mà vẫn bị Tiêu Vũ chém gần như đứt đôi. Nếu một kiếm này chém
ra ở Bắc Vực thì Tiêu Vũ hoàn toàn có đủ tự tin mười cái Ma Viêm
Thành cũng bị cậu chém đôi. Tuy diện tích vết chém khá rộng tuy
nhiên lại không có bất kì thương vong nào, Bán Thánh linh hồn của
Tiêu Vũ đã đẩy bay tất cả những người nằm trên hướng đi chiêu đấu
kỹ vừa rồi.
Chạy
Đây là ý niệm duy nhất mà Phí Thiên có thể nghĩ ra bây giờ, hắn
hiện tại chỉ muốn chạy ra khỏi Hóa Cốt Thành này. Hắn không còn
quan tâm đến nhiệm vụ mà Phong Lôi Các ban phát nữa, mạng còn không
giữ được thì ai còn quan tâm đến nhiệm vụ nữa.
Nghĩ là làm, ngay lập tức Phí Thiên dốc hết sức bú sữa mẹ ra mà
bỏ chạy, tốc độ của hắn thậm chí để cho Tam Tinh Đấu Tôn cũng phải
mặc cảm. Tuy nhiên hắn không biết được ánh mắt Tiêu Vũ nhìn hắn vẫn
chưa bao giờ biến hóa, nhìn Phí Thiên phương hướng bỏ chạy, miệng
Tiêu Vũ nhẹ nói :
Ngay lập tức một cái màu đỏ thẫm khung xương mau chóng bao phủ lấy
Tiêu Vũ, tuy nhiên thì lúc này trên tay của khung xương là một thanh
hỏa diễm cung tên. Đưa tay trái lên làm động tác cầm cung, tay phải
nhẹ nhàng kéo một cái, đỏ rực khung xương cũng bắt chước theo động
tác của Tiêu Vũ. Một cái làm từ Amaterasu mũi tên xuất hiện trên
cung tên, Tiêu Vũ lạnh lùng nói :
Rồi buông tay.
Vèo
Mũi tên làm từ Amaterasu lao thằng đi với tốc độ nhanh gấp mấy lần
tốc độ bỏ chạy của Phí Thiên, Tiêu Vũ cũng không thèm nhìn mà thu
hồi Susanoo rồi quay lưng rời đi. Cậu không muốn dính vào mớ phiền
phức không cần thiết, còn về sự việc sau đó thì cậu không quan tâm.
Cách xa Hóa Cốt Thành gần mấy vạn mét, Phí Thiên đang đứng thở dốc
trên một ngọn núi. Tuy Tiêu Vũ không đuổi theo làm hắn khá nghi hoặc
tuy nhiên tánh mạng đã được bảo toàn làm hắn thở ra một hơi, Phí
Thiên âm thầm thề nhất định khi trở về Phong Lôi Các phải kể lễ một
phen. Lần này cả tính mạng hắn đều suýt rơi mất nếu Tổng bộ không
đền bù thỏa đáng thì hắn tuyệt đối không bỏ qua.
Xoẹt
Nghe được âm thanh xé gió thì vốn đã thả lỏng tinh thần Phí Thiên
một lần nữa bị kéo căng lên, quay về phía sau để quan sát tuy nhiên
toàn bộ ý thức của hắn đều vĩnh viễn dừng lại ở khoảnh khắc đó.
Ầm
Một vụ nổ lớn diễn ra trên ngọn núi Phí Thiên đang đứng, toàn bộ
mấy ngàn mét xung quanh ngọn núi đều bị bao phủ bởi một hắc sắc
biển lửa. Vụ nổ lớn đến mức xung quanh hầu như một phần ba Bắc vực
nhân đều nghe thấy, tất cả cường giả từ Đấu Hoàng trở lên ngay lập
tức đổ xô về phương hướng vụ nổ. Còn Tiêu Vũ lúc này đã rời đi
Hóa Cốt Thành mấy vạn mét rồi.
Ngày hôm sau cả Bắc vực Trung châu đều rung động, vụ nổ lớn ngày hôm
qua đã gây nên một làn sóng cực lớn lên những tu luyện giả ở đây.
Thậm chí đã băt đầu có người tìm ra được chân tướng của sự việc
lần này, dù sao thì khi Tiêu Vũ cùng Phí Thiên chiến đấu đã thu hút
rất nhiều sự chú ý của tu luyện giả ở Hóa Cốt Thành.
Tin tức Phí Thiên chết cũng đã được Phong Lôi Các xác nhận khi bản
mạng ngọc bài của hắn vỡ nát vào ngày hôm qua, Amaterasu có khả
năng đốt cháy vạn vật bao gồm cả linh hồn, Phí Thiên dù là Đấu Tông
có thể linh hồn xuất khiếu thì vẫn phải chết. Phong Lôi Các cũng
đối với toàn bộ Bắc Vực treo thưởng kẻ nào có thể bắt được Tiêu
Vũ sẽ nhận được phần thường hậu hĩnh.
Ngay lập tức toàn bộ tán tu ở Bắc Vực đều đổ xô nhau đi tìm kiếm
Tiêu Vũ, kẻ mà bây giờ vẫn đang nằm ngáy o o tại Thiên Bắc Thành
một cái tửu điếm. Phong Lôi Các người đối với Tiêu Vũ ghi hận lên
nên cậu cũng không dự định lưu chúng lại, diệt chúng dù có thể hơi
tốn sức tuy nhiên thì thuận tiện kiếm kinh nghiệm lẫn gia tăng tiến
độ nhiệm vụ.
Tại Trung Châu một cái thần bí địa phương, một trung niên nam tử đang
ngồi an vị trên ghế nhấm nháp cực phẩm hương trà, sau lưng hắn là
một hắc ảnh đang cúi đầu chờ lệnh.
Khẽ hấp một ngụm trà, trung niên nam tử khuôn mặt hiện lên vẻ hài
lòng, tùy ý nói :
Phía sau hắc ảnh nghe vậy thì cung kính nói :
Nếu Tiêu Vũ ở đây sẽ rất khiếp sợ, trận chiến của cậu cùng Phí
Thiên tuy có rất nhiều người chú ý tuy nhiên do kết thúc quá nhanh
cùng với một kiếm kinh người kia mà chẳng có ai thấy được đòn tấn
công sau cùng của cậu, hắc ảnh này vậy mà có thể quan sát rõ từ
đầu đến cuối thì thật bất khả tư nghị.
Trung niên nam tử nghe vậy thì vốn tay đang lay động chén trà cũng
ngưng lại, quay đầu nói với hắc ảnh :
Ồ ! Vậy nếu sinh tử quyết đấu với hắn ngươi có mấy thành nằm
chắc ?
Tối đa là năm thành, thuộc hạ không dám chắc chắn Tiêu công tử có
còn con bài chưa lật hay không nên chỉ có thể kết luận đến vậy.
Nghe câu hỏi của trung niên nam tử, hắc ảnh có hơi suy tư rồi ngay lập
tức đáp lời. Câu trả lời của hắn làm trung niên nam tử hơi suy nghĩ,
ngay sau đó trong ánh mắt nghi hoặc của hắc ảnh, trung niên nam tử
bật cười, giọng cười vang vọng khắp không gian :
Trung niên nam tử này bất ngờ lại là người được tôn làm Thiên hạ đệ
nhất cường giả đương thời. Cổ tộc Tộc trường Cổ Nguyên, là phụ thân
của Huân Nhi và Tiêu Vũ trên danh nghĩ Nhạc phụ đại nhân.