Người đăng: TN_Sky
Hóa Cốt Thành, là tòa thành thị với quy mô khá lớn, có thể xem như là một
thế lực bên ngoài của Phong Lôi Các trong Tứ Phương Các.
Tòa thành thị này do một thế lực gọi là Hóa Cốt Môn nắm giữ, mặc dù bên trong
vần còn nhiều thế lực khác nữa, nhưng không thế lực nào có thể cùng so sánh
với Hóa Cốt Môn. Nhưng việc gì cũng có mặt trái của nó, mặc dù giữ vị trí đứng
đầu có rất nhiều lợi ích mà những năm gần đây, tuy là bá chủ của Hóa Cốt Thành
cũng vẫn có không ít thế lực khác đứng ra khiêu chiến.
Môn chủ Hóa Cốt Môn tu luyện công pháp Thủy hệ nên cũng có vài phần quỷ dị,
khi cùng người khác giao thủ, chỉ cần hơi chút lơ là bị ám kình đã xâm nhập
vào cơ thể, lực lượng âm nhu liền triển khai. Lúc này sẽ dẫn đến tình huống
xương cốt cả người bị mềm đi, cho nên nhìn khắp phụ cận xung quanh tòa thành
thị này, Hóa Cốt Môn vẫn rất có thanh danh.
Màu sắc chủ đạo bên trong Hóa Cốt Thành là một xám màu nhàn nhạt, nhìn qua
liền giống như một tòa thành thị được dựng lên từ xương cốt vậy, trong lòng
người xem không khỏi dâng lên một chút lạnh lẽo. Bất quá nhân khí bên trong
thành không vì vậy mà yếu đi, thanh âm náo nhiệt vang tới tận trời, cho dù
Tiêu Vũ vẫn còn đứng cách khá xa tuy nhiên vẫn nghe thấy được.
Khu vực phía Bắc Trung Châu địa đồ cũng không phải là vật gì hiếm
có nên khi đi dạo 1 vòng Hóa Cốt Thành Tiêu Vũ liền tìm ra ở nguyên
tác cái kia thương điếm. Tiêu Vũ chậm rãi đi vào thương điếm, bên trong
điếm có một lão giả, bất quá cũng không phải cao nhân gì đó, trên khuôn mặt
lão hiện lên nét khôn khéo của một thương nhân.
Tiêu Vũ liếc mắt một cái, thực lực lão giả này vừa mới đạt tới Đấu Sư, trong
mắt cậu bây giờ thì Đấu Vương đều là giun dế thì càng không thèm
để mắt tới lão giả này. Chỉ là hắn làm Tiêu Vũ nhớ đến cái lão
giả bán đồ cổ ở kiếp trước thôi, cũng nhờ có đó mà Tiêu Vũ mới
đạt được Xuyên Không Giới và có được một nhân sinh cậu chưa từng dám
suy nghĩ ở kiếp trước.
Thấy có người bước vào thì lão giả vội đứng dậy, cười nói :
Do cảnh giới đột phá quá nhanh nguyên cớ nên bây giờ dù Tiêu Vũ đã
17 tuổi tuy nhiên bên ngoài nhìn vào nếu không phải quen biết đều cho
hắn là cái mao đầu tử 14-15 tuổi. Với chuyện này Tiêu Vũ cũng
chẳng thèm để ý, cường giả không cần thiết phải nghe ý kiến của
kẻ yếu. Gật đầu nói với lão giả :
Nghe Tiêu Vũ muốn đầy đủ địa đồ thì lão giả khuôn mặt hiện lên vẻ
mừng rỡ, quay lưng nhanh chóng từ một cái quầy lấy ra một tinh xảo
quyển trục đưa cho Tiêu Vũ, thao thao bất tuyệt nói :
Nghe lão giả nói 3 vạn kim tệ mà còn tiện nghi thì Tiêu Vũ suýt
phì cười, Tiêu Vũ thiếu gì chứ không thiếu nhất là kim tệ. Lắc đầu
cười cười lấy ra 3 vạn kim tệ đặt lên bàn rồi quay người rời đi,
trong lòng thầm đếm :
Một, hai, ba
Tiểu huynh đệ dừng bước !
Quả nhiên.
Tiêu Vũ bất động thanh sắc quay đầu lại tuy nhiên trong lòng đã cười
ngất, cậu biết ngay là tên này tuyệt đối không bỏ qua con dê béo như
cậu. Tiêu Vũ mua một tấm địa đồ giá 3 vạn kim tệ không hề có tý do
dự giống như không có gì xảy ra thì hiển nhiên đã làm cho lão giả
này liệt cậu vào hàng ngũ dê béo phải làm thịt rồi, sao có thể
bỏ qua được.
Thấy Tiêu Vũ quay đầu thì lão giả cười khà khà, một bộ dạng như
biết trước nói :
( Chương trước tác viết nhầm Thiên Mục Sơn, Thiên Mục Huyết Đàm nên ae
thông cảm giùm mình)
Tiêu Vũ cũng không dấu diếm, nói thẳng ra. Lão giả thấy Tiêu Vũ nói
thẳng ra thì vẻ cười trên mặt càng đậm, giả vờ cảm thán nói :
Thiên Sơn Huyết Đàm ở trên Thiên Mục Sơn Mạch tuyệt đối là đỉnh đỉnh đại
danh a, dù cho là toàn bộ Trung Châu Bắc vực cũng có rất ít người là không
biết chuyện này. Nghe nói cứ mỗi ba năm, trên một miệng núi lửa của dãy núi
này sẽ xuất hiện thiên địa năng lượng triều tịch, mà sau khi triều tịch qua
đi, tại Thiên Sơn Đàm bên trong miệng núi lửa sẽ tràn ngập một loại hồng sắc
dịch thể cực kỳ kỳ dị, nó chính là Thiên Sơn Huyết Đàm. Huyết Đàm này
chỉ tồn tại trong 5 ngày rồi sẽ biến mất.
Ân ! Ta biết, vì vậy lần này ta chính là hướng về Huyết Đàm mà
đến.
Tiêu Vũ nghe lão giả này thao thao bất tuyệt thì rất buồn cười, dù
thế giới này so với kiếp trước lạc hậu nhiều lắm tuy nhiên thì thủ
đoạn của các tay gian thương thì không hề kém chút nào. Chỉ vì muốn
Tiêu Vũ mua địa đồ của Thiên Mục Sơn Mạch mà lão giả này cũng bỏ
miệng lưỡi công phu rất nhiều. Lão giả vẫn tiếp tục khoe khoang kiến
thức bản thân :
Nghe nói Huyết Đàm có thể trợ giúp một ít cường giả Đấu Hoàng đỉnh phong
đột phá thành công, hơn nữa cho dù là cường giả Đấu Tông đi vào trong đó cũng
có thể phát ra công hiệu tẩy tủy phạt cốt, làm cho thực lực đề thăng lên.
Chính vì huyết đàm kia có hiệu quả cực kỳ thần kỳ, cho nên cứ mỗi ba năm lại
có vô số người từ Trung Châu Bắc Vực thậm chí ở các địa phương kéo đến, mà 2
tháng sau lại vừa đúng kỳ hạn ba năm, cho nên mới có nhiều người kéo tới Thiên
Mục Sơn Mạch,
Hắc hắc, bất quá bên trong Thiên Mục Sơn Mạch cực kỳ rộng rãi, trong đó lại
có rất nhiều cao giai ma thú, đỉnh núi thì bị mây mù bao phủ quanh năm, cho
nên nếu như tiểu huynh đệ muốn đi vào đó…. có thể tại chỗ lão phu mua địa đồ
của Thiên Mục Sơn Mạch, vẻn vẹn chỉ có 5 vạn kim tệ, có bản đồ trợ giúp, ngươi
nhất định có thể đuổi theo những người phía trước đến đỉnh núi.
Lão giả cười hắc hắc rồi nói, rốt cuộc thì đưa cái đuôi hắn đang giấu lòi ra.
Tiêu Vũ cũng chỉ cười cười, sống ở địa vị khác nhau thì tầm mắt
cũng khác nhau. Đối với Tiêu Vũ thì đừng nói 5 vạn kim tệ, 500 vạn
kim tệ đều có thể lấy ra dễ dàng còn đối với lão giả thì 5 vạn
kim tệ lại là món sinh ý lớn. Cũng không từ chối, Tiêu Vũ đối với
lão giả nói :
Ừm ! Nếu vậy thì cho ta một phần đi.
Hắc hắc ! Lại đến một con dê béo, đây là tên thứ mấy trong tháng
nay rồi nhỉ ?
Trong lòng đã tươi cười đến nở hoa tuy nhiên bên ngoài lão giả vẫn
nhanh chóng lấy ra thêm một tinh xảo quyển trục rồi đưa cho Tiêu Vũ.
Đặt 5 vạn kim tệ lên bàn, Tiêu Vũ bước ra thương điếm trong ánh mắt
do dự của lão giả. Quả nhiên khi Tiêu Vũ sắp ra khỏi cửa thì nghe
tiếng lão giả hô :
Khá bất ngờ vì lời khuyên của lão giả, Tiêu Vũ gật đầu với hắn
một cái rồi bước ra khỏi thương điếm. Lang thang trên đường phố Hóa
Cốt Thành, Tiêu Vũ trong lòng thầm tính toán không biết nên làm gì
trong quãng thời gian 2 tháng này.
Chọn lấy một cái khá to khách điếm, Tiêu Vũ thuê lấy một phòng rồi
đi lên tầng 2 nơi này tùy tiện ngồi xuống một chiếc bàn gần cửa
sổ. Kêu tiểu nhị đem ra một bình rượu cùng một ít thức nhắm, Tiêu
Vũ một bên ngắm lấy đường phố nhộn nhịp một bên vểnh tay lên nghe
lấy những lời bàn tán ở xung quanh bàn cậu ngồi.
Khách điếm luôn là nơi rồng rắn lẫn lộn với nhau vì thế trình độ
lưu thông tin tức ở đây cực kì mạnh. Tuy nhiên sau khi ngồi một lát
thì đa phần đều nghe được tin tức về Thiên Sơn Huyết Đàm, quả như
lão giả kia nói, Thiên Sơn Huyết Đàm được rất nhiều người quan tâm
đến. Không ít người khi đang nói sắc mặt cũng đều đỏ lên, nét tham lam hiện
rõ trên khuôn mặt, sức dụ hoặc của Thiên Sơn Huyết Đàm quả thật rất lớn.
Đúng lúc này có một cái mặt sẹo nam tử lên tiếng :
Các ngươi cũng đừng mơ tưởng nữa, lần này trừ các thế lực có
danh tiếng ra thì Phong Lôi Các cùng Vạn Kiếm Các đều phái ra tinh
anh đệ tử đến. Vốn muốn đạt được Thiên Sơn Huyết Đàm đã khó thì
có đám quỷ đó tham gia vào càng khó hơn.
Đúng vậy ! Bất quá ai bảo người ta là thế lực lớn đâu, những
tán tu như chúng ta thế lực yếu đuối nên phải nhận mệnh thôi.
Nghe nam tử mặt sẹo nói xong thì rất nhiều người đều ão não, ở
Trung Châu này ngoại trừ cần thực lực ra cũng cần phải có bối cảnh
to lớn phía sau chống đỡ. Tán tu thì dù thắng ở số lượng tuy nhiên
họ lại không có dũng khí đứng lên chống lại nên vẫn mãi bị chèn
ép.
Lúc này lại có một cái khác nam tử lên tiếng, nhất thời làm toàn
bộ tầng 2 tửu điếm náo động lên.
Cái gì ? 17 tuổi Thất Tinh Đấu Vương, ngươi đây không phải thổi da
trâu ?
Hừ! Ngươi thì biết cái gì, Vạn Kiếm Các cũng tìm ra một cái
Đường Ưng thiên phú không hề thua kém, cũng là 17 tuổi Thất Tinh Đấu
Vương. 2 người này vài năm sau tuyệt đối sẽ là Trung Châu giới trẻ
đứng đầu.
Người này lại tiếp tục ném ra một quả bom nặng hạt khiến tất cả
mọi người đều há hốc mồm, dồn dập cảm thán. Tiêu Vũ cũng khá bất
ngờ khi nghe được tin tức của 2 người đó, 17 tuổi Thất Tinh Đấu
Vương, thiên phú rất kinh khủng. Bất quá, khóe miệng Tiêu Vũ nở một
nụ cười lạnh lùng, cùng là 17 tuổi nhưng Tiêu Vũ đã là Đấu Tông
thậm chí cậu có đủ tự tin bây giờ nếu dốc toàn lực thì chém rơi
một Bán Thánh là điều hoàn toàn có thể.
Tiêu Vũ có đủ tư bản để không nhìn bất kì thiên tài nào kể cả Tiêu
Huyền. Tiêu Huyền năm 17 tuổi là Đấu Hoàng có thể diệt sát Đấu Tông
giống Tiêu Viêm khi 22 tuổi tuy nhiên nếu chỉ dựa vào đó thì không
thể nào so sánh được với Tiêu Vũ.
Cảm thấy nghe ngóng không sai biệt lắm thì Tiêu Vũ đứng lên dự định
rời khách điếm dạo phố, tuy nhiên vừa bước đến phía cánh cửa thì
Tiêu Vũ đã bị một ngân sắc bóng người cản lại.
Thân ảnh ngân sắc này khó có thể thấy rõ được đến tột cùng là bao nhiêu tuổi,
một khuôn mặt nhìn qua có vẻ trẻ tuổi nhưng lại lộ ra chút ít vẻ tái nhợt, cơ
hồ mang theo một chút sắc thái già lão, điều làm cho người khác phải kinh ngạc
nhất đó là, người này cư nhiên lại có cặp mắt Ngân Bạch sắc cực kỳ hiếm thấy.
Sự xuất hiện của ngân bào nam tử này làm vốn náo nhiệt đều im
lặng lại, một luồng khí tức áp bách khiến tất cả người ở tầng 2
đều cảm thấy khó thở, ngoại trừ Tiêu Vũ. Liếc mắt nhìn kẻ trước
mặt một cái, rất nhanh Tiêu Vũ cảm thấy thất vọng. Cậu không ngờ
Phong Lôi Các chỉ phái một cái Bát Tinh Đấu Tông đến.
Vốn là trước khi đi đến Hóa Cốt Thành thì Tiêu Vũ đã từng ghé qua
Thiên Bắc Thành, tổng bộ của Phong Lôi Các - Bắc. Tiêu Vũ khi đó
cũng chỉ dự định là đi tham quan thôi nhưng ai ngờ cậu lại gặp phải
mấy tên tinh anh đệ tử của Phong Lôi Các - Bắc đang dự định đối với
một đôi xinh đẹp thiếu nữ cường bạo.
Tiêu Vũ dù không nói bản thân là chính nhân quân tử gì tuy nhiên đối
với nữ nhân thì Tiêu Vũ chưa bao giờ cư xử quá đáng. Vì thế khi
thấy tình huống đó cậu đã tiện tay đập chết mấy tên tinh anh đệ tử
đó, hành động đó của Tiêu Vũ thành công chọc giận Phong Lôi Các -
Bắc và 3 tên Đấu Tông trưởng lão trong nguyên tác chính là bị Tiêu
Viêm đánh bại đã được phái đi bắt sống Tiêu Vũ.
Và sau đó, không cần phải đoán cũng biết, 3 tên đó mạnh nhất chiêu
thức Cửu Long Thiên Lôi Trận cũng không kịp sử dụng đã bị Tiêu Vũ
đập chết. Vốn Tiêu Vũ nghĩ rằng sau chuyện này Phong Lôi Các sẽ
phái ra một tên Đấu Tôn ai ngờ chỉ là một cái Bát Tinh Đấu Tông.
Có một điều Tiêu Vũ không ngờ đến là khi cậu giết 3 tên Đấu Tông kia
ra tay hơi quá đà khiến cho hiện trường bị tàn phá nghiêm trọng
thành ra Phong Lôi Các cho rằng Tiêu Vũ là khổ thắng mới giết được 3
vị trưởng lão. 3 cái xác vì chướng mắt nên Tiêu Vũ đã dùng
Amaterasu đốt thành tro bụi lại khiến Phong Lôi Các nghĩ rằng cậu sợ
trả thù nên xóa đi tung tích.
Lạnh lùng nhìn trước mặt ngân bào nam tử, giọng nói không kiên nhẫn
của Tiêu Vũ vang lên :
Ngươi là ai, tránh ra.
Ha hả ! Có thể giết chết 3 vị trưởng lão Phong Lôi Các ta đúng
là có một ít tư bản để kiêu ngạo bất quá thì ngày này năm sau sẽ
là ngày giỗ của ngươi. Nhớ lấy ngươi là chết trong tay của Phí Thiên
ta, để khi xuống Địa Phủ còn biết mà bàn giao với Diêm Vương.
Ngân bào nam nhân ngạo nghễ cười, đối với Tiêu Vũ giọng điệu không
hề để vào mắt. Đám đông vốn nghe Tiêu Vũ vậy mà giết chết 3 vị
trưởng lão Phong Lôi Các thì ngây người, tuy nhiên khi nghe đến ngân
bào nam tử tự nhận là Phí Thiên thì biến sắc. Một người trong đó
còn không kìm chế được, thất thanh hét lên :
Âm thanh của tên này vừa kết thúc thì cả tầng 2 có mặt nhân đều
trở nên sợ hãi. Phí Thiên nổi danh nhờ tốc độ kinh khủng của mình
tuy nhiên thì thủ đoạn tàn độc của hắn càng nổi danh. Bắc vực Trung
Châu thì kể cả Đấu Tôn khi kể về Phí Thiên hắn cũng đầy vẻ kiêng
kị.
Tuy nhiên làm toàn bộ mọi người sợ hãi là Tiêu Vũ đối với màn
giới thiệu của Phí Thiên không có chút nào để tâm, chỉ lạnh lùng
đáp lại một chữ :