Người đăng: TN_Sky
Nghe nam tử nói xong thì tất cả mọi người đều ngốc. 1 năm, 1 năm từ
Ngũ đoạn đấu khí trở thành Ngũ tinh đấu giả, đây là cỡ nào tốc
độ à. Tất cả mọi người đều nhìn Tiêu Viêm bằng ánh mắt kinh sợ,
kể cả Nhược Lâm cũng vậy . Chỉ duy có Tiêu Viêm là cau mày cảnh
giác nhìn lấy trước mặt nam tử, tin tức hắn mất đi đấu khí cả Ô
Thản Thành thậm chí Gia Mã đế quốc đều biết. Tuy nhiên tin tức hắn
dùng 1 năm tu luyện được như bây giờ thì chỉ sợ có mỗi Huân Nhi
biết, người khác đều cho rằng đây là hắn ẩn dấu vì muốn một lần
nổi danh. Nam tử trước mắt này lại có thể nói ra như không có gì to
lớn làm hắn cực kì nghi hoặc.
Vẫn là Nhược Lâm lấy lại tin thần nhanh nhất, nhíu mày nói với nam
tử :
Học trưởng, chuyện này....
Không cần nói nữa, đây là chủ ý của Hội trưởng.
Nam tử ngay lập tức cắt đứt lời nói của Nhược Lâm, lãm đạm nói.
Nghe nam tử nói đây là ý kiến của vị kia thì Nhược Lâm ngay lập tức
im miệng lại, nàng địa vị tại Ngoại Viện đủ để nàng biết được 1
câu nói của vị kia chẳng khác gì 1 đạo thánh chỉ trong Già Nam học
viện. Cúi đầu nói với nam tử :
Thấy Nhươc Lâm đối với nam tử tôn kính thì tất cả mọi người rất
kinh ngạc, chỉ có Tiêu Ngọc nhìn về phía hình xăm màu vàng trên mu
bàn tay của nam tử rồi suy tư thôi. Gật đầu hài lòng với biểu hiện
của Nhược Lâm, nam tử quay sang cười nói với Tiêu Viêm :
Nam tử nói xong thì vứt sang Tiêu Viêm vẫn đang nghi hoặc một chiếc
Trữ vật giới chỉ. Nghi hoặc nhìn trong tay Trữ vật giới chỉ, Tiêu
Viêm tinh thần lực nhanh chóng thẩm thấu vào thì thấy bên trong chứa
3 món đồ. 2 mảnh bản đồ cùng 1 tấm bằng gỗ lệnh bài, ý niệm khẽ
động cho lệnh bài xuất hiện trên nay nhưng ngay khi đó Tiêu Viêm hoảng
hồn.
Ầm
Một cỗ uy áp khủng khiếp đổ ập xuống tất cả những thí sinh đang
có mặt ở đây. Cảm nhận cái này kinh khủng uy áp, đừng nói đám này
thiếu nam nữ mà cả bên trong cơ thể Tiêu Viêm Dược lão cũng tái mặt.
Từ tấm lệnh bài trên tay Tiêu Viêm xuất hiện một cái Long hình đỏ
rực, một hư ảnh xuất hiện bên trên cái này đỏ rực Long hình. Hư ảnh
là một thiếu niên có dung mạo đẹp đến yêu nghiệt, mái tóc bạch kim
chải chuốc gọn gàng cùng với đôi mắt xanh lam xen kẽ màu trắng yêu
dị.
Hư ảnh chính là Tiêu Vũ, dù chỉ là 1 hư ảnh tuy nhiên tất cả những
thiếu nữ nhìn vào đều không thể dời đi ánh mắt của bản thân. Hư
ảnh chậm rãi mở mắt ra, lãm đạm nhìn Tiêu Viêm, nói :
Bất ngờ lắm phải không Tiêu Viêm biểu đệ.
Tiêu Vũ (biểu ca)
Thấy hư ảnh lên tiếng thì Tiêu Viêm, Tiêu Ngọc cùng Huân Nhi đều đồng
thanh hô lên. Lời nói của ba người làm nam tử đứng đó giật mình,
hiển nhiên không ngờ 3 người này lại lạ người thân của Hội trưởng.
Hư ảnh Tiêu Vũ tiếp tục lên tiếng :
Nghe thế thì Tiêu Viêm cùng Tiêu Ngọc cực kì khiếp sợ, họ không bao
giờ nghĩ đến Xích Long Hội hùng bá Bắc Vực lại do bọn hắn một
cái cùng thế hệ nhân thành lập. Tiêu Ngọc nhìn về phía Tiêu Vũ ánh
mắt cực kì nóng bỏng, còn Tiêu Viêm thì nhìn về chính bản thân một
cái biểu ca bằng một ánh mắt thẩn thờ.
Dược lão từng nói cho hắn Tiêu Vũ chí ít là Đấu Vương đã khiến
Tiêu Viêm cực kì khiếp sợ thì bây giờ hắn biết được Dược lão sai
rồi. Tiêu Vũ không phải Đấu Vương mà là Đấu Tôn, Tiêu Viêm không biết
Đấu Tôn đại biểu thứ gì, hắn đến bây giờ cũng chỉ hiểu biết đến
Đấu Hoàng cấp bậc tuy nhiên hắn có thể cảm nhận được một điều
rằng trong cơ thể hắn cái kia lão nhân đang run rẩy nhìn hư ảnh trước
mặt
Dược lão trong người Tiêu Viêm đang cực kì khiếp sợ nhìn trước mặt
thiếu niên hư ảnh, Dược lão từng gặp qua Tiêu Vũ tuy nhiên khi đó hắn
tinh thần lực dù có dò xét cũng không tài nào tra rõ thực hư. Có
mơ Dược lão cũng không thể tin rằng có người lại đạt đến Đấu Tôn
thực lực ở độ tuổi 16. Nơi trước đây hắn sống là Trung Châu, nơi mà
Đấu Vương hay Đấu Hoàng đều nhiều đến nỗi chả thèm đếm, chỉ có
Đấu Tông mới có tư cách gọi là cường giả và chỉ có Đấu Tôn mới
xứng đáng làm một phương bá chủ.
Nhưng mà Dược lão dám nói rằng hắn đã gặp qua tất cả Đấu Tôn của
Trung Châu khi còn sống tuy nhiên bất kì ai cũng là trên 40 50 tuổi
cả. Một thiếu niên 16 tuổi như Tiêu Vũ lại đạt được cỡ này tu vi là
điều không tưởng, Dược lão đảm Viễn Cổ Thất Tộc nếu biết sự tồn
tại của thiếu niên này chỉ sợ Trung Châu sẽ ngay tức khắc rung
chuyển. Dù đang ẩn dấu bên trong Cốt linh giới tuy nhiên Dược lão lại
có cảm giác như mình đang bị thiếu niên này nhìn lấy vậy, một cảm
giác làm hắn lạnh sống lưng.
Hư ảnh Tiêu Vũ tiếp tục nói :
Năm chữ cuối cùng hư ảnh nhấn mạnh mà nói ra, từng chữ như gõ vào
ngực Dược lão khiến hắn cực kì sợ hãi. Một là sợ hãi Tiêu Vũ
tinh thần lực kinh khủng, hai là sợ hãi khi Tiêu Vũ nói ra chính
mình thân phận. Dược Tôn Giả bị Tiêu Vũ biết đến không làm Dược lão
bất ngờ tuy nhiên Dược Trần 2 chữ thì khác. Tên của hắn cả thiên hạ
số người biết tuyệt đối không nhiều, đặc biệt là khi hắn đã chết
hơn 20 năm thì tên của hắn càng không ai nhớ đến, vậy mà bây giờ Tiêu
Vũ kêu thẳng ra khiến hắn rất khiếp sợ.
Hư ảnh Tiêu Vũ tan biến tuy nhiên lòng của Tiêu Viêm lẫn Dược lão đều
bị một to lớn thạch đầu đè lên. Tiêu Viêm đã ít nhiều phán đoán
được Đấu Tôn cỡ nào cường đại, ít nhất khi lão nhân luôn tươi cười
tự tin kia phải run rẫy và trầm mặc. Tiếp đó thì Tiêu Viêm như cũ
xin nghỉ 1 năm bất quá do có Xích Long Lệnh mà hắn tránh khỏi việc
đỡ 20 chiêu của Nhược Lâm.
Về đến gian phòng, Tiêu Viêm cũng không có hứng thú mà tu luyện. Vào
ngay vấn đề hỏi Dược lão :
Dược lão thở dài một hơi khi nghe Tiêu Viêm hỏi, bất quá lần này
hắn cũng không dấu diếm, đáp :
Nghe Dược lão giải thích thì Tiêu Viêm ngơ ngát, sau đó đầy buồn bã
cúi đầu, lẩm bẩm :
Tiêu Viêm cúi đầu cười khổ, dù không đành nhưng Dược lão cũng chỉ
có thể im lặng. Bình thường hắn tuyệt đối sẽ nói rằng :
Nhưng bây giờ hắn không có đảm lược đó, muốn Tiêu Viêm bây giờ đủ
khả năng đuổi kịp Tiêu Vũ thì chỉ có một cách đó là Tiêu Viêm mỗi
ngày đều ăn ít nhất là Cửu phẩm huyền đan tu luyện mới có cơ hội.
Một viên Cửu phẩm huyền đan Dược lão chuẩn bị nhiều năm cũng chưa
chắc gom đủ tài liệu, có gom đủ thì luyện chế ra 1 viên đều là khó
khăn thì nói gì đến việc cung cấp mỗi ngày cho Tiêu Viêm.
Hai thầy trò tâm tình đều rất thấp nên không có nhắc đến chuyện tu
luyện, một ngày nặng nề đối với hai người trôi qua. Còn đối với
Tiêu Vũ thì hôm nay là một ngày rất đẹp trời, Tiểu Y Tiên cả ngày
đều kéo cậu đi dạo mấy khu phố ở khu vực dưới đại thụ. Nhìn Tiểu
Y Tiên vui vẻ tung tăng khắp nơi mà Tiêu Vũ âm thầm thề, phải nhanh
chóng trở thành Đấu Thánh, như thế mới có thể giảm mọi nguy hiểm
xuống thấp nhất, chính bản thân khi đó cũng có đủ thực lực để bảo
vệ nữ nhân mình.