Kí Ức Cũ


Người đăng: TN_Sky

Một năm sau, tại khu trung tâm Ma Thú sơn mạch, Tiêu Vũ đang luyện tập kĩ năng
mới của Lục Thức, đó là Rokuogan. Chiêu thức này yêu cầu thể lực cùng lực tay
cực mạnh, Tiêu Vũ đảm bảo chỉ có Đấu Hoàng mới có thể dùng chiêu này một lần
thôi, còn Đấu Vương nếu dám dùng tuyệt đối sẽ phế luôn cả hai cánh tay.

Với thể chất hiện tại của Tiêu Vũ nếu dùng Rokuogan liên tục cũng không khá
nổi, cực hạn của Tiêu Vũ là 20 đòn Rokuogan liên tục. Bất quá Tiêu Vũ rất tin
tưởng bây giờ Thanh Xà tôn giả trước mặt mình tuyệt đối sẽ không qua được
chiêu Rokuogan thứ 3 của cậu. Bế quan một năm mà Tiêu Vũ vần không thể đột phá
lv70, dao động linh hồn lần trước chỉ khiến cậu bước thêm nửa bước thôi. Bất
quá Tiêu Vũ dự định đẩy nhanh tiến độ dự án, bây giờ toàn bộ Bắc Vực chỉ có 2
người có thể giữ lại Tiêu Vũ.

Vân Vận cùng Thải Lân.

Chỉ khi hoàn toàn giữ được trái tim của hai người này Tiêu Vũ mới tiến quân
Trung Châu để bắt đầu mục tiêu của mình. Thực lực hiện tại của Tiêu Vũ chỉ
không cần gặp phải Ngũ Chuyển Đấu Tôn thì cơ bản là an toàn, ở Trung Châu mặt
nổi Ngũ Chuyển Đấu Tôn chỉ tồn tại trong Tam cốc trở lên thế lực thôi. Tứ
phương các bao gồm Tinh Vẫn các, Hoàng Tuyền các, Vạn Kiếm các cùng với Phong
Lôi các, Tinh Vẫn các chính là thế lực do chính Dược Lão lập ra và sau này sẽ
trở thành của Tiêu Viêm mạnh nhất chỉ có Cửu Tinh Đấu Tôn.

Ầm

Thêm một lần Rokuogan nữa được Tiêu Vũ thực hiện ra, trước mặt cậu gần 300 mét
cây cối hay tảng đá đều bị chấn nát hết. Nhìn độ phá hoại của Rokuogan mà Tiêu
Vũ thở dài, đây chỉ đơn thuần là một chiêu thức tấn công bằng thân thể thôi
lại có sức công phá không hề kém Địa giai đấu kỹ nào, hơn nữa Rokuogan thân
thể càng mạnh thì lực phá hoại càng kinh khủng, giống như Phần quyết có thể
tiến hoá vậy. Tiêu Vũ tự đặt ra một tiêu chí mà cậu cũng cảm thấy điên cuồng,
đó là dùng một tay thi triển Rokuogan hơn nữa lực phá hoại ít nhất gấp đôi
hiện tại.

Hoạt động một chút cánh tay để giảm sự tê nhứt, Tiêu Vũ lắc đầu cười khổ, mạnh
thì mạnh thật tuy nhiên gánh nặng cơ thể hơi cao rồi, không nên tuỳ tiện thi
triển. Dùng Soru thuấn di đến bên cạnh ao nước rồi nhảy xuống, Tiêu Vũ tính
tắm rửa sạch sẽ rồi đi về thăm Huân Nhi, còn không tới 3 tháng nữa Già Nam học
viện sẽ chiêu sinh ở Ô Thản Thành. Đến lúc đó đích thân Tiêu Vũ sẽ chấm điểm
chiêu sinh, chủ yếu cậu muốn xem lần này liệu Ô Thản Thành có xuất hiện hiệu
ứng hồ điệp nào hay không.

Khoác lên bộ y phục mua từ hệ thống, Trích Tiên Y đã trở thành dấu hiệu nhận
biết Tiêu Vũ rồi nên cậu bất đắc dĩ phải mua một bộ y phục khác để tránh bị
nhận ra thân phận. Bộ y phục mới này có khả năng giúp cậu giảm đi lực cản của
không khí, khiến tốc độ của cậu tăng lên một ít nên Tiêu Vũ gọi nó là Phong
Vũ. Dùng khăn lau lau mái tóc, mặc dù chỉ cần dùng đấu khí hong khô tuy nhiên
thói quen lau tóc này đã có từ kiếp trước rồi nên Tiêu Vũ cũng không bỏ được.
Xong xuôi thì Tiêu Vũ lại dùng Rinnegan tạo ra ảo trận bao phủ sơn động lại
rồi dùng Hư Không Nấm Mồ đi thẳng về Ô Thản Thành.

Về đến Tiêu gia thì Tiêu Vũ trước tiên đi về phía phòng mình, tu vi bây giờ
của Tiêu Vũ thì không ai ở đây có thể phát hiện hắn. Có thể nói Tiêu gia rất
dụng tâm, mỗi ngày đều có nha hoàn đến quét dọn phòng cho Tiêu Vũ nên dù hơn 6
năm cậu không về tuy nhiên căn phòng vẫn sạch sẽ, ngăn nắp. Nằm lên chiếc
giường thân thuộc, Tiêu Vũ bỗng nhớ về những kí ức trước đây. Mười năm trước
Tiêu Vũ được Xuyên Không Giới mang đến đây, khi đó cậu chỉ là một con sâu kiến
trong mắt những cường giả ở Bắc Vực tuy nhiên chỉ trong mười năm, mười năm
thời gian rất lâu mà cũng rất nhanh. Khi các cường giả ở Bắc Vực này vẫn còn
loay hoay ở bản thân cảnh giới thì Tiêu Vũ đã lột xác, cậu trở thành Xích Long
Hội hùng mạnh Hội trưởng, trở thành cường giả được bao người kính trọng ở Bắc
Vực.

Tất cả đều như một giấc mơ thậm chí Tiêu Vũ có tý sợ hãi, nếu khi cậu tỉnh lại
cậu sẽ làm gì. Tiếp tục một cuộc sống vô nghĩa? Hay làm tìm mọi cách để tiếp
tục giấc mơ ? Trong lúc tinh thần Tiêu Vũ đang cực kì hỗn loạn thì một âm
thanh vang lên trong đầu cậu :


  • Vũ, tỉnh lại đi.

Trong chốc lát toàn bộ linh hồn Tiêu Vũ đều an tĩnh lại, âm thanh này đã giúp
Tiêu Vũ bình tĩnh lại tuy nhiên Tiêu Vũ thề rằng thà rằng cậu bị tẩu hoả nhập
ma như vừa rồi chứ không muốn nghe âm thanh vừa rồi. Âm thanh vừa rồi là của
Chirikatori Chishidomi, một cô gái con lai, cha cô là người Hoa còn mẹ cô là
người Nhật. Tên tiếng Hoa của cô là Thanh Trúc, là thanh mai trúc mã của Tiêu
Vũ, là người cậu yêu nhất cũng là người cậu hận nhất ở kiếp trước.

Thanh Trúc là người cho Tiêu Vũ biết được cảm giác yêu, cũng là người đẩy cậu
xuống vực thẩm. Năm 14 tuổi, Tiêu Vũ thành công tỏ tình với Thanh Trúc, lúc đó
cậu rất vui, thậm chí có thể nói là phát cuồng. Tiêu Vũ rất tận tình với Thanh
Trúc, quan tâm cho cô từng chút một, cậu không tiếc bỏ cả kì thi quan trọng
của Huyện chỉ để cùng Thanh Trúc đi chơi công viên. Sau gần một năm yêu nhau
thì cũng đến ngày sinh nhật Thanh Trúc, Tiêu Vũ đã từng suy nghĩ sẽ tặng cho
nàng một món quà thật ý nghĩa thì vào ngày hôm đó cậu lại thấy một việc cậu
không bao giờ tin được.

Thanh Trúc, người con gái mà cậu yêu, người mà bình thường cậu muốn ôm cũng
phải xem ý của nàng mà bây giờ lại nằm gọn như con mèo nhỏ trong lòng một kẻ
khác. Tiêu Vũ nhận ra tên này là một tên nhà giàu đại thiếu ở Huyện, thuộc
loại hoàn khố nên tên này bình thường rất ghét thể loại con nhà nghèo học giỏi
vì cha hắn luôn đem đó là lý do la mắng hắn. Hắn từ lâu đã dụ dỗ được Thanh
Trúc rồi, nàng có lên giường với hắn hay không thì Tiêu Vũ không biết tuy
nhiên khi nghe được chính miệng nàng thừa nhận rằng một năm qua, một năm mà
Tiêu Vũ cho là hạnh phúc nhất đời mình chỉ đơn giản là một trò đùa.

Tất cả những gì nàng muốn là kéo hắn xuống, mải mê quan tâm đến nàng mà học
lực của Tiêu Vũ có thể nói là đứng đầu Huyện rớt thẳng xuống cuối cùng lớp
thậm chí còn không bằng. Tất cả chỉ là một trò đùa độc ác của đám người trước
mặt cậu, trái tim vừa cảm giác được yêu thương của Tiêu Vũ tan vỡ. Cậu nghỉ
học, rời đi Huyện chuyển đến nơi khác sống với số tiền còn lại của cha mẹ cậu
để lại, tính cách của Tiêu Vũ từ đó trở nên cực kì thầm lặng. Một ngày thậm
chí cậu còn không nói một chữ nào, căn phòng cậu ở thậm chí một tháng chưa
chắc cậu ra ngoài một lần. Tuy nhiên sau này khi cậu vô tình biết được trên
thế giới này có một thứ gọi là anime và truyện tranh thì tất cả thay đổi từ
từ, Tiêu Vũ nói nhiều hơn, cười nhiều hơn cũng khóc nhiều hơn. Và cứ thế kéo
dài đến ngày Tiêu Vũ đến Đấu Khí Đại Lục.

Ôm đầu, Tiêu Vũ hét to lên :


  • Cút, cút đi. Tôi không bao giờ muốn nghe giọng nói của cô, cút đi.

Âm thanh của hệ thống vang lên :


  • Kí chủ hãy bình tĩnh lại, vừa rồi hệ thống chỉ mô tả theo kí ức của kí chủ
    để giả giọng người in sâu nhất trong kí ức trước đây của kí chủ thôi.

Nghe thế thì hai cánh tay Tiêu Vũ thả lỏng xuống, nằm xuống giường lấy một tay
che 2 mắt rồi nói với hệ thống :


  • Sau này đừng bao giờ dùng giọng nói đó nữa, ta không muốn nghe lại nó thêm
    bất kì lần nào nữa.


  • Đã rõ.


Nằm suy nghĩ rất lâu, Tiêu Vũ khẽ nhấc tay lên khỏi mắt. Màu mắt đen tuyền vốn
có của Tiêu Vũ đã biến mất, 2 con ngươi của cậu đã biến thành màu trắng đục.
Byakugan, huyết kế giới hạn mà rất lâu rồi Tiêu Vũ không sử dụng và từ bây giờ
cậu quyết định sẽ dùng nó như màu mắt chân thực của mình. Ngoài ra thì Tiêu Vũ
cuối cùng cũng nhớ ra được 2 yêu cầu để Byakugan tiến hoá thành Tenseigan rồi.

Yêu cầu đầu tiên cần có Byakugan thuần khiết, điều này Tiêu Vũ đã thoã mãn
được. Byakugan của cậu sở hữu là do hấp thu Hyuga huyết mạch mà có nên Tiêu Vũ
hoàn toàn có thể tính là một tộc nhân của tộc Hyuga.

Yêu cầu thứ 2 chính là sỡ hữu dòng máu của Hamura Otsutsuki, chính xác hơn mà
nói thì là hậu duệ của ông. Loại huyết mạch này Tiêu Vũ tin tưởng rằng hệ
thống cũng có chỉ là không biết trị giá bao nhiêu thôi. Bất quá thì Tiêu Vũ
cũng không có ý định hiện tại dung hợp huyết mạch, ít nhất là đến khi cậu đột
phá lv70.

Khi nãy hệ thống làm cậu gợi lên một ít kí ức cũ đã làm linh hồn Tiêu Vũ hơi
có chút rung động, Tiêu Vũ nghĩ bây giờ nếu cố rắng trùng kích có lẽ sẽ đột
phá. Còn gần một tuần nữa sẽ đến ngày Tiêu gia tổ chức lễ thành niên, Tiêu Vũ
tự tin có thể đột phá Đấu Tông trước khi đến lúc đó.

Phong Vũ ( Điệu nhảy của gió) :v ak0.pinimg.com/736x/04/5b/d9/045bd9327a57588f1454d655658e182d.jpg


Vị Diện Xuyên Việt Giả - Chương #36