Tiểu Y Tiên Ý Định


Người đăng: TN_Sky

Thanh Sơn trấn, nơi này là một khu vực nằm gần Ma Thú sơn mạch nên được người
ngoài gọi là Ma Thú tiểu trấn. Người dân nơi này có 7 thành là dong binh, bọn
họ kết làm đoàn đội ngồi ở các góc cây, băng ghế trò chuyện rất tự nhiên. Một
trong số các dong binh đó nói :


  • Các ngươi biết gì không, hôm nay Xích Vũ lại hộ tống Tiểu Y Tiên đi hái
    thuốc đó.

Đồng bạn nghe hắn nói vậy thì cười to, đập đập vai hắn nói :


  • Ta cứ tưởng ngươi nói chuyện gì, Xích Vũ gia hoả kia thích Tiểu Y Tiên cả
    trấn đều biết rồi. Bất quá phải nói tên đó thật sự rất có bản lĩnh, lại rất
    tốt bụng nữa. Hôm trước Mục Đầu dong binh đoàn hộ tống một đám thương nhân chở
    hàng thì bị một đám yêu thú tấn công, mặt dù không chết ai bất quá Mục Đầu
    dong binh lại bị thương rất nhiều người cùng với đám thương nhân kia lại đòi
    gần 3 vạn kim tệ làm cho bọn hắn rất túng quẫn thì Xích Vũ gia hoả lại trả hết
    số kim tệ cho đám thương nhân rồi mua thuốc chữa thương cho đám người Mục Đầu
    nữa.


  • Thật sự? Ái chà chà, gần 3 vạn kim tệ lận đấy. Xích Vũ tên đó vậy mà bỏ ra
    được ?


Mấy dong binh đoàn gần đó nghe 3 vạn kim tệ thì chảy nước miếng, bọ họ muốn có
số lượng đó kim tệ phải vào cực lực làm việc gần một tháng mới có được, hơn
nữa còn phải chia đều ra cho các thành viên nữa. Nghe tên này nói Xích Vũ bỏ
ra hơn 3 vạn kim tệ trả nợ giúp Mục Đầu dong binh thì rất kinh ngạc. Thấy mọi
người biểu hiện, tên này đắc ý nói :


  • Các ngươi còn không biết, mấy hôm sau đó đám người Mục Đầu mang 3 vạn kim
    tệ đến nơi trú của Xích Vũ để trả lại thì bị Xích Vũ gõ cho bất tỉnh tên đoàn
    trưởng rồi cho người khiêng tên đó về, 3 vạn kim tệ không hề lấy một đồng nào
    hết.

Chung quanh dồn dập những tiếng hít khí lạnh, 3 vạn kim tệ đem tới chỗ trả lại
không lấy. Lần đầu tiên bọn họ thấy có người không quan tâm đến tiền như vậy,
cũng không thể trách những dong binh này. Cả đời chỉ sợ bọn họ còn chưa cầm
được hơn 1 vạn kim tệ nữa thì khi nghe Xích Vũ thẳng tay "tặng" 3 vạn kim tệ
thì kinh ngạc là đều tất nhiên. Đây là sự phân chia giai cấp không thể nào
thay đổi được, những dân thường hay tu luyện giả sống ở tầng lớp thấp nhất
luôn nhìn vào sự xa hoa và phú quý của tầng lớp trên rồi ao ước, đố kị thôi
chứ không thể làm gì. Thiên Đạo sinh ra con người vốn là bình đẳng, tuy nhiên
từ khi thứ gọi là thực lực xuất hiện thì bắt đầu thay đổi. Kẻ nắm thực lực sẽ
có tiền bạc và quyền lực còn kẻ yếu chỉ có thể cam chịu số phận.

Lúc này trong Ma Thú sơn mạch có một đám dong binh đang đi lảng vảng ở khu vực
ngoài, ở giữa là một thiếu nữ mặc một bộ quần ao màu trắng nhạt, dung mạo dù
không tính là tuyệt sắc những cũng có thể nói là mỹ nhân khó gặp, gò má lạnh
nhạt mỉm cười phát ra một cỗ khí chất tươi mát kì ảo, cỗ khí chất khác người
này làm cho mị lực toả ra của nữ tử càng tăng lên. Đặc biệt vòng eo của nàng
cực kì mảnh mai, tinh tế, đây chính là Tiểu Y Tiên.

Bên cạnh nàng là một thiếu niên nhìn qua tầm 16-17 tuổi, dung mạo tuấn tú. Đây
là phân thân của Tiêu Vũ, ở Thanh Sơn trấn lấy tên là Xích Vũ. Lúc này thì 2
người đang vừa đi vừa nói chuyện rất vui vẻ, Tiểu Y Tiên nói với Xích Vũ :


  • Xích Vũ ca ca, lần này lại làm phiền các ngươi rồi.

Xích Vũ vẫn chưa kịp trả lời thì phía trước một đại hán đã cười nói :


  • Tiểu Y Tiên cô nương ngươi không cần phải cảm ơn, bọn ta hộ tống cô đi hái
    thuốc đổi lại cô cung cấp cho bọn ta thuốc chữa thương, đây là 2 bên cùng có
    lợi. Hơn nữa nếu bọn ta từ chối hộ tống cô đi thì đoàn trưởng sẽ bắt bọn ta
    nhịn đói mất.


  • Ha Ha.


Xung quanh thành viên của binh đoàn nghe vậy thì đều phá lên cười, Xích Vũ
cũng bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ, nói :


  • Thôi ngay đi! Cẩn thận đêm nay ta cho các ngươi thật sự nhịn đói.


  • Ha Ha! Đoàn trưởng ngươi đây là đang thẹn quá hoá giận.


Nghe vậy chung quanh thành viên càng là cười phá lên, Tiểu Y Tiên cũng che
miệng cười khúc khích. Đây cũng là một lý do mà nàng đa phần nhờ Xích Vũ binh
đoàn hộ tống, không khí trong đoàn rất vui vẻ như huynh đệ một nhà vậy. Không
có cái gì mệnh lệnh hay uy quyền như các dong binh đoàn khác, Tiểu Y Tiên rất
thích cảm giác ấm áp này.

Lúc này thì phía trước đi dò đường thành viên hô lên :


  • Mọi người cẩn thận, phía trước có một con Nhất giai Hoả Diễm Tinh Sư.

Nghe có yêu thú thì mọi người cũng thôi đùa giỡn mà nghiêm túc lên, Xích Vũ
nói với các thành viên :


  • Lùi lại đi, để ta xử lý nó nhanh gọn tránh thu hút chung quanh yêu thú.

Mấy thành viên nghe vậy gật đầu lùi xuống, trên tay Xích Vũ xuất hiện một
thanh băng thương. Với thực lực thật sự của Xích Vũ thì đi dạo một vòng trung
tâm Ma thú sơn mạch cũng như việc ăn cơm uống nước đơn giản bất quá thì bây
giờ Xích Vũ chỉ hiện ra Nhất Tinh Đấu Sư thực lực thôi.

Cầm lấy băng thương, Xích Vũ nhẹ nhàng di chuyển đến gần Hoả Diễm Tinh Sư. Con
yêu thú này có vẻ là đang ngủ trưa nên vẫn chưa phát hiện ra Xích Vũ, hai chân
hơi co lại, Xích Vũ lấy đà rồi vọt thẳng tới Hoả Diễm Tinh Sư. Nghe có tiếng
động con yêu thú liền mở mắt tỉnh dậy bất quá những gì nó nhìn thấy là một
thanh băng thương cắm xuyên đầu nó, Hoả Diễm Tinh Sư cơ thể giật giật vài cái
rồi ngừng hẳn.

Các thành viên của Xích Vũ thấy Hoả Diễm Tinh Sư đã chết thì rất thành thạo đi
đến moi yêu hạch ra rồi có 2 người dùng dây cột thi thể của Hoả Diễm Tinh Sư
lại trên một thanh gỗ khá to rồi vác lên. Thi thể của yêu thú có thể bán từ
mấy trăm đến ngàn tinh tệ nên đa phần dong binh sẽ không bỏ phí. Tiểu Y Tiên
đi đến đưa cho Xích Vũ một chiếc khăn tay lau vết máu, bất quá Xích Vũ lắc lắc
đầu rồi lau thẳng trên y phục của mình. Tiểu Y Tiên thấy hắn như vậy thì hỏi :


  • Tại sao lại không dùng khăn tay của ta ? Bôi trên y phục như vậy bẩn quá.

Xích Vũ nghe thế mỉm cười, trả lời nàng :


  • Dùng khăn tay của muội lau sẽ làm bẩn nó, y phục thì đem giặt sẽ sạch thôi.

Tiểu Y Tiên thấy trong mắt Xích Vũ không hề có một tý nào gian dối thì mỉm
cười, cũng không nói nhiều mà cất khăn tay vào. Binh đoàn thu thập xong thì
cùng tiếp tục đi hái thuốc, dọc đường đi tiếng cười thỉnh thoảng vang lên làm
cho khu rừng vốn âm u cũng trở nên khá hơn.

Ở phía xa mấy trăm mét nơi binh đoàn đang di chuyển, Tiêu Vũ một thân Trích
Tiên Y mỉm cười. Lộ tuyến lần này là do cậu lệnh cho phân thân vạch ra, điểm
cuối của chuyến đi là sơn động trước đây Tiêu Vũ ở. Ảo trận nơi đó vẫn còn nên
sẽ không có sơ hở gì, công việc "Bắt cóc" sẽ được Tiêu Vũ thực hiện ở đó.

Hoàng hôn đã bắt đầu buông xuống, nhìn thời gian không sai biệt lắm. Xích Vũ
nghĩ bản thể cũng sắp hành động nên quay lại nói với mấy thành viên :


  • Phía trước nếu ta nhớ không lầm sẽ có một cái sơn động, đêm nay chúng ta sẽ
    trú ẩn ở đó tạm một đêm rồi sáng mai lại trở về trấn. Tiểu Y Tiên muội thấy có
    được hay không ?

Tiểu Y Tiên cũng đang dự định nghỉ lại một đêm, nghe Xích Vũ nói vậy cũng gật
đầu đồng ý, nói :


  • Hảo! Xích Vũ ca ca cứ làm chủ là được.


  • Được rồi! Mọi người nhanh chân lên nào, ban đêm yêu thú sẽ xuất hiện nhiều
    lắm đấy.


Tiểu Y Tiên đồng ý thì Xích Vũ cũng quay sang hô với các thành viên Xích Vũ
binh đoàn nhanh chân lên. Đi thêm một quãng, mắt thấy sơn động trước mặt thì
bỗng Xích Vũ cảm thấy gì, hô to lên :


  • Mọi người, cẩn thận.

Bất quá đã chậm, tất cả thành viên của binh đoàn đều ngã xuống bất tỉnh. Tiểu
Y Tiên là người ngã xuống sau cùng, trước khi bất tỉnh cô chỉ thấy một thân
ảnh màu đen đang bóp cổ Xích Vũ nâng lên. Nhìn tất cả mọi người đã bất tỉnh,
Tiêu Vũ mỉm cười thả phân thân xuống, kế hoạch rất suôn sẻ. Phụ cận yêu thú đã
bị cậu doạ đi hết nên không cần lo lắng, phất tay nâng toàn bộ thành viên binh
đoàn cùng Tiểu Y Tiên lên, Tiêu Vũ cùng phân thân đi đến sơn động rồi khai
giải ảo trận.

Cảm giác một trận uể oải, Tiểu Y Tiên khó khăn mở mắt ra. Quang cảnh xuất hiện
trong mắt cô là một màu máu, khắp nơi đều là thi thể. Thi thể của con người
cùng yêu thú đều có cả, bất quá thì cỗ thân thể nào cũng đều bị moi tim ra,
Tiểu Y Tiên một trận lạnh lẽo. Sau này vài năm nữa mặt dù nàng có trở thành
một độc sư với nhiều độc khí chết người thì bây giờ nàng vẫn chỉ là một cô bé
14-15 tuổi, khung cảnh hiện tại vẫn quá sức chịu đựng đối với nàng.

Bỗng nàng nhớ đến thứ gì, nhìn xung quanh thì thấy mấy thành viên của Xích Vũ
dong binh vẫn còn bất tỉnh và bị cột lên mấy cây cột dính đầy máu. Không thấy
Xích Vũ làm Tiểu Y Tiên lo lắng, nhìn xung quanh thì chỉ thấy mấy thành viên
của binh đoàn chứ không thấy Xích Vũ. Lúc này thì một tiếng rên đầy đau đớn
xuất hiện, Tiểu Y Tiên quay sang thì chỉ thấy người Xích Vũ đầy máu đang nằm
hấp hối dưới đất. Bên cạnh Xích Vũ là thân ảnh màu đen mà cô thấy trước khi
ngất, âm thanh từ thân ảnh đó phát ra, giọng nói khàn khàn làm người ta lạnh
lẽo :


  • Thật là một cứng xương tiểu quỷ đầu, bị ta tra tấn đến thế vẫn không chịu
    thua.

Tiểu Y Tiên nhìn thấy Xích Vũ đầy máu thì sắc mặt trắng bệt, run rẫy hô :


  • Xích Vũ ca ca! Xích Vũ ca ca.

Hơn một năm quen biết mà Xích Vũ không làm cô nàng này có tình cảm với Xích Vũ
thì tên đó cũng tự sát là vừa. Bây giờ thấy hắn hấp hối như thế đương nhiên
đau lòng rồi, Tiêu Vũ đang đóng vai ác cũng cảm thấy thật sự là có hơi quá
rồi, bất quá vì tương lai cũng phải diễn cho hết cảnh thôi. Khàn giọng nói với
Tiểu Y Tiên :


  • Nha đầu ngươi không cần phải gọi, bây giờ hắn không có sức lực nói chuyện
    với ngươi đâu. Không bao lâu nữa hắn sẽ chết vì mất máu thôi.

Tiểu Y Tiên nghe thế thì càng liều mạng hô, đến nỗi các thành viên của Xích Vũ
binh đoàn đang bất tỉnh cũng bị làm cho tỉnh lại. Thấy thảm cảnh của Xích Vũ
thì toàn bộ đều hô to gọi hắn, Tiêu Vũ cảm thấy hơi ồn ào nên khàn giọng nói :


  • Các ngươi còn dám hô thêm một tiếng thì ta ngay lập tức giết tiểu tử này.

Tất cả mọi người liền im lặng lại, Tiểu Y Tiên vẫn sắc mặt trắng bệt bất quá
đã hơi lấy được bình tĩnh, nói với Tiêu Vũ :


  • Tiền bối thứ tội, bọn ta vì muốn tìm một chỗ trú mới quấy rầy nơi ở của
    tiền bối, xin ngài hãy rộng lòng mà thả chúng ta ra.

Tiêu Vũ nghe thế thì trong lòng lắc đầu, Tiểu Y Tiên vẫn còn quá thiện lương.
Với tính cách của nàng sau này chỉ có chịu thiệt, Tiêu Vũ dự định lần này cho
nàng một bài học nhớ đời. Lạnh giọng đáp lại nàng :


  • Thả các ngươi? Hắc hắc, các ngươi vẫn chưa nhận ra mình ở tình trạng nào
    sao?

Nhìn chung quanh thi thể thì Tiểu Y Tiên cùng thành viên binh đoàn cũng hiểu
là lần này e là khó thoát ra rồi. Tiểu Y Tiên cũng bắt đầu cảm thấy vô lực thì
chỉ thấy đang nằm hấp hối Xích Vũ run rẩy chỉ về phía sau nàng, chỉ thấy nơi
đó nằm một viên đá có khía cạnh khá nhọn. Ngay lập tức Tiểu Y Tiên hiểu ý của
Xích Vũ, bất quá Xích Vũ đã gục xuống sàn bất tỉnh rồi. Nhìn lấy Xích Vũ đang
nằm hấp hối vẫn không quên chỉ điểm cho mình cùng thân ảnh màu đen của Tiêu
Vũ, trong đầu Tiểu Y Tiên lần đầu này ra một ý định mà nàng cũng không ngờ.

Nàng muốn giết chết tên này.


Vị Diện Xuyên Việt Giả - Chương #34