7:hung Hãng Người


Người đăng: Thienton12

Nhìn ở bên cạnh mình ngủ say, còn vừa ngủ vừa cắn đầu ngón tay Tuyết Tâm, Hoắc
Thần cười khổ, cô gái ngốc này ,lớn rồi mà còn như trẻ con ấy.

“Chúc mừng chủ nhân thu được Tuyết Tâm 1 cừu hận điểm “

Bỗng âm thanh vang lên làm Hoắc Thần nhíu mày.

“Tại sao bây giờ ngươi mới thông báo? “Hoắc Thần nghi hoặc nói.

“Tại ta không muốn lắm phiền ngài, Khi chủ nhân đang làm chuyện tư “

“Đậu phộng! Ngươi cũng thật biết lo nghĩ cho chủ nhân của mình “

Đắp chăn cho nàng rồi Hoắc Thần nhẹ bước rời đi.

Đẩy cửa phòng ra, Hoắc Thần ánh mắt lóe lên tia ngoan lệ, nếu Nhậm Ngã Hành đã
là chướng ngại của chúng ta, vậy thì hắn không nên sống tiếp, thực lực ta cần
thực lực, ta muốn trở thành duy ngã độc tôn,để ta không cần dè chừng bất cứ
ai, mà ôi chao tối vận động quá lâu làm cho ta có hơi đói bụng, chắc đi ăn
trước vậy

Sau đó, Hoắc Thần bóng lưng biến mất

............

Hắc Mộc Nhai đỉnh núi, Nhật Nguyệt Thần giáo bản bộ.

Ở nơi đây khắp nơi chi chúng đệ tử canh phòng nghiêm ngặt, cảnh giác nhìn xung
quanh.

Bất kì một còn ruồi muỗi nào vừa xuất hiện thì họ sẽ giết chết chúng ngay,
thật đúng là Nhật Nguyệt Thần Giáo có khác.

Đại sảnh Nhật Nguyệt Thần Giáo, ngồi trên bảo tọa, Đông Phương Bất Bại thưởng
thức trong tay long ỷ ,nhàn nhạt nói “Ngũ Nhạc Kiếm Phái bên kia như thế nào
rồi? “

Cái tên béo mập thủ hạ phía dưới cung kính nói “Lũ Ngũ Nhạc ở Thiên Lâm khách
sạn của thần vẫn chưa tỉnh giấc trừ Tả Lãnh Thiền ,hắn đang dùng bữa.“

Đông Phương Bất Bại suy tư một lát rồi nói “Ngươi việc đã xong, có thể đi rồi

“Vâng “

“Giáo chủ, ngài kêu ta đi thông báo cho lão thất phu Nhậm Ngã Hành về việc vợ
hắn Tuyết Tâm bị Ngũ Nhạc kiếm phái bắt đi,cái lão nổi trận lôi đình, từ bỏ bế
quan mà xuống núi “sau khi tên béo mập rời khỏi, một hắc y nhân đột ngột xuất
hiện, y quỳ một chân, đối Đông Phương Bất Bại nói.

“Ha ha, ngươi làm rất tốt, tất trọng thưởng“Đông Phuong Bất Bại cười ha ha
nói.

Hắc y nhân mừng rỡ, khấu lạy nói “Cảm ơn giáo chủ “

“Nhậm Ngã Hành à Nhậm Ngã Hành, ta thật muốn xem xem ngươi bị cái gì bệnh
“Đông Phương Bất Bại cay nghiệt nói rằng.

..........

“Cái kìa đại thúc, ngươi có thể rời khỏi cái bàn này không, bổn thiếu gia đối
với cái bàn này vừa ý,cho nên đây là 5 lượng bạc, người cầm rồi biến đi”Đang
ngồi ăn sáng trên bàn, Hoắc Thần thấy một thanh niên cầm trên tay chiếc quạt
giấy cùng phía sau một tên tùy tùng đi theo,từng bước đi về phía hắn, công tử
ca đó kiêu ngạo nói.

Hoắc Thần mắt lạnh lùng nhìn hai người bọn họ, gương mặt hắn không có một tia
cảm xúc, như là nhìn hai bộ thi thể giống nhau.

Kẻ tùy tùng phía sau rút ra thanh dao bên hông, hung tàn nói “Còn không mau
biến đi, còn trơ đó làm gì, muốn lão tử làm thịt sao”

Gã này thái độ quá càn quấy, làm cho Hoắc Thần trên gương mặt xuất hiện vẻ âm
trầm, hiếm khi Hoắc Thần tức giận, khi hắn đã tức giận thì chắc chắc sẻ có xác
chết.

Hoắc Thần từ từ đứng lên, người kia nhìn thấy khinh thường, cười lạnh nói “Bây
giờ mới chịu biến đi à nhưng cũng đã quá trễ rồi ,mau dập đầu chịu tội với
công tử nhà ta để ngài ấy niệm tình tha mạng cho ngươi “

Hoắc Thần tay trái cầm đũa bỗng dưng chuyển động ,nhất chiêu đũa đâm ra, ngay
lập tức đã cấm vào cái kia hung hăng càn quấy người kia yết hầu.

Kinh vô mệnh kiếm, là giết người chi kiếm ! Không cần nhất thiết phải có một
thanh kiếm mới có thể giết người, đối với một cao thủ như Hoắc Thần ,thì cây
đũa cùng có thể hóa thành một thanh kiếm, một cái có thể giết người kiếm.

Hoắc Thần chậm rãi từ cái kia người trong cổ họng ,lấy ra cây đũa. Đũa bây giờ
đã nhiễm huyết sắc ,biển đổi đến mức dị thường yêu dị.

“Hung hãng càn quấy nhân, thường không có kết quả tốt “Hoắc Thần ngữ khí lãnh
đạm cực kì, phảng phất là ở kể lể một cái sự thật.


Vị Diện Xuyên Việt Chi Ảnh Đế Cao Thủ - Chương #7