6:xuân Đêm


Người đăng: Thienton12

.............

Thiên Lâm khách sạn là một khách sạn nằm dưới chân núi Hắc Mộc Nhai cách một
khoảng không xa.

Hiện tại trời cũng đã mờ tối, đoàn người Hoắc Thần tiến vào khách sạn, Mạc Đại
tiên Sinh quay sang Hoắc Thần nhắc nhở “Tả sư huynh, lão bà của Nhậm Ngã Hành
đã bị chúng ta bắt, như vậy nên để cô ta ở đâu cho vừa “

Hoắc Thần hai tay ôm ngực, gương mặt chính khí nói“Cứ để con yêu nữ này giao
cho ta xử lý, ta sẽ từ miệng của cô ta để tìm ra cách lên Hắc Mộc Nhai”

Mọi người ở đây không ngừng gật đầu,ai cũng biết tính cách của Tả Lãnh Thiền
ra sao, hắn là một kẻ hung ác, tàn độc, cho dù già trẻ cũng không tha.

Nhưng bây giờ Tả Lãnh Thiền đã không còn là Tả Lãnh Thiền của lúc trước rồi.

“Không biết, Tả đại ca sẽ dùng cách gì để đối phó yêu nữ này “ở Một bên, Nhạc
Bất Quần mở miệng nói

“Đại ca??????? “mọi người kinh ngạc, thốt lên.

“Ừ hai chúng ta đã kết nghĩa kim lan “Hoắc Thần khi nhắc tới từ kim lan rồi
nhìn sang Ninh Trung Tắc một lát.

Phát hiện Hoắc Thần nhìn mình, Ninh Trung Tắc gương mặt đỏ lên, mắt liếc Nhạc
Bất Quần rồi chuyển sang Hoắc Thần, thầm nghĩ, không lẽ cái tên tiểu nhân Tả
Lãnh Thiền này đã có ý với ta? Như vậy nên làm sao bây giờ

“Không biết hai vị sư huynh vì lý do gì kết nghĩa kim lan “Thiên Môn đạo nhân
tò mò hỏi.

“À! Câu chuyện này là như thế này..............“Hoắc Thần chậm rãi kể ra, làm
mọi người ở đây cũng đã hiểu ra ,làm cho họ khịt mũi coi thường, hai tên các
ngươi là kẻ thù của nhau mà nói là rất thưởng thức cách làm người của nhau cho
nên kết nghĩa huynh đệ .. Ai mà tin được cái lý do nhảm nhí đó.

“Ả yêu nữ này ta sẽ dùng một cách tàn độc nhất đối phó, cho cô ta sống không
bằng chết ,mà trời tối rồi mọi người cũng nên đi nghỉ ngơi đi“Hoắc Thần nói
tiếp

“Như vậy ,con yêu nữ này giao cho Tả sư huynh, ta đi nghỉ ngơi trước, hôm nay
thật là mệt mỏi”

“Tả sư huynh cáo từ “

“Tả sư huynh cáo từ “

“Tả sư huynh cáo từ “

..............

Đem đã bị điểm huyệt Tuyết Tâm đến căn phòng trọ của mình, Hoắc thần ngay lập
tức đóng chặt cánh cửa lại.

Đưa Tuyết Tâm lên gường, Hoắc Thần lập tức giải huyệt câm của Tuyết Tâm, giúp
cho nãy giờ im lặng Tuyết Tâm giờ đã có thể nói chuyện.

Quay sang Hoắc Thần ,Tuyết Tâm dường như đã biết chết cách cục, cô băng lãnh
nói rằng “Họ Tả, ngươi muốn giết thì cứ giết “

“Nếu là giết ngươi thì ta sẽ rất là tiếc nuối “Hoắc Thần vươn tay ra, sờ lên
Tuyết Tâm nhẫn nhụi gò má.

“Tả Lãnh Thiền, ngươi muốn làm gì ,ngươi đừng làm bừa, nếu ngươi dám động ta,
Hành ca nhất định sẽ giết ngươi “

Tuyết Tâm đầy mặt kinh hoàng cùng tuyệt vọng nói rằng.

Hoắc Thần thưởng thức Tuyết Tâm phun lửa ánh mắt cùng ngậm phẫn muốn chết
trạng thái nghẹn ngùng, cười ha ha, tà ác nói “Nhậm Ngã Hành, tên đó tính là
gì, nếu cho ta thêm một chút thời gian thì ta sẽ siêu việt hắn thôi ,ngươi bây
giờ nên để ý tới mình thì còn hơn, đã trong tay ta thì ta sẽ chắc chắc sẽ cho
ngươi một đêm cuồng hoang vui sướng “

“Không được, không được ,ngươi giết ta đi”Sáng tỏ Hoắc Thần động cơ, Tuyết Tâm
rất muốn giãy dụa nhưng bởi vì đã bí điểm huyệt cho nên làm thế nào cũng không
thế di chuyển được

Nhìn thân thể trăng như tuyết, không có tỳ vết của Tuyết Tâm, Hoắc Thần nuốt
một ngụm nước bọt, phần dưới của hắn đã cứng lên, hắn không nhịn được lẩm bẩm
“Tuy đây không phải là lần đầu của ta nhưng ta lại cảm thấy một sự kích thích
đến khó hiểu “

Hoắc Thần duỗi ra cánh tay ,một cánh tay Khống chế nàng chiếc cằm làm cho nàng
không thể nào khép lại, rồi xong khà khà cười khẩy tiến đến Tuyết Tâm môi anh
đào trước ,bá đạo cực kì ,một cái hôn xuống.

Cánh tay còn lại xuyên qua chiếc aó, rồi xuyên qua cái yếm, chạm đến một cái
đồ vật, Hoắc Thần năm ngón có quy luật xoa xoa.

Tuyết Tâm choáng váng, bị hắn hôn, bị hắn hôn rồi, Hành ca hãy thả lỗi cho ta
,muội đang bị một người đàn ông khác ngoài chàng cưởng hiếp, cô không nhìn
được từng giọt từng giọt nước mắt rơi xuống.

Đã xoa phía trên Đồ vật trở nên chán. Hoắc Thần chủ động rời môi của Tuyết Tâm
,sau đó hắn không do dự đem quần aó của mình cởi ra rồi ném đi.

“Hey, làm bước cuối cùng luôn thôi “

“Xẹt Xẹt “Hoắc Thần nói xông câu nói này lúc này xé ra Tuyết Tâm quần aó.

Bỉ điểm huyệt Tuyết Tâm ,giờ căn bản là mềm yếu vô lực. Bị Hoắc Thần vô lễ như
thế khinh bạc, giờ khắc này nàng nhưng cái gì cũng làm không được, chị có thể
trơ mắt nhìn Hoắc Thần không kiêng dè dáng vẻ.

Hoắc Thần không chú ý Tuyết Tâm ánh mắt, lập tức đưa nàng chỗ cuối cùng che
lấp cho kéo xuống.

Cuối cùng hắn cũng nhìn thấy cái đó rồi. Nhìn vào đó làm cho hắn không nhịn
được nữa rồi làm ra một bước cuối cùng.

Một đêm kịch liệt vẫn động, hương diễm cứ như vậy trôi qua.

.............

Hôm qua tiếng mưa gió rơi biết bao nhiêu,

Sáng sớm, sáng rỡ ánh nắng ban mai truyền vào căn phòng ,rực rỡ hào quang làm
cho bên trong tất cả sự vật nhiễm phải một màu vàng kim nhàn nhạt.

Hoắc Thần bị ánh mặt trời sáng chói làm thức tỉnh ,dần dần mở mắt ra.

Lúc này thần trí của hắn có chút mơ hồ, cảm thụ được gò má mềm mại bên cạnh
,không khỏi mà đưa tay ra chạm vào mấy lần ,chỉ cảm thấy phảng phất chạm vào
một đoàn mềm mại khó tả. Hơn nữa còn có mùi hương thấm gan thấm ruột, làm
người ta say xưa. Hoắc Thần mở miệng to ra hít một hơi ,hắn cảm giác một trận
thoải mái cùng sảng khoái.

Giờ khắc này, Tuyết Tâm bủn rủn, vô lực nằm lên Hoắc Thần cánh tay cường
tráng, mái tóc thì rối tung lên, chưa thức dậy Tuyết Tâm, khi Hoắc Thần nhìn
vào cảm thấy thật đáng yêu.


Vị Diện Xuyên Việt Chi Ảnh Đế Cao Thủ - Chương #6