19:ngọc Nương


Người đăng: Thienton12

Phúc Uy tiêu cục sự tình, là toàn bộ tiếu ngạo giang hồ bắt đầu ,nói chung mọi
thứ bắt đầu ở đây, trận này to lớn nhiễu loạn, cơ hồ quét sạch Tiếu Ngạo giang
hồ nội dung cốt truyện, có thể nói phải có sự kiện này, Tiếu Ngạo giang hồ thế
giới mới có thể vận hành.

Chuyện lớn như vậy, nếu như Hoắc Thần không đến lẫn vào một cái ,đó thật là
quá không được.

Trời chiều ngã về Tây, Hoắc Thần nhìn nhìn thời gian ,phía trước cũng là Phúc
Châu tiêu cục ở địa phương, Phúc Châu thành, màn đêm buôn xuống trước đó tất
nhiên có thể vào thành.

Phía sau Hoắc Thần, cô gái kìa mệt mỏi nói “Muội cũng đã hơi mệt, chúng ta nên
tìm một quán ,ăn một chút điểm tâm rồi tiếp tục lên đường ,nha Thần ca”

Cô gái này, nàng có một loại nồng nặc vẻ đẹp, thanh nhã mà lại thoát tục,
giống như ở trần thế nở rộ ra thanh liên giống nhau ,không bị nhiễm bởi khói
bụi của trần gian, gương mặt trái xoan, mắt lệ thanh tú, không một điểm sơn
phấn, không gặp bất kì phụ tùng.

Hoắc Thần xoay về đằng sau nhìn nàng, hắn không khỏi trêu chọc nói “Muội mới
khi nãy vừa dùng bữa xong, bây giờ lại muốn ăn tiếp, nàng là heo à “

“Ai là heo, huynh nói lại thử xem”Cô gái ánh mắt oán trách nhìn Hoắc Thần
,nhìn trừng trừng, xong cô cũng thấp giọng thẹn thùng nói “Muội ăn khi nãy chỉ
chút ít cơm chứ nhiêu đâu mà “

“Ha ha ta kiếm một quán rồi vào ăn “Vuốt mái tóc của nàng, Hoắc Thần ngữ khí
hòa hoãn nói.

Cô gái này tên là Ngọc Nương, 10 năm trước khi Hoắc Thần cùng Tuyết Tâm từ Hắc
Mộc Nhai trở về Tung Sơn, tiện được cứu được Ngọc Nương.

Khí đó Ngọc Nương đang bị cướp, Hoắc Thần thấy vậy tiến vào cứu cô ngay.

Ngọc Nương là nữ nhân xinh đẹp, cô có xuất hiện trong Tiếu Ngạo Giang Hồ thế
giới, nhưng chỉ là một đoạn ngắn. Cô vì người yêu của mình mà phản bội Đông
Phương Bất Bại, bị Đông Phương Bất Bại phát hiện, nàng ra lệnh cho Ngọc Nương
giết chết người yêu của mình. Đối với Đông Phương Bất Bại, Ngọc Nương luôn
xuất từ tâm trung thành, cô ấy đã giết chết người yêu của mình nhưng cô ấy
cũng chết theo.

Tiếng ngựa thanh âm, bỗng nhiên truyền đến.

Hoắc Thần cùng Ngọc Nương quay đầu nhìn lại ,liền gặp được một đoàn người,
cưỡi ngựa đi ngang qua, cầm đầu là một cái công tử aó gấm.

Những người còn lại phần lớn là lỗ mãng hạng người.

Hoắc Thần đem diện mục của những người này nhớ ở trong lòng, sau đó không
nhanh không chậm đuổi theo.

Đoàn người này tất nhiên là Lâm Bình Chí một nhóm.

Lâm Bình Chi đoàn người phát hiện Hoặc Thần hai nhân chỉ là đi đường, đoàn
người này buôn lỏng xuống. phút chốc, chợt dừng lại tiền nhập một cái tửu quán
bên trong.

Thấy phía trước là tửu quán, Hoắc Thần nhìn Ngọc Nương cười cười hỏi “Phía
trước là cái tửu quán mà không phải quán ăn ,chúng ta có nên vào không ?”

“Tất nhiên là vào rồi, muội đã khát quá ,không chịu được nữa, cơm ăn sau cũng
được “Ngọc Nương nhí nhảnh ,vượt qua Hoắc Thần mà tiến vào tửu quán.

Hoắc Thần thấy vậy chỉ lắc đầu, cười khổ, theo sau Ngọc Nương tiến vào tửu
quán.

Phát hiện Hoắc Thần và Ngọc Nương cũng tiến vào tửu quán, Lâm Bình Chi đoàn
người riêng phần mình cảnh giác.

Hoắc Thần đối bọn hắn lại là làm như không thấy, ánh mắt đặt ở tửu quán bên
trong một nữ nhân trên thân.

Khóe miệng nổi lên mỉm cười đối nàng vẫy vẫy tay.

Cái kia nữ nhân trên mặt không biểu tình, trong ánh mắt mang theo một vòng tức
giận ,nhưng vẫn nhẹ nhàng nói “Khách Quan, ngài dặn dò gì “

Đã ngồi lên trên ghế, Ngọc Nương thấy vậy không khỏi ho khan”Khục, Khục “,thêm
một chút ý vị ghen tuông nói “Thần ca ,đúng thật là phong lưu, đi đến đâu thấy
một nữ nhân đẹp thì cũng mất hồn”

Hoắc Thần nghe được Ngọc Nương lời nói thì xấu hổ cười, đối diện nữ nhân kia
giờ mới mở miệng “Cho ta hai bình nữ nhi Hồng “

“Khách quan đợi một lát có ngay”

..........

Không lâu sau đó, hai người thanh niên cưỡi hai con tuấn mã xuất hiên ,hai
người họ vui vẻ, cười đùa nói :

“Con ngựa này bị điên sao, tại sao lại không cưỡi được “

“Không sao đâu, cưỡi thêm một thời gian thì quen thôi mà “

“Ừ, vậy chúng ta đi thôi “

“Đi”

“Khoan đã “

Rèm cửa sau đó được mở ,một lão già đi ra, một bên ho khan, một bên cười nói
“Hải vị đại gia, sao không ghé vào quán ta uống một chút rượu rồi sau đó lên
đường “


Vị Diện Xuyên Việt Chi Ảnh Đế Cao Thủ - Chương #19