Người đăng: Thienton12
Nhạc Bất Quần sắc mặt cấp tốc biến hóa ,tăng mà một tiếng rút ra bảo kiếm
,hướng về Hoắc Thần vung kiếm, triển khai cái gọi là Hoa Sơn Kiếm Pháp
Hoắc Thần nở ra nụ cười nhạt, tên này đủ tiểu nhân, phía trước mới kết nghĩa
kim lan không lâu, bây giờ bị ta phát hiện thì muốn diệt khẩu. Nhưng hắn ngu
thật hay giả vậy, hắn biết thực lực của ta cao hơn hẳn rất nhiều mà cũng dám
vung kiếm ,tên này trong đầu có hố à.
Đón Nhạc Bất Quần triển khai Hoa Sơn Kiếm Pháp, Hoắc Thần liền ung dung thoải
mái phá giải Nhạc Bất Quần chiêu thức.
Nhạc Bất Quần liên tục tung ra mấy chục chiêu kiếm ,thể nhưng mỗi một kiếm đều
bị Hoắc Thần ung dung phá tan.
Nhạc Bất Quần thấy mình không làm gì được Hoắc Thần, liền lui về phía sau vài
bước, nuốt một ngụm nước bọt, hắn nói “Tả đại ca, khi nãy ta vẫn chưa kịp nhìn
thấy gì hết, ngươi cũng không cần giết ta nha”
Đúng là khi nãy Nhạc Bất Quần chưa kịp nhìn thấy gì hết nhưng chưa kịp nhìn
thấy ở đây là khi Hoắc Thần đem những bí tịch đó thu về hệ thống, hắn nhìn
thấy chỉ là sau lưng của Hoắc Thần.
“Ha ha, Bất Quần hiền đệ khi nãy ta định tha cho ngươi nhưng khi ngươi chỉ mũi
kiếm vào ta thì ta đã đổi ý “Hoắc Thần cười như không cười nói.
Biết mình không thể cầu xin được Hoắc Thần, Nhạc Bất Quần vận hết toàn bộ nội
lực truyền vào trường kiếm, một luồn ánh kiếm lấp lánh, Hoắc Thần hướng về yết
hầu của Hoắc Thần đâm tới.
Hoắc Thần nhàn nhạt nhìn Nhạc Bất Quần, tay phải hắn khẽ động, nắm chặt lấy
mũi kiếm.
Nhạc Bất Quần làm sao cũng không thể đẩy mũi kiếm tiến tới, hoặc kéo mũi kiếm
về được.
Chỉ nghe “Cheng “một tiếng, Nhạc Bất Quần trường kiếm gẫy nát thành mấy đoạn,
một tiết sáng loáng lượn thiết phiến rơi trên mặt đất.
“Ngươi.. Ngươi “Nhạc Bất Quần hoảng sợ chỉ vào Hoắc Thần, hắn tuyệt vọng nghĩ,
biết trước không theo Tả Lãnh Thiền làm gì, thật đúng là tò mò hại cái thân.
Hoắc Thần sau đó nắm chặt lấy cái đầu của Nhạc Bất Quần, tay thoáng hơi dùng
sức, Nhạc Bất Quần nghẹo đầu, liền như thế chết đi.
“Vô vị “
Hoắc Thần nhẹ nhàng vung một cái, Nhạc Bất Quần thân thể giống như lưu tinh
giống nhau, nện ở mặt trên cây đại thụ, sau khi chết nhưng vẫn đập lên đại thụ
một cái, làm cho thương tích khắp người.
“Ha ha, Đồ ăn thật ngon”
Xa xa có người âm thanh truyền đến, Hoắc Thần chân trên mặt đất giẫm một cái
,Hoắc Thần thân thể như lưu tinh giống nhau, thật nhanh đào tẩu.
Chỉ ít, trước khi đem Ninh Trung Tắc đoạt tới tay, không thể bại lộ Nhậm Ngã
Hành là do hắn giết.
..............
Sáng sớm ngày hôm sau, một tin tức truyền vào tai của Ngũ Nhạc Kiếm phái mọi
người, làm kinh động tất cả bọn họ.
Ninh Trung Tắc nhận được đệ tử đưa tin, vội vội vàng vàng mà chạy tới hiện
trường ,phát hiện đã trải qua tắt thở đã lâu Nhạc Bất Quần.
“Sư phụ “
“Bất quần “
“Hiền đệ “
Toàn bộ Ngũ Nhạc Kiếm Phái mọi người ,đều chìm đắm ở đau thương bên trong.
Nhạc Bất Quần nhân duyên vô cùng tốt, hắn đối xử rất tốt với mọi người hiện
tại chết rồi ,hầu như người người bi thương.
Ngay cả giết chết Nhạc Bất Quần hung thủ, Hoắc Thần cũng không khỏi rơi lệ đầy
mi,phải nói là Hoắc Thần kĩ thuật diễn rất tốt ,rất có tiềm năng làm ảnh đế.
Đứng bên cạnh hắn, Tuyết Tâm chỉ là nhàn nhạt nhìn cái xác của Nhạc Bất Quần.
Vì khi trở về, Hoắc Thần đã nói hắn giết Nhạc Bất Quần cho Tuyết Tâm biết.
Nhưng Tuyết Tâm khi thấy Hoắc Thần nháy mắt ,thì cũng minh bạch tình nhân ý
tứ.
Cô không khỏi cũng gào khóc thống khổ, dường như người thân chết không bằng.
Nếu Hoắc Thần có tiềm năng làm ảnh đế thì Tuyết Tâm có tiềm năng làm ảnh hậu
lắm à nha.
“Hiền đệ! Ta nhất định tìm ra hung thủ trả thù cho ngươi “
Hoắc Thận thống khổ bi phẫn rên lên.
Ninh Trung Tắc nhìn vào hiện trường gẫy vỡ bảo kiếm ,còn trên thân của Nhạc
Bất Quần tràn đầy vết thương ,cô trầm mạc.