Đang Chờ Chỉnh Sủa


Người đăng: lamlongthan632

Hán Minh đồng tử co rút, không biết từ khi nào một hắc y nhân đã xuất hiện sau
lưng hắn. Hán Minh và mấy tên đệ tử xung quanh vội vàng bật ra xa cảnh giác
nhìn hắc y mới có xuất hiện. Hán Minh mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, nhìn kiểu áo
khoác giống như cô gái liền biết cùng một thế lực. Hán Minh cưỡng ép lấy lại
bình tĩnh

-Tất nhiên chúng ta sẽ điều tra rõ mọi việc nếu là chúng ta sai thì sẽ có câu trả lời thỏa đáng cho các hạ. Nhưng nếu các hạ sai.....

Thiên nheo mắt, tỏa ra kinh khủng uy áp. Đệ tử Vân Lam tông xung quanh lập tức
bị uy áp chấn trụ thậm chí không dám thở mạnh. Hán Minh cũng cắn răng chống
lại uy áp, trong lòng kinh hãi chỉ sợ ngoại trừ tông chủ ra thì chỉ sợ Vân Lam
tông không ai là đối thủ của người này. Tuy vậy hắn vẫn ưỡn ngực đáp

-Nếu các hạ sai thì dù các hạ rất mạnh nhưng Vân Lam tông cũng không phải ăn chay

Thiên nhìn lão giả trước mặt thầm khen không tệ rất có cốt khí
-Vậy ngươi định làm rõ như thế nào ?

Lúc Hán Minh đang định trả lời thì có một cô gái bước vào. Sao cô nàng này lại
ở đây, Thiên nghi hoặc. Cô gái đó không ai khác chính là Thiên Tuyết. Khi thấy
Thiên Tuyết đệ tử Vân Lam tông lập tức tách ra một con đường thần sắc cung
kính nhìn cô. Thiên Tuyết nhìn thấy Thiên cũng kinh ngạc, rồi nhíu mày nhìn
nhiều đệ tử đang bất tỉnh quay đầu hỏi Hán Minh

-Hán Minh trưởng lão đây chuyện gì ?
Hán Minh kể tóm tắt cho Thiên Tuyết nghe mọi chuyện. Thiên nhìn tất cả, ánh
mắt nhìn Thiên Tuyết vi diệu mỉm cười “chuyện này ngày càng thú vị”. Nghe Hán
Minh kể xong Thiên Tuyết liền nọ

-Ta tin Thiên sẽ không làm vậy. Với thực lực của hắn cho dù là hắn khinh thường làm mấy việc đó

Hán Minh cũng đồng ý thuyết pháp đó nhưng đồng ý thì đồng ý nếu không có bằng
chứng thì cũng chỉ là nói xuông không thể phục chúng. Thiên Tuyết cũng hiểu
điều đó nhìn Thiên hỏi

-Hạ Thiên ngươi có cách gì không ?
Thiên suy nghĩ một chút thì mắt sáng lên. Rồi lấy ra một viên ngọc hồng nhạt.
Mọi người hiếu kì không hiểu Thiên tự nhiên lấy ra một viên ngọc làm gì. Thiên
giải thích

-Đây là Kí ức ngọc, tác dụng rất đơn giản là phát ra một đoạn kí ức mà người dùng đã trải qua. Để ta làm thì sợ mọi người không tin, không bằng để cho vị đệ tử này đến thử. Thế nào ?
Thiên chỉ vào thanh niên làm “nhân chứng” lúc nãy. Nghe mọi người nói tên
thanh niên hoảng loạn từ chối. Hán Minh sầm mặt quát

-Nếu không làm sai thì có gì phải sợ. Mau tới đây thử đi

Thanh niên “nhân chứng” cắn răng trong lòng hô liều mạng. Thấy “nhân chứng” đã
cầm Kí ức ngọc Thiên Tuyết quay lại hỏi Thiên

-Cái này dùng như thế nào ?
-Chỉ cần cầm nó rồi hồi tưởng lại sự việc lúc nãy nó sẽ tự động hiện lên cho chúng ta xem

Thanh niên “nhân chứng” mồ như mưa long nhủ không được nhớ lại nhưng vẫn không
tự chủ nhớ lại. Hình ảnh hiện lên bắt đầu từ lúc tên đệ tử Vân Lam tông đá cửa
xông vào đến khi tên “nhân chứng” này chạy trốn đi gọi “viện binh”. Sắc mắt
tên “nhân chứng” ngày càng trắng bệch. Còn Thiên Tuyết và Hán Minh thì ngày
càng âm trầm.

Hình ảnh kết thúc, Hán Minh cố nén phẫn nộ giọng lạnh lẽo nói
-Ngươi còn gì để nói
Thanh niên “nhân chứng” lập tức quỳ xuống nước mắt, nước mũi tùm lum van xin
-Trưởng lão tha mạng,trưởng lão tha mạng, đệ tử trót dại sẽ không có lần sau
Hán Minh lạnh lùng nói
-Sẽ không có lần sau
Tên thanh niên mừng rỡ nhưng lập tức tuyệt vọng. Chỉ nghe Hán Minh nói
-Đưa tên này ra ngoài đánh 50 trượng phế tu vi đuổi khỏi tông môn
-Tuân lệnh
Lưu Minh và Đinh Lực kéo tên “nhân chứng” ra ngoài thi hành mệnh lệnh. Thiên
Tuyết nhìn đám người đang ngất chán ghét nói với đám đệ tử còn lại
-Đưa mấy tên này ném ra ngoài đồng thời thông báo với người trong tông tịch thu lệnh bài rồi đuổi mấy tên này ra khỏi Vân Lam tông

Với mệnh lệnh của Thiên Tuyết đám đệ tử Vân Lam tông không ai thắc mắc gì cả
chỉ lo chấp hành nhiệm vụ. Hạ lệnh xong Thiên Tuyết áy náy nhìn Thiên

-Xin lỗi vì đã gây rắc rối cho ngươi
-Không sao dù sao cũng không phải do ngươi
Thiên lắc đầu biểu thị không sao, Thiên Tuyết chợt nhớ gì nói

-Cũng vừa đúng lúc ta đang định đi tìm ngươi
-Tìm ta
Thiên chỉ vào mình nghi hoặc, Thiên Tuyết gật đầu
-Có hứng thú đến Vân Lam tông làm trưởng lão không ?
Thiên lắc đầu

-Không có hứng thú, ta không thích ước thúc hơn nữa ta dù gì cũng là tông chủ một tông làm sao đến chổ ngươi là trưởng lão được
-Vậy à

Thiên Tuyết tiếc nuối, cũng không cưỡng cầu rồi cô lấy lại tinh thần ngay
-Vậy hôm nay để ta mời một bữa dù sao ngươi cũng giúp ta rất nhiều

Thiên đang định đáp ứng thì cảm thấy một đợt sóng linh hồn mạnh xuất hiện.
Thiên mỉm cười “Tỉnh rồi sao”, quay lại nói với Tiểu Y Tiên

-Y Tiên về quán trọ trước đi ta con có việc cần giải quyết – Rồi quay sang nói với Thiên Tuyết – xin lỗi ta có việc gấp để lần sau đi

Nói xong không chờ hai người phản ứng đã chạy đi. Tiểu Y Tiên tuy nghi hoặc
nhưng cũng không suy nghĩ nhiều, trực tiếp quay đầu đi về quán trọ. Thiên
Tuyết liền lập tức đuổi theo

Đi được một đoạn Tiểu Y Tiên dừng lại nhìn Thiên Tuyết bám theo phía sau lạnh
lùng hỏi
-Ngươi làm gì vậy ?
-Ta muốn chờ Hạ Thiên có việc cần nhờ
-Lão sư không rảnh – Tiểu Y Tiên lạnh lùng nói
-Ngươi không phải hắn làm sao biết hắn rảnh hay không

Tiểu Y Tiên không nói gì nhìn chằm chằm Thiên Tuyết, Thiên Tuyết cũng không
chịu thua nhìn chằm chằm Tiểu Y Tiên. Khói thuốc súng tràn ngập, hai người tỏa
ra hàn khí khiến người xung quanh không dám đến gần. Sau một lúc Tiểu Y Tiên
không nói gì quay người rời đi, Thiên Tuyết bám phía sau. Hai người cùng đi về
quán trọ


Vị Diện Lữ Hành - Chương #21