Yêu Nhiên


Người đăng: lamlongthan632

Ngoại ô Đế đô ở trên một bãi cỏ một thiếu niên đang nằm ngắm trăng. Từ kiếp
trước Thiên đã có sở thích nằm ngắm trăng giữa đêm. Vì vậy sau khi tìm được
nơi trọ và ăn tối xong Thiên liền chạy ra ngoại ô Đế đô tìm một chỗ đẹp nằm
ngắm trăng

Nằm trên thềm cỏ xanh giữa đêm khuya mát mẻ ngắm vầng trăng là một cách thư
giãn rất tốt.

Thiên ngồi dậy lấy ra một một cây sáo ngọc bắt đầu thổi bài " Yume no
hazakura". Tiếng sáo êm ái, nhẹ nhàng, sâu lắng phát ra.

Ngoài xem anime và đọc truyện Thiên chỉ thích vài thứ nấu ăn và âm nhạc là hai
thứ trong đó. Hơn nữa hai môn này là sở trường của Thiên. Cậu đã từng giành
được giải giọng hát hay nhất toàn quốc và đầu bếp giỏi nhất khu vực châu á.
Ngoài hát ra Thiên còn giỏi thổi sáo, đánh đàn ....

Thiên rất thích nhạc trung quốc và nhật bản. Cũng vì thích như vậy nên Thiên
thuộc rất nhiều bài hát của hai nước trên. Đặc biệt là nhạc kiếm hiệp Trung
quốc và nhạc anime

Thiên chìm mình vào giai điệu. Đến khi thổi xong không biết từ lúc nào đã xuất
hiện một tuyệt sắc mỹ nhân trước mặt say mê nghe tiếng sáo

Lam nhạt trường bào, bàn tay như ngọc, da thịt trắng nõn, khuôn mặt nhàn nhạt
hiện lên vẻ anh khí hai bên tai đeo hai đôi bông tai lục sắc rất đẹp

Thiếu nữ bởi vì người mình thích tỏ ra chán ghét, xa lánh mình nên buồn rầu.
Nửa đêm chạy ra ngoại ô đi dạo để giải tỏa tâm tình. Chợt nghe tiếng sáo thật
tuyệt vời, bất giác tìm đến nơi phát ra âm thanh. Đến nơi thấy một thiếu niên
tuấn mỹ mặc áo khoác đen đang ngồi thổi sáo dưới ánh trăng mờ ảo. Hình ảnh quá
đẹp khiến cho cô say mê. Kết thúc khúc sáo, thiếu nữ nhanh chóng tỉnh lại thấy
chàng trai nhìn mình thì ngượng ngùng nói

-Xin lỗi, ta làm phiền ngươi sao?
-Không sao, cũng không phiền gì cả
Thiên lắc đầu, thiếu nữ tò mò hỏi
-Đêm khuya khoắt sao ngươi lại ở đây thổi sáo
-Vậy còn ngươi đêm khuya tới đây làm gì?

Thiếu nữ trầm mặc, thấy vậy Thiên cũng không hỏi nữa. Ngã người nằm trên cỏ
Thiên nói
-Ngươi không cảm thấy thả lỏng người nằm trên nền cỏ ngắm trăng rất thoải mái hay sao?

Thiếu nữ cũng nằm xuống cách Thiên một khoảng. Nhắm mắt lại cảm nhận không
gian yên tĩnh, ngọn gió se se lạnh. Thiếu nữ cảm giác cả người thư thái, thoải
mái ưu buồn đều vơi đi

-Vậy cuối cùng tại sao ngươi lại ở đây- Thiên hiếu kì
-Người ta thích không thích ta hơn nữa có vẻ chán ghét ta. Nên ta muốn đi dạo một chút
-Cuối cùng là do thất tình đúng không?

Thiếu nữ đối với Thiên trừng mắt kiểu "Có cần nói thẳng vậy không". Thiên lúng
túng cười

-Vậy đối tượng của ngươi là người thế nào
-Hắn à, là một thiếu niên anh tài rất trọng chữ tín. Nhân cách tốt biết khiêm tốn...
-Dừng! Theo như ngươi nói ta đại khái biết đối tượng của ngươi là người như thế nào rồi. Chuyện này cũng dễ thôi
-Làm sao
-Loại người này ngươi chỉ cần yên lặng đi theo ủng hộ hắn dù bất cứ việc gì. Chăm sóc lo lắng khi hắn chán nản cho hắn rồi ân cần tha thứ khi hắn phạm lỗi. Ta chắc chắn địa vị của ngươi trong tim hắn sẽ không thể lay chuyển

-Thật sao?
-Muội tử à, có câu nam truy nữ cách mấy núi, nữ truy nam cách tầng sa. Anh hùng khó qua ải mỹ nhân. Ngươi xinh đẹp thế này chỉ cần chủ động tấn công anh hùng nào chẳng sa lưới

Thiếu nữ thẹn thùng khi nghe Thiên nói như vậy. Cô bất chợt hỏi
-Vậy ngươi thì sao ?

Không nghĩ thiếu nữ sẽ nói như vậy, Thiên sững sờ một lúc rồi cười lớn
-Sao ngươi lại cười ?- thiếu nữ buồn bực
-Ta không tốt sao?

-Không! Không! Ngươi rất tốt rất xinh đẹp, ta chỉ buồn cười vì không nghĩ ngươi sẽ hỏi như vậy. Quả thật nếu là lúc còn trẻ chắc chắn ta sẽ theo đuổi ngươi. Nhưng già rồi tâm tình cũng nguội lạnh. Ở một mình quen rồi cũng không cần người chăm sóc. Hơn nữa ta còn một đoàn tình cảm không biết giải quyết làm sao đây. Vì vậy muội tử à, cố lên! Ta tin dựa vào mị lực của ngươi, sẽ nhanh chóng hạ gục mục tiêu thôi

Nghĩ đến tình cảm của Tiểu Y Tiên thì Thiên lại đau đầu không biết tính sao.
Thiếu nữ nghe Thiên nói thì tự hào rồi nghi hoặc

-Sao ngươi lại nói mình già. Xem bộ dạng của ngươi, tuổi tác chắc với ta không sai biệt lắm chứ
-Muội tử dáng giá một người đừng chủ quan xem vẻ bề ngoài. Tuy vậy thôi nhưng ta đã gần 90 rồi. Gương mặt này là do dịch dung thôi
-Vậy à ? -Thiếu nữ hồ nghi

Đối với thiếu nữ hồ nghi Thiên chỉ cười cười. Nằm thêm một lúc Thiên vươn mình
đứng dậy
-Vậy cũng là lúc nên trở về, dù sao được ngắm trăng cùng với một mỹ nhân cũng không tệ. Lần sau nếu muốn có người tâm sự ta rất sẵn lòng đấy

Thiên đeo mặt nạ chuẩn bị rời khỏi
-Khoan đã, có thể nói tên của ngươi được không? - thiếu nữ hỏi
Thiên xoa cằm
-Ngươi có thể gọi ta là Hạ Thiên. Hạ trong xuân hạ thu đông và Thiên trong cửu trọng thiên. Còn ngươi?
-Ta tên là Thiên Tuyết
-Tên rất đẹp như vậy lần sau tái kiến

Nói xong Thiên nhanh chóng rời đi. Thiếu nữ mỉm cười, bây giờ nàng cũng nên
trở về. Nàng bước vào Nạp Lan gia, mọi người cung kính gọi" tiểu thư "

Thiếu nữ bước nhanh vào phòng mình. Nằm trên giường nghĩ về việc đêm nay cười
khúc khích "Hạ Thiên, đúng là một người thú vị " nàng rất chờ mong vào lần gặp
lần sau


Vị Diện Lữ Hành - Chương #17