Người đăng: sonlamthuy11@
Chương 31: Minamiya Natsuki.
Ta tên Minamiya Natsuki, là một người xuyên việt, nói cách khác linh hồn của
ta xuyên qua người con gái mang tên Minamiya Natsuki, được mọi người gọi Witch
Of The Void còn có một thân phận khác là cấp cao Attack Mage, là giáo viên
tiếng Anh của Saikai Academy.
Ta xuyên vào thân thể này đã được 5 năm, lúc ta chết là 19 tuổi, cơ thể này 21
tuổi, hiện nay ta 26 tuổi, theo độ tuổi của cơ thể này.
Ta vẫn hành động và làm việc bình thường như những gì chủ nhân của cơ thể này
đã làm. Trông coi ngục giam, làm Attack Mage, sao đó đi làm giáo viên. Cuộc
sống trôi qua bình bình đạm đạm như vậy, không có bất cứ điều gì thay đổi cả.
Cho đến khi Akatsuki Kojou bị biến thành True Ancestors thì ta lại có thêm một
công việc, chính là trông coi tên này.
Itogami Island là thành phố mà Natsuki trước kia yêu quý, vì bảo vệ nó cô kí
kết khế ước với Ác Ma, tự nhốt bản thân mình vào ngục giam, chịu đựng cô độc
suốt đời, cuối cùng cũng có thể bị Ác Ma bắt đi linh hồn.
Dù sao ta cũng chiếm lấy cơ thể cô ấy coi như giúp cô ấy hoàn thành việc này
đi.
Còn bản thân ta? Ta không còn hứng thú với tự do hay tình cảm nữa, người ta
yêu không ở bên cạnh ta. Cho nên…tự do, ta không cần….tình yêu, ta càng không
cần. Cho dù cuối cùng ta có bị Ác Ma lấy đi linh hồn ta cũng không oán giận.
Bởi vì đây có lẽ là cái giá mà ta phải nhận khi đối xử với anh ấy như thế.
Thú vui của ta hằng ngày chính là trêu chọc tên Kojou cùng dàn harem của hắn.
Vui đùa với cẩu đần, Sasasaki Masaki.
Hôm nay như bao ngày khác, ta đi đến Saikai Academy dạy học và hiện đang ở
phòng làm việc riêng của ta, hưởng thức hồng trà thơm lừng của hương vị mới
nhập về. Tuy không bằng tay nghề của anh ấy nhưng ít nhất cũng ổn phần nào…
''Hửm??? Không gian dao động??? Là ai à…'' Ta cảm nhận được sự dao động của
không gian cách ta không xa.
Lo rằng có kẻ xâm nhập trái phép, có thể gây nguy hại cho đảo, ta liền đi đến
nơi đó.
Đập vào mắt ta là một chàng trai có mái tóc bạch kim, bên mắt trái có một
đường vân như tia điện, cả cơ thể đầy máu me. Tuy vậy, ta có thể nhận ra khuôn
mặt này. Ta kinh ngạc bật thốt: ''Người này không phải là Add sao?''
Đúng vậy, Kim Add, nhân vật trong game Elsword mà ta cùng anh ấy hay chơi
chung với nhau, đây còn là Job mà anh ấy rất thích chơi. Nhưng Add không phải
là nhân vật trong game Hàn sao? Vì sao lại ở nơi này?
Được rồi, tên này nhìn có vẻ là Diabolic Esper, một người nắm giữ sức mạnh
không gian và thời gian, hắn thường đi đây đi đó trong không gian cũng không
có gì lạ. Nhưng không phải hắn nên xuất hiện ở Hàn sao? Hơn nữa cả người đầy
máu như thế này nghĩa là sao? (Lạy chị, chị còn suy nghĩ nữa là ảnh chết thật
đấy :v……Natsuki-chan: Biết rồi, khổ lắm, nói mãi.)
''Máu nhiều quá, nên đưa đi cấp cứu thôi, đợi hắn tỉnh dậy rồi hỏi cũng không
muộn.''
__Lời
tác____
Minamiya Natsuki dùng Chain Projection tạo thành một giá đỡ đỡ Add dậy rồi sử
dụng dịch chuyển đến bệnh viện gần nhất.
''Bác sĩ đâu rồi! Mau cấp cứu cho người này!''
Minamiya Natsuki đi đến bệnh viện kêu gọi. Những bác sĩ nhìn thấy Natsuki liền
dừng lại mọi công việc trên tay đi đến cấp cứu cho Add.
Trong lúc chờ đợi, nhân viên y tá mang đồ vật của Add giao cho Natsuki.
Natsuki vốn dĩ tính liếc nhìn sơ qua cho có lệ rồi thu vào nhưng có một vật đã
hấp dẫn ánh mặt của cô. Nhìn thấy nó, Natsuki bỗng nhiên run rẩy lợi hại.
Rất quen thuộc, rất giống….
…..CHIẾC NHẪN…..
Một chiếc nhẫn nhỏ nhắn xâu vào sợi dây chuyền. Hoa văn trên chiếc nhẫn vô
cùng đơn sơ nhưng rất tinh tế, tỉ mỉ. Mặt trong chiếc nhẫn có khắc hai chữ cái
lồng vào nhau S&T; (Mọi người hãy để trí tưởng tượng bay cao và xa :]]]] )
Minamiya Natsuki liền lôi từ cổ mình ra một chiếc nhẫn nhỏ và so sánh.
Rất giống nhau, hoa văn giống nhau, màu sắc giống nhau, cả chữ trong mặt trong
cũng giống nốt. Nắm chặt chiếc nhẫn trong bàn tay, Minamiya Natsuki che miệng
nức nở. Đây là lần đầu trong 5 năm trọng sinh thành Natsuki, cô rơi nước mắt.
Không phải đau đớn hay thống khổ mà là cực độ vui sướng, hạnh phúc.
Tuy không hiểu tại sao chiếc nhẫn anh ấy tặng cô lại theo cô đi đến thế giới
này, nhưng đây là vật mà cô trân trọng nhất, kỉ vật duy nhất mà anh ấy để lại
cho cô, là vật duy nhất từ thế giới của cô, cô gìn giữ nó vô cùng cẩn thận.
Khi nhớ anh cô hay đem nó ra để ngắm, một mình gặm nhắm nỗi đau, cơn giá lạnh
của đêm khi không có anh bên cạnh sưởi ấm, nó là thứ duy nhất bên cô khi đó.
Hôm nay cô nhìn thấy gì?
Một chiếc nhẫn giống y chang chiếc nhẫn của cô, từ họa tiết đến chữ khắc bên
trong cũng hoàn toàn giống nhau. Đây không phải nói người nằm bên trong cấp
cứu có đến 90% chính là anh ấy trọng sinh hay sao!!!
Kích động, vui sướng nhưng cũng đau khổ.
Kích động, vui sướng vì có thể nhìn thấy anh một lần nữa. Thống khổ vì lo sợ
anh sẽ không tha thứ cho cô, thậm chí quên mất cô và cô đau đớn khi nghĩ đến
vết thương trên người anh ấy.
Rất nhiều…Trên thân thể anh ấy che kín vết thương, máu chảy nhuộm đỏ cả cơ thể
anh.
Hiện tại cô chỉ có thể chờ đợi, chờ đợi bác sĩ thông báo tin tốt cho cô.
6 tiếng sau…..
Cánh của phòng cấp cứu cũng mở ra, Natsuki lo lắng đi lại nắm cổ áo vị bác sĩ
già dồn dập hỏi: ''Ca cấp cứu có ổn không? Người bên trong như thế nào rồi?
Mau nói đi!!! '' vừa nói Natsuki vừa lắc mạnh lấy bác sĩ. Khiến ông muốn ngất
đi, những y tá cùng bác sĩ xung quanh cũng trố mắt ngạc nhiên. Đây không phải
là Minamiya Natsuki mà họ quen biết!!! Tuyệt đối không phải!!!
''Th…Tha…Thành…Cô..Công…Rồi…'' Vị bác sĩ già cố gắng nói trong hơi thở gấp.
Natsuki ngay lập tức quăn vị bác sĩ kia qua một bên, vội vàng chạy vào phòng
hồi sức của Add để lại vị bác sĩ đang nôn ra tất cả những gì hắn ăn được từ 6
tiếng trước.
Bước vào căn phòng trắng tinh, nhìn người con trai có gương mặt tái nhợt nằm
trên giường bệnh Natsuki đau lòng khôn kể. Không biết là do lòng cô chắc chắn
người nằm trên giường là anh ấy hay do họ có nét giống nhau khiến cô không thể
rời mắt khỏi gương mặt ấy.
''Chờ đợi…Chờ đợi đi Natsuki…Khi anh ấy tỉnh lại mày sẽ biết tất cả thôi…Hãy
bình tĩnh chờ đợi nào….'' Natsuki lẩm bẩm. Cô hít sâu để cơ thể cùng tâm trí
thư giãn. Không có lời chắc chắn từ người nằm trên giường, cô sẽ không cử động
thân mật với bất kì người đàn ông nào ngoại trừ anh ấy.
Người ta nói 'Chờ đợi là hạnh phúc' nhưng Natsuki chả thấy hạnh phúc nơi đâu.
Cả tuần qua cô cứ bồn chồn đứng ngồi không yên.
Add vẫn chưa tỉnh lại, đã một tuần trôi qua mà anh ấy vẫn chưa tỉnh lại khiến
cô vô cùng lo lắng. Hôm nay cô lại đi thăm anh như bao ngày khác. Cô đến bệnh
viện thăm người đã một tuần, hầu như không nghỉ một ngày nào khiến cho các bác
sĩ cùng y tá nơi đây phải lau mắt mà nhìn, trong bụng không ngừng suy đoán
người nằm trong phòng là ai mà khiến cho Minamiya Natsuki, Witch Of The Void
phải lo lắng một tuần lễ như vậy.
''Đã tỉnh rồi sao….''Khi bước vào phòng bệnh, Natsuki thấy người nằm trên
giường cả tuần qua đã ngồi dậy, mờ mịt nhìn xung quanh.
Giờ phút cô hằng mong đợi đã đến, ngay lúc này tâm trí cô phải rất kích động
mới đúng nhưng hiện tại cô chỉ thấy bình tĩnh lạ thường.
Natsuki mở lời: '' Ta có một số thứ muốn hỏi ngươi, ngươi có thể trả lời cho
ta không?....''
''….''