Elesis


Người đăng: sonlamthuy11@

Chương 16: Elesis

Trầm mặc trong chốc lát Add bắt đầu di chuyển. Cậu chạy lại phía Elesis và nắm
lấy tay Elesis trong sự kinh ngạc của cô, sau đó cậu chuyển cô ra phía sau
lưng mình còn bản thân thì đối mặc với Ancient Phoru.

''Grừừrrrr…'' Ancient Phoru nhìn thấy Add thì dừng lại nhìn cậu gầm gừ.

'' !!! '' Elesis không dám tin nhìn tình cảnh trước mắt. Con vật to lớn, hung
mãnh, đáng sợ mới vừa truy đuổi cô hiện tại đang run rẩy hoảng sợ nhìn cậu con
trai tóc trắng trước mặt cô.

''Ancient Phoru, buông tha cô gái này không thì ta sẽ là đối thủ của ngươi.''
Add đối mặt với Ancient Phoru nói.

''Fi…Fi'' Hachisei trên vai Add nhảy xuống đất, nhìn chằm chằm vào Ancient
Phoru.

''Grừ…Phì…phì'' Ancient Phoru nhìn vào Add rồi quay người bước đi.

Hồ nước trong rừng.

''Cám ơn cậu đã giúp đỡ. Mình tên là Elesis. Rất hân hạnh được biết cậu. Cậu
tên là gì?'' Elesis ngồi nghỉ một chút rồi quay qua hỏi + giơ tay ra với Add.

''Add…Kaneko Add… Rất vui khi được gặp cậu.'' Add giới thiệu sau đó nắm lấy
tay Elesis.

Thật mềm mại, trơn trượt như không có xương vậy khiến Add ngẩn người nhưng
khôi phục nhanh chóng và thả tay Elesis ra. Lúc trước cậu nắm tay Tuyền đã
quen nên không hề trầm luân như các nhân vật trong truyện cậu đọc. Cứ nắm tay
con gái là mặt dày không buông. Tuy nói 'nam nhân không xấu nữ nhân không yêu'
nhưng cậu bị sơ nắn từ nhỏ, ra đời thì gặp Dũng ca chỉ dạy => cậu không được
nữ nhân yêu? Nhưng không phải vẫn có Tuyền yêu cậu sao?

Ai yêu cậu, cậu yêu người đó, dùng sức mạnh của mình đi bảo vệ họ. Không thích
cậu? Không sao cả, vẫn là bạn bè bình thường, miễn đừng đụng đến gia đình cậu
là được, còn hắn đụng đến gia đình cậu, cậu quyết dùng tất cả những gì cậu có
liều với hắn. Đây là phần bản chất người Việt Nam phải có đó. (Khi xưa ông cha
ta hay đối với TQ, các nước xâm lược như thế đó mọi người :3)

'Cái này không đúng à. Elesis không phải tập kiếm từ nhỏ sao? Sao tay cô ấy
lại mềm như vậy? Thật kì lạ.' Add cảm thấy nghi ngờ không thôi. Elesis có cha
làm kị sĩ Velder vô cùng mạnh mẽ, từ nhỏ cô ấy đã luyện tập kiếm với cha mình.
Tay Elesis phải có vết chai, hay một ít sẹo chứ. Tại sao lại mềm mại, trơn
trượt như vậy??? (Con gái 2D được đấng trên ban đủ loại Buff…Nhất là Loli :3)

''Fi~'' Một tiếng kêu cắt đứt suy nghĩ của Add.

''Oh…Cám ơn nhé Hachisei'' Add đi lại lấy một số cây thuốc cùng ít trái cây
cậu nhờ Hachisei hái giúp.

''Rồi…Hiện tại cậu ngồi yên đó nhé, để tớ nghiền thuốc đắp cho cậu'' Add nói
với Elesis rồi cầm thuốc đi đến bên hồ rửa.

''Cám ơn cậu. Tớ phiền cậu quá.'' Elesis cười ngài ngùng. Cậu đã cứu cô một
mạng, hiện tại lại giúp đỡ cho vết thương của cô. Là một kỵ sĩ cô nhất định
phải báo đáp ơn nghĩa này.

''Không có gì. Cậu ráng chịu nhé, hơi rát tí. '' Add cười cười, sau đó cầm
thuốc đã được nghiền ra đến bên Elesis.

''Là một kỵ sĩ ngay cả chút thương cũng không chịu được không phải là một kỵ
sĩ tốt…a…a'' Elesis nắm chặt quyền nói nhưng ngay sau đó thì hét lên vì rát.

''Phụt…hi…hi'' Add phì cười.

''Không…không được cười…a…'' Elesis đỏ mặt quát Add.

''Ha…ha…Ele (tên thân mật của Elesis)…ha…ha…cậu quả thật có tinh thần kỵ sĩ
đó, nhưng cậu nên nhớ một điều, kỵ sĩ cũng là người, kỵ sĩ cũng biết yêu, biết
đau, biết mệt,.v.v như người thường mà thôi'' Sau khi cười no bụng, Add liền
bắt đầu giảng dạy Elesis. Cậu không muốn Elesis trở thành một kỵ sĩ quá cứng
nhắc, quá quy tắc, thích đeo gông xiềng lên bản thân mình mà mất đi vẻ đẹp tự
nhiên, ngây thơ,tự do của một cô gái.

''…Ừm…'' Elesis im lặng lắng nghe, cô quên phản bát việc Add tự tiện gọi cô là
'Ele'.

''Hi..hi..ăn trái cây mà Hachisei hái về nào. Kẻo cậu ấy buồn mất'' Add thấy
Elesis gật gù thì đưa trái cây đã được rửa sạch cho Elesis.

''Cám ơn'' Elesis nhận lấy trái cây và chậm rãi ăn.

''Đúng rồi, Add-kun…'' Elesis ngập ngừng hỏi.

''Hửm? Làm sao?'' Add quay qua hỏi.

''Cậu có thể chỉ dạy tớ cách mạnh lên không?'' Elesis nhìn Add mong chờ.

''Ách…Tại sao lại là tớ? Cậu có thể nhờ Lowe-san mà. Chú ấy là người mạnh nhất
nơi này.'' Add kinh ngạc hỏi.

''Không được sao'' Elesis trở nên ỉu xìu.

''Ặc…Không phải là không được, nhưng rất cực khổ nha. Cậu có chịu được
không?'' Add nhìn thấy cái nhìn đầy khinh bỉ của Hachisei thì cảm thấy bối rối
cực kì.

''Không sao. Tớ không sợ.''Elesis bỗng trở nên tươi tỉnh hẳn.

''Thế hiện tại cậu ở đâu?'' Add cảm thán con gái tâm tình bất thường như thời
tiết vậy.

''Tớ vẫn chưa tìm được'' Nghe Add nói Elesis bắt đầu lo lắng. Cô vừa mới đến
đây cũng không biết nên ở đâu. Ruben quá nhỏ không có chỗ ở.

''Xem ra cậu chưa tìm được chỗ ở. Nè…Ele…Cậu muốn ở với tớ không?'' Add ngập
ngừng hỏi. (tên này thật nguy hiểm)

''HẢ???'' Elesis đỏ mặt hét lớn.

''Nếu không thì thôi vậy'' Add hoảng sợ nhìn Elesis nói.

''Không..không phải vậy. Tớ có làm phiền gia đình cậu không?'' Elesis khoát
tay hỏi.

''Mà ~ nói là nhà chứ thật ra chỉ là một khu nghiên cứu nho nhỏ thôi. Hơn nữa
cũng chỉ có tớ với Hachisei à.'' Add cười cười nói.

''Nghiên cứu? 2 người? Cha và mẹ cậu đâu?'' Elesis kì quái hỏi.

''….Hai người họ đã mất rồi….'' Add trầm mặc, sau đó cúi đầu trả lời.

''…Xin lỗi…''Elesis cảm thấy có lỗi vô cùng khi chạm đến nỗi đau của Add.

'Thì ra là vậy. Thảo nào cậu ấy chỉ chừng tuổi ấy đã chững chạc như vậy. Chắc
cậu ấy cô đơn lắm. Còn có mắt trái của cậu nữa, có lẽ phải tự bảo vệ mình cậu
ấy mới mạnh như vậy trong độ tuổi nhỏ như vậy, hậu quả là khiến mắt trái cậu
bị mù' Elesis suy diễn lung tung trong lòng.

''Ha…ha…không sao đâu. Để tớ đên chỗ Lowe-san trả nhiệm vụ rồi chúng ta đi''
Add cười trừ. Cậu bảo Elesis ở lại đợi cậu còn cậu mở vết nứt đi đến chỗ Lowe
trả nhiệm vụ.

''Đó là cái gì? Thật kì diệu. Nó là năng lực của cậu ấy sao?'' Elesis nhìn
thấy Add mở vết nứt chui vào thì kinh ngạc không thôi nhưng phần lớn là thán
phục. Cô càng muốn cùng người bằng tuổi mình và mạnh mẽ như vậy chiến đấu với
mình. Ngày tháng sau này thật đáng mong đợi.

10 phút sau

''Xin lỗi bắt cậu đơi lâu. Mình đi nào. Tối nay mở Party đó nha, cậu có lộc ăn
rồi.'' Add xuất hiện từ vết nứt và bảo Elesis theo mình.

''Fi~'' Hachisei trên vai cậu kêu lên hưởng ứng.

''Ừm..'' Elesis vui vẻ đi theo Add.

Cả hai người biến mất sau vết nứt trả lại cho khu rừng không khí yên tĩnh hằng
ngày.


Vị Diện Lữ Hành Của Thanh Niên May Mắn E - Chương #16