6 : Lâm Thời Nhiệm Vụ


"Lực là hữu hình, khởi từ xương, truyền qua sống lưng vào vai mà phát ra. Kình
là vô hình, khởi từ gân, truyền qua tứ chi mà phát ra."

"Toái Cốt Xuyên Tâm-Nhất Chưởng Toái Cốt."

"Tửu Tuyền Hàn Tâm-Nhất Ấn Toái Hồn."

"Tồi Tâm Quán Nhật-Nhất Trảo Tồi Tâm."

oOo

Ngoài cửa vẫn bao phủ mưa lất phất sương mù, quỷ bí không gì sánh được.

Ngồi trong tửu quán, Minh cũng có chút tò mò nhìn qua cái túi đỏ mà đại hán để
lại, nhưng sau khi nhìn thấy bên trong có gì đó, hắn trong mắt lóe lên vẻ thất
vọng.

Liền là một cái dấu dạng con rùa, con ba ba, chiều rộng cao đều có hai cm,
được làm bằng đồng. Xem xét qua liền thấy không có giá trị, hắn liền cất lấy
con rùa vào một góc.

Minh nhàm chán nằm trên ghế, ánh mắt liếc nhìn phía xa xa.

Đợi thật lâu không có người đi qua, hắn thử tới gần, tự tay đẩy một cái, chợt
cảm thấy một tầng trở lực. Tựa như một tầng mềm nhũn màng ni lông mỏng, ngăn
cản hắn đi nơi nào.

Ở giữa màn sương mù, hắn mặc một cái áo vest ghi lê, bên trong là sơ mi trắng,
cả người có vẻ hết sức ngăn nắp sạch sẽ.

"Nếu như lực lượng của ta đạt đến tới trình độ nhất định, có thẻ hay không ra
tới bên ngoài ? " Minh đột nhiên toát ra một cái ý niệm cổ quái.

Thình thịch oành . . .

Song chưởng cùng xuất hiện, trong lúc nhất thời chưởng phong từng trận, không
khí đều theo phát sinh nổ đùng tiếng.

Như là nhìn kỹ, cũng có thể thấy được chưởng ảnh ở giữa không trung đang không
ngừng chồng chất.

Một đạo, hai đạo, ba đạo...

Mười Đạo!

Chỉ thấy, mười Đạo chưởng ảnh chồng chất lên nhau, uy thể kinh người, tưởng
chừng như sẽ có một chút rung động hay bạo tạc thanh âm thì bất chợt.

Chưởng ấn như hóa thành vô hình, xuyên qua màn sương, mạnh mẽ bay về phía
trước rồi tiêu thất.

“Hô...”

Minh thở phào một hơi, nhìn trước mắt mây mù, không khỏi tự nói: “Rốt cuộc
phải làm sao mới phá được lớp mây mù này ?”

Bỗng, một bóng người từ trong sương mù bước ra tới, cắt đứt mạch suy nghĩ của
Minh.

Hắn ngạc nhiên ngẩng đầu, đột nhiên thấy một bóng người tiến đến. Người nọ mới
vừa vừa nhìn thấy Minh liền đầy mặt ngạc nhiên hô: "Tiên, ta lại tới làm
phiền. "

Vừa nói, người nọ đều cười rất vui vẻ, cũng phải nói nơi này quả thực có quá
nhiều mây mù, hắn phải tốn một thời gian khá lâu mới tìm được tới nơi đây.

"Ngươi là Quan Vân Trường ? " Minh chân mày cau lại, trong lòng kích động,
nhưng khuôn mặt lại giữ một vẻ bình tĩnh. Ngay cả chính hắn cũng tò mò bản
thân tại sao bình tĩnh đến vậy.

Nhưng rồi hắnn cũng rất nhanh không để ý tới, sau bao ngày nay buồn chán không
có người tâm sự, bây giờ rốt cuộc tới một cái sinh vật sống làm hắn rất vui !!

Quan Vũ càng là cảm thấy kích động, trên mặt màu đỏ đều tựa hồ sâu hơn vài
phần. Hắn hướng phía Minh, chắp tay: "Không nghĩ tới Tiên dĩ nhiên nhận thức
Vũ. "

Minh có chút xấu hổ, đưa tay ra mời : "Ngươi trước tiến vào quán. "

"Chủ quán thành công giao dịch vật phẩm 'thịt ba chỉ nướng BBQ' , tiêu hao 1
điểm hối đoái."

Từ trong hệ thống cửa hàng mua lấy một phần thịt, xuất ra đặt trên bàn, cũng
đem một đôi đũa đưa cho Quan Vũ.

Đối diện Quan đại hán sắc mặt đỏ lên, thụ sủng nhược kinh mà nhận lấy, được
chủ quán cho phép, lúc này nhãn tình sáng lên.

Một luồng nồng nặc hương vị, chậm rãi từ đĩa thịt nướng kiểu BBQ nhẹ nhàng đi
ra, tràn ngập ở Quan Vũ miệng mũi bên trong.

Hắn nhất thời trừng mắt lên, tỏ rõ vẻ ngạc nhiên.

Thơm quá ! Rõ ràng không đói bụng, vì sao ngửi thấy được cái này kỳ lạ hương
vị, đột nhiên rất muốn ăn gì đó!

"Xét thấy chủ quán cửa hàng quá mức tiêu điều, sinh ý không mấy tiến triển,
hiện tại tuyên bố lâm thời nhiệm vụ ."

Lâm thời nhiệm vụ: Chủ quán trong năm ngày pha chế 3 loại rượu bất kỳ, cứu lại
gần tàn lụi tửu quán.

Quest thưởng: Một lần miễn phí cải tạo tửu quán.

Hệ thống nghiêm túc mà lạnh lẽo thanh âm ở trong đầu đột nhiên vang lên, khiến
hắn ngây người tại chỗ .

Lâm thời nhiệm vụ ? Cứu vớt tửu quán ? Cải tạo tửu quán ?

Là xây mới toàn bộ a~

Lấy lại tinh thần, Minh không khỏi vui vẻ, phấn chấn nhìn về phía Quan Vũ, nói
:

"Vân Trường, chúng ta uống rượu."

Quan Vũ đầy đầu nghi hoặc, như nhớ tới việc gì, liền nhẹ nhàng nhả ra một hơi
thở, sau đó bất đắc dĩ nói :

"Tiên, từ khi nếm rượu của quán, rượu ở bên ngoài ta uống dường như nước lã,
muốn liệt không liệt, muốn hương không hương, cũng đã không có phàm tửu có khả
năng thỏa mãn ta, lần này thuận tiện lại dự định mua lấy một vò rượu tiên mang
về."

"Ừ, tốt." Minh lơ đãng gật đầu .

Trở về tới quầy bar, hắn bắt tay vào pha chế. Từng tiếng "Cộc-cộc" vang lên
thu hút lấy sự chú ý của Quan Vũ.

Hắn ngẩng đầu quay sang nhìn, sau đó liền trợn mắt há hốc mồm.

"Chủ quán thành công giao dịch vật phẩm 'Rye Whisky' (rượu) , tiêu hao 5 điểm
hối đoái."

"Chủ quán thành công giao dịch vật phẩm 'Rosso Martini' (rượu) , tiêu hao 5
điểm hối đoái."

. . .


Vãng Lai Tửu Quán - Chương #6