1 : Vodka Cá Sấu Xanh


Oanh!

Sấm sét đùng đoàng rền vang cùng với những tia chớp lóe sáng rạch ngang bầu
trời.

Lộp bộp !

Từng giọt mưa rơi trên nóc phòng, theo khe hở kết nối thành ngấn nước đọng lại
trên trần nhà, nhỏ từng giọt tí tách xuống chậu nước.

Đây là một gian phòng nhỏ, tầm 30m². Xung quanh đồ đạc bị vứt lộn xộn, nào là
vỏ lon, túi ni-lông, những mảnh sắt để lâu han gỉ bị chôn sâu dưới nền đất xi-
măng, nào là những mảnh bìa giấy thấm đẫm nước mưa,...

Chủ nhân của căn phòng này tên là Minh, là một tên cô nhi, từ nhỏ liền ăn xin
dọc đường, không ai biết bố mẹ hắn là ai, hay tên của hắn là gì, chỉ biết hàng
xóm thường gọi hắn một chữ "Minh".

Lúc này hắn đang chăm chú nhìn vào màn hình vi tính, trong miệng chửi mắng một
câu : "Trời đ*."

Hắn liền cầm lên tô mì ăn liền, húp lấy 2 cái đem trong bát mì ăn sạch sẽ,
tiện tay đặt ở trên bàn, hắn một tay đặt ở bàn phím, một tay bắt lấy Con
Chuột, hai mắt chăm chú nhìn màn ảnh máy vi tính.

Nguyên lai hắn trừ nhận phế thải về bán, vẫn là một tên yêu thích giúp người
khác cày game, là một game thủ chuyên nghiệp.

Hắn hiện tại đang tại chơi là một cái gọi là "Tiêu Dao Thiên Hạ" trò chơi, chỉ
gặp hắn động tác thuần thục Thao Tác là một tên kiếm khách cô độc áo đen, tẩu
vị phong tao tránh thoát từng cái boss kỹ năng, các loại hoa lệ đường kiếm
đánh vào boss trên thân.

Sau 2 phút, boss ầm vang sụp đổ, hắn nhặt lên mặt đất rơi xuống một kiện ánh
vàng rực rỡ trang bị, sau đó ra ngoài, chờ một lúc, trên điện thoại di động
truyền đến một tin tức, nhắc nhở hắn thu đến 500 nghìn đồng.

Trên mặt hắn không có cái gì tâm tình vui sướng, chết lặng đóng lại cửa sổ trò
chơi, khóe mắt trong lúc lơ đãng liếc về trên màn hình tờ giấy với dòng chữ :
"Cuối cùng sẽ có một ngày, ta sẽ không còn vì sinh kế bôn ba, cuối cùng sẽ có
một ngày, ta sẽ để cho toàn bộ thế giới biết tên của ta."

"Ta cũng thật là ngu ngốc." Minh tự giễu một câu.

"Ai, cũng đã hơn một tháng không có có sinh ý rồi ah ~~ " Minh nhàm chán ngáp,
duỗi lưng một cái, không cẩn thận đụng phải bên cạnh chai bia, đinh đinh đang
đang tiếng vang một mảnh.

Hắn cũng không có phát hiện dưới chân hắn dây điện chẳng biết lúc nào bị nước
mưa thấm đến, phát ra một trận hỏa quang, rồi "Đoàng" trước mắt hắn tối đen,
ngã trên mặt đất.

oOo

Mưa.. như hàng vạn thủy tinh rơi vỡ nằm nghiêng ngả trên mặt đường lạnh lẽo,
những hạt nước và cái không khí rét buốt khiến người ta rùng mình, cái lạnh ôm
áp đến hơi thở cũng nặng nhọc.

Dáng người… băng qua cơn mưa.. lặng lẽ biến mất.

Không ánh sáng, mơ màng nhìn màn hình toát ra thứ ánh sáng vô cảm. Từng dòng
chữ nhanh gọn chạy vào trong mắt, miệng mỉm cười khẽ, trí não bất giác giật
mình thấy đau âm ỉ trước ngực, càng đau càng cười.. nụ cười cơ hồ sắp biến
thành cái gượng gạo của nước mắt…

Chực chờ thứ ánh sáng mau mau nhanh đến, mang theo bóng tối bao trùm căn phòng
này…

Ngẩn người…

Âm thanh nặng nề vẫn vang lên, căn phòng tối.. lạnh lẽo và quẫn bách…

Thở sâu, Minh đẩy cửa ra. Bụi bặm đập vào mặt, hắn ho khan nửa phút, mới có
thể thích ứng. Giương mắt nhìn lên, chừng 70 mét vuông quán rượu nhỏ là 4 phía
tường gạch, cửa sổ, cửa ra vào cùng với kiểu nền đá của nhà tù, giờ đây lại
mang vẻ đẹp có phần cổ kính. Không gian bên trong được thiết kế gọn gàng, tinh
tế với ánh nến dịu nhẹ (mặc dù đã tắt) mang lại cảm giác vô cùng bình yên và
dễ chịu.

Minh liếc mắt quan sát xung quanh tửu quán bụi bặm, thở dài một hơi. Hắn làm
chủ quán rượu này cũng đã được 4 năm, nơi đây ngốn không ít tiền tài của hắn
nhưng lại chẳng thu hút được bất kì khách hàng nào.

Đối với việc không có khách hắn đã triệt để chết lặng, bây giờ lại bị tai nạn,
dưỡng thương hết mấy tháng làm Minh rất phiền muộn.

Không bao lâu, hắn cầm một cái chổi, một cái thùng nhựa, một cái khăn lau. . .
Thẳng đến buổi tối phủ xuống, Minh mệt mỏi một đầu vừa ngã vào trên giường
nệm. Nơi đây tuy là như trước đơn sơ, cũng đã bị hắn quét tước được sạch sẽ.

Sáng sớm ngày kế,

Tỉnh lại. Hắn mệt mỏi chậm rãi kiểm tra một phen quán rượu nhỏ, nhìn thấy
không có nơi nào bị bỏ sót, liền đem chồng chất tại trong tửu quán rác rưởi
ném đi.

Tửu quán vị trí nằm trong một cái ngõ nhỏ, hơi có vẻ hẻo lánh. Hai bên đường
đều là chút ba tầng bốn tầng cửa hàng nhỏ, hơn phân nửa đều đóng kín cửa, buôn
bán một ít khách hàng lác đác.

Mở cửa, hắn ngồi sau quầy ngủ gật. Âm thầm nghĩ lấy như thế nào đề cao sinh ý,
ít nhất có thể nuôi sống chính mình.

Cho tới trưa, tổng cộng tới hai cái khách hàng. Một cái đi ngang qua, một cái
tới xem hàng, nghe hắn nói nơi đây không có danh tửu liền vội vã rời đi.

Thùng rượu bên trong đều là chút rượu cũ, mùi vị rất xông, cũng không biết có
hay không hư mất. Không dám thử rượu, Minh bèn tự tay dưỡng lấy 2 vò rượu nếp
mang ra bán.

Liên tiếp ba ngày, hắn tổng cộng tiếp đãi sáu người khách. Trong đó có hai
trung niên nam nhân nghĩ đến uống hai chén, uống xong một bầu rượu sau hùng
hùng hổ hổ trả tiền ly khai. Vài cái khác không xoi mói thêm, mấy lão tửu quỷ
sau đó cũng chưa từng tới.

Mấy ngày kế liền không có khách, ngồi ở trên ghế cái mông không khỏi trượt, cả
người như không xương lười biếng nằm ở trên ghế, thích ý không gì sánh được .

Đối với việc không có khách, hắn như đã tập mãi thành thói quen, ngày ngày hết
ăn rồi lại ngủ, trong đầu lại đang đại chiến với mỹ nữ mấy trăm hiệp. Cả người
không khỏi hư thoát...

Cũng không biết qua bao lâu, bên ngoài trời đã đen thùi lùi, ngay cả một điểm
ánh sáng cũng không có. Bất chợt, một âm thanh máy móc vang lên.

"Tích...Cổng không gian (ON)"

"Vị trí chuyển dịch..."

"Xác định chiều không gian số 99878."

oOo

Mở mắt, nháy nháy mấy cái, ngày hôm nay hắn tỉnh tương đối sớm.

Minh xem xét lấy màn hình điện thoại di động, bên trên hiện lên " 23: 43" .
Hắn thầm mắng xui, chính mình dĩ nhiên bất tri bất giác ngủ thẳng tới nửa đêm.

Cũng may nơi này tuy hẻo lánh nhưng trị an vẫn là rất tốt, không có kẻ lang
thang nào mò mẫm tiến vào. Ngáp một cái, rửa lấy mặt sạch sẽ, hắn từ trong tủ
lạnh lấy ra một chai rượu thủy tinh đặt trên bàn gỗ.

"Vodka Cá Sấu Xanh là sản phẩm Vodka Nga chính hiệu được sản xuất tại Việt nam
theo dây chuyền , công nghệ , nguyên liệu và công thức của Nga..." Minh chợt
nhớ tới, hắn còn cất một vài chai rượu trong tủ lạnh, vốn là dự định sáng mai
lấy ra, ngược lại ban đêm không có ai, vậy mới vừa ngắm nghía cẩn thận.

Mở ra nắp bịt miệng chai, trong nháy mắt nồng đậm hương thuần tửu hương bắt
đầu từ đó mãnh liệt mà ra, những hương tửu giống như hóa thành thực chất, mang
theo hương vị mông lung che lấp, trong nháy mắt tràn vào xoang mũi của Minh
bên trong, thiêu động hắn vị giác.

Đây là một loại cực hạn hương thuần lúa mạch mùi thơm, mang theo một chút vị
cay cay thoang thoảng cùng vị ngọt êm dịu, nhưng là cái này ngọt chát chát lại
là không có ảnh hưởng chút nào tới loại kia cảm giác nồng đậm, ngược lại là để
hương rượu này trở nên càng thêm mê người cùng mê say chi ý.

Minh trừng to mắt, nhịn không được "Lộc cộc" một tiếng, nuốt nuốt từng ngụm
từng ngụm nước bọt, về sau đem cái mũi xích lại gần, bỗng nhiên khẽ hấp, mùi
rượu lan ra, nhỏ như rắn chui vào hắn bên trong xoang mũi, trong nháy mắt du
đãng đến hắn toàn thân, phảng phất để cả người Minh đều là hưng phấn lên đồng
dạng.

Lúc này, chính bản thân hắn cũng không ngờ vodka Cá Sấu Xanh lại có hương vị
thơm nồng đến như vậy.


Vãng Lai Tửu Quán - Chương #1