Luyện Hỏa Thần Hồ(1).


Người đăng: newbie3979

Hư ảnh bắt đầu ngưng tụ thành một cái hồ lô, có chiều cao khoảng chừng một
mét, có màu nâu đỏ giống như màu của mắc ma.

Hai bên có tay cầm được làm thành hai đầu rồng uống lượng sống động như thật,
có màu đỏ thẫm, nối từ thân lên đầu của hồ lô. Chính giữa thân có khắc một chữ
HỎA, từ đó tỏa ra lượng nhiệt khủng khiếp.

Bỗng nhiên, một nguồn thông tin về võ hồn được truyền thẳng vào não của hắn.

Luyện Hỏa Thần Hồ là một quả hồ lô có xuất xứ từ Đấu Phá Thương Khung, nó có
khả năng dung luyện các loại dược liệu tạo thành đan dược.

Mỗi lần thu hoạch một hồn hoàn sẽ tăng cho hồ lô thêm một loại dị hỏa mới, và
đồng thời còn cung cấp thêm một phần kí ức của luyện đan sư cùng cấp.

“Đây là võ hồn của ta sao? Thật cường đại nha.” Nguyệt Minh đầy hưng phấn thầm
nghĩ trong lòng.

Nhưng khi hắn nhìn lại ông lão thì khiếp sợ không thôi. Không biết từ khi nào
sau lưng của vị lão giả kia đã trôi nổi lơ lửng bảy hồn hoàn lần lượt : vàng,
vàng, tím, tím,, đen, đen, đen. Một vị Hồn Thánh chân chính đang đứng trước
mặt hắn.

Trên tay của vị lão giả kia cũng xuất hiện một thanh kiếm màu màu trắng ngà,
xung quanh nó tản mát ra hàn khí lạnh giá.

Trong lúc Nguyệt Minh còn đang ngơ ngác nhìn, ông lão cũng kinh sợ không thôi.
Chỉ là một cái Võ Hồn bình thường, chưa có phụ gia một cái hồn hoàn nào cả.
Nhưng nó đã tỏa ra nhiệt lượng khủng khiếp, khiến võ hồn của hắn tự động phóng
thích ra bên ngoài.

Dù sao hắn cũng là một vị Hồn Thành, tâm tình đã được rèn dũa hơn mấy chục
năm. Hắn nhanh chóng thanh tỉnh trở lại, hiền từ nhìn Nguyệt Minh nói:

- Ngươi đặt tay lên trên quả đầu đằng này đi.

Vị lão giả từ từ móc một quả cầu thủy tinh màu lam từ trong người ra. Nguyệt
Minh cũng không dám chậm trễ, nhanh chóng đặt đôi tay lên đó.

Khi chạm vào quả cầu, hắn cảm thấy một lực hút mạnh mẽ, nó không thôn phê năng
lượng trong cơ thể mình.

“Ong ong.” Ánh sáng chiếu ra khắp cả căn phòng.

- Tiên Thiên Mãn Hồn Lực.

Nhìn vào quả cầu đang tỏa ra ánh sáng chói lóa, vị lão nhân khiếp sợ không
thôi. Không thể tin là ở nơi hẻo lánh, xa xôi nhưng lại xuất hiện một hạt
giống tốt như vậy.

Nguyệt Minh lúc bấy giờ cũng ngỡ ngàng nhìn vào quả cầu, hắn hiểu Tiên Thiên
Mãn Hồn Lực có ý nghĩ như thế nào. Nó giống như một tờ giấy chứng minh về khả
năng thiên phú của mình, đồng nghĩa với hi vọng là hắn có thể tấn cấp thành
một vị Hồn Đấu La nếu không bị chết non.

- Tốt! Tốt! Tốt! Ngươi có đủ tư cách nhập học vào Tinh Vũ viện. Cầm lấy tờ
phiếu này và có thể trở về, thông báo tin vui này cho người nhà biết. Nên lưu
ý ba ngày nữa phải có mặt để điểm danh nhập học.

Lão giả không kìm chế nổi kích động nói liền ba chữ tốt và móc ra một tờ giấy
đưa cho Nguyệt Minh.Thậm chí ngay cả bây giờ, hắn hận không thể bắt Nguyệt
Minh lập tức nhập học.

Học viện là nơi đào tạo ra các hồn sư, học trò càng ưu tú thì thành tựu tương
lai càng cao.

Khi học viện bị gặp nguy hiểm thì có thể cầu cứu các học viên đã tốt nghiệp.
Ngoài ra, việc đào tạo ra một cường giả còn có thể nâng cao chất lượng và hình
tượng của ngôi trường.

- Vâng! Đa tạ ông.

-Tốt! Ngươi trở về đi.

Nhìn thấy bóng lưng của đứa nhỏ sáu tuổi vui mừng, nhảy nhót đi ngoài. Vị lão
giả không khỏi cảm thán là sóng sau đè sóng trước.

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Tác giả chân thành cảm ơn các độc giả ủng hộ cho bộ truyện này. Có lưu ý gì
xin ghi ở phần bình luận. Chân thành cảm ơn.


Vang Danh Đấu La - Chương #5