Đánh Cược


Người đăng: Kant2492

Hạo Thiên lúc này đang hớn hở đi quanh trấn, nhìn thấy rất nhiều thứ lạ mắt
được bày bán, hắn vô cùng hứng thứ như một đứa trẻ vừa ra khỏi nhà . Thật sự
thì hắn cũng mới 12 tuổi, lúc trước luôn ở trong Hoàng Long Đại Sâm Lâm cũng
chưa từng gặp người nào khác nói chi đến hiện tại lại nhiều người đông vui náo
nhiệt buôn bán thế này.

Hắn áp chế sự tò mò của mình, hiện tại hắn là đi rèn luyện và học hỏi thêm để
tăng lên cái sự hiểu biết về thế giới nhiều đến đáng thương của hắn.

Hắn đi lung tung, cuối cùng cũng không biết mình đang đi đâu . Hắn đánh bậy
đánh bạ vào một khu nhà nhìn trông rất lớn, phía trước có một bảng hiệu :
Minh Hội Quán

Cùng lúc hắn bước vào cũng có một tiểu cô nương tinh nghịch đáng yêu chạy vào
. Cả hai bước vào liền có vô số ánh mắt từ trong hướng về bọn hắn, hầu hết là
khinh thường, cười nhạo . Hắn không quan tâm bước đi, bỗng có một tên to lớn
hán tráng đứng ra trước mặt hắn nói giọng khinh thường :

- Hai tiểu tử miệng còn hôi sữa các ngươi đến đây làm gì ? Nơi này không hợp
với bọn nhóc các ngươi đâu, biết điều một chút trên người có cái gì đưa ra
cho ta xong rồi cút đi.

Hạo Thiên trợn mắt nhìn hắn khó hiểu : " Ngươi là cái gì mà ta phải đưa đồ cho
ngươi ! Chưa kể ta đưa cũng chưa chắc ngươi cầm nổi a . "

Vị cô nương kia cũng hiện lên vẻ mặt thích thú nhìn hắn, nàng nhìn qua liền
biết tên hán tráng kia cấp độ bao nhiêu, cũng không tệ lắm đâu, không biết
tiểu tử này sẽ làm sao.

Mọi người xung quanh âm thầm tặc lưỡi, tiểu tử này cũng thật to gan đi . Tên
kia mặc dù có chút vô sĩ nhưng hắn đúng là có thực lực không vừa a . Nói về
lực lượng của hắn ít nhất cũng phải hai trăm cân, có gì hắn cầm không nổi đây
.

" Hahaha ! Thái Đầu ta nổi tiếng ở Hoàng Sơn Trấn này về sức mạnh, cái gì ta
cầm không nổi ! Mạng ngươi dù có của Lâm gia ta cũng có thể cầm ! " Tên hán
tráng đó cười dữ tợn nói

" Vậy cược một chút ! Nếu ta thua ngươi kêu ta làm gì cũng được, đi tự sát
cũng được . Còn nếu ta thắng, ngươi đãi ta một bữa ăn, còn nữa, ta hỏi gì
ngươi trả lời đó . Thế nào ? " - Hạo Thiên lúc này mặt hắn đúng là phải dùng
hình ảnh như thiên thần để hình dung.

" Được ! " Thái Đầu sảng khoái chấp thuận, còn nghĩ tiểu tử này thật không
biết trời cao đất dạy, lần này hảo hảo dạy cho hắn bài học . Lúc sau hắn liền
biến sắc, hối hận vì suy nghĩ của mình.

Hạo Thiên cầm thanh Trảm Thần Long cấm xuống nền . Bảo hắn cầm lên, cầm lên
được hắn liền thắng . Nhưng khi hắn chạm vào liền cảm thấy một luồng đao khí
sắc bén, hắn hiện tại cấp 58, trải qua không ít trận chiến, lúc này theo
bản năng liền khởi động nguyên lực hộ thân, loại bỏ đao khí.

Nhưng một màn xảy ra làm mọi người vô cùng kinh hãi kể cả hắn . Thái Đầu chạm
được cán đao, xung quanh có không ít vết thương, chừng đó cũng không ăn nhằm
gìn . Hắn dùng sức kéo thanh đao lên lại phát hiện không thế nhúc nhích nó
chút nào, hắn dùng cả hai tay kéo mạnh vẫn không thể làm thanh đó nhúc nhích
, đột nhiên hắn cảm thấy như mình đang cố gắng kéo một cái móng vuốt của rồng
ra khỏi nó . Hắn sợ hãi buông tay té ra phía sau, người nện xuống đất tay run
lẩy bẩy.

Cả hội quán im phăng phắc, thanh đao đó là thế nào mà ngay cả Thái Đầu cũng
không thể nhấc lên nổi.

- Hắc ! Vậy ngươi thua rồi a !

- Quỷ ! Chắc chắn ngươi giở trò ! - Thái Đầu gầm lên


Vạn Tộc Chiến Tà - Chương #4