Lôi Kiếp.


Người đăng: caubenguguc

- Hệ thống, Nếu ta thất bại thì sao?

- Đinh ! Tu luyện Đệ tứ tầng không có thất bại. Kém nhất thì ký chủ cũng đạt
được địa phẩm linh căn. Còn trường hợp thứ hai là không tự lượng sức mình bị
lôi kiếp oanh chết.

Nghe song hệ thống giải thích, Lâm Sơn súc động muốn lôi ra hệ thống để hành
hung một phen. “Vậy mà ngươi nói không có thất bại, lừa ai đấy, bị lôi kiếp
oanh chết còn không tính là thất bại.”

- Nếu ký chủ tham lam muốn có được càng cường đại linh thể thì ký chủ chịu
dựng càng mạnh lôi kiếp. Nếu ký chủ không chụi đựng được lôi kiếp thì chết.
Còn việc thất bại là không có, chỉ cần ký chủ chịu qua nhất đợt lôi kiếp thì
đã tính thành công rồi.

- Ách. Vậy ta chụi đựng được tới cuối cùng thì sao ?

- Rèn luyện linh thể chụi đựng lôi kiếp không có cuối cùng. Chỉ có càng cường
đại hơn lôi kiếp phía sau mà thôi.

Nghe vậy Lâm Sơn cũng bớt đi một phần lo lắng.

Ba ngày sau, mây đen phủ kín một vùng thảo nguyên. Phía dưới Lâm Sơn đã toạ
đợi lôi kiếp hàng lâm.

Phía xa nơi đó, tàn hồn của lão thái bà cùng Diêu Nhu đứng đó nhìn qua.

- Đồ nhi không cần lo lắng. Lôi kiếp mặc dù kinh khủng nhưng nó cũng chứa
đựng sinh cơ vô tận. Tiểu tử kia tu luyện hơn một năm nay dẫn động lôi kiếp
nhiều như vậy cũng không sao. Hiện tại là đợt lôi kiếp cuối cùng nên nha đâu
ngươi cũng không cần phải lo lăng quá cho hắn đâu. Còn nha đầu ngươi sắp đôt
phá Vũ Tông cảnh rồi không lo chuẩn bị đón lôi kiếp đi a.

Nghe lão thái nói như thế nhưng Diệu Nhu dường như không nghe thấy mắt vẫn
nhìn về phía Lâm Sơn. Hơn một năm qua, Diệu Nhu được chuyền lại Hỗn Độn cấp
công pháp “Mộc Linh Quyết” lại có Thiên Linh Thể, trong một năm nàng đã tấn
sắp đạt đến Vũ Tông cảnh. Bỏ xa Lâm Sơn. Nhưng Lâm Sơn lại không ngại. Hắn cái
gì có thể chậm nhưng riêng đẵng cấp thì chỉ cần có đầy đủ kinh nghiệm thì hắn
có thể tấn cấp ngay mà không hề có bình cảnh. Đây cũng là sự cường hản của hệ
thống. Chỉ cần tư nguyên đầy đủ thì cái gì cũng có thể lấy tới.

Không một tiếng động lôi kiếp giáng xuống bổ lên thân thể Lâm Sơn. Ầm ầm liên
tục không dứt.

Lâm Sơn bị lôi kiêu bổ trên người cắn răng chịu đựng. Trước đạt được ‘Phệ
Thiên Lôi Hồn’ Lâm Sơn chụi đựng lôi kiếp 7 ngày 7 đêm. Hiện tại chỉ mới bắt
đầu nhưng lôi kiếp đều muốn khủng bố hơn lúc trước hắn chịu đựng.

Phệ Thiên Lôi Hồn năng lực là hập thụ thiên lôi bồi bổ bản thân linh hồn.
Ngoài ra khi sữ dụng lôi thuộc tính nguyên khí sát thương gia tăng 50% tăng
thêm hiêu ứng “Phệ Huyết”. Khi đối phương bị nhiểm nguyên khí của bản thân,
nguyên khí bản thân sẽ thôn phệ nguyên khí, huyết dịch của đối phương nếu bị
ăn mòn lâu dài có thể tổn thương đến linh hồn. Khi nhìn thấy thuộc tính này
Lâm Sơn cười toe toét không ngậm được mồm.

Lượt đầu lôi kiếp trôi qua, thân thể Lâm Sơn toát ra một tầng chất đen hôi
thối. Chưa kịp phản ứng lại lôi kiếp lần thứ hai bổ xuống. Lần này lôi kiếp so
với lần trước muốn mạnh gập đôi. Làm cho Lâm Sơn thống khổ cực kỳ. “Vì thực
lực, vì tương lai phải chịu đựng”. Lâm Sơn chịu đựng lôi kiếp thống khổ thì
Phệ Thiên Lôi Hồn thuộc tính đã hấp thu một phần lôi kiếp sức mạnh chuyển hoá
nuôi dưỡng linh hồn hắn càng cường đại hơn. Cũng giảm bớt Lôi uy mà Lâm Sơn
phải chụi đựng.

Qua ba ngày Lôi kiếp hết đợt này đến đợt khác bổ xuống người của Lâm Sơn. Giờ
đâu bên ngoài cơ thể Lâm Sơn bao phủ dày đặc một tầng bùn đất. Tầng bùn đất
này cũng là từ cơ thể hắn tiết ra tạp chất trong cơ thể ra bên ngoài. Còn có
một tầng lôi điện chi lực bao quanh cơ thể Lâm Sơn, đó cũng là dấu hiệu Lâm
Sơn đạt được Lôi linh thể. Nhưng vẫn con trong giai đoạn luyện thể nên linh
thể của Lâm Sơn vẫn chưa thành hình.

Giờ đây Lâm Sơn ý thức chỉ có hai từ “ Chịu Đựng”. Ba ngày này chịu đến lôi
kiếp luyện thể Lâm Sơn đã sớm mất đi ý thức. hiện giờ chèo chống hắn chí có
hai từ chịu đựng mà thôi.

Lôi kiếp vẫn tiếp tục giội xuống người của Lâm Sơn. Nhưng tiếp theo một màn
làm cho đứng từ nơi xa lão thái bà biến sắc.

- Sao có thể có chuyện đó. Tại sao tiểu tử đó có thể dẫn động “Dẫn Lôi Kiếp”
được. Thứ này đáng không nên xuất hiện tại giới này mới phải a. Tại sao lại bị
tên tiểu tử này dẩn động được.

Nghe được từ lão thái Dẫn Lôi Kiếp Diệu Nhu lo sợ quay đầu nhìn lấy nàng hỏi.

- Sư phụ “Dẫn Lôi Kiếp” là chuyện gì ? Nó có nguy hiểm đến tướng công không.

- Không, thứ lôi kiế này nói mạnh không mạnh, nói yếu cũng không yếu. Nhưng
có điều chắc chắn mạnh hơn tất cả các đợt lôi kiếp trước đây hắn từng chụi
đựng.Tu vi người chịu đựng lôi kiếp này càng cao thì lại càng mạnh. Còn tiểu
tử đó chỉ mới có Vũ Tướng cảnh. Cùng lắm thì đánh hắn tổn thương một chút
dưỡng thương vài tháng là khỏi. “Dẫn Lôi Kiếp” là một loại lôi chủng tên là
“Kích Lôi Dẫn”. Loại lôi kiếp này “Thiên Đạo” thường dùng để trừng phạt một số
kẽ ngoại vực tiến đến huỷ đi trật tự của vực đó, hoặc cố ý tiến vào những cấm
địa trọng yếu của nhất vực. Lôi kiếp thuộc tính chỉ cần nhắm vào mục tiêu thì
cho du hắn có đi đâu chăng nữa thì lôi kiếp này vẫn đánh chúng kẽ đó. Cho dù
là có dùng thứ gì đi cản trở thì cũng không thoát được, trừ khi đi ra khỏi khu
vực trưởng quản của thiên đạo đi qua một vùng của thiên đạo khác. Nhưng tên
tiểu tử Lâm Sơn này ngồi đây tu luyện mà cũng có thể dẫn phát loại này lôi
kiếu quả thực là kỳ quái.

Còn Lâm Sơn qua ba ngày chịu đựng lôi kiếp hắn tinh thần đã sớm mất đi khống
chế rời vào trạng thái mờ mịt. Nên giờ phút này hắn không hề biết bản thân
mình lại dẫn phát đến “Dẫn Lôi Kiếp”.

Ngày thứ tư, Lôi kiếp vẫn hạ xuống trên người Lâm Sơn một cách đều đặn. Cữ một
đợt kết thúc lại có một đợt mạnh hơn hạ xuống. Hiện giờ cơ thể Lâm Sơn không
có gì khác ngoài một lớp da cùng một bộ khung sương. Nếu hiện tại Lâm Sơn tỉnh
lại nhìn thấy cơ thể hiện tại của bản thân chắc có lẽ hắn sẽ nghĩ bản thân lại
bị “Diêm Vương” đổi lấy một cái cơ thể khác. Nhưng hiện tại Lâm Sơn tinh thần
thì chìm trong một giấc mộng. Hắn mơ thấy hẵn vẫn còn ở trái đất. Vẫn cầm cặp
đến trường, vẫn đi chơi cùng bạn bè, vẫn ăn cơm cùng cha mẹ hắn. Bản thân Lâm
Sơn vẫn đang đắm chìm trong cuộc sống bình dị nới đó. Thì có một thanh âm vang
lên.

- Đinh! Cảnh bảo ký chủ gặp phải nguy hiểm.

- Hệ thống sẽ kích hoạt hộ chủ công năng. Phải chăng kích hoạt?

- Đinh! Cảnh bảo ký chủ gặp phải nguy hiểm.

- Hệ thống sẽ kích hoạt bảo vệ công năng. Phải chăng kích hoạt?

- Sau 5 giây hệ thống sẽ tự động kích hoạt bảo vệ công năng.

- 5

- 4

....

Nghe được thanh âm làm cho Lâm Sơn mờ màng, Lâm Sơn cố gẵng suy nghĩ để nhớ ra
gì đó.

- 2

- 1.

- Bảo vệ công năng kích hoạt.

- Kiểm tra nguy hiểm. Ngăn chặn cảm giác của ký chủ. Mở ra trương trình hồi
phục. Hệ thống sẽ tự động sữ dụng Thú điểm để khôi phục thương thể của ký chủ.
Bắt đầu khôi phục.

- Phục hồi.

...

Trong khi Lâm Sơn vẫn còn mờ mịt thì thú điểm của hắn đang nhanh tróng giảm
xuống theo từng đợt lôi kiếp. Do được hệ thống ngăn chặn toàn bộ cảm giác nên
rất nhanh tinh thần của Lâm Sơn rất nhanh khôi phát hiện không đúng.

- Ta nhớ bản thân ta đang tu luyện đệ tứ tầng của Ngự Lôi Thiên Quyết. Đang
rat a phải bị sét đánh mới đúng. Tại sao ta lại ở đây.

- Phục hồi.

Bổng hắn nghe thấy âm thanh. “Đúng rồi là hệ thống”. Lâm Sơn tỉnh lại phát
hiện bản thân vẫn đang tự vận chuyển công pháp. Xung quanh cơ thể chịu lấy một
loại khinh khủng áp lực từ thiên địa làm cho cơ thể hắn không cách nào nhúc
nhích.

Rầm.

Một đạo lôi kiếp hạ xuống làm cho Lâm Sơn hoàn toàn tỉnh lại. Mở mắt nhìn thấy
lôi vân đầy trời, lội điện ầm ầm đánh xuống. Nhưng không hề có cảm giác gì cả.

- Đinh! Ký chủ ý thức khôi phục hệ thống một lần nữa mở lại cảm giác của ký
chủ.

- 5,4,3,2,1.

Aaaaaaaaaaaaaaaaa

Đau, quá đau, cực kỳ đau đớn làm cho Lâm Sơn hoàn toàn thanh tỉnh lại. Nhưng
không cho Lâm Sơn kịp thích nghi sự đau đớn này. Thì trên trời lôi vân dần dần
biến sắc, ban đầu từ lôi vân màu đen chuyển thành xám đã làm cho Lâm Sơn sức
chịu đựng gần đến cực hạn.

Nhưng hiện giờ trên trời lôi vân lần nữa biến sắc. Từ xám lần này chuyển thành
tử sắc. Lôi điện lấp loé ra tử sắc tia chớp. Phía xa lão thái bài nhìn thấy
cảnh tưởng lập tức sững sờ nhìn lấy. Săc mặt thay đổi liên tục, đầu tiên là
ngạc nhiên, đến tiếp quái lạ, tiếp tục là thắc mắc, kinh hãi các loại.

- Tiểu tử dừng lại đi, ngươi không chịu nổi thứ lôi kiếp này đâu.

Lâm Sơn nghe được lão thái bà lên tiếng cùng lúc đó thanh âm hệ thống vang
lên.

- Chúc mừng ký chủ kích phát được ‘Tử Chi Lôi Kiếp’.

Lâm Sơn hơi sững sờ, nghe được lão thái bà âm thanh Lâm Sơn cũng hơi muốn dừng
lại. Bởi vì hắn gần như là chịu không được. Nhưng hệ thống lại thông báo làm
cho Lâm Sơn đắn đo. “Tiền bối ngài ấy sẽ không lừa ta, nhưng tại sao hệ thống
lại thông báo là chúc mừng mà không phải là thông báo nguy hiểm”. Không cần
đợi Lâm Sơn hỏi hệ thống thanh âm lại vang lên.

- Hệ thống phát hiện năng lượng thích hợp để làm tài liệu thằng cấp hệ thống.
Ký chủ có thu lấy hay không.

- Tài liệu thăng cấp. Hệ thống là cái gì.

- Tử chi lôi

- Ách, tử chi lôi là từ lôi vân trên đầu ta sao.

- Vâng.

- Thu như thế nào.

- Ký chủ có hai loại phương pháp. Một hệ thống chực tiếp lấy đi Tử Chi Lôi
bổn nguyên từ lôi vân. Làm cho ký chủ chực tiếp vượt qua đợt lôi kiếp luyện
thể này, hơn nữa hệ thống làm đên bù cho ký chủ bằng các biến đổi cơ thành Tử
Lôi Linh Thể. Nhưng ký chủ sẽ làm thiên đạo lầm tưởng rằng ký chủ cướp đoạt Tử
Chi Lôi bổn nguyên từ thiên đạo, sẽ làm thiên đạo giáng xuống nhất kiếp bất kỳ
đối với ký chủ, có thể dẩn đến tử vong. Hai, lấy cơ thể ký chủ làm môi giới,
lôi kiếp hạ xuống hệ thống sẽ để 4/10 lôi năng rèn luyện thân thể của ký chủ,
còn lại hệ thống sẽ tích trữ lại. Mời ký chủ lựa chọn.

- Cách hai đi, ta vẫn muốn tiếp túc.

“Theo thời gian thì chỉ có 4 ngày ta kéo cừu hận được Tử Chi Lôi, nếu thêm mấy
ngày nữa sẽ có càng nhiều lôi chũng khác kéo ra tới lúc đó chẳng phải lại có
thêm nhiều tài liệu thăng cấp hệ thống hơn sao” Lâm Sơn suy nghĩ mà cảm thấy
mình đúng là thiên tài.

‘Người chết vì tài, Chim chết vì ăn’ câu nói này biểu hiện hết thảy tâm tình
của Lâm Sơn hiện tại.

Lâm Sơn đang chìm trong vui sướng mặt mũi như nở hoa, thì phía đằng xa có hai
thân ảnh nhìn lấy khuôn mặt hắn làm cho cả hai người cảm thấy có chút hiểu
không thấu.

- Tiểu tử này không phải bị sét đánh thành ngu ngốc rồi chứ hiện tại còn
không chịu dừng lại, muốn chết hay sao a.

- Sư phụ chúng ta có cần qua giúp đỡ huynh ấy không ?

- Hiện tại thì không cần, ta cảm thấy hắn rất tự tin, không, phải nói là vui
sướng mới đúng. Ta thật không hiểu được hắn, uy áp lớn như vậy mà bản thân hắn
không hề có chut nào khó chịu ngược lại còn cười được như thế, không lẽ hắn
còn có cách vượt qua đợt lôi kiếp này hay sao a?

Từ lôi vân một tia Tử Chi Lôi nhỏ bằng chiếc đũa hạ xuống đỉnh đầu Lâm Sơn.

Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!

Lâm Sơn gào lên, hắn biết bản thân mình nhầm lẫn rất lớn. Hẵn nghĩ chỉ có 4
phần lôi kiếp thì bản thân có thể thong dong vượt qua. Nhưng hắn lầm, hệ thống
để lại 4 phần cho hắn luyện thể đã là cực hạn của bản thân hắn có thể chịu
được đến.


Vạn Thú Hệ Thống - Chương #13