Căn Nhà Nhỏ


Người đăng: caubenguguc

Từ hệ thống lấy ra Yêu Hồ sáo trang đưa cho Diêu Nhu.

- Nha đâu, mặc đồ vào a. Hay Diệu Nhu nhà ta thích khoả thân đi lại a

Diệu Nhu tiếp đồ từ Lâm Sơn mặc vào. Không khi tràn ngập căng thẳng bị một câu
nói của Lâm Sơn mà tan biết.
Lâm Sơn cười đợi Diệu Nhu thay song Hồ Yêu sáo trang vào nhìn lại. Lâm Sơn
hoàn toàn ngốc trệ nhìn lấy Diệu Nhu. Nàng xuyên đồ vào làm nàng toả ra khí
chất khác hẵn Diệu Nhu hằng ngày mà hắn biết. Nàng có thêm một tia quyến rủ
một cách mờ mịt. Làm cho tâm thần của Lâm Sơn không thể khống chế nhìn lấy
nàng. Nàng giống như tiên tử trên trời hạ xuống vậy. Trước đây Lâm Sơn là một
trạch nam sông chung với Diệu Nhu hắn khắc chết dục hoả của bản thân thầm nhủ
đợi Tiểu Nhu lơn hơn 1 chút rồi mới “Ăn” nàng. Nhưng hôm nay, sau khi thấy
Diệu Nhu mặc lên Hồ Yêu sáo trang tăng thêm 3 điểm mỵ lực làm cho bản năng
trạch nam của Lâm Sơn nổi lên.

Bị Lâm Sơn nhìn Diêu Nhu ngượng ngùng chạy tới cầm lấy tay hắn lắc lắc hỏi
“Tiểu Nhu có gì trên mặt sao ?”

Trong vô tình những hành động của Diệu Nhu càng xúc động đến Lâm Sơn làm dục
hoả trong cơ thể hắn trào ra. Không khống chể nổi bản thân hắn hung hăn hôn
lấy Diệu Nhu nói “Tiểu Nhu nàng đẹp quá.” Vừa nói tay hăn vừa mò xuống dưới
cặp ngực đầy đặn của Diệu Nhu.

Diệu Nhu nghe được Lâm Sơn nói khuôn mặt nàng càng đỏ hơn. Ôm lấy Lâm Sơn hôn
đáp lại.

(Lược bỏ 3 tỷ từ. Không có ngôn ngữ giải thích. Mời anh em tưởng tượng cho bổ
não )

Mây mưa sau một ngày một đêm. Ánh sáng chiếu vào khuôn mặt Lâm Sơm làm hắn
tỉnh dậy. Cúi đầu nhìn lấy nha đầu trong ngực mình Lâm Sơn thở dài ngữa mặt
lên nhìn trời.

Nghe tiếng Lâm Sơn thở dài Diệu Nhu trong lòng nhảy lên suy nghĩ “Hôm qua
không lẽ mình làm gì sai làm thiếu gia giận sao”. Nghĩ tới đó nàng rưng rưng
nước mắt ngước mặt lên nhìn lấy Lâm Sơn.

Cảm nhận được giai nhân trong lòng cữ động Lâm Sơn mĩm cười nhìn xuống. Làm
hắn giất mình khi thấy nàng khuôn mặt rưng rưng nhìn lấy hắn. Làm cho Lâm Sơn
cuống lên. Sống hai đời lần đâu đối mặt với chuyện như vậy Lâm Sơn không biết
làm gì cả.

- Xin lỗi Tiểu Nhu, có phải ta làm nàng đau sao? Nằm nghĩ thêm đi để ta đi
nấu bữa sáng cho nàng.

- Tướng công đêm qua Tiêu Nhu có làm gì sai không?

- “Không có a”. Không hề suy nghĩ hắn liền trả lời

- Vậy lúc nãy chàng thở dài là vì sao?

- Ách, Cái này khó nói a.

- Hu hu, Chàng giấu Tiểu Nhu. Có phải Tiểu Nhu làm gì sai làm tướng công
chàng không thích Tiêu Nhu.

Nghe được lời nàng, Lâm Sơn ngẩn người trong giấy lát. Hôn nàng sau đó nói :
“Nha đầu nàng không làm gì sai hết chỉ là ta có tâm sự trong lòng mà thôi.”

- “Kỳ thực ta định để nàng lơn hơn một chút nữa mới làm chuyện này với nàng
nhưng hôm qua ta lại thất thố không khống chế được bản thân. Nên ta còn thấy
định lực của bản thân còn thấp a. Hôm nay là nàng, nhưng sau này nếu còn không
khống chết được bản thân bị dính mỹ nhân kế thì sao a”. Nhìn xuống Diệu Nhu
Lâm Sơn cười gian xảo. “Thế nên sau hằng ngày ta sẽ lấy nàng ra luyện tập a”

Diệu Nhu ngây ngô không hiểu hết ý của Lâm Sơn, nghe được mình có thể giúp cho
Lâm Sơn rèn luyện nàng vui vẽ gật đâu lia lịa. Lâm Sơn thấy vậy cười càng tươi
hơn. Dựng đứng đại thương tiến công Diệu Nhu.

(Tiếu tục lượt bỏ 3 tỷ từ. )

Lần này mây mưa song Lâm Sơn lấy ra một khối thị của Thanh Bằng ra nướng lên.
Rất nhanh thịt chín.

Diệu Nhu tỉnh dậy cầm lấy Hồ Yêu sáo trang ra bên hồ tăm rữa một phen. Sau đó
đi tới bên Lâm Sơn. Ôm lấy tay Lâm Sơn u oán nhìn hắn.

- Tướng công chàng xấu lắm, lừa tiểu Nhu.

- Ha ha chính nàng đồng ý mà.

- Nhưng rõ rang tướng công bảo lấy tiểu Nhu luyện định lực a.

- Ha ha. Được rồi ăn thị chín rồi. Ăn đi đây là thịt bát giai yêu thú Thanh
Bằng. Ăn bồi bổ bản thân a.

Lâm Sơn yêu chiều cầm Thanh Bằng thịt nướng đưa cho Diệu Nhu. Nhìn nàng ăn hắn
cười sau đó cũng cầm lấy một phần thịt nướng ăn.

Đang ăn thịt nướng Diệu Nhu bỗng nhưng dừng lại. Trừng mắt nhìn về phía Lâm
Sơn. Giống như nhìn một tên phá gia chi tử.

Làm Lâm Sơn đang ăn thịt phát giác được ánh mắt từ nàng nhìn qua làm cho hắn
xém chút nghẹn.

- Sao vậy Tiểu Nhu?

- Chàng là đồ phá gia chi tử a. Bát giai yêu thú thịt 1 cân cũng muốn mua
được một toà phủ lớn vậy mà chàng lấy ra nướng ăn như vậy. Nếu mẫu thân còn
sống chắc chắn sẽ lấy cây đánh đòn mông chàng.

Nói song Tiêu Nhu lại căm cúi ăn thịt làm Lâm Sơn ngớ ngẫn co chút cảm giác
khổ bức, mắng hắn bại gia cũng thôi a, còn lôi mẹ hắn vào, mà nếu mẹ hắn còn
sống chắc chắn sẽ đánh hắn giống như Diệu Nhu nói. Đang định ăn thịt nướng
tiếp thì Diệu Nhu hét lên làm cho Lâm Sơn giật mình. Vừa quay qua thì nghe
thấy Diêu Nhu thanh âm vang lên tiếp

- Bát giai yêu thú thịt chàng lấy từ đâu ra vậy a. Muôn giết được Thanh Bằng
Điểu Thì cũng phải đạt đến Vũ Quân a. Cả kinh thành cũng chỉ có Hoàng đế có
được Tu vi như vậy a.

Nghe được nàng hỏi Lâm Sơn mới thở ra tâm tình thả xuống nói “Nha đầu này có
thì ăn đi a. Hỏi làm gì cơ chứ. Ta cũng không đi hại nàng. Bát giai yêu thú
thịt có ai lại đi bán a. Người khác có thì toàn bộ đều dùng để tu luyện còn
nàng thì lại nói ta bại gia. Nàng thật là ngốc a. Còn về thịt từ đâu tới thì
ngày hôm qua trước khi về ta bắt gặp 2 con bát giai yêu thú đánh nhau đợi
chúng chết ta mới ra lươm tiện nghi mà thôi nên là nàng không cần phải lo lăng
đâu. Ở chổ ta còn 500 Cân đây a.”

Nghe Lâm Sơn nói Diệu Nhu suy nghĩ một thoáng chốc rồi “Nga” một tiếng sau đó
lại ăn thịt nướng tiếp.

Ăn song thịt cả hai ngồi xuống vận chuyển công pháp hấp thu Thanh Bằng thịt
chuyền tới Nguyên Khí.

- Đinh! Chúc mừng ký chủ thể chất tăng 2.

Nghe được hệ thống thông báo Lâm Sơn khinh hỉ mở ra bảng trạng thái.

ID : Lâm Sơn.

Đẳng cấp : 23 ( Vũ Nhân tam giai)

EXP :2089660/10000 (120/giờ)

HP: 970

MP: 860

Sức mạnh :72

Thân pháp : 46

Linh hoạt:37

Trí tuệ:53

Thể chất:54

May Mắn :1

Thú điểm : 19970

Điểm thuộc tính : 6

- Hệ thống trang bị Thanh bằng sáo trang.

- Trang bị thành công.

Trang bị sáo trang lên Lâm Sơn nhìn lại thuộc tính bản thân mà há hốc.

Đẳng cấp : 23 ( Vũ Nhân tam giai)

EXP :2089660/10000 (120/giờ)

HP: 9590

MP: 1700

Sức mạnh :127

Thân pháp : 106

Linh hoạt:183

Trí tuệ:78

Thể chất:99

May Mắn :5

Thú điểm : 19970

Điểm thuộc tính : 6

- Sinh lực gần vạn. Ta chỉ mới Vũ Nhân Tam trọng a. Hắc hắc Địa giai sáo
trang quả nhiên là trâu bò a.

Đang đắm chìm trong chỉ số khủng của bản thân. Bổng Lâm Sơn nhớ tới ngày hôm
qua hệ thống thông báo. Hăn không nói tiếng nào lao tới bế Diệu Nhu bay lên
không chung. Ngữa mặt lên trời nhìn sau đó lao về một hướng đi.

- Hệ thống nơi có bảo vật hướng nào a ?

- Đinh ! 10 dặm về hướng tây bắc.

- Ách. Ta phi hành nãy giờ tại sao càng đi càng xa a ?

- Ký chủ đi sai hướng.

- A ha ha. Hệ thống ta sao có thể nhầm hướng được a, chỉ là trời đẹp nên tao
đi dạo thôi a. Đúng vậy là đi dạo a.

Tự an ủi bản thân sau đó Lâm Sơn lại quay lừng lại phi hành vài canh giờ. Vừa
đi vừa hỏi đến mấy chục lần nhưng vẫn là không có tới được đó. Lâm Sơn có chút
mộng.

- Hệ thống, Ta phi hành từ lúc đến giờ tại sao không có tới nơi a?

- Ký chủ tổng cổng đi qua nơi đó 12 lần. Mỗi lần đều lấy cực tốc phi hành qua
nó. Nới đó cách địa điêm ban đâu chỉ có 300m hiện tại ký chủ cách nơi đó ngày
càng xa. Theo như dữ liệu nãy giờ ký chủ ngài lần hỏi gần nhất cũng cách nơi
nó 10 dăm. Cũng là lần đầu tiên hỏi. Càng về sau thì ký chủ càng đi xa hơn.

- Nhưng ta phi hành nãy giờ có thấy sơn đông hay cái hoàng cung gì đâu a.

- Mời ký chủ kích hoạt nhãn pháp của bản thân sau đó quay về hướng Đông đi 8
dặm.

Nghe được hệ thống nói. Lâm Sơn kích hoạt Vạn Nhãn lên tiếp tục phi hành.

- Đinh! Ký chủ hệ thống bảo ngài đi về hướng Đông ngài chạy theo hướng tây
nam. Vậy bao giờ mới đến a.

- Ách. Hệ thống xung quanh đây có cái khốn trận nào không, hay ảo trận các
loại ?

- Hệ thống dò xét không hề có. Mong ký chủ không cần đa nghi.

Lâm Sơn mặt mo nóng lên, hiện giờ cho dù có dày hơn nữa cũng không có cách
biện hộ cho bản thân. Đang không xác định được phương hướng thì nghe được Diệu
Nhu thanh âm vang lên bên tai.

- Hi hi~. Tướng công ngài lạc đường rồi có phải không.

- Nào có, ta chỉ là đi dạo xem nơi này co gì hay không mà thôi.

Lần này Lâm Sơn có được hệ thông trợ giúp rất nhanh hắn về được nơi hồ nước.
Nhờ đang kích hoạt Vạn Nhãn rất nhanh hắn thấy mội ngôi nhà được phủ đầy rêu
xanh. Nhìn từ xa trên cao xuống nơi có hoàn toàn rất khó chú ý ra. Làm cho Lâm
Sơn lúc trước không nhận ra là phải.

Đi tới căn nhà Lâm Sơn mở cửa ra. Nhưng chưa kịp mở cửa ra thì có một nguồn
sức mạnh phản chấn Lâm Sơn bay ra xa.

- Hệ thống người nói không có nguy hiểm cơ mà.

- Đinh! Hệ thống đã làm ra tính toàn hết thảy. Trừ khi ký chủ tự sát ra thì
sẽ không có một chút nào uý hiếp đến tính mạng của ký chủ cả. Thế nên Nguy
hiểm tính mạng là không có.

- Hừ. Ta không tin tà a.

Nói Lâm Sơn lại lao tới mở cửa nhưng cứ mỗi lần vao tới thì lại có một luồn
sức mạnh vô hình phản trấn hắn ngược lại.

Diệu Nhu muốn cản Lâm Sơn. Nhưng thấy ánh mắt của hắn làm cho nàng không dám
lên tiếng.

Sau vài trăm lần bị bay ra ngoài. Lâm Sơn nằm xuống đất thở hồng hộc. Đang
chuẩn bị xông tiếp, thấy Diệu Nhu đứng bên cánh cửa gõ gõ. Hắn đang định hô
lên “Cẩn” thì thấy Diệu Nhu mở cánh cữa ra.

Há hốc Lầm Sơn trợn mắt Nhìn lấy Diệu Nhu nơi cánh cửa. “Ta tốn không biết bao
nhiêu sức không có mở được cánh cửa này. Nàng ngược lại tốt chạy tới sờ mó một
cái thì mở được cửa. Sao lại bất côn vậy a.” Giống như hiểu được tâm tình của
Lâm Sơn hệ thống mới nói lại cho Lâm Sơn một tiếng.

- Ký chủ đây là nhà người khác ký chủ không hề có một chút lễ phép nào xông
tới. Vị đại năng kia chưa giết ký chủ là may mắn rồi. Diệu Nhu nàng ra gõ cửa
một tiếng kiểm tra nhưng vẫn là gõ, nên mới không nhận phản trấn.


Vạn Thú Hệ Thống - Chương #11