Người đăng: truongngoclannhi180998@
Khi ăn xong 2 người về nhà . Trên đường về gia tộc tấc cả mọi người đều nhìn
Thiên Vũ bằng cặp mắt khác thường . Nhưng Thiên Vũ không thèm quan tâm đến mấy
thứ đó.
Tin tức của cuộc thú triều đã lan rộng khắp nơi trên đại lục Tinh la (đại lục
tinh la là 1trong các đại lục lớn trong thế giới võ thiên này)
-Đại ca chúng ta chừng nào mới rời khỏi đây.
- Để xem... 3 ngày sau đi
--Đại ca muốn đi nơi nào?
- Đi đến Thiên Long tông
-à
2 người vừa đi vừa nói chuyện .Khi đến gia tộc những người canh gác khi nhìn
thấy Thiên Vũ liền cuối đầu xuống không dám ngẩn lên. Thiên Vũ không quan tâm
bước đi đến phòng mình đóng cửa rồi bắt đầu tham khảo chức năng luyện đan của
hệ thống.
-Ting kí chủ muốn luyện đan hồi máu, luyện khí, tích cốc ,tăng thiên đan,.... cần long thinh thảo, tu bì thảo, nhật sầu thảo, hoan hồ thảo, tề hổ thảo,...
-ting kí chủ có mua không tổng cộng là 164 linh thạch trung phẩm.
-Mua
-ting mua thành công có hay không luyện chế ?
-luyện chế
-Ting... luyện chế bắt đầu 22h đan ra lò.
Á ... đù .. vậy là xong à.?
-À hệ thống chức năng của ngươi có bao nhiêu?
-Ting chức năng của tôi gồm tất cả . Cái nào cũng có ...
-Ồ vậy à vậy ngươi có thể cho ta bây giờ đạt tới tứ hải kì không?
-Ting không thể.
-Vậy cũng nói chức năng gì cũng có.
-Ting hãy tôn trọng hệ thống . Việc tăng tu vi thì tự mà cố gắng.
-Thôi không giỡn nữa. À hệ thống có trò gì vui để chơi qua thời gian không.
-Ting ... hệ thống đang nâng cấp có gì gọi lại sau....
- Á ... Đù ê hệ thống con em ngươi giám chơi lão tử hừ không cần ta đi chơi
đây . Lâm Kiệt đi làm nhiệm vụ quan trọng nào!!
-chi chi nha...
1 người 1 thú đi ra khỏi phòng rồi dung tốc độ nhanh chạy về phía U Minh sơn.
Rút cuộc hậu quả nghiêm trọng đó chính là gần1/3 yêu thú trong rừng phải phơi
thây ngoài trời . Còn người nào đó đang sảng khoái hát ca.
3 ngày sau 2 bóng người đang đi thong dong về phía Thiên Long tông mà đi. Đó
là Thiên Vũ cùng Thiên Trúc.
Xung quanh đường đi không một yêu thú nào xuất hiện vì chúng nó cảm nhận được
tử thần hơi thở tỏa ra ở đó. Thiên Trúc không nhận ra điều này.
-Các ngươi đứng lại !! giao tất cả độ vật, tiền bạc ra đây !!
- Ồ đạo tặc à.
-Ê hệ thống ngươi có thể nói cho ta biết thông tin về bang đạo tặc này đi.
-Ting hệ thống đang bận chớ làm phiền ;tự mà tìm.
- Á đù ... con mẹ ngươi... hệ thống.
-Ting hệ thống không có mẹ... phạt kí chủ vì hỏi câu dư thừa trừ 10000 linh thạch hạ phẩm.
-Á dù. Thôi xin lỗi
-Ting lời xin lỗi được chấp nhận nhưng không hoàn trả những vật đã thu.
- Được lắm ngươi cứ chờ đi.
-Ê thằng kia sợ hả sao đứng không nhút nhích gì vậy. Một giọng nói từ 1 tên đạo tặc.
-Các ngươi là ai ? Thiên Vũ giả vờ hoảng sợ nói
-Chúng tôi là đạo tặc.
Thiên Trúc kinh thường nói
- Giời ơi tưởng gì làm hết hồn.
Thiên Vũ nhìn mặt mấy tên đạo tặc rồi nói:
-Umk đúng rồi nhìn mấy mặt thằng này ngu như con cu ngốc như con cốc vậy mà đòi đi làm đạo tặc. hahaha..
-Hừ các ngươi dám nói chúng ta ngu còn ngốc nữa phải không.
-Ukm 2 người cùng nhau gật đầu.
-Vậy các ngươi chết đi . Nguyệt trảm!!!
-keng tiếng vũ khí gãy phát ra từ va chạm.
-A quái vật chạy thôi.
Người thủ lĩnh ra lệnh cho tất cả đạo tặc rồi lấy tốc độ nhanh nhất.
Qua 2 tuần rèn luyện và tiến về phía Thiên Long Tông rút cuộc 2 người cũng đến
được Đế quốc Nhật Cổ.
-Đúng là đế quốc nha náo nhiệt thật.
Đế quốc Nhật Cổ là 1 đế quốc đứng thứ nhất trong đại lục Ting La ở đây là nơi
tập trung đông nhất của các thiên tài, tu sĩ... xung quanh đế quốc có nhiều
ngọn núi cao đến tận mây . Các tường thành được bố trí cac trận pháp...
Thiên Vũ nói:
-Ở đây linh khí dầy đặc thật . Thôi đi tìm chỗ nào ăn, nghỉ ngơi rồi đi thăm quan xung quanh.
-Dạ
2 người đi tìm quán ăn gần đó.
- 2 vị khách quan mời vào.
Thiên Vũ nói với tiểu nhị:
-được lấy tất cả các món ra đi
-Vâng. Tiểu nhị nghe xong liền mắt sáng ra chạy vào phía trong.
2 người Thiên Vũ đi lại bàn ăn rồi ngồ xuống.
-Đại ca nơi này đẹp thật . Mà huynh ở đâu mà có nhiều vậy?
-Bí mật!!
-Umk
Ở cửa quán ăn đột nhiên xuất hiện 1 nam nhân, rồi hắn bước đến chỗ ngồi của 1
nam 1 nữ kia.
-Tương Diêu sao ngươi lại đi chung với hắn?
Người nam kia quay lại mặt có vẻ kinh ngạc, lạnh lùng nói:
-Mắc mớ gì tới ngươi.
-Ngươi ... ta là phu quân tương lai của nàng.
Nữ nhân kia nói:
-Hừ mặc dù Đỗ Kiệt ngươi là phu quân của ta nhưng ta yêu hắn. Một phế vật như ngươi cùng một chỗ làm ta mắc ói. Biến đi.
- C... ác .. các.. ngươi..
Nam nhân kế bên Tương Diêu nói
-Không nghe Tương Diêu nói à cút!!
Đỗ Kiệt tức giận nói:
- Được ta sẽ từ hôn ngươi đồ đàn bà ti tiện.
-Ngươi nói gì Liễu Dương giết chết hắn đi!!
- được
Liễu Dương liền lao về phía Đỗ Kiệt!
-Thiên giao
-Aaaa...Tôi không cam tâm dù có chết tôi cũng phải giết các ngươi. Đỗ Kiệt không cam tâm la lớn.
-Hừ Lâm Kiệt chặn hắn lại.!!
Thiên Vũ nghe được cuộc nói chuyện thì mặt vô cùng tức giận vì hắn cũng 1 thời
bị kêu là phế vật.
-chi nha chi nha..
Thân hình Lâm Kiệt biến lớn hơn lao về phía Đỗ Kiệt chắn trước mặt hắn.
-Aaaa
Liễu Dương bị phản kích thân hình như cung tên bắn đụng vào tường phun máu.
Cảnh tượng trước mắt làm cho Đỗ Kiệt cùng Tương Diêu ngây như phỗng.
-Chi nha. thân hình 1 lần nữa biến nhỏ lại nhảy vào người Thiên Vũ quơ quơ hai chân khoe thành tích.
-haha Thiên Trúc đem đồ tham ăn này qua đó ăn đi.
-Dạ đại ca
-Xin hỏi các hạ là ai tại sao phải giúp phế vật này. Tương Diêu tức giận hỏi.
-Hửmk phế vật hả ,trên đời này ta chưa biết người con gái nào độc ác giống cô tưởng đẹp thì ngon à. Thiên Vũ mất bình tĩnh la lên.
-Đại ca huynh cứ vậy hoài . Thiên Trúc nói.
-haha xin lỗi . Ngươi muốn mạnh lên không ? Thiên Vũ nhìn sang phía Đỗ Kiệt hỏi.
-Muốn ta muốn cho mọi người thấy ta không phải là phế vật . Và ta muốn tự tay giết chết người đàn bà độc ác này.
-Được ta sẽ cho ngươi 1 cơ hội tu luyện.
-Còn ngươi đồ đàn bà chết tiệt ta sẽ không lấy mạng ngươi nhưng ta sẽ phế đi tu vi của ngươi. Đệ đệ phá tu vi của ả cùng tên kia.
-Dạ
-Đừng mà....aaa
-Thôi chúng ta đi. Để lại vài linh thạch cúng với 2 người bất tỉnh. Thiên Vũ rời khỏi nơi đó đem Đỗ Kiệt đưa về khách sạn.
-Đỗ Kiệt đây là đan dược tự tay ta chế có thể giúp ngươi có thể tu luyện.
Đỗ Kiệt không nghĩ ngợi cầm lấy đan dược cảm ơn xong liền lao nhanh ra ngoài.
-Trời hắn không sợ ta bỏ thuốc độc hay gì vậy.