Băng Ngọc


Người đăng: Leader

Lại qua thêm một đoạn thời gian, trong hồn hải Ám Thiên lúc này xảy ra biến
hóa nghiêng trời lệch đất. Không gian ngập tràn một màu trắng xóa, phủ đầy
băng tuyết. Ở ngay vị trí trung tâm lơ lững một vật thể hình cầu dẹt, trông nó
khá giống một con mắt.

“Thứ này là thứ gì?”

Ám Thiên thì thào tự hỏi.

Cậu tiến tới chạm nhẹ vào bề mặt băng tinh của nó.

“Xẹt. . .”

Bề mặt vật thể nổi lên từng đường kẻ ngang dọc như lưới điện, chúng chạm vào
tay cậu và mất hút. Theo đó một lượng thông tin từ nó truyền vào não bộ, Ám
Thiên phải mất đôi lúc để tiêu hóa hết mớ dữ liệu này.

Theo đó Ám Thiên được biết vật thể này tên gọi là Băng Ngọc, song hành với
Băng Ngọc và một vật thể vô định khác, nó cho phép cậu mô phỏng bất kỳ loại vũ
khí nào nhìn thấy. Do chỉ là hàng nhái nên chất lượng cao nhất chỉ đạt tầm 80
– 85% là hết đát.

Băng Ngọc có thể xem như một linh hồn tách ra từ Ám Thiên, bằng cách nào đó nó
bị biến dị mà cậu không hề hay biết. Vì là một phần linh hồn nên những năng
lực ẩn chứa trong Băng Ngọc, Ám Thiên đều có thể sử dụng.

Đệ nhất năng lực : Không Gian Xuyên Thấu.

Năng lực này giống hệt Obito trong Naruto cậu từng xem. Kỹ năng này nếu gặp
cao thủ không gian hệ sẽ rất phiền toái.

Đệ nhị năng lực : Ẩn.

Vũ trụ tồn tại nhiều chiều không gian khác nhau, khi sử dụng khả năng này chủ
thể sẽ đi vào một chiều không gian song song với trục không gian chính nhưng
lại không thể tác động tới bất kỳ sự vật, hiện tượng nào tồn tại trong chiều
không gian đó, nó giống như hai đường thẳng song song không bao giờ gặp nhau.

Đệ tam năng lực : Thuật thôi miên hoàn hảo.

Kỹ năng bá đạo giúp Aizen làm mưa làm gió trong Bleach, tuy nhiên thuật này
trong tay Ám Thiên nó hoàn mỹ hơn. Nó đúng nghĩa với hai từ hoàn hảo, cậu có
thể sử dụng nó mà không cần thông qua kiếm.

Đệ tứ năng lực : Nhận biết tương lai.

Khoảng thời gian ấn định là ba giây, không thay đổi. Hạn chế duy nhất của nó
là không thể áp dụng với những kẻ dùng Vận Mệnh Chi Thuật, Chiêm Tinh gia hay
các chức nghiệp có liên quan đến số phận khác.

Ám Thiên ngồi cười ngây ngô khi tiếp nhận những thông tin này. Đây mới chỉ là
do Băng Ngọc mang đến cho cậu, sẽ không khó khăn mơ mộng tới các kỹ năng thức
tỉnh khác. Nên nhớ mấy kỹ năng này do Băng Ngọc mang lại mà không phải huyết
trì, vì thế Ám Thiên cực kỳ chờ mong khoảng thời gian sắp tới.

Phần da thịt bên ngoài Ám Thiên bây giờ thảm không thể tả, chúng mục nát và
nhăn nhúm như mấy lão bất tử không chịu chết. Cậu nhìn sang Ỷ Lan bây giờ cũng
nhăn nheo như bà cụ non không kém gì mình, thân hình bé con của nàng khẽ run
lên bần bật.

Lại nhìn về kẻ thường dân kia, hắn đã biến mất tự lúc nào. Ám Thiên nghĩ rằng
có lẽ hắn đã tới giới hạn chịu đựng, cậu như trút được một gánh nặng, nếu cậu
cùng Ỷ Lan mà bỏ cuộc trước, khi trở ra chắc không còn mặt mũi gặp người khác.

Đúng lúc này, huyết trì phát sinh dị biến.

Từ tòa Huyết Bi nổi lên nhiều đường gân huyết sắc phập phùng, như có sinh
mệnh. Chúng như những con rắn cuốn tới bao trùm lấy toàn bộ huyết trì. Ngay
khi nó chạm vào Ỷ Lan, nàng hét lên một tiếng, trực tiếp bị truyền tống ra
ngoài.

Sự việc xảy ra bên trong không một ai hay biết.

Đêm đó.

Ám Thiên cùng Ỷ Lan ở chung một phòng. Giữa căn phòng này có bố trí hai chiếc
giường đệm trắng và một cái bàn nhỏ giữa phòng, vừa mở mắt dậy, Ỷ Lan trước
mặt Ám Thiên kêu lên:

“Ây da, giờ này mới tỉnh dậy, huynh dậy muộn hơn ta gần một căn giờ đấy.”

Ám Thiên cả người mệt mỏi, cậu nhích người lăn qua một góc. Ỷ Lan thấy thế vội
chạy ra ngoài, lát sau nàng đem về một con gà quay rồi đặt lên chiếc đĩa để
trên bàn.

“Huynh chắc đói bụng rồi, ăn đi, muội đã ăn trước rồi.” Ngoài miệng thì nói
vậy song Ỷ Lan lại lấy dao cắt một phần thân gà ra, đặt trên cái dĩa khác nhỏ
hơn rồi bắt đầu cắt xé.

Vampire ở đây không giống trong Trái Đất miêu tả. Thức ăn khoái khẩu của họ
không phải máu mà là thịt và hoa quả, sở dĩ được gọi là Huyết tộc bởi màu mắt
và đặc tính hắc ám lẫn trong khí tức, cốt tủy.

Ám Thiên nhoài người dậy, gắp lấy vài miếng sau đó bước tới mở toang hai cánh
cửa phía sau ra.

Từ đây nhìn xuống, nơi này có bốn tầng, tính luôn tầng thương là năm. Phòng
của cậu nằm ở tầng bốn. Thấp thoáng phía xa có vài căn lên tới bảy, tám lầu,
không hiểu sao tự dưng Ám Thiên lại nhớ về khung cảnh kiếp trước, nơi những
tòa nhà cao tầng mọc đầy rẫy.

Ỷ Lan mất đôi phút xử lý mớ thức ăn của mình, nàng dùng khăn giấy lau tay, sau
đó cùng Ám Thiên sóng vai nhau đứng bên cửa sổ nhìn ra ngoài ngã tư đường bên
dưới.

“Nơi đây là đâu?” Ám Thiên lên tiếng hỏi.

“Ký túc xá Thiên Đô học viện.” Ỷ Lan cười nói.

“Cha ta, ông ta không tới sao?” Ám Thiên lại hỏi.

Ỷ Lan có phần cảm thán: “Cha huynh cứ như tảng đá, mặt mày lạnh tanh chẳng bù
với mẹ huynh suốt ngày cười nói. Hồi chiều nghe mẹ huynh nói rằng ông ta cùng
cha muội xuất ngoại làm nhiệm vụ rồi, hình như là chuyện quan trọng nếu không
thì không nhờ đến hai trưởng gia tộc ra tay cùng lúc.”

“Đi làm nhiệm vụ?” Ám Thiên cảm thấy bất an. Cha cậu thì không nói, ông ta
thiên về ám sát còn cha Ỷ Lan lại chịu trách nhiệm phán quyết những kẻ phản
bội, sự việc khiến bộ đôi này đồng hành cùng nhau hẳn không phải chuyện nhỏ.

Ỷ Lan trấn an: “Huynh yên tâm đi, muội biết không nhiều nhưng trưởng gia tộc
chỉ đứng sau chúa tể, rất ít người có khả năng hạ được họ.”

Ám Thiên thở ra một hơi, cậu không phải không có tình cảm với người cha này,
đến bây giờ cậu mới nhận ra điều đó.

“Chỉ có đứng trên tất cả nhìn xuống, bao quát chúng sinh trong tay mới là
vương đạo.” Ám Thiên nắm chặt bàn tay nhỏ nhắn đưa lên trước mặt, kiên định
nói.

“Huynh nói đúng, đừng có cầu vào người khác mà nên tự lực bản thân định lấy,
muội ủng hộ huynh.” Ỷ Lan cười tươi.

“Bất quá ta vẫn còn rất yếu.” Trong lòng cậu không khỏi nhớ tới tình cảnh
trong huyết trì, một đoạn ký ức về trận chiến không tên đã diễn ra như thế
nào, chỉ nghĩ đến thôi mà Ám Thiên cảm thấy da đầu ớn lạnh và cậu ghét điều
đó.

Cười tự giễu, Ám Thiên bước lên giường khoanh chân ngồi xuống tập trung tu
luyện. Cấp bậc tu luyện của Huyết tộc chia làm mười giai.

Ma Tốt : vampire sơ phẩm ngoài mạnh hơn người thường một chút còn lại không có
gì đặc biệt, chủ yếu giai đoạn này chia thành các bước như luyện bì, luyện cơ,
luyện nhục, luyện huyết và luyện cốt.

Ma Sĩ : Có khả năng cảm nhận ma khí, huyết khí, lợi dụng chúng cường hóa căn
cơ bản thân, thời điểm này được xem là quan trọng nhất, sau khi hấp thu đủ ma
khí nếu muốn cường đại hơn thì phải tán công liên tục để cường hóa trụ cột,
đặt nền móng vững chắc. Người đạt kỷ lục tán công nhiều nhất là trưởng gia tộc
Thiết Thủ với tám lần.

Ma Sư : Hấp thụ thành công ma khí, tùy ý phóng xuất chiến đấu. Huyết tộc còn
lợi dụng đặc điểm này để dồn nén ma lực, kẻ nào dồn nén càng nhiều thì ma lực
càng tinh thuần, dễ dàng khiêu chiến vượt cấp.

Ma Tướng : Hình Thành Chiến Huyết ma giáp, tùy theo căn cơ từng người mà hình
thành các loại chiến giáp mạnh yếu khác nhau.

Ma Linh : Xuất hiện ma đan.

Ma Vương : Hình thành ma hồn.

Ma Hoàng : Ma hồn phụ thể, xuất hiện ma anh, chuẩn bị hình thành thiên ngoại
hóa thân.

Ma Đế : Thao túng không gian, kiến tạo lĩnh vực.

Cổ Ma : Trong Huyết tộc chỉ có mỗi chúa tể mới biết được cảnh giới này thế
nào.

Ma Thần : ???

Ở Huyết tộc nếu muốn tu luyện phải đạt ít nhất năm tuổi trở lên. Lúc này căn
cơ mới vững chắc bởi ma khí cuồng bạo, dễ dàng phá vỡ kinh mạch ma nhân. Ám
Thiên thuộc trường hợp đặc biệt, tia khí lưu ám kim kia cải tạo cậu liên tục
trong năm năm liền nên cường độ cơ thể cậu mạnh hơn rất nhiều so với đồng tộc.

Bây giờ cậu đang ở đẳng cấp Ma Tốt đỉnh phong, tùy thời tiến nhập Ma Sĩ. Ám
Thiên chính là ngay trong lúc này muốn đột phá, cậu cảm thấy quanh mình dao
động luồng khí mờ nhạt, chỉ cần dẫn dắt chúng tiến vào nội thể là cậu thành
công đạp nhập Ma Sĩ.


Vạn Thế Độc Hoàng - Chương #5