Miểu Sát


Người đăng: tuanminhnguyen

" Ngươi có ý gì? " Nghe vậy Tiểu Y Tiên mày liễu dựng thẳng, vẻ mặt băng sương
lạnh lùng hỏi.

" Hiện tại tân sinh đệ tử tính tình ngày càng kiêu ngạo, cho nên tại lúc trúng
tuyển cần phải hảo hảo làm giảm duệ khí, sau này đối với cuộc sống trong học
viện của các ngươi chỉ có lợi chứ không có hại. "

" Ta biết các ngươi đều là thiên tài, cho nên rất kiêu ngạo. Bất quá các ngươi
vẫn là nên nghe lời ta, Già Nam Học Viện thiên tài đều là đi đầy đất, không
hảo hảo giáo dục các ngươi một chút, đến lúc đó các ngươi lại tùy tiện đắc tội
học trưởng. "

Thanh niên có ý tốt nhắc nhở.

" Hừ! Vậy thì ta thật muốn xem, các ngươi có thể làm gì được chúng ta. "
khoanh tay trước ngực, Tiểu Y Tiên khinh thường hừ lạnh nói.

" Vậy thì tùy ý các ngươi, quy cũ này các ngươi có tuân theo hay không cũng
được, không phải chuyện của ta. " Thanh niên tùy ý khoát tay nói.

Bản thân hắn cũng chỉ là có ý tốt nhắc nhở một cái mà thôi, còn có tuân theo
hay không thì hắn cũng không để ý.

Đến Già Nam Học Viện người mới đểu như vậy, không ăn chút quả đắng sẽ không
biết khổ.

" Lăng Phong học trưởng, ngươi bên này tựa hồ có vấn đề a? " ngay lúc này, ở
trong trường bống đi ra mấy thanh niên.

" Không có gì, chỉ là vị tân sinh này không muốn ra ngoài phơi nắng mà thôi "
Lăng Phong tùy ý nói.

" Hắc, lâu rồi không có gặp qua tân sinh kiêu ngạo như vậy. Lăng Phong học
trưởng, muốn chúng ta hỗ trợ hay không? " Nghe vậy một gã thanh niên trước
ngực đeo một cái huy chương có bảy miếng kim tinh, hướng về phía Lăng Phong
cười, trong nụ cười thoáng mang vẻ lấy lòng.

" Ta khuyên các ngươi vẫn là không cần làm chuyện thừa thãi, nhìn xem sau lưng
bọn hắn ngất đi đám người ngươi liền hiểu. "

Theo Lăng Phong ngón tay phương hướng nhìn lại, mấy thanh niên liền nhìn thấy
nằm dưới đất mấy trăm người, trong lòng phát lên ý lạnh, hít vào một ngụm khí
lạnh.

" Sẽ không phải đều là do những người này làm đi. "

" Ùm, là dùng thuốc mê. "

" Thuốc mê, ta còn tưởng bọn hắn lợi hại lắm đây, hóa ra là dùng thuốc mê. "
một cái thanh niên khinh thường cười lạnh.

Sau đó thanh niên này liền nhìn về phía Tiểu Y Tiên mấy người.

Nhìn thấy dung mạo xinh đẹp Tiểu Y Tiên, Tiêu Ngọc, Tiêu Mị, Thanh Lân mấy
người, thanh niên nhất thời sững sờ, sau đó gương mặt nổi lên nụ cười sáng lạn
đi tới.

" Mấy vị mỹ nữ, quy cũ là quy cũ, các ngươi nhất định phải tuân theo." thanh
niên cười nói.

" Chúng ta vẫn không muốn tuân theo, ngươi định làm gì, có giỏi thì đánh ta a.
" Tiểu Y Tiên khiêu khích nói.

" Đã các ngươi không muốn đi ra ngoài ngồi phơi nắng cũng được, vậy thì phải
cho một người đại diện các ngươi cùng Vương Viêm ta luận bàn một chút đi.
Đương nhiên không cần phải thắng, chỉ cần các ngươi có thể kiên trì hai mươi
hiệp, như vậy là được rồi. "

" Vị mỹ nữ này, ngươi là người dẫn đầu ở đây đi, nếu ngươi có thể chống đỡ hai
mươi hiệp, như vậy các ngươi có thể qua. "

Nghe vậy Tiêu Gia đám người không khỏi đối với Vương Viêm thầm hô vô sỉ. Bất
quá sau đó thì dùng một bộ cười trên nỗi đau của của người khác nhìn Vương
Viêm.

Tiểu Y Tiên thực lực bọn hắn không biết, nhưng chắc chắn phải so với Lục Tinh
Đấu Giả Tiêu Ngọc mạnh hơn nhiều.

Thanh niên kia là Thất Tinh Đấu Giả, nhưng chắc chắn không phải là Tiểu Y Tiên
đối thủ.

Có trò hay để nhìn!

" Ngươi thật muốn cùng ta đánh. " Tiểu Y Tiên cố nén cười nhìn Vương Viêm nói.

" Đến đi, cho ngươi ra tay trước, nếu không người khác sẽ cho rằng ta bắt nạt
kẻ yếu. "

Đi ra một khu đất trống Vương Viêm tự tin cười nói, đối với Tiểu Y Tiên ngoắc
ngoắc tay.

" Vậy thì ngươi cũng đừng trách ta. " ánh mắt hiện lên một tia ý lạnh, Tiểu Y
Tiên đi ra khu đất trống.

Nhìn hai người trong trường bống đi ra, bên ngoài hai mươi danh tân sinh đang
phơi nắng, ánh mắt tò mò nhìn sang.

Bọn họ không phải không có phản kháng, bất quá lúc phản kháng, bọn họ đều bị
học trưởng có thực lực hơn xa dùng võ lực áp chế, hiện tại nhìn thấy có người
lại muốn khiêu chiến học trưởng, bọn họ tâm tình cũng có chút hả hê, định trào
phúng.

Bất quá khi nhìn thấy người khiêu chiến là một cái thiếu nữ xinh đẹp lúc,
không khỏi cảm thấy có chút không đành lòng.

" Tốt rồi, mau ra tay đi! " Vương Viêm cười nói.

" Đắc tội rồi. "

Nói xong Tiểu Y Tiên bàn chân đạp mạnh vào mặt đất, trong nháy mắt phóng tới
Vương Viêm trước mặt.

Tại đám người hai mắt chấn kinh nên dưới, hữu quyền nắm chặt, đấu khí ngưng
tụ, tạo nên một cỗ kình khí hung hăng lao về phía Tiêu Viêm oanh kích.

Một quyền này đánh lên ngực Vương Viêm đem hắn đánh bay ngược ra ngoài, tại
dưới mặt đất lăn lộn mấy vòng bất tỉnh nhân sự.

" Thật yếu a, ngươi thật sự là đệ tử của Già Nam học viện? " Khuôn mặt ngẩng
lên, Tiểu Y Tiên lắc lắc đầu thất vọng nhẹ giọng nói

Tĩnh!

Toàn trường yên tĩnh đến mức có thể nghe đến tiếng kim rơi.

Nghe nàng nhẹ giọng trào phúng, khiến cho mọi người xung quanh nhất thời tức
cười, từng đạo ánh mắt kinh ngạc gắt gao nhìn về phía ngất đi thân ảnh Vương
Viêm.

Rất khó tưởng tượng được một gã tân sinh, dĩ nhiên như vậy dễ dàng đánh bại
một cái học trưởng có thất tinh đấu giả tu vi.

Đối với Tiểu Y Tiên trào phúng, những học viên khác cũng không dám nói gì,
người ta thực lực bày ra nơi đó, ai dám có ý kiến.

Ngay lúc này một đạo tiếng cười phóng khoáng của một nam tử từ trong trường
bống vang lên.

" Haha, tiểu nữ oa kia, thiên phú không tệ, xem như lần này ta nhặt được bảo.
"

Nam tử này là một cái trung niên nhân, dáng người cao lớn, dưới trang phục lộ
ra cơ bắp đường cong, lộ ra một cổ áp bách cảm giác.


Vạn Giới Xuyên Qua Từ Đấu Phá Bắt Đầu - Chương #121