Đã Sắc Lang Lại Còn Vô Sỉ


Người đăng: danmaich0i

“Ngươi nói nó ở trên tai ta là ý gì vậy thanh kiếm của ta rất… rất lớn… sao
lại biến thành nhỏ vậy.”Diệp Thanh Phong nghi ngờ nhưng khi sờ lên tai thì có
cái gì đó nên hắn tháo ra thì đúng là thanh Huyết Sát kiếm của hắn thì vô cùng
ngạc nhiên.

Vân Hồng Liên cũng ngạc nhiên trước phản ứng của hắn: “ Lẽ nào ngươi không
biết gì về binh khí của mình.”

“Ta chỉ mới có nó mấy ngày trước, ban đầu ta là một phế kinh mạch không thể tu
luyện nhờ nó mà liền đạt tới Hậu Thiên… đợi đã ta tấn cấp Tiên Thiên nhất
trọng rồi hơn nữa còn là nhất trọng đỉnh phong, haha ta đúng là thiên tài
hahaha.”Hắn giờ đã phát hiện mình sau một hồi giết chóc mà đột phá nhưng hắn
vẫn ngạc nhiên khi đột phá nhanh vậy và hắn không hề hay biết khi bị sát khí
phản phệ hắn đã điên cùng giết chóc như một ác ma.

“ Ngươi đột phá Tiên Thiên thì đã sao chứ từ năm mười tuổi… đợi đã ngươi nói
vài ngày trước ngươi còn là một phế mạch không thể tu luyện… vậy mà… vậy mà
giờ ngươi lại là Tiên Thiên cảnh hơn nữa còn là Tiên Thiên nhất trọng đỉnh
phong, mà tất cả là do thanh kiếm đó.” Vân Hồng Liên giờ ngốc trệ rồi, một phế
mạch mà mới tu luyện có mấy ngày liền đạt tới Tiên Thiên nhất trọng đỉnh
phong, vậy cái danh hiệu thiên tài của nàng vứt cho chó ăn rồi sao???

“Đúng là vậy, à mà tỷ tỷ ngươi hình như là người bị đám cường đạo vây quanh
nha, là ngươi cứu ta sao, ngươi tên là gì, à đúng rồi ta gọi Diệp Thanh Phong,
Thanh trong thanh tịnh, Phong trong hô phong hoán vũ. ” Diệp Thanh Phong giờ
như một đứa trẻ ngây thơ quên đi chuyện vừa chiếm tiện nghi của Vân Hông Liên
rồi mặt dày mày dạn giới thiệu nghe rất oai phong.

“Ta là Vân Hồng Liên, ta mang ngươi tới đây thì đúng nhưng mà lũ cường đạo là
do ngươi tiêu diệt phải là ngươi cứu ta thì đúng hơn.”Vân Hồng Liên lúc này
mặt đã bớt đi vẻ hông nhuận thẹn thùng lúc nãy.

Diệp Thanh Phong cũng ngạc nhiên: “Đám cường đạo là do ta giết, tỷ tỷ ngươi
không nhầm chứ.”

“ Ngươi không nhớ gì sao, mà đúng rồi ngươi còn nhỏ như vậy tại sao lại có sát
khí bá đạo như thế.”Vân Hồng Liên cũng ngạc nhiên không kém dò hỏi tiếp.

“ Việc giết đám cường đạo thì ta thật sự không nhớ được gì, còn sát khí thì có
lẽ là do thanh Huyết Sát kiếm này của ta.”Diệp Thanh Phong cười mà như không
cười trả lời.

“Ngươi là chỉ muốn giấu diếm thực lực với ta mới nói vậy sao, hơn nữa ta chưa
từng nghe qua ai mới tu luyện có vài ngày đã đạt tới Tiên Thiên cảnh nhất
trọng đỉnh phong cả, bản tiểu thư tu luyện từ ngày ba tuổi mà giờ cũng chỉ mới
đến Nhân Vị cảnh đỉnh phong,nếu mà điều ngươi nói là thật thì ngươi đúng là
quái vật.”Nàng lộ vẻ coi thường như là hoàn toàn không tin lời mà Diệp Thanh
phong nói.

“ Lời ta nói hoàn toàn là thật a, hơn nữa ngươi xem ta còn chả biết một vũ kỹ
nào thì làm sao có thể là một người tu luyện lâu năm được chứ.”Diệp Thanh
Phong nói với vẻ mặt như cầu mong người khác tin mình nhưng hắn cũng không
muốn để lộ ra rằng hắn tu vi tăng nhanh vậy là do “Phệ Linh quyết” thôn phệ
chân khí cảu kẻ địch và còn cả Huyết Sát kiếm khi giết người sẽ hấp thu tinh
huyết đối phương rồi chuyển thành lực lượng cho hắn.

“Điều ngươi nói là thật.”Vận Hồng Liên thật có chút tin tưởng rồi: “ Ngươi…
ngươi đúng là tiểu quái vật.”

“Vậy giờ nha Hồng Liên tỷ tỷ, ngươi cũng đã khôi phục rồi mà ta cũng đã bình
an vô sự, vậy chúng ta đường ai nấy đi nha, nếu có duyên hẹn ngày gặp lại, cáo
từ.”Diệp Thanh Phong nói xong câu liền chuẩn bị chạy rồi thì đột nhiên bị một
lực lương áp chế đến mức không thể cử động.

“Kêu Hồng Liên tỷ tỷ thật sự rất là ngọt nha, đường ai nấy đi, có duyên gặp
lại, ngươi nghĩ thật hay nha, ngươi nếu không phụ trách với ta thì ngay tại
đây ta liền giết ngươi.” Vân Hồng Liên liền nhân ra mới nhận ra quỷ kế của tên
tiểu quỷ này.

“ Ta cũng đâu có làm gì quá đáng, ta chỉ lỡ sờ ngươi một chút thôi mà, ngươi
cũng đâu có mất miếng thịt nào đâu, hơn nữa ta cũng là một đưa trẻ mười hai
tuổi nha lẽ nào ngươi lại muốn một tiểu tử mười hai tuổi làm lão công của
ngươi sao, ta biết ta rất có sức hút nha nhưng ngươi cũng không nên như vậy
thẳng thắn ép người nha.”Diệp Thanh Phong vô sỉ trả lời.

“ Ngươi… không những là tên tiểu sắc lang mà còn là một tên hỗn đản, vô sỉ.”
Vân Hồng Liên thật sự bị độ vô sỉ của hắn chọc giận rồi.

“Ta nói rồi ngươi dù thế nào cũng phải phụ trách với ta nếu không ta nhất định
sẽ giết ngươi.” Vân Hông Liên quả quyết trả lời

Giờ thì Diệp Thanh Phong cũng chỉ có thể há hốc mồm thôi, sao tự dưng hắn chết
đi sống lại, rồi giờ lại có một mỹ nữ tới đòi làm lão bà của hắn có chứ, lẽ
nào ông trời thương ta kiếp trước còn độc thân sao.


Vạn Giới Vi Tôn - Chương #7