Tuyệt Cảnh


Người đăng: danmaich0i

Một nam tử tóc màu xanh lục phẫn nộ gào thét: “Tìm, tìm bằng được hắn cho ta,
không tìm ta giết các ngươi.”

“Giết hài nhi của ta, ta muốn ngươi nợ máu trả bằng máu, aaaaaaaaaaaaaaaaaaa,
khốn kiếp các ngươi còn không mau cút đi tìm hắn.” Hắn lại lần nữa nhìn vào
một đám yêu thú xung quanh gào thét.

Khuôn mặt nhìn vô cùng giống nhân loại nhưng mà trên trán của hắn lại có một
con mắt thứ ba, đây chính là phụ thân của hai con “Tam nhãn long xà” lúc trước
bị Diệp Thanh Phong đuổi giết, nghe tin hài nhi bị giết ai không tức giận, ai
không phẫn nộ cho được. Yêu thú hóa hình a, ít nhất cũng phải là bát giai trở
lên, lần này xem ra Diệp Thanh Phong lành ít giữ nhiều rồi. Tuy nói là Tam
nhãn long xà nhưng mà hắn từ sớm đã hóa thành Giao long a, giờ phải gọi là Tam
nhãn giao long mới đúng.

Lúc này, trong một cái sơn động vô cùng vắng vẻ có một nam tử mặc một thân hắc
y, mái tóc cũng một màu đen, mắt nhắm, khuôn mặt trắng trẻo nhìn còn đẹp hơn
cả nữ nhân, người này tự nhiên là Diệp Thanh Phong sau khi thôn phệ con Tam
nhãn long xà mất mấy ngày luyện hóa, giờ hắn đang ngồi điều tức thì đột nhiên
tỉnh dậy: “Không ổn, hôm nay yêu thú trong Xích Hồng đại vực lại lên con bạo
động, xem ra ta nên im lặng một thời gian a.”

Ngay bên ngoài sơn động của Diệp Thanh Phong có vố số yêu thú chạy đi chạy
lại, dù là trên trời hay dưới đất đề có vô số yêu thú, hơn nữa lại còn toàn là
yêu thú cường đại, ít nhất cũng là tứ giai trở lên.

Có vài đám võ giả của các dong binh đoàn trước con bạo loạn của thú triều đã
hoàn toàn bị xóa sổ chết không nhắm mắt hoàn toàn họ không biết tại sao lại bị
thú triều tiến đánh. Nếu để họ biết tất cả là do Diệp Thanh Phong thì có lẽ đã
tức giận sống lại mà cắn hắn một cái a.

Lúc này Diệp Thanh Phong thôn phệ một con Độc giác trư tam giai thì mới biết
được đợt thú triều này sinh ra không ngờ nguyên do lại là hắn giết chết con
Tam nhãn long xà lại là con của vương Xích Hồng đại vực Tam nhãn giao long
vương.

Diệp Thanh Phong mặt tràn đầy hắc tuyền: “Xem ra ta đành phải rời khỏi đây a,
ta chỉ mới tới có bốn tháng a, đúng là đen mà mẹ nó, biết thế bản thiếu đã
giết nốt con súc sinh kia rồi.”

Diệp Thanh Phong hiện tại đang vận dụng Long bộ và Ẩn linh quyết lên tới cực
hặn để chạy khỏi Xích Hồng đại vực. Nhưng mà xem ra số của hắn rất là đen a.
Diệp Thanh Phong vừa mới chạy được vài canh giờ thì đụng phải chính cái con
Tam nhãn long xà hốm đó, đúng là oan gia ngõ hẹp a. Vừa nhìn thấy Diệp Thanh
Phong nó liền điên cuồng gầm rú như là đang gọi cứu viện, Diệp Thanh Phong
biết không ổn liền chạy nhanh đi hướng khác.

Ấy vậy nhưng mà con Tam nhãn long xà kia làm sao có thể để Diệp Thanh Phong dễ
dàng bỏ đi như vậy a. Nó lập tức trườn tới chỗ Diệp Thanh Phong.

Diệp Thanh Phong tức giận: “Mẹ kiếp, ngươi đừng không biết tốt xấu, đừng ép
bản thiếu giết nốt ngươi.”

Diệp Thanh Phong quanh thân bắt đầu phóng ra sát khí kinh người chuẩn bị tấn
công con Tam nhãn long xà kia thì đột nhiên có một luồn khí vô cùng bá đạo
đánh hắn văng ra vài trăm mét.

Cùng lúc một tiếng nói tràn đầy phẫn nộ vang lên: “Nhân loại khốn kiếp ngươi
dám giết hài nhi của bản vương, ta muốn ngươi nợ máu trả bằng máu, bản vương
phải lột ra rút gân ngươi, ta phải moi tim uốn máu ngươi.”

Tiếng nói đó chính là của Tam nhãn giao long vương, hắn hiện tại vẫn đang
trong dạng nhân hình.

Diệp Thanh Phong thì trong lòng thầm nghĩ lần này thảm a, con súc sinh kia hóa
hình đến mức này thì ít nhất cũng đã là bát giai tồn tại Diệp Thanh Phong lấy
cái gì ra chông lại nó, hơn nữa bây giờ hăn cũng đã bị một đám yêu thú cường
đại bao vây không còn một lối thoát.

Diệp Thanh Phong ho ra máu gian nan nói: “Các ngươi đừng có hiếp người quá
đáng.”

Tam nhãn giai long vương nghe vậy càng tức giận: “Hiếp người quá đáng, thế lức
tên tiểu súc sinh ngươi giết hài nhi của ta thì ai hiếp người quá đáng, hôm
nay không giết ngươi ta không nuốt trôi cơn giận a.”

Diệp Thanh Phong bây giờ cũng á khẩu rồi, ai bảo mình giết con của hắn cơ chứ,
nhưng mà hắn lại nhớ tới cái ngọc phù mà Huyền lão giao cho hắn. Lấy ra cái
ngọc phù: “Huyền lão a, mạng ta đặt trên tay ngươi, ngươi đến mau một chút
a.”

Nhưng mà đúng lúc Diệp Thanh Phong bóp vỡ cái ngọc phù thì con Tam nhan giao
long vương cũng lại đánh về phía hắn một quyền: “Tiểu súc sinh ta sẽ không
giết ngươi ngay đâu, ta sẽ nghiền nát từng cái xương của ngươi.”

Diệp Thanh Phong giờ trong lòng tràn đầy tức giận, từ khi truyển sinh tới Linh
võ giới hắn còn chưa lần nào bị người đánh thành như vậy, trong lòng hắn giờ
cuồng nộ thầm nghĩ: nếu ta có sức mạnh, ta sẽ giết hết các ngươi.

Hắn lại một lần nữa bị con Tam nhãn giao long vương đánh bay.

Nhưng đúng lúc hắn nghĩ mạng mình xong rồi thì trong đầu hắn lại quanh quản
một giọng nói đầy lạnh lung : “Ngươi muốn sức mạnh, ta có thể cho ngươi.”


Vạn Giới Vi Tôn - Chương #22