Người đăng: danmaich0i
“Tất nhiên là không phải loại quan tâm tỷ đệ.” Mặt Diệp Song Nguyệt nghiêm
nghị nói.
DIệp Thanh Phong vẫn có chút chưa hiểu: “Không phải loại quan tâm tỷ đệ thì là
loại nào?”
“Ngươi… tên hỗn đản không thèm nói với ngươi nữa.”Diệp Song Nguyệt một mặt
giận giữ bỏ đi trên mặt còn vương vướng lại vài giọt nước mắt.
Tiêu Diêu Ma Đế hóa chiếc nhẫn nắm trên tay Diệp Thanh Phong nên đã nghe được
hết toàn bộ: “Vương, ngươi không muốn đuổi theo sao. Nàng nhưng mà là có tình
cảm với ngươi a.”
Diệp Thanh Phong cũng chỉ có thể bất đắc dĩ trả lời: “Nàng thế nhưng là tỷ tỷ
của ta, hơn nữa giờ ngươi nhìn ta hiện tại mới có bao lớn.”
“Ài, truyện giới trẻ các ngươi đúng thật là khó hiểu, nàng tuy là tỷ tỷ ngươi
nhưng cũng đâu phải là ruột thịt cùng dòng máu.” Tiêu Diêu Ma Đế lại tiếp tục.
“Truyện này tạm đừng quan tâm, cứ thuận theo tự nhiên vậy, ta cũng không muốn
tổn thương nàng mà dù sao còn có cái tiểu nha đầu kia nữa.”Diệp Thanh Phong
bất đắc dĩ nói.
“Tiểu nha đầu kia? Là chỉ cái nha đầu đi cùng ngươi nhập động ngày đó. Xem ra
ngươi thật sự không còn là tên Ma Vương máu lạnh như xưa a. Mà nhìn ngươi thế
này có lẽ sẽ tốt hơn.”Tiêu Diêu Ma Đế nói xong thì lại hóa thành chiếu nhẫn
nằm trên tay hắn.
Cứ như vậy liền một tuần Diệp Song Nguyệt không có tới tìm hắn.
Hôm nay, hắn quyết đinh đi tới phòng thực chiến của Thiên Tông để khảo nghiện.
Đám đệ tử Thiên Tông nhìn thấy hắn đi tới khảo nghiệm thì cũng không để ý
nhưng khi hắn đi tới tầng thứ tư thì: “Các ngươi thấy không, không ngờ Phong
thiếu gia chỉ mới Nhân Vị cảnh ngũ trọng mà đã có thể đi tới tầng thứ tư khảo
nghiệm a, tầng thứ tư thế nhưng mà là dành để khảo nghiệm Nhập Thiên cảnh đệ
tử nha.”
“Không ngờ tên tiểu quỷ này lại như vậy thiên phú, quả là giống phụ thân hắn
năm xưa, ài.” Diệp Bá Thiên cũng nhìn tới tháp thí luyện tầng bốn với một ánh
mắt như là đang nhớ tới một hình ảnh đau thương một dạng.
Trong tháp thí luyện tầng bốn.
“Chết tiệt, sao đám linh hồn khảo nghiệm này khó giết thế chứ?” Người lên
tiếng tự nhiên là Diệp Thanh Phong.
“Vương a, ngươi đừng có chỉ để ý làm sao vượt qua khảo nghiệm, đây cũng coi
như là một nơi khá tốt để luyện “Sát Kiếm quyết” của ngươi a” Tiêu Diêp Ma Đế
ở ngay bên cạnh hắn chỉ điểm.
“Lão Diêu ngươi có bí pháp nào tu luyện đồng thuật không?” Đột nhiên Diệp
Thanh Phong hướng sang Tiêu Diêu Ma Đế hỏi.
Tiêu Diêu Ma Đế tất nhiên thành thật trả lời: “Có thì đúng là có mà cái môn
này đồng thuật cũng là ngày xưa ngươi dậy ta, nhưng sao đột nhiên ngươi lại
muốn tu luyện đồng thuật?”
Diệp Thanh Phong mặt nghiêm túc: “Bảo ngươi dậy thì cứ dậy đi, ta muốn tìm ra
nhược điểm trong trận hình cảu bọn chúng.”
Tiêu Diêu Ma Đế cũng không nhiều lời liền truyền một môn bí pháp đồng thuật
vào não hải Diệp Thanh Phong, môn này đồng thuật có tên “Nguyệt đông” khả năng
sử dụng liền liên quan lớn tới linh hồn lực, linh hồn lực càng cường đại thì
khả năng phát ra đồng thuật càng mạnh.
Vừa mới truyền dạy xong “Nguyệt đồng” cho Diệp Thanh Phong thì đã thấy hắn sử
dụng thành công rồi: “Vương ngươi vẫn đúng là tên quái vật ngày xưa mà.”
Tiêu Diêu Ma Đế nghĩ tới ngày xưa, bất kỳ loại nào võ kỹ, bí pháp thì Diệp
Thanh Phong ngày đó còn là Ma Vương chỉ cần liếc sơ là đã có thể thi triển ra
đến mưc lô hỏa thuần thanh thì lại càng làm lão tự ti với thiên phú bản thận.
Lại qua mười phút.
Hai mươi phút.
Một canh giờ. Đèn phòng thí luyện tháp tầng bốn sáng, toàn trường nhao nhao
điên cuồng: “Phông thiếu gia thế mà lai có thể vượt qua thí luyện tầng thứ tư,
ta bây giờ nhưng là Nhập Thiên cảnh bát trọng nhưng còn chưa có qua.”
Một tên đệ tử khác đúng ngay bên cạnh nghe vậy cười lạnh: “Ngươi dạng này phế
vật lấy tư cách gì cùng Phong thiếu gia so đo, người ta thế nhưng là mười hai
tuổi đã là Nhân vị cảnh ngũ trọng thực lực a, ngươi bây giờ cũng phải trên hai
mươi mà mới có Nhập Thien cảnh bát trọng, đúng là phế vật.”
Tên đệ tử kia nghe mình bị người ta chửi phế vật thì sao lại cam chịu: “Mẹ
kiếp ngươi nói lão tử phế vật, có giỏi lên lôi đài sinh tử đấu với lão tử một
trận, ngươi dám sao.”
“Ngươi dạng này phế vật trả lẽ ta lại sợ ngươi sao.”
“Các ngươi nhìn, Phong thiếu gia còn chưa ra khỏi thí luyện tháp, đèn của thí
luyện tháp cũng chưa tắt, lẽ nào Phong thiếu gia còn muốn xông vào thí luyện
tháp tầng năm, đây là khảo nghiệm của Địa Vị cảnh a, Phong thiếu gia điên rồi
sao?”Một tên lão giả canh gác thí luyện tháp kinh hô.
Lúc này trong thí luyện tháp, tầng năm.
“Cái đám linh hồn này đúng là càng ngày cành nhiêu, hơn nữa thực lực lại còn
toàn là tương đương với Địa vị cảnh, ít nhất cungxphair là nhất trọng trở lên,
mẹ kiêp muốn chơi chết lão tử à.” Diệp Thanh Phong đang điên cuồng đánh về
phía đám linh hồn thí luyện tầng năm vừa đánh vừa chửi như điên loạn.
“Mẹ kiếp các ngươi cái đám linh hồn khốn kiếp, là các ngươi ép ta.”Diệp Thanh
Phong nói xong liền lấy Huyết Sát kiếm ra chém dùng võ kỹ “Sát kiếm quyết thức
thứ nhất- Sát Nhân kiếm”
Liên tục đại chiến mất gần ba canh giờ, lúc này cũng đã là lúc hoàng hôn.
“Các ngươi nhìn, vậy mà Phong thiếu gia qua được tầng thứ năm thí luyện tháp,
hắn là quái vật sao, tu vi Nhân Vị cảnh qua được thí luyện tháp tầng năm, ta
đang nằm mơ a. Tên nào tới đánh ta tỉnh lại đi.” Một tên đệ tử điên cuồng hét
lớn.
Lão giả trông coi thí luyện tháp cũng kinh ngạc, nhưng là người đã trải qua
gần một đời người thì lão đâu còn có cái tính cách nóng nảy bộp chộp của đám
thiếu niên ngạo khí năm xưa. Nhưng mà sự việc này xảy ra cũng nhường lão điên
cuồng rồi.
“Các ngươi mau tới, Phong thiếu gia đi ra rồi.” Một đám nữ đệ tử điên cuồng
như đang muốn đi gặp thần tượng. ( Như mấy đứa gái VN nghiện giai K- Pop í ^_^
)