Thiên Tông Diệp Gia


Người đăng: danmaich0i

“Vương ngươi muốn đi đâu?”Tiêu Diêu Ma Đế nghe Diệp Thanh Phong muốn đi cái gì
đó Diệp Gia liền hỏi.

“Về nhà của ta kiếp này, ta muốn đòi nợ, các ngươi giúp ta sao.”Diệp Thanh
Phong lạnh lùng đáp.

“Mong muốn của Vương là mệnh lệnh đối với chúng ta, chỉ cần ngươi nói làm gì
cũng được.”Tiêu Diêu Ma Đế nhìn hắn đáp.

“Chủ Thượng, bọn ta một nửa ở lại cùng các ngươi một nửa về Ẩn Cốc được sao?
Ẩn Cốc tại Trung Vực không thể không có ai tọa chấn.”Huyền Hạo là người lớn
tuổi nhất trong đám người tự nhiên sẽ có tiếng nói nhất.

“Nhân số các ngươi tự sắp xếp ổn thỏa a, ở cái Thiên Bắc Vực nhỏ bé này, cao
thủ mạnh nhất cũng chỉ có tu vi Phá giới cảnh mà thôi còn chưa đủ lo
ngại.”Tiêu Diêu Ma Đế nói ra câu này nhường Diệp Thanh Phong cũng động kinh
rồi, Phá Giới cảnh cường giả trong mắt cái đám này chỉ như con kiến thôi sao.

Ba ngày sau, Thiên Tông thành chủ thành của Thiên Tông, Diệp gia là người đứng
đầu Thiên Tông một trong tứ đại thế lực của Thiên Bắc vực. Mà gia gia của Diệp
Thanh Phong Diệp Bá Thiên lại càng là Tông chủ của Thiên Tông. Năm xưa cha mẹ
của Diệp Thanh Phong qua đời khi hắn còn nhỏ nên gia gia hắn đem hắn xem như
bảo bối duy nhất tồn tại dù hắn có là phế vật không thể tu luyện thì kẻ nào
dám nói xấu hắn thì Diệp Bá Thiên cũng quyết không tha.

“Các ngươi nhìn thấy không, người kia là Phong thiếu gia, không phải nói hắn
bị Vân Hải Tông tập kích ngã vách núi chết sao giờ vẫn còn sống, mau truyền
tin về cho Tông chủ, nhất đinh jchungs ta sẽ được trọng thưởng a.”Một tên lính
canh cổng thanh nhìn thấy Diệp Thanh Phong hai mắt liền sáng lên.

Đoàn người trong đó mười một người dẫn đầu chính là Diệp Thanh Phong ngay lúc
chuẩn bị về Diệp gia thì có tám người đời đi về Ẩn Cốc tại Trung vực còn lại
mười cái tuyệt thế cường giả thì theo hắn về Diệp gia, mà riêng Tiêu Diêu Ma
Đế thì là linh hồn thể nên không thể hiện hình mà phải biến thanh một chiếc
nhẫn trên tay Diệp Thanh Phong.

“Phong thiếu gia ngài trở về rồi, mấy ngày nay Tông chủ cứ nghĩ ngươi đã bị
Vân Hải Tông hại chết nên liền tuyên chiến mấy ngày với Vân Hải Tông rồi,
ngươi còn sống Tông chủ chắc chắn rất vui a.”Tên thủ thành tiến lên nói với
Diệp Thanh Phong.

“Bị Vân Hải Tông hại chết là có ý gì?” Diệp Thanh Phong ngơ ngác chả lẽ đám
người Diệp Thương Diệp Phàm hai tên khốn kia đổ tội lên Vân Hải Tông, nên nhớ
hắn còn có một cái tiểu nương tử chưa cưới là thiếu Tông chủ Vân Hải Tông nha,
nếu nàng biết thân phạn thật của hắn mà xảy ra chuyện này không biết có lại
cho hắn vài quyền không đây.

“Phong thiếu chả lẽ ngươi không phải bị Vân Hải Tông tập kích ngã xuống vách
núi sao?” Tên thủ thanh ngơ ngác hỏi lại.

“Ta..”Diệp Thanh Phong còn chưa nói xong liền có một cái giọng nói chàn đầy lo
lắng nói với hắn: “Phong nhi thật là ngươi, ngươi không bị thương chứ, đám cẩu
Vân Hải Tông đó vậy mà dám ra tay với ngươi.”

Người này chính là gia gia của Diệp Thanh Phong Diệp Bá Thiên.

Nhưng đi ngay sau lung cảu Diệp Bá Thiên là một đám người trong đó còn có cả
Diệp Thương và Diệp Phàm. Nhìn thấy hai tên này là Diệp Thanh Phong liền nổi
lên sát ý lao lên: “Diệp Thương, Diệp Phàm hai tên khốn các ngươi chết cho bản
thiếu.”

Một tiếng thét chói tai vang lên liền thấy được quyền lực kinh khủng của Diệp
Thanh Phong áp tới. Hắn sử dụng liền là “Hắc Ám Ma Quyền” một trong “Hắc Ám
tam thức” một môn công pháp hắn nhận được trong lúc hoán cốt truyền vào não
hải hắn giờ hắn thi triển ra cứ như là đã tập luyện tới thành thục một dạng.

Diệp Thương và Diệp Phàm bị Diệp Thanh Phong một quyền đánh bay, mọi người đều
ngạc nhiên không phải vì Diệp Thanh Phong đột nhiên tấn công hai người Diệp
Phàm mà là một quyền kia ít nhất phải có lực lương của Nhân vị cảnh cường giả
không phải nói cái này Diệp Thanh Phong là phế vật không thể tu luyện sao
giwof lại cường đại như thế. Hơn nữa Diệp Thanh Phong biểu hiện ra chính là
chân khí của Ám võ giả, Ám võ giả người thật sự là rất hiếm a.

Diệp Bá Thiên lúc này mới ý thức lại được liền đi lên định ngăn cản Diệp Thanh
Phong: “Phong nhi sao ngươi lại có lực lượng như vậy? Mà tại sao ngươi lại đối
hai người Diệp Phàm tiểu tử ra tay, chúng nhưng là của ngươi đường ca.”

“Gia gia ngươi có thấy đường ca nào đẩy đệ đệ mình xuống vách núi mặc kệ sống
chết không?”Diệp Thanh Phong hướng Diệp Bá Thiên trả lời liền làm toàn thành
rung động, hóa ra Diệp Thanh Phong ngã xuống vách núi không phải là do Vân Hải
Tông tập kích mà là do hai người Diệp Thương và Diệp Phàm gây nên.

“Tiểu súc sinh, ngươi ngậm máu phun người, Phàm nhi nhà ta làm sao có thể như
vậy, ngươi chắc chắn là gian tế của Vân Hải Tông chứ không phải Thanh Phong
tiểu tử kia, đây là mưu kế của Vân Hải Tông muốn chia rẽ Thiên Tông chúng ta
a, tộc trưởng ngươi nghĩ kỹ Thanh Phong hắn là phế mạch làm sao có khả năng tu
luyện, dù cho có thì làm sao chỉ trong có vài ngày mất tích mà đột phá tới
Nhân Vị cảnh tứ trọng.” Cha của Diệp Phàm là Diêp Lương lên tiếng.

“Hay cho một đôi cẩu phụ tử các ngươi lúc đó đánh ta trọng thương, rồi ném ta
xuống vách núi nếu không phải ta mạng lớn thì giờ còn sống sao? Hôm nay ta tất
sát các ngươi” Diệp Thanh Phong mắt tràn đầy sát cơ lên tiếng.


Vạn Giới Vi Tôn - Chương #11