78:hồi Kết.


Người đăng: Heocondielac

Tảo địa thần tăng hay Vô danh tăng,là một trong mấy nhân vật bí ẩn nhất truyện
Kim Dung,y sống trong Thiếu lâm tự 40 mấy năm.Nhưng chưa bao giờ thể hiện công
lực,lẫn phật học của mình cho mọi người biết.

Mãi cho đến cha con Mộ Dung và cha con Tiêu phong xuất hiện,y mới ra giảng
hòa.Tình tiết trong truyện cũng rất mập mờ,Tảo địa thần tăng nếu 40 mấy năm
không muốn phô trương với đời.Nhưng tại sao đến cuối cùng lại xuất hiện,có
phải y đại hạng sắp đến.Nên muốn ra mặt để người đời biết được y là ai,khó mà
nói được chính xác.

Tạo địa thần tăng lúc này đã bước ra,y mặc tăng bào xanh nhạt hơi cũ kĩ.Ánh
mắt vẫn đục,chân mày trắng toát.Vợ chồng Ban thục Nhàn thấy thế mới thở
phào,lão tăng nhân này nhìn như gần đất xa trời.Chắc không đáng sợ,nghĩ thế
hai người đều vái chào nói:

-Xin mời...

Dứt lời cả hai đều rút kiếm,phân ra hai bên rồi lướt nhanh đâm tới Tảo địa
tăng.Đây là chiêu Âm dương giao thác của Lưỡng nghi kiếm pháp,hai người một
trái một phải đâm đến.

Nhưng gặp Tảo địa tăng vẫn chấp tay đứng yên không nhúc nhích,đứng ở ngoài
Trương vô kỵ thấy thế gấp gáp nhảy vào.Lại vô ý thi triển kinh công Võ Đang
Thế vân tung,làm đám người Tống viễn kiều ngạc nhiên vô cùng.

Lúc này kiếm của Ban thục nhàn còn cách Tảo địa tăng 50 cm,thì bắt gặp một bàn
tay nắm thanh kiếm,kèm theo sức mạnh khổng lồ của người đó đẩy bật Ban thục
nhàn qua một bên.Chưa kịp ả hiểu chuyện gì,thì đã đã gặp Trương vô Kỵ tay phải
dùng tay áo,quấn lấy thanh kiếm Hà thái Xung rồi dùng sức đẩy lui gã ra sau.

Chuyện này bất ngờ làm hai bên Minh giáo và lục đại phái khó hiểu,Ban thục
nhàn lúc này tính đanh đá nổi lên thét:

-Tên ăn mày nhà mi,sao lại dám chen ngang vào cuộc đấu của chúng ta ...

Giận thì nói thế thôi,Ban thục nhàn cũng sợ chết khiếp nội lực thâm hậu của
Trương vô kỵ.Hà thái xung lúc này đã đứng bên vợ mình,cũng định nói vài câu
thì lại nghe Tảo địa thần tăng lên tiếng:

-A Di Đà Phật! Trương thí chủ tấm lòng nhân hậu.

Nghe thế Trương vô kỵ gãi đầu,hắn lúc nảy thấy Tảo địa tăng dáng người già
nua.Lại nghĩ đến Trương tam phong,lúc nhỏ yêu thương mình.Nên khi gặp vợ chồng
Hà thái xung xuất kiếm mà thấy y không tránh né,Trương vô kỵ mới sợ hãi nhảy
ra giúp.

Giờ nghĩ lại thấy mình xem vào chuyện người khác thì hơi lúng túng,nhưng mà
nghĩ lão tăng nhân này,thân thể đơn bạc.Trương vô kỵ sao có thể để lão xuất
trận,mà bên khách hàng đều lắc đầu nghĩ"thằng này làm chuyện tào lao".

Đang Trương vô kỵ định lên tiếng đấu giùm Tảo địa tăng,thì thấy lão không biết
lúc nào đã kề bên.Tay phải gác lên vai hắn,ánh mắt hơi nhu hòa nói:

-Thí chủ xem ra đã luyện Cửu dương thần công tầng thứ ba rồi nhỉ...

Nghe thế Trương vô kỵ sửng người,kèm theo một đoàn nội lực thâm hậu tràn vào
thân thể hắn.Khi chảy đến mạch nhâm đốc thì lao nhanh như nước lũ,xuyên qua
hai mạch.Trương vô kỵ lúc này mới ngạc nhiên nhìn lão tăng nhân,lại nghe y lên
tiếng:

-Trương thí chủ hãy kịp cũng cố hai mạch nhâm đốc đi...

-Vâng...-Hắn vội vàng gật đầu đáp,lúc này còn không hiểu lão tăng nhân trước mặt là cao thủ thì e hắn quá ngu rồi.

Gặp Trương vô kỵ không hiểu sao ngồi xuống,đang định chất vấn Hà thái xung cảm
thấy khó hiểu.Lại nghe Tảo địa tăng lên tiếng:

-Mời...

Ban thục nhàn và Hà thái xung khẻ nhìn nhau thầm nghĩ"phải rồi ta lên đây để
thách đấu với lão hòa thượng này,còn thằng nhóc con đó để sau trận thì tính".

Nghĩ thế hai người chia ra hai bên,lại sử chiêu Âm dương giao thác.Lần này
không ai ngăn cản,nghĩ chắc lão nhân này khó né.Nhưng khi hai người vừa đâm
kiếm thân thể Tảo địa tăng,thì nghe tiếng keng keng không ngừng bên tai.

Hai người sửng sờ thốt:

-Kim cương bất hoại thần công.

Tiếng nói hai người dẫn đến Thiếu lâm chú ý,Không tính nóng nảy định lên hỏi
rõ thì gặp Không trí lắc đầu can ngăn.Mà lúc này vợ chồng Hà thái xung không
tin tà,sử tiếp liên chiêu trong Lưỡng nghi kiếm pháp.Mặc hai người làm sao,vẫn
khó làm tổn thương Tạo địa tăng.

Chỉ nghe y niệm phật hiệu"A Di Đà Phật"thì kiếm hai người như bị sức ép lực
tràng kinh khủng,đến nổi đầu mũi kiếm uống công.Kèm theo một lực đẩy làm cổ
tay hai người chấn thương,vợ chồng Hà thái xung mới kinh hãi nhìn lão tăng
chấp tay nói:

-Hai ta thua cuộc...xin đại sư cho biết cao danh..

-A Di Đà Phật, bần tăng đã quên rồi...

Nghe câu này Không trí đại sư cũng chấp tay đáp lễ,bên cạnh Không tính sờ đầu
khó hiểu.Đang định lên hỏi Kim cương bất hoại thần công từ đâu lão học
được,thì nghe sư huynh lên tiếng:

-Thiếu lâm nay đã thua cuộc,sau này đệ tử bản tự quyết sẽ không bao giờ lên Quang minh định môt bước...cáo từ..

-Sư huynh....-Không tính gấp gáp lên tiếng,Không trí liếc hắn đáp:

-Sư đệ chớ để ý làm chi....võ công cũng chỉ là vật ngoài thân..

Thấy sư huynh quyết tâm không hỏi,Không tính cũng lắc đầu đành thôi.Gặp Thiếu
lâm xuống núi,Hoa sơn nhị lão nhìn nhau rồi chấp tay nói:

-Hoa sơn thua cuộc,sau này sẽ không đặt chân đến Quang minh đỉnh...

Diệt tuyệt nhíu chân mày,tuy bà ta là người cuối cùng chưa giao đấu.Nhưng cũng
biết có đánh tiếp cũng chả có ý nghĩa gì,đang định nhắc đệ tử thu dọn rồi
xuống núi.Lại nghe bên Võ Đang thất hiệp vang lên tiếng nói:

-Họ Dương kia tuy Võ Đang đã đánh xong một trận,nhưng ta Ân lê Đình quyết không tha ngươi...

Nguyễn cao Tân giật mình,thấy đứng hàng thứ sáu Ân lê Đình lên tiếng thì hiểu
chuyện gì.Đây là thù cướp muội đúng là không đội trời chung,Ân lê Đình cùng
Nga mi đệ tử Kỷ hiểu phù,đã được đính hôn.Ai dè chuyện máu chó lại xảy ra,khi
Kỷ hiểu phù gặp Dương tiêu thì bị hắn vẻ bề ngoài cuốn hút.Kết quả sa vào lưới
tình,còn Ân lê Đình thì nghĩ Kỷ hiểu phù bị Dương tiêu bắt cóc dâm ô.

Cho nên Ân lê Đình vừa gặp Dương tiêu thì như thù cha giết mẹ vậy,quyết phải
đấu một trận sống còn.Dương tiêu lúc này thương thế đã đỡ hẳn,cũng không giống
như nguyên tác chỉ ngắm mắt chờ chết.Đang hắn định ra đấu một trận thì gặp con
gái y, Dương bất Hối lên tiếng:

-Ngươi là ai mà đòi đánh cha ta...

Ân lê Đình thấy thế sửng sờ lắp bắp nói:

-Hiểu phù...là nàng....

Dương bất Hối thấy gã nhắc mẹ mình thì hừ nói:

-Tôi là Dương bất Hối,mẹ tôi là Kỷ hiểu phù...

Ân lê Đình nghe thế mới hồi thần lẩm bẩm:

-Phải rồi....Hiểu phù đã mất lâu rồi....


Vạn Giới Trung Tâm Thương Mại - Chương #78