Người đăng: Heocondielac
Gặp Tông duy Hiệp ăn vạ,không chịu giao bí tịch Thất thương quyền.Đến Nguyễn
cao Tân cũng phát chán với thằng này,hắn ngoắc một ngón tay làm Tông duy Hiệp
bay đến gần hắn.Tay phải bóp cổ gã mà nói:
-Tôi là người làm ăn,không thích cướp giật nhưng không có nghĩa là ai,cũng có thể cỡi lên đầu lên cổ tôi được.Giao bí tịch hoặc Không Động phái ngày mai sẽ không còn trên võ lâm này nữa..
Bổng thình lình xuất hiện chuyển biến làm đám lục đại phái giật mình,Tông duy
Hiệp mặt tím ngắt miệng không mở được.Bên Không động phái đều thủ thế muốn cứu
người,một lão già đứng thứ tư trong Không động ngũ lão.Thường kính Chi tức
giận nói:
-Bọn ma giáo tụi bay...không mau thả người...nếu không lục đại phái sẽ sang bằng Quang minh đỉnh...
Lão nói thế cốt để nhờ đám Lục đại phái giúp lão cứu sư huynh,quả nhiên đám
người Hoa sơn,Côn Lôn và Nga mi đều muốn xuất thủ.Đúng là điếc không sợ
súng,Nguyễn cao Tân cũng không kiên nhẫn với đám Không Động này nữa.
Tay trái giơ lên làm toàn bộ mấy chục người Không Động lơ lững trên không
trung,tay hơi dùng lực mấy chục người cơ thể như bị nắm bóp.Xương kêu răng
rắc,lúc này Chưởng môn Không động Đường Văn Lượng.Nằm trên mặt đất hổn hển lên
tiếng:
-Đưa.....không động chúng tôi nguyện ý dâng bí tịch xin các hạ nương tay....
Nghe lão lên tiếng như đứt hơi,Nguyễn cao Tân cũng buông đám đệ tử Không Động
ra.Tiện thể vứt Tống duy Hiệp như đống rác ra ngoài sân,Đường văn Lượng lúc
này mới thở phào.Từ ngực móc ra quyển bí tích,một đệ tử Minh giáo vội vàng đến
nhận.
Thấy mọi chuyện xong xuôi,Nguyễn cao Tân cũng lên tiếng:
-Nếu đã giao bí tịch thì cứ tiếp tục đi....nhớ đấy đừng noi gương theo Không Động phái...
Hắn nói xong liếc lục đại phái xem như cảnh cáo,làm bọn chưởng môn lục phái
sém són ra quần.Họ bây giờ cũng nhận thức hình như là bị hố rồi,nhưng không
một ai dám bỏ đi.Không thấy Không Động phái là tấm gương sao,Không tính hòa
thượng hơi niệm câu phật hiệu,rồi bước ra trước hỏi:
-Không biết các hạ là ai,chuyện hôm nay là việc của Minh giáo và lục đại phái.Xin các hạ chớ xem vào...
Nghe lão hòa thượng này mở miệng uy hiếp,Nguyễn cao Tân chợt bật cười đáp:
-Ha..ha..,đây có phải là lời cảnh cáo hay không.Ý ông là sao...uy hiếp ta,con người ta thích ăn mềm chứ không thích ăn cứng.Đừng bao giờ giở giọng điệu đó nói chuyện với ta,nể ông một tiếng ta còn kêu tiếng đại sư.Nếu không nể mặt thì ông chả là cái thá gì...
Đệ tử Thiếu Lâm nghe thế đều nhao nhao lên,một nhà sư pháp hiệu Viên âm thuộc
đời thứ 2 đệ tử lên tiếng:
-Ma giáo ngông cuồng...chết đến nơi mà còn xấc...
Hắn nói chưa xong từ"Xấc xược"thì miệng như bị ai đó tán vào miệng,răng rơi
đầy đất.Không trí thấy vậy vội vàng che trước người hắn,đứng bên cạnh Không
tính tức giận lên tiếng:
-Các hạ như vậy...thật hiếp người quá đáng...
Hoàng dược sư cũng hơi bực đám nhãi nhép này lắm rồi,ông ta đứng bên cạnh
Nguyễn cao Tân lên tiếng:
-Tiên trưởng theo tôi thấy cứ xử bọn này đi thôi,dài dòng với chúng làm gì....
Nguyễn cao Tân cũng thở dài,không ngờ bọn vớ vẫn này tốn hắn nhiều thời gian
như vậy.Nhưng mà là người làm ăn,không thể vô lý cướp giật như vậy.Nên hắn cho
họ một cơ hội nói:
-Đám các ngươi nói nhảm nhiều quá...nếu muốn tỷ đấu thì ra đánh tiếp,nếu không thì nhận thua giao bí tịch....
Tống viễn Kiều biết làm người này tức giận,không chừng lục đại phái đừng ai
mong thoát khỏi đây.Với thực lực của người này vừa biểu hiện,đủ sức để chỉnh
lục đại phái.Nếu phái Thiếu lâm nháo tiếp,e là có rắc rối đây.Nghĩ thế Tống
viễn kiều bước lên trước nói:
-Tại hạ Tống viễn Kiều xin ra mắt các hạ....Thiếu lâm chỉ là nôn nóng nhất thời các hạ chớ trách,chúng tôi nguyện ý đánh tiếp...
Nghe Tống viễn Kiều giảng hòa,đám Chưởng môn Hoa sơn và Côn lôn đều hùa theo
nói:
-Tống đại hiệp nói phải....chúng tôi đánh tiếp...
Gặp tụi này biết điều,Nguyễn cao Tân không làm khó nữa.Hắn phất tay ý nói tiếp
tục đi.Không Tính lão hòa thượng,bụng nghẹn một hơi không chịu được.Nhưng bị
sư huynh Không trí ngăn lại,biết nháo tiếp không có ý gì.Lão đành bỏ qua nhưng
vẫn bước ra giữa sân nói:
-Bần tăng Không Tính sẽ đấu trận kế tiếp....
Thấy ông ta bối phận cao lại ra giành đánh,mọi người xung quanh cũng không nói
gì.Đám khách hàng gặp người ra là thiếu lâm,thì hơi nghiêm túc.Họ tiếp tục
dùng bóc thăm,chọn người ra đánh,ai thắng thì bí tịch thuộc về người đó.
Lúc nãy Spider Man là một minh chứng,khoảng mấy phút sau mọi ngươi tránh ra
một đường.Lần này trúng số 0 là Mộng di phương trượng của thế giới thần ăn,ông
ta mặc áo cà sa chấp tay trước ngực đi ra trước sân.
Gặp người bước ra là một hòa thượng,còn mặc áo cà sa.Chân mày rũ xuống như đắc
đạo cao tăng,đám lục đại phái cũng ngở ngàng.Không tính thấy đồng nghiệp cũng
khom người phật hiệu nói:
-Không biết đại sư pháp hiệu là gì....tại sao lại theo ma giáo....
Mộng di đáp:
-Nhất thiện thành phật,nhất ác thành ma....bần tăng pháp danh Mộng di là phương trượng phái Thiếu Lâm tự...
Thấy y dáng vẻ cao tăng,không ngờ vừa mở lời liền nói nhảm.Ai không biết
phương trượng Thiếu lâm là Không Văn thần tăng chứ,lão hòa thượng này còn tự
nhận là phương trượng thiếu lâm.Tưởng mình bị chơi xỏ,Không tính lão hòa
thượng nóng tính hét:
-Xàm ngôn...nhìn ngươi mặc tăng y,không ngờ là hạng xảo trá gian tà...
Mộng di cũng cạn lời để nói,lão già này chụp mũ đúng là cao tay.Nhưng giải
thích gì đều vô dụng,chỉ thấy lão Không tính đã lao tới.Tay phải thành
móng,lão sử tuyệt kĩ thành danh của mình Long trảo thủ.
Không tính sử móng vồ đến,Mộng di dễ dàng né qua.Chân ông ta như không có
trọng lực di chuyển tựa như ma,đây là môn kinh công Di hồn đại pháp.Gặp Mộng
di quái di bộ pháp,Không tính càng cho lão là ma tăng.Sử chiêu không kiên
kị,mỗi chiêu như muốn dồn người vào chỗ chết.
Không tính dùng móng tuy độc địa,nhưng sử chiêu hơi cứng ngắc.Cao thủ nhìn vào
đều biết y thiếu kinh nghiệm giao chiến,dù sao lão cũng là cao tăng Thiếu lâm
nên ít khi động thủ với người khác.Long trảo thủ lại dũng mãnh phi thường,nên
mỗi lần giao đấu lão đều dùng hai chiêu là chế phục đối phương.
Bổng khi lão sử thức thứ tám Nã vân thức thì Mộng di đã động.Tay phải hất cà
sa,vận nội công làm nó căng lên như miếng sắt.Ông ta dựng đứng cà sa đở móng
vuốt của Không tính,chỉ nghe tiếng cong cong phát ra từ tấm cà sa.Đứng bên
ngoài Không trí đại sư chợt thốt:
-Cà sa phục ma công...