Người đăng: Heocondielac
Ân thiên chính khen Trương tam phong,là ông ta chế ra kiếm pháp Nhiễu chỉ nhu
kiếm tuyệt diệu vô cùng.Dù lão có cố né nhưng không sao né nỗi,Mạc thanh cốc
đứng giữa sân thẩn thờ.Phải biết chiêu ưng trảo công lúc nãy của Ân thiên
chính,nếu không thu lực kịp thời,hắn e rằng đã bán thân bất toại.
Biết mình cử chỉ vô lễ,lão vẫn hết sức nhường nhịn.Mạc thanh cốc khom người
nói:
-Đa tạ tiền bối thủ hạ lưu tình....ván này Mạc thanh cốc ta thua....
Đám lục đại phái cũng biết Ân thiên chính nhường nhịn,nhưng Mạc thanh cốc nhận
thua là chuyện khác.Nó ảnh hưởng đến sĩ khí của lục phái,Đường văn Lượng vội
vàng ra nói:
-Mạc thất hiệp đã thắng một chiêu....lẽ nào ma giáo đã thua còn cãi chày cãi cối...
Ân thiên chính nghe thế hừ một tiếng nói:
-Lão phu trước giờ không phải là bọn vô lại,đã thua thì nhận thua.Không cần nhiều lời,Mạc thất hiệp tiếp lấy...
Lão nói xong từ trong ngực móc ra quyển bí tịch quăng cho Mạc thanh cốc,làm
hắn bối rối nhận lấy.Vừa nhìn kĩ trên ấy hiện ra dòng chữ"Ưng trảo công",biết
đây là tuyệt kĩ thành danh của lão.Thế mà đưa hắn không nhăn mày một cái,Mạc
thanh cốc nói nhiều vô ít đành khom người như đáp lễ.
Gặp phái Võ đang mới ra trận đầu tiên đã nhận được bí tịch,các môn phái khác
cũng rục rịch.Không động phái chưởng môn Đường văn Lượng thấy Ân thiên chính
bị thương,vô sĩ nói:
-Ân lão tặc....ta Đường vô Lượng hôm nay đấu với ngươi....
Thấy lão vô sĩ khiêu chiến,phái Hoa sơn và Côn lôn thầm chửi" mẹ thằng già vô
sĩ".Nhưng lão đã ra trước khiêu chiến,giờ đi giành với lão thì mất thân
phận.Nên ai cũng im thinh thít,đáng tiếc người chiến đấu kế tiếp không phải Ân
thiên chính.
Nguyễn cao Tân gặp khách hàng ai nấy đều muốn thử,đây cũng là cơ hội để họ
lượm bí tịch ai cũng không muốn bỏ qua.Khổ nổi gần 50 người,nếu vì mấy quyển
bí tịch mà giành nhau e mất hòa khí.Biết rõ nguyên nhân Nguyễn cao Tân nói:
-Tôi đã chuẩn bị vé rút thăm ai rút được số 0 thì ra trận...
Nghe hắn lên tiếng đám khách không xôm xao nữa,lúc này đệ tử Minh giáo mang ra
cái hộp gỗ.Mấy chục khách hàng bu nhau rút số,bên lục đại phái không hiểu
chuyện gì xảy ra.Đường văn Lương gặp Ân thiên chính không đáp lời,còn tưởng
lão khinh mình nên nói:
-Ân lão tặc có phải sợ chết nên không dám đấu...
Ân thiên chính lúc này đã được Trương vô kỵ bó vết thương,nghe họ Đường này sĩ
vả cũng không để ý nói:
-Lần này cũng không phải ta đánh với ngươi....
Gặp lão đáp lời,Đường văn Lượng ngạc nhiên nghĩ"Nếu không phải lão già này đấu
với ta,thì trong Minh giáo còn ai ngoài lão".Không trách được hắn ngạc
nhiên,vì Dương tiêu và Ngũ tán nhân đều bị trọng thương.Trong minh giáo không
còn cao thủ nào nữa,chợt nhớ đến lúc sườn núi gặp một gã áo trắng.
Lão rùng mình nhìn về phía Diệp cô thành nghĩ"chẳng lẽ là tên này",lão nuốt
nước miếng thầm sợ.Bổng tiếng la từ trong đám người phát ra:
-Qua....con mẹ nó,không ngờ người ra trận lại là Spider Man...
Tiếng nói phát ra,Peter Parker gãi đầu đi ra trước.Hắn vẫn mặc bộ đồ người
nhện trên người,trông quái dị nhất đám.Đường văn Lượng vừa gặp hắn liền thở
phào nhẹ nhõm,chỉ cần không phải Diệp cô thành là may rồi,lão tự tin bước lên
trước nói:
-Hừ...đúng là ma giáo mặt đồ quái dị....được rồi đừng nói ta lớn ăn hiếp nhỏ.....ta nhường mi ba chiêu..
Nghe lão già này tự tin như vậy,đám khách nhân đều tội nghiệp nhìn lão.Tuy
Spider Man không phải rất mạnh,nhưng giác quan của nhện làm hắn trâu bò nhất
đám.Ngay cả Hoàng dược sư,nửa ngày trời mới đánh trúng được người nhện thì đủ
hiểu nó ghê gớm cở nào rồi.
Do Peter mới thức tỉnh gen người nhện,nên giác quan của nhện chưa phải là hoàn
hảo nhất.Nhưng sự nhạy bén cũng gấp 20 lần người bình thường,chưa kể sức mạnh
của hắn bèo bèo lắm cũng 2 tấn(2000 kg).
Cho nên Đường văn Lương chưa ra trận xác con mẹ nó đã định rồi,thằng này còn
tự bóp dái mình bằng cách nhường Peter ba chiêu.Nghe lão nhường mình ba
chiêu,Peter gãi đầu nói:
-Đây là ông nói đó nha...
Đường văn Lượng khinh thường không lên tiếng,lão đứng im xem thằng quái đản
này làm gì.Chỉ gặp peter cong tay như bún chỉ,làm lão kinh thường.Dù chỉ lực
mạnh như Thiếu Lâm chưa dám đứng xa 5 m dùng chỉ,huống chi là hạng ma giáo vô
danh.
Nhưng chưa kịp lão hiểu chuyện gì,một màn tơ dính vào mặt.Cả người lão bị kéo
tới gần Peter với vận tốc vô cùng nhanh,kèm theo một cú đấm vào bụng.Làm bao
tử lão như bị người ta móc ra vậy,có thể nói thốn đến tận rốn.Dù thức ăn buổi
sáng lão ăn đã tiêu hóa,cũng không tránh bị nôn ra cặn bả.
Sau đó cả người lão bay 12m va vào tấm đá gần đó,làm nó rạn nứt như tơ
nhện.Xương cốt lão e là gãy nát luôn rồi,đám lục đại phái nuốt nước miếng nhìn
thảm cảnh của Đường văn Lượng mà lạnh cả gáy.
Đứng thứ hai trong Không động ngũ lão Tông duy Hiệp thấy thế,chơi lầy hét lên
chỉ vào Peter Parker nói:
-Hắn ăn gian......đúng thế hắn ăn gian,chơi đánh lén.Ta Tông duy Hiệp này không phục..
Gặp thằng này chơi lầy như vậy,đám khách hàng cũng buồn bực.Vi tiểu bảo tức
giận nói:
-Con mẹ nó...thật là vô sỉ,tao sống đến từng tuổi này chưa gặp ai vô sỉ như mày..
-Mày nói ai đó...
-Thằng nào nói thì nói thằng đó....
Tông duy Hiệp đâu phải hạn vừa,cãi không lại liền chống nạnh hách dịch nói:
-Tao vô sỉ như vậy ,mày làm gì tao...
Vi tiểu bảo tức giận nắm áo Đa long nói:
-Đa đại nhân đừng cản tôi,để tôi phải ra đánh chết mẹ thằng này đi....thật là tức quá đi mà.....
-Vi đại nhân tôi đâu có cản ngài đâu...
Gặp Đa long không biết phối hợp,Vi tiểu bảo chỉ vào Tông duy Hiệp nói:
-May cho mày là có người cản tao đó...
Gặp hai thằng này nháo đằng một trận,Peter cũng buồn bực nói:
-Vậy ông tính sao đây...
Nghe thế Tông duy Hiệp nói:
-Thấy ngươi cũng không phải người xấu....như vậy đi,đợi Đường sư ca lành vết thương rồi ra đấu với ngươi...
Vi tiểu bảo tức giận đáp:
-Đậu phộng....sư ca của mày giờ thành phế nhân rồi...còn chờ ...chờ cái con gái mẹ mày...