74:trận Đầu .


Người đăng: Heocondielac

Dẫu biết Diệt tuyệt thím hai nói có lý,nhưng bên Minh giáo cũng không đồng
ý.Việc kiểm tra bí tịch cũng giống như chơi gái vậy,đâu ai dâng gái cho ngươi
chọn,còn bắt chơi thử mới biết thật giả.

Cho nên không ai đồng ý,biết được nói nhảm tiếp thì e cũng không đến đâu
được.Mọi phái chưởng môn đều đồng ý đem bí tịch ra cược,có mấy phái định lấy
hàng cùi bắp ra cược.Nhưng đều bị từ chối,nếu không phải tuyệt học thì xin lỗi
nha cưng"phắn con mẹ nó đê".

Sau khi sắp đặt xong xuôi,mọi người tính đến chuyện ai ra đánh trước.Phải biết
súng bắn chim đầu đàng,thằng đầu đàng là thằng dại nhất.Bọn Côn lôn và Hoa sơn
đâu chịu làm chim đầu đàng,phái Nga mi Diệt tuyệt càng như thế.Gặp đám người
im lặng đến chết lặng luôn,phái Võ đang thuộc hàng chính nghĩa,lại không vì võ
công bí tịch nên quyết định đánh đầu tiên.

Trương tùng khê đứng hàng thứ tư trong thất hiệp,y bước ra đằng trước lên
tiếng nói:

-Tại hạ Trương tùng khê muốn lãnh giáo các vị Minh giáo cao chiêu...

Nghe y lên tiếng,bọn Bành hòa thượng giả bộ bị thương không lên được.Ân thiên
chính đành tiếng lên trước nói:

-Lão phu Ân thiên chính xin lãnh giáo Võ đang cao chiêu...

Gặp Ân thiên chính bước lên,Trương vô kỵ sốt sắng,một người là Tứ thúc từ nhỏ
cũng từng chăm sóc y.Một bên thì ông ngoại,không biết nên làm sao.Thấy Ân
thiên chính bước lên,Trương tùng Khê đáp lễ rồi thủ thế mời.

Hai người bước ra giữa sân,đi vòng quanh một hồi thì cùng lúc ra tay.Chỉ gặp
Ân thiên chính tung chưởng giao đấu,Trương tùng Khê tay phải đẩy vòng tròn,làm
lệt chưởng pháp,tay trái hướng lên ấn vào ngực lão.Ân thiên chính kinh nghiệm
lâu năm,thân hình lệt một bên làm chưởng pháp của Trương tùng khê lệt qua bên
phải,thuận thế vai trái lão đẩy lùi y.

Hai người đều lùi qua một bên,Trương tùng khê tuy tuổi đã bốn mươi mấy. Xét về
nội công e không bằng Ân thiên chính,thế nhưng lại thắng ở tuổi trẻ.Ân thiên
chính năm nay cũng gần 70,dù nội công cao siêu cũng sức cùng lực tận vậy.

Nghĩ thế y không đánh vòng vèo nữa,hai tay giơ chưởng thẳng vào ngực Ân thiên
chính.Làm lão vừa tiếp xúc thì giật mình,vì y lúc này đã tung ra hết nội lực
cốt để so đấu với lão.Ân thiên chính cũng nhận ra điều đó,tuy lão đã già nhưng
chả ngán ai đâu,cũng giơ tay chạm chưởng y rồi hai người so đấu.

Chỉ thấy Trương tùng Khê và Ân thiên chính đỉnh đầu bốc khói trắng,trên trán
lấm tấm mồ hôi.So đấu hồi lâu Trương tùng Khê cũng kinh hãi,phải biết nội công
Võ đang thuộc về đạo gia,lấy tĩnh chế động.Vừa bình hòa vừa bền bỉ,nhưng nội
công của Ân thiên chính cũng không kém.

Lão tuy tuổi đã cao nhưng không kém trẻ tuổi,nội kình như sóng biển,liên miên
bất tuyệt hết đợt này đến đợt khác.Song chưởng ào ào ép về Trương tùng khê,gặp
lão đã già mà còn gân chán.Trương tùng khê lên tiếng khen tặng:

-Ân tiền bối nội công trác tuyệt,thật khâm phục.....

Ân thiên chính giọng như chuông đồng vang dội đáp:

-Trương huynh đệ nội công cũng siêu phàm nhập thánh,lão phu tự thẹn không bằng.Các hạ là đồng môn sư huynh của con rể ta,không lẽ dứt quyết liều mạng với lão phu...

Nghe lão nhắc đến ngũ đệ,Trương tùng khê bồi hồi không thôi.Biết được còn so
đấu tiếp e là lưỡng bại câu thương,nhưng kì này Võ đang cùng Ngũ đại phái tấn
công Quang minh đỉnh.Nếu y nhường nhịn ắc bị người khác dị nghi nên đành nói:

-Ân tiền bối nội công cao tuyệt,vãn bối khó sánh bằng....không thì...

Y định cùng Ân thiên chính so kiếm,nhưng giọng nói hơi nhường nhịn làm đứng
phía sau Mạc thanh cốc tưởng y cố ý thua.Nên cướp lời lên tiếng:

-Lão họ Ân,lão không đề cập Trương ngũ ca thì thôi.Hôm nay lại nhắc đến làm ta thêm bực tức,năm xưa Du tam ca và Trương ngũ ca đều bị thiên ưng giáo các ngươi làm hại,thù này không báo.Mạc thanh cốc ta uổng mang danh Võ đang thất hiệp.

Hắn vừa dứt lời đã rút trường kiếm ra khỏi võ.Mũi kiếm hướng lên trời,như mặt
trời tỏa sáng,đây là thức tư Vạn nhạc triều tông.Cũng là thức mời chào của Võ
đang kiếm pháp,thức này mở đầu với ý khiêm cung như"Thương tùng đón khách"của
phái Hoa sơn vậy.

Dù hắn có hơi sốc nối,nhưng cũng là người có ăn có học.Vừa ra chiêu như chào
hỏi,cốt để không làm mất danh phận.Ân thiên chinh thấy thế thở dài nói:

-Lão phu từ khi con gái mất,đã không động đến đao kiếm.Nay không dùng vũ khí chiến đấu e là bất kính với Võ đang vậy,cũng được lão phu lãnh giáo Mạc Thất hiệp cao chiêu...

Nói xong lão từ đệ tử Minh giáo lấy cây trường côn,rồi dùng lực bẻ gãy làm
đôi.Lấy cây côn ngắn thủ thế mời,Mạc thanh cốc thấy lão không ra chiêu
trước,đành sử kiếm hoành không chém tới.Đây là chiêu Bách điểu triều
phượng,chỉ thấy mũi kiếm rung động không ngừng.Trong giây lát lại biến thành
mấy chục chiêu kiếm đâm tới,chiêu tuy lợi hại nhưng lại khởi đầu chào đón.

Gặp hắn sử chiêu lễ tiết,Ân thiên chính dùng côn chặn lại đáp:

-Mạc thất hiệp chớ khách sáo....

Đáp xong sử gậy đánh bên phải,hai người giao đấu mấy chiêu.Kiếm pháp của Mạc
thanh cốc nhẹ nhàng phiêu hốt,lại lấp lánh như ánh cầu vòng.Nhưng mỗi khi bung
ra thu lại,đều ngưng đọng.Ân thiên chính sử côn có phần thô kệch,đông đánh một
chiêu,tây đánh một chiêu.

Mấy người nhìn ở ngoài không có gì đặc sắc,nhưng đám Hoàng dược sư lại biết.Ân
thiên chính tuy đánh vụng về,mỗi chiêu lại lão luyện trúng ngay chỗ hiểm.Đây
gọi là đại xảo nhược chuyết,nói thẳng ra là giả ngu khiên đầu đĩa.

Hai người đánh đến sáu mươi chiêu,Mạc thanh cốc kiếm chiêu chợt đổi.Mỗi kiếm
sử ra đều nhanh hơn trước,như dồn dập liên miên bất tuyệt.Bên ngoài ngũ phái
khác đều khâm phục vô cùng,nhưng đáng tiếc nhanh hơn nữa cũng đết có gì dùng.

Càng đánh Mạc thanh cốc càng gấp,nếu đánh tiếp mà không bại được lão.Người
giang hồ ắc sẽ cười chê Võ đang,nghĩ thế hắn sử kiếm lại đổi.Lần này ngay cả
thanh kiếm đều biến dạng,từ cương cứng đến mềm nhũng.Chỉ thấy nó uống công như
sợi chỉ,phiêu hốt bất định.

Đây là bảy mươi hai chiêu Nhiễu chỉ nhu kiếm của phái Võ đang,gặp hắn sử chiêu
mềm mại mà linh tính.Trái phải thay đổi liên tục không biết đâu mà lần,Diệp cô
Thành thấy thế sáng mắt khen:

-Kiếm chiêu tuyệt giai....đáng tiết có hình mà không ý...

Có thể nói được Diệp thành chủ mở miêng khen,thì quả là vinh hạnh.Y thuộc hàng
cao lạnh,thêm vài phần tự yêu mình.Cho nên ngoài kiếm thuật của y ra thì không
xem ai ra gì,ít nhất còn có Tây môn xuy tuyết là được y tôn trọng.

Lúc này Ân thiên chính không còn trang bức nữa rồi,lão dùng kinh công né tránh
không ngừng.Chủ yếu là lão kiếm thuật không rành gì mấy,chẳng qua là nhờ cảnh
giới và tầm mắt hơn người.Mới đè ép Mạc thanh cốc một đầu,bây giờ gặp hắn sử
tuyệt chiêu lão cũng hơi túng.

Đúng lúc này Mạc thanh cốc đâm xéo bên phải vai Ân thiên chính,làm lão nhết
người tránh né.Ai dè đâu thanh kiếm chợt uống công rồi bật lại bên trái.Đâm
thẳng vào vai lão,Ân thiên chính giật mình tay nhanh hơn não.Đánh bật cổ tay
Mạc thanh cốc,lại sử Ưng trảo công ấn vào huyệt kiên trinh trên vai của hắn
rồi đoạt luôn thanh thanh kiếm.

Làm xong hết thảy,lão điểm huyệt phong bế vết thương nói:

-Lão phu tung hoành nữa đời,chưa từng thua ai nữa chiêu.Trương tam phong thật hay,Trương chân nhân thật giỏi...


Vạn Giới Trung Tâm Thương Mại - Chương #74